Nguyên thần của Trần Mục được lột xác, toàn thân có kim quang chói lọi, hắn giẫm lên bia xanh tiến về phía trước, sau đó nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình trên bia xanh.
Bóng dáng dưới chân trông vừa quen thuộc lại xa lạ, Trần Mục nhìn vào hắn ta, hắn cũng nhìn vào Trần Mục.
Trần Mục cảm thấy có gì đó không ổn, hắn cảm nhận được bóng dáng dưới chân kia không thuộc về chính mình, chính vào lúc hắn đang nghi ngờ, bóng dáng dưới chân kia lại tiến về phía trước.
“...”
Trần Mục nhìn bóng dáng của chính mình đi xa, rất nhanh đã biến mất không dấu vết.
“Ảo giác sao?”
Trần Mục tiếp tục tiến về phía trước, thế nhưng lại không thể nhìn thấy bóng dáng của mình nữa, mãi cho đến khi sắp rời khỏi bia xanh hắn mới nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia.
Bóng dáng kia chầm chậm quay người lại, Trần Mục như thể nhìn thấy chính mình trong gương, hắn ta đến gần khẽ nhếch miệng, trong mắt mang theo ý cười, sau đó rú kiếm ra.
Bóng dáng trong bia xanh biến mất, Trần Mục nhìn thấy vết kiếm trên bia xanh, hắn không khỏi ngồi xổm người xuống chạm vào vết kiếm kia, nguyên thần có cảm giác đau đớn như bị nứt toác, dấu vết kiếm kia thật sự tồn tài.
“Vết kiếm có liên quan đến ta ư?”
Trần Mục hoàn toàn không có ký ức liên quan đến hắn ta: “Ta và hắn rốt cuộc là có quan hệ gì?”
Luân Hồi lộ dưới chân xuất hiện vết nứt, Trần Mục không kịp nghĩ nhiều, hắn xông tới ánh sáng phía trước, sau đó nguyên thần biến mất trên Luân Hồi lộ.
Nguyên thần của Trần Mục trở về thức hải, trải nghiệm vừa rồi có chút quỷ dị, nhưng bây giờ nguyên thần của hắn có kim quang chói lọi, Bất Diệt Kinh Văn đang lượn vòng xung quanh.
“Quá khứ của ta đã xuất hiện sao?” Trần Mục sinh ra nghi ngờ, hắn nhìn thấy bằng chứng quá khứ có tồn tại, nhưng lại không nhớ ra bất kỳ ký ức nào liên quan.
Trần Mục nhìn bóng dáng kia vung kiếm, có lẽ hắn ta muốn cắt đứt tương lai: “Kết cục của quá khứ không thể thay đổi, ta phải trân trọng hiện tại.”
Thiên kiếp vẫn chưa kết thúc, vừa nãy là nguyên thần kiếp, hắn còn phải nghênh đón nhục thân kiếp.
Ầm ầm!
Nơi sâu trong lôi hải giống như bị xé toạc.
Có dòng sông hắc sắc từ trên trời giáng xuống đây không phải căn nguyên lôi kiếp bình thường, bên trong có chứa vật chất đặc thù, đủ để thôn phệ tất cả sinh cơ.
Trần Mục ngâm mình trong dòng sông hắc sắc, những vật chất đặc thù này tràn vào trong cơ thể không ngừng, thể phách cường thịnh bắt đầu rách nát, năng lượng trong cơ thể bị thôn phệ.
Hồng Mông Thụ đang hấp thụ luyện hóa cỗ năng lượng đặc thù này, thân thể của Trần Mục đang hồi phục trong đổ nát, không ngừng phá vỡ rồi dựng lại khiến hắn trở nên ngày càng cường đại.
Nhục thân của Trần Mục dung hòa với quy tắc, sức mạnh Hỗn Độn, sức mạnh lôi đình, sức mạnh không gian, sức mạnh thời gian đều hòa tan vào huyết nhục, lưu lại ấn ký.
Có lẽ vì trải nghiệm thông qua Luân Hồi lộ nên Trần Mục đã có cảm ngộ mới về luân hồi, hắn đã hấp thụ thành công sương mù mờ ảo trong cơ thể.
Trần Mục miễn cưỡng nắm giữ được sức mạnh luân hồi, hắn dung hòa năm loại năng lượng quy tắc vào trong huyết nhục, hình thành chìa khóa mở ra cảnh giới Tiên Vương.
Tiên Vương bình thường nắm giữ một loại lực lượng quy tắc, Tiên Vương cường đại cũng chỉ nắm giữ hai loại, Trần Mục lại nắm giữ năm loại, mỗi loại đều cực kỳ bá đạo.
Trần Mục dung hòa sức mạnh quy tắc vào trong huyết nhục, toàn thân ngũ thải ban lan, đại đạo gào thét, thân thể hắn phóng ra ánh sáng rực rỡ, năng lượng lôi kiếp không ngừng rèn luyện trong huyết nhục, bản mệnh kiếm đang tăng vọt.
Kim Thiền và đám Viêm Sát ngẩng đầu nhìn lôi hải, cảnh tượng ở chỗ sâu trong lôi hải không thể thăm dò được, bọn họ chỉ có thể cảm nhận sự rung chuyển của đại đạo.
Sở Sở nhìn vào lôi hải với vẻ mặt đầy mong đợi, nàng ta chắp hai tay trước người âm thầm cầu nguyện.
Các đại yêu ở cấm địa Yêu tộc đều trốn đi, động tĩnh của lôi hải rất lớn, thế lực Tiên giới ở phía xa cũng phát giác được nhưng không có cường giả nào dám đến gần.
Chỗ sâu trong lôi hải.
Dưới sự trợ giúp của kiếp lôi, Trần Mục dung hòa quy tắc đại đạo vào trong huyết nhục, trong mỗi giọt huyết dịch đều như có tôn thần phật ngồi tọa trấn, mang theo lực lượng hùng vĩ.
Trần Mục giải phóng sức mạnh quy tắc trong cơ thể, sức mạnh Hỗn Độn đang ngưng kết ra Hỗn Độn Chung đen xì như mực ở dưới chân.
Sức mạnh lôi đình hóa thành đôi cánh trắng bạc ở sau lưng, đôi cánh nhẹ nhàng rung động làm không gian hiện ra gợn sóng.
Sức mạnh không gian ngưng kết thành mặt trời kim sắc, vòng mặt trời kia treo trên đỉnh đầu Trần Mục, trong mặt trời đang ngưng tụ năng lượng vô hạn, chiếu sáng thiên địa.
Sức mạnh thời gian ngưng kết thành thanh kiếm to ngân sắc, thanh kiếm to lớn dày nặng, thời gian xung quanh đều bị ảnh hưởng.
Sức mạnh luân hồi ngưng kết thành đôi mắt tử sắc, đôi mắt kia vắt ngang trong lôi hải.
Năm loại quy tắc đại đạo ngưng kết thành thực thể.
Trần Mục còn nắm giữ quy tắc thôn phệ, quy tắc thuộc tính phong, quy tắc thuộc tính kim, còn cả quy tắc thái dương và quy tắc thái âm các loại, nhưng muốn dung hòa tất cả quy tắc vào huyết nhục trong cùng một lúc thì rất khó.
Những quy tắc này cần phải hấp thụ năng lượng hùng vĩ, hiện giờ sức mạnh Hỗn Độn là mạnh nhất, sức mạnh luân hồi là yếu nhất, Hồng Mông Thụ trong cơ thể Trần Mục bay ra khỏi cơ thể.
Hồng Mông Thụ ngập trong kiếp lôi, sinh cơ dạt dào, đỉnh thiên lập địa, sừng sững cao chót vót, năm đạo Hồng Mông tiên lực phóng ra từ thân cây, lần lượt bơm vào Hỗn Độn Chung, Luân Hồi Nhãn, lôi đình ngân dực, mặt trời không gian, khoát kiếm thời gian.
Hồng Mông tiên lực chuyển hóa thành sức mạnh quy tắc, sức lực của Trần Mục lại tăng vọt lần nữa, dòng sông hắc sắc cũng biến thành kim sắc, căn nguyên lôi kiếp tràn vào, thân cảnh của Trần Mục trở nên cao lớn, hắn thành công đột phá xiềng xích của Kiếm Thần.
Trần Mục đứng ở nơi sâu trong lôi hải, Hồng Mông đang chống đỡ sau lưng hắn, còn hai cánh tay hắn được bao bọc bởi kim lân, huyết mạch Thần tộc ban cho hắn thần lực cường đại.
Chân Trần Mục giẫm lên Hỗn Độn Chung, tay phải nắm chặt khoát kiếm thời gian, tay trái dung hợp với Luân Hồi Nhãn, sau lưng là lôi đình ngân dực, đằng sau là mặt trời không gian.