Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh

Chương 45


Đợt thứ hai của yến tiệc đã chuẩn bị kỹ càng.

Trần Thiên Nam lập tức an bài những khách quý đường xa mà tới này ngồi vào bàn, tự mình chiêu đãi đám người bọn họ.

Trần Mục luận bàn xong thì có hơi đói, nhưng hiện tại còn chưa thể ăn cơm, bởi vì có quá nhiều khác, đợt thứ hai chẳng mấy chốc cũng đã ngồi đầy.

Trần Hi phụ trách đi cùng Yến Lang Nguyệt, Trần Nghiêm mời rượu ở Diễn Võ trường, Trần Uy phụ trách tiễn khách, Trần Mục và Trần Hạo thì còn phải giúp một tay bưng trà rót nước.

Hầu hết các chén trà mà Trần Mục mang tới đều được lấy đi.

Bọn họ cảm thấy chén trà này chính là tiền vốn để sau này có thể lấy ra khoe khoang khoác lác.

Trần gia cũng không có so đo loại chuyện nhỏ nhặt này.

Các khách khứa ăn yến tiệc xong thì đều lên tiếng chào hỏi với Trần Thiên Nam, sau đó thì tự động rời đi, không có người khách nào mang tới phiền phức cho Trần gia.

Yến tiệc đầy tháng làm rất thuận lợi.

Sau khi Bạch Tố và Lâm Trần ăn xong tiệc đầy tháng thì chuẩn bị trở về tông môn, Trần Thiên Nam và Trần Nghiêm tự mình đưa tiễn bọn họ rời khỏi Trần phủ.

Trước khi Thủy Linh Linh đi thì nhìn chằm chằm vào Trần Mục, nàng ta coi Trần Mục chính là mục tiêu để cho chính mình đuổi theo, muốn tới một ngày nào đó nhất định phải vượt qua hắn.

Trước khi Hàn Phó đi, mỉm cười nói với Trần Thiên Nam: "Tiểu tử này không tệ, có thể tiến vào Huyền Kiếm tông tu hành mà không cần khảo hạch.

"Trần Thiên Nam nhìn vào Trần Hạo.

Đây chính là cơ hội của hắn, Trần Hạo không có căn cốt nghịch thiên như Trần Mục, Phiêu Miễu các và Hạo Nhiên tông đều không có chú ý tới hắn.


Trần Uy cũng tương đối kích động.

Có thể đi vào Huyền Kiếm tông, tương lai của Trần Hạo sẽ mạnh hơn tuyệt đại đa số cùng thế hệ ở Hắc Thạch thành.

Trần Hạo cung kính nói: "Cảm ơn trưởng lão, ta muốn dựa vào thực lực của mình để khảo hạch vào Huyền Kiếm tông.

""Vậy lão phu chờ ngươi ở Huyền Kiếm tông.

" Hàn Phó cười rời khỏi Trần gia.

Hàn Phó lần trước tới Trần gia từng trông thấy Trần Hạo, hắn cảm thấy thực lực của Trần Hạo có tiến bộ, trong khoảng thời gian ngắn mà có thể có được tiến bộ như vậy là rất không tệ.

Trần Hạo có tiến bộ như vậy, chủ yếu là bởi vì phương pháp hô hấp mà Trần Mục cải tiến, còn có mỗi ngày hắn tu luyện đi sớm về muộn.

Trong đình viện của Trần phủ, Mộ Đông Lưu và Hành Dương Hậu cung kính đứng ở trước người Yến Lang Nguyệt.

Yến Lang Nguyệt có vẻ đẹp trong sáng, nhẹ nhàng nói: "Mộ thành chủ, Trần gia nếu như có việc gì cần, ngươi có thể trực tiếp liên hệ Hành Dương Hậu hoặc là ta.

"Mộ Đông Lưu khom người cười nói: "Xin công chúa điện hạ yên tâm, thuộc hạ sẽ sắp xếp thỏa đáng.

"Yến Lang Nguyệt muốn trở về Vương đô.

Trần Thiên Nam mang theo Trần Mục đi đưa tiễn.

Yến Lang Nguyệt đứng ở gần xe ngựa, hơi khom người nói: "Trần lão, chờ mùa xuân hoa nở sang năm, hoan nghênh Trần gia tới Vương đô làm khách.

""Được.

"Trần Thiên Nam cười gật đầu.

Yến Lang Nguyệt duyên dáng nhấc tay và vẫy tay chào tạm biệt với Trần Mục, khóe miệng của nàng mang theo nụ cười mỉm, nổi lên má lúm đồng tiền mê người.

Trần Mục mỉm cười lễ phép vẫy tay chào lại.

Khi những vị khách quý này rời đi, gánh nặng trên vai Trần Thiên Nam mới nhẹ nhàng đi.

Yến tiệc phải thẳng tới vòng thứ tư thì Trần Mục mới được ăn, hắn thế nhưng là đói không chịu được.

Yến tiệc bày ra hơn trăm bàn ăn.

Trần Thiên Nam nâng chén cảm tạ mọi người.

Rất nhiều hàng xóm láng giềng đã chủ động tới giúp đỡ một tay, Trần Thiên Nam rất cảm kích, tất cả mọi người đều cảm thấy có thể tới đây giúp đỡ thì đó là một loại vinh dự.

"Thông gia.

""Chúng ta hãy uống hai chén.

"Trần Thiên Nam chủ động nâng chén rượu lên.


Đường Chấn vội vàng giơ chén rượu lên, cười nói: "Trần lão ca, ta mời ngươi.

"Nhìn thấy cảnh tượng hai nhà ở chung hòa thuận, Trần Nghiêm và Đường Uyển tự nhiên rất vui vẻ.

Tiệc đầy tháng đã kết thúc một cách thuận lợi.

Trần Thiên Nam còn muốn giữ đám người Đường Chấn ở lại Hắc Thạch thành chơi thêm mấy ngày.

Đường Chấn cảm thấy thời tiết gần đây có khác thường, mấy ngày sắp tới có thể sẽ có bão tuyết, cho nên khi trời xế chiều thì trở về Kim thành.

Chạng vạng tối.

Trần gia khôi phục yên tĩnh.

Trong nhà lễ vật chồng chất như núi.

Trần Mục và Trần Hạo nghỉ ngơi ở đại sảnh, bọn họ trước kia chưa từng mệt mỏi qua như vậy, cảm giác làm việc vui còn muốn vất vả hơn so với việc luyện kiếm.

Gian phòng sắp xếp tốt không phát huy được tác dụng, Trần Hi quyết định đi tới ở gian phòng sát vách gian phòng Trần Mục, Trần hạo cười ngây ngô nói: "Tam đệ, ta vẫn là ngủ với ngươi, giường của ngươi ấm áp.

""Được.

"Trần Mục cười đáp ứng.

Trần Hi thì trợn trừng hai mắt lên nói: "Tiểu Mục, có thể biểu diễn cho tỷ tỷ xem tuyệt chiêu của ngươi hay không?""Ngày mai đi.

""Hôm nay mệt mỏi quá rồi.

"Trần Mục nói với vẻ mặt mệt mỏi.

Trần Hi thấy vậy thì không thể không cười mà gật đầu.

Đám tiểu bối cười cười nói nói ở trong đình viện, mấy người Trần Nghiêm thì còn đang kiểm kê lễ vật nhận được, đây đều là ân tình, sớm muộn cũng phải trả.

Lễ vật bọn họ nhận được đủ để Trần gia đổi sang một trạch viện rộng lớn hơn nơi có thể để cho hàng trăm người sinh sống, đủ để cả nhà bọn họ ăn uống trong mấy chục năm, Trần Hi thậm chí cảm thấy phụ thân và gia gia có thể đóng cửa tiêu cục lại được.


Trần Thiên Nam thì không có loại ý nghĩ này, ngược lại có ý định nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó thì lại tiếp tục áp tiêu.

Ban đêm.

Trong đại sảnh tổ trạch.

Trần Thiên Nam nói chuyện phiếm với đám tiểu bối, hắn khuyên tiểu bối Trần gia, đừng nghĩ tới việc không làm mà hưởng, phải sống dựa vào hai bàn tay của mình.

Đám người Trần Mục ghi nhớ ở trong lòng.

Tiệc đầy tháng vừa qua chưa tới hai ngày.

Đám người Trần Thiên Nam lại trở về tiêu cục để làm việc, tiêu cục có rất nhiều hàng hóa cần vận chuyển.

Trong đó nhiều nhất là khoáng thạch cần thiết cho những người ở nơi xa dùng để trải qua mùa đông này, những vật tư này rất quan trọng, liên quan tới chuyện bọn họ có thể vượt qua được mùa đông dài dằng dặc này hay không.

Đám người gia gia ở bên ngoài áp tiêu, Trần Mục và Trần Hạo thì đang luyện kiếm ở Diễn Võ trường.

Nửa tháng sau, sắc trời trở nên u ám, tuyết rơi dày đặc lần nữa lại xuất hiện, hơn nữa còn muốn nhiều hơn dày đặc hơn so với đoạn thời gian trước đó, gió bấc thổi mạnh qua.

Trần Hi thích trẻ con, ở nhà không có việc gì làm thì lại đi giúp Đường Uyển chăm sóc Trần Dĩnh.

Sau khi Trần Hạo sử dụng Thối Thể đan thì đã sắp đến Kiếm Đồ cửu phẩm.

Kiếm thuật của Trần Mục lại càng ngày càng cao siêu, hiện tại Diễn Võ trường đã có chút không thi triển được, dùng thêm chút sức thì có thể phá hoại toàn bộ Diễn Võ trường.

.

Bình Luận (0)
Comment