Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 715 - Chương 715: Đại Quân Tiên Tộc (3)

Chương 715: Đại Quân Tiên Tộc (3)

Các cường giả Tiên tộc ngẩng đầu nhìn Trần Mục ở chỗ cao, trong mắt ẩn chứa vẻ kinh ngạc, cao tầng của Tiêu Dao minh nhìn thấy Trần Mục trong mắt đều mang theo vẻ vui sướng.

Trần Mục ở trên cao nhìn xuống, sau khi hấp thu căn nguyên vật chất, sức mạnh của hắn phát sinh biến chất, đã vượt xa Tiên Vương, toàn thân tản ra sự bá đạo bắt ngang đất trời.

Đó là uy áp mà cường giả Chí Tôn mới có.

Nam Cung Thần nhãn lực tốt nhất, ông ta kinh ngạc nói: "Nửa năm không gặp, tiểu hữu vậy mà lại đặt chân vào Chí Tôn cảnh, ha ha ha, thiên phú quả nhiên ngạo mạn cổ kim."

Sương Mãn Thiên cùng Vũ Văn Khâm nghe thế, cũng vui mừng, với tốc độ tu hành của Trần Mục, tương lai nhất định có thể đăng lâm tuyệt đỉnh, trong mắt của bọn họ mang theo ý cười.

Vẻ mặt Tịnh Vân lão tổ hoảng sợ nói: "Vô Song đế tử, kia chính là Trần Mục."

Trần Mục ở trên cao nhìn xuống khiến cho cường giả Tiên tộc rất khó chịu, có điều hắn rất nhanh liền xuất hiện ở gần Quang Minh thành, hắn đối diện với đại quân Tiên tộc tiếp cận.

"Nam Cung tiền bối, xin hỏi Thái Thanh Tiên Cung đã giao tài nguyên cho chúng ta chưa?"

"Bẩm minh chủ, vẫn chưa."

Nghe vậy, Trần Mục nhìn Tịnh Vân lão tổ, cười giễu cợt nói: "Ngươi là đến đưa tài nguyên, tài nguyên của Thái Thanh Tiên Cung cần ngàn chiếc chiến thuyền đưa đến sao?"

Lâm Vô Song dậm chân tiến lên, trên thân cũng phóng thích ra uy áp Chí Tôn, hắn ta là cường giả Chí Tôn trẻ tuổi nhất Tiên tộc, được lão tổ Tiên tộc phong làm đế tử, bởi vì hắn ta có khả năng trở thành Đại Đế: "Ngươi chính là Trần Mục?"

"Là ta."

Trần Mục mặc bạch y mà thê tử Phục Tiên làm, phong thần tuấn lãng, tiên phong đạo cốt, có phần xuất trần, hắn đứng ở phía trước Quang Minh thành, cao tầng của Tiêu Dao minh đều cảm thấy an tâm, loại cảm giác này làm cho bọn họ rất thoải mái.

Trên mặt Lăng Tinh Nguyệt nở nụ cười: "Trần Mục đạo hữu, chúng ta không có ác ý, chỉ là muốn nói chuyện với đạo hữu, nếu như thuận tiện, mời đi một chuyến với chúng ta."

Trần Mục cười nhạt một tiếng: "Nếu như ta không tiện, có phải các ngươi muốn động thủ không?"

Lâm Vô Song nhếch miệng lên, sự ngạo mạn trong mắt lộ rõ trên mặt: "Ngươi không có lựa chọn, đi theo chúng ta, đừng lãng phí thời gian của mọi người."

Trần Mục đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Lâm Vô Song, Chí Tôn Tiên tộc nhao nhao nhíu mày: "Cẩn thận!"

Nhưng mà lời nhắc nhở của bọn họ hơi trễ, tay của Trần Mục chạm vào đầu vai của Lâm Vô Song, mũ giáp hoàng kim của hắn ta trực tiếp bị bóp nát, cả người bị xem như bao cát mà ném ra, tiếng xé gió vang lên, nơi xa có chiến thuyền nổ tung.

"Ngươi…"

"Làm càn…"

Cường giả Tiên tộc cũng không ngờ rằng Trần Mục sẽ ra tay, Viêm Sát và Băng Thanh theo sát phía sau, Hư Ảnh từ hư không giết ra, ba vị thống soái Chí Tôn Tiên tộc đều bị quấn chân.

Nam Cung Thần chỉ huy cao tầng của Tiêu Dao minh giết ra ngoài, sau lưng Lăng Tinh Nguyệt lại có bốn vị lão bối Chí Tôn đứng ra, bọn họ không bằng ba vị thống soái Chí Tôn, nhưng dù sao cũng là cường giả Chí Tôn, rất nhanh ngoài thành biến thành hỗn chiến.

May mà Ngu Tử Huyên nhận được tin tức, sớm đã sơ tán bách tính trong vòng nghìn dặm.

Về số lượng cường giả cấp bậc Chí Tôn, rõ ràng cường giả Tiên tộc chiếm ưu thế, Nam Cung Thần có thể giam chân một vị, Kim Thiền có thể ghìm chân hai vị, những cao tầng còn lại của Tiêu Dao minh miễn cưỡng có thể giữ được một vị.

Lăng Tinh Nguyệt và Lâm Vô Song đều là Chí Tôn, nơi xa còn có cường giả Tiên tộc bày trận, bọn họ còn đáng sợ hơn cường giả Chí Tôn, đặc biệt là cự pháo bên trên tiên thuyền ngắm chuẩn vào Quang Minh thành, lúc nào cũng có thể phát động tấn công.

Lâm Vô Song bay ra từ trong ngọn lửa nổ tung, trong mắt hắn ta ẩn chứa sự tức giận, thân là đế tử, chưa từng có một ngày chật vật như thế.

"Hợp trận chi lực!"

Lâm Vô Song hét lớn.

Chỉ thấy mấy vạn cường giả Tiên tộc chuyển vận sức mạnh cho Lâm Vô Song, thương thế trên người hắn ta bắt đầu khép lại, sức mạnh trong cơ thể bắt đầu tăng vọt, đó là sức mạnh làm cho Chí Tôn cũng phải e ngại, cũng là chỗ cường đại trong chiến trận.

Vẻ mặt Trần Mục thong dong, sức mạnh của hắn bây giờ không phải Chí Tôn tầm thường có thể so sánh được, tay phải nắm chặt khoát kiếm thời gian, sau lưng xuất hiện Lôi Đình ngân dực.

Bên ngoài Quang Minh thành, đại chiến nổ ra, cường giả Chí Tôn xông vào tinh không, chiến trường ngoài thành chủ yếu là đại quân Tiên tộc, một mình Trần Mục nghênh chiến với Lâm Vô Song.

Lăng Tinh Nguyệt lùi lại đến bên trên chiến thuyền phụ trách chỉ huy, nàng ta không ngờ rằng Trần Mục sẽ động thủ, đối mặt với đại quân Tiên tộc lại còn dám chủ động xuất kích.

Sau lưng Trần Mục Lôi Đình ngân dực hơi hơi chấn động, Trần Mục xuất hiện ở bên cạnh Lâm Vô Song, khoát kiếm thời gian nâng lên, thời gian chung quanh đều trở nên chậm chạp.

Bên trên mũ giáp hoàng kim của Lâm Vô Song hiện ra phù văn cổ xưa, có thể tránh được sự quấy nhiễu của sức mạnh thời gian, hắn ta vung cự kiếm hoàng kim.

Đùng!

Khoát kiếm thời gian va chạm với cự kiếm hoàng kim.

Sóng xung kích khiến cho không gian vỡ nát, đó đã không còn là gợn sóng không gian, mà là sóng biển, đất đai xung quanh giống như sóng biển đang dập dềnh, ngay đến cả đại trận tinh thần che chở Quang Minh thành cũng đang hơi rung nhẹ.

Đối mặt với Lâm Vô Song có chiến trận trợ lực, Trần Mục không chút sứt mẻ, hai thanh kiếm giằng co nhau ở giữa không trung.

Lâm Vô Song cười lạnh nói: "Thú vị, vậy liền để ngươi nếm thử lợi hại của chiến trận."

"Trận linh!"

Mấy vạn cường giả Tiên tộc đồng thời kết ấn, sau đó tiên lực ngưng tụ thành hình ở sau lưng Lâm Vô Song, mây trắng vỡ nát, thân ảnh hoàng kim cao lớn giáng xuống, đạo thân ảnh kia mặc dù chỉ cao mấy trăm trượng, nhưng mang theo uy áp còn kinh khủng hơn cả Chí Tôn bình thường.

Chiến trận ngưng tụ ra Hoàng Kim Cự Nhân, Trần Mục thấy thế, trong mắt không có gợn sóng, hắn thôi động sức mạnh vị diện trong cơ thể, đẩy lui Lâm Vô Song.

Lâm Vô Song thừa cơ khống chế Hoàng Kim Cự Nhân, hắn ta và Hoàng Kim Cự Nhân hoà vào nhau, sau đó nắm quyền, đập tới vị trí của Trần Mục.

Bình Luận (0)
Comment