Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 664 - Chương 664: Rời Khỏi Phong Ấn Địa (3)

Chương 664: Rời Khỏi Phong Ấn Địa (3)

Bình phong trong suốt trên người Trần Mục vỡ tan, hắn bị đánh bay và mất đi quyền kiểm soát Trấn Thiên Ấn, kiếm đạo Chí Tôn thoát khỏi vây hãm, mục tiêu của bọn họ là Trấn Thiên Ấn.

May mà nhục thân Trần Mục cường đại, sở hữu một lần cơ hội vạn pháp bất xâm, nếu không khi đón đỡ một chưởng của lão giả khom còng, không chết thì cũng bị trọng thương.

Lão giả khom còng và kiếm đạo Chí Tôn cùng lúc lao về phía Trấn Thiên Ấn, bọn họ đều cảm thấy đó là chìa khóa để rời khỏi phong ấn địa, kiếm quang và chưởng ảnh chồng lên nhau liên tục.

Thế nhưng bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn, Ngũ Bát Ma Thần giết ra đến từ trong chỗ tối, khiến hai người trọng thương, hắn ta giành được Trấn Thiên Ấn, bật ra tiếng cười sắc nhọn.

Trong bí cảnh.

Một ngày trôi qua.

Chân Tiên đến từ Viễn Cổ Tiên thành giáng xuống, người thanh niên tóc đen mặc bạch y đi đến trong thành, người trung niên mặc giáp đen và lão giả quỳ dưới đất than khóc: “Đại nhân, hồng thạch đã bị tu tiên giả bên ngoài cướp mất, chúng ta cũng không còn cách nào.”

“Hắn ở đâu?”

Trong mắt thanh niên bạch y mang theo tức giận.

Người trung niên hắc giáp chỉ vào hầm mỏ: “Đại nhân, sau khi hắn tiến vào hầm mỏ thì không có động tĩnh gì nữa.”

Thanh niên bạch y khẽ cau mày: “Lại dám xông vào bí cảnh, còn dám tiến vào hầm mỏ, lá gan to thật, tại sao bây giờ các ngươi mới bẩm báo?”

Trung niên hắc giáp bất lực nói: “Hắn uy hiếp chúng ta, chúng ta cũng là bị ép buộc.”

“Vô dụng!”

Thanh niên bạch y đánh chuông lớn cảnh báo trong thành, tiếng chuông đinh tai nhức óc vang vọng khắp trời, Viễn Cổ Tiên thành ở chỗ sâu trong tinh không cũng có thể nghe thấy, đám lão quái vật lũ lượt tỉnh dậy từ giấc ngủ day, bảy vị lão giả giáng xuống cùng lúc.

“Các vị lão tổ, có người lẻn vào bí cảnh, còn tiến vào hầm mỏ.” Thanh niên bạch y cung kính nói.

Lão giả mày trắng thân hình mập mạp cười nhẹ nói: “Hầm mỏ tiến vào dễ đi ra khó.”

Lão giả choàng hắc bào trầm giọng nói: “Nếu như hắn vẫn còn trong hầm thì có thể chính là rắc rối!”

Lão giả cao gầy mặc cẩm y cười nói: “Tăng cường phòng bị, hầm mỏ này để ta đến xem, chuyển các thợ mỏ sang những quặng mỏ khác.”

“Tuân mệnh!”

Thanh niên bạch y gật đầu, sau đó nhìn sang trung niên hắc giáp, quát lớn: “Còn không mau đi.”

Trung niên hắc giáp vội vàng đi làm.

Lão đầu béo trầm giọng nói: “Vẫn không nên sơ suất, ta quay về đánh thức ba vị kia.”

“Không cần thiết phải tùy tiện đánh thức Chí Tôn.”

“Ta nghe nói Tiên giới gần đây không thái bình, tu tiên giả đến từ nhân gian đã san bằng Thanh Hư Động Thiên, làm Thái Thanh Tiên Cung thiệt hại nghiêm trọng, cấu kết với Ma Thần, đây chẳng phải là chuyện nhỏ, chúng ta nhất định phải nghiêm túc đối phó.”

“Trần Mục kia mà dám đến Viễn Cổ Tiên thành, lão phu tuyệt số sẽ không bỏ qua cho hắn.” Người nói chính là lão giả cao gầy, ông ta đến từ Thanh Hư Động Thiên, nghe được tin tức Thanh Hư Động Thiên bị hủy diệt, suýt chút nữa ông ta đã mất kiểm soát.

Ông ta chủ động yêu cầu ở lại nơi này canh giữ hầm mỏ chính là vì nghi ngờ người vào hầm mỏ là Trần Mục.

Lão giả cao gầy là cường giả tu đạo còn sống từ viễn cổ, tuy rằng không phải Chí Tôn nhưng cũng là đỉnh tiêm Tiên Vương, đặt ở Tiên giới cũng là người nổi bật.

Sau khi được nhắc nhở, lão giả có mặt ở đó đều trở nên nghiêm nghị, lão giả béo mập quay về Viễn Cổ Tiên thành, chuẩn bị đánh thức ba vị Chí Tôn ở sâu trong Tiên thành.

Thái Thanh Tiên Cung chỉ có một vị Chí Tôn, nơi này lại có ba vị Chí Tôn, có thể thấy được Viễn Cổ Tiên thành mạnh bao nhiêu, bọn họ còn nắm giữ chí bảo do cường giả tuyệt đỉnh để lại.

Trận chiến trong phong ấn địa bỗng nhiên dừng lại, Ngũ Bát Ma Thần lấy được Trấn Thiên Ấn, Ma Thần ào ào rút lui.

Ngũ Bát Ma Thần chuyển giao Trấn Thiên Ấn cho Cửu Tứ Ma Thần đã trở về hình dạng ban đầu, Cửu Tứ Ma Thần hứng thú nói: “Bây giờ các ngươi đi bằng cách nào?”

Lão giả khom lưng nịnh hót nói: “Ma Thần đại nhân, lão phu tình nguyện cống hiến sức lực cho các ngài.”

Còn có cường giả Thần tộc cười lấy lòng: “Chúng ta vốn chính là một nhà, muốn đi thì cùng nhau đi.”

Sắc mặt Viêm Sát lúc đỏ lúc xanh, trên người hắn ta có ấn ký của Trần Mục, cũng không thể hạ thấp mặt mũi xuống cầu xin Ma Thần, đám Ma Thần đều cười lớn.

“Đó là bằng chứng của Thần Đế, ngươi có thể thôi động được sao?” Trong mắt Băng Thanh mang vẻ khinh thường.

Cửu Tứ Ma Thần lạnh giọng nói: “Đương nhiên là không thể, món đồ chơi này ở trong tay ta chính là sắt vụn, không phải ai cũng có thẻ khống chế được Trấn Thiên Ấn.”

Cường giả xung quanh lại nhìn về phía Trần Mục lần nữa.

Cửu Tứ Ma Thần nhàn nhạt nói: “Bây giờ Trấn Thiên Ấn ở trong tay ta, nói điều kiện đi.”

Dù cho Trấn Thiên Ấn rơi vào trong tay Cửu Tứ Ma Thần, ý thức của Trần Mục vẫn đang khống chế Trấn Thiên Ấn như cũ: “Ngươi vẫn chưa đủ tư cách bàn điều kiện với ta.”

Giọng nói vang dội quanh quẩn khắp phong ấn địa, cường giả xung quanh đều không khỏi rùng mình, Cửu Tứ Ma Thần nhìn chằm chằm vào Trấn Thiên Ấn trong tay, giọng nói kia phát ra từ Trấn Thiên Ấn.

Trấn Thiên Ấn đột nhiên giải phóng quang mang thiêu đốt, lòng bàn tay của Cửu Tứ Ma Thần bị đốt cháy, hắn ta buộc phải buông tay, Trấn Thiên Ấn trở về trong tay Trần Mục.

Băng Thanh và Viêm Sát trừng lớn mắt, có thể tùy ý điểu khiển Trấn Thiên Ấn chỉ có Thần Đế mới có thể làm được, bọn họ thậm chí còn hoài nghi liệu Trần Mục có phải là Thần Đế chuyển thế không.

Thần tộc có mặt ở đó đều vì thế mà xúc động.

Trần Mục chắp tay với Tần lão: “Lão tiền bối, ta có thể dẫn ngươi rời khỏi chỗ này.”

Lão Tần lắc đầu cười nhẹ: “Ta thích nơi này, nếu như có thể thì xin hãy mang những phàm nhân này đi.”

Tần lão mở tay ra, bên trong có hạt trân châu, trong trân châu hiện lên hòn đảo lơ lửng, Trần Mục nhận lấy hạt châu, cười nói: “Đa tạ tiền bối.”

“Muốn đi?”

Cửu Nhị Ma Thần lại xuất thủ, một thanh ma đao gào thét lao tới, Tần lão giơ tay chưởng ra bình phong kim sắc: “Tiểu hữu, mau đi đi!”

Tất cả Ma Thần xuất kích cùng lúc.

Viêm Sát hét lớn: “Đại nhân, ta tình nguyện đi theo ngài, xin hãy đưa ta ra ngoài.”

“Tu tiên giả phải nên trợ giúp tu tiên giả.” Lần này lão giả khom lưng giúp Trần Mục chống lại Ma Thần.

Bình Luận (0)
Comment