Sáng sớm.
Mặt trời mọc ở phía Đông.
Trần Mục bay vọt lên trời.
Hắn đi tới "mặt trời" ở gần đó.
Hỏa Điểu kim sắc cúi người quỳ bái: "Đại nhân, ngài hẳn là cứu thế chủ trong miệng Hoang chủ."
Trần Mục mỉm cười nói: "Ta đến từ Hoang Châu, ta muốn biết lúc trước xảy ra chuyện gì?"
Hỏa Điểu lắc đầu than nhẹ: "Năm đó, chúng ta vốn là muốn đi tới bỉ ngạn, lại gặp phải tập kích."
"Hoang chủ mang bọn ta trốn đến nơi đây, bản thân hóa thành kết giới, ông ấy phế bỏ tu vi của tất cả tu tiên giả, để Hoang giới có thể trường tồn."
Trần Mục không khỏi tiếc hận, trong khổ hải tràn ngập nguy cơ, muốn đi tới bỉ ngạn nói nghe thì dễ.
"Bỉ ngạn thật sự tồn tại sao?"
"Hoang chủ nói có vùng đất trường sinh, đáng tiếc chúng ta không cách nào nhìn thấy được." Hỏa Điểu thở dài.
Mỗi ngày Hỏa Điểu đều thiêu đốt năng lượng của bản thân mình, trạng thái hiện tại của nó cũng không kiên trì được bao nhiêu năm nữa, Trần Mục lấy ra một gốc thần dược đưa cho nó.
"Hi vọng có ích với tiền bối."
"Đa tạ đại nhân!"
Trần Mục mỉm cười với Hỏa Điểu nói: "Có lẽ chúng ta có thể đến bỉ ngạn."
"Thật sao?"
Trong mắt Hỏa Điểu tràn ngập vẻ không dám tin.
"Ta nói là có lẽ."
"Nhiều người như vậy, ngươi có thể mang đi?"
Trần Mục khẽ cười nói: "Hoang giới không lớn, ta sẽ thử thu Hoang giới vào trong cơ thể."
"Đa tạ đại nhân." Hỏa Điểu kiên trì nhiều năm như vậy, chính là tin tưởng cứu thế chủ trong miệng Hoang chủ, hoá ra đều là thật, nó mừng đến phát khóc.
Trần Mục rời khỏi Hoang giới, hắn ngồi xếp bằng ở tinh không hoang vu, sức mạnh vị diện trong cơ thể đang ngưng tụ, bây giờ hắn có được sức mạnh vị diện cường đại, có thể sử dụng cỗ sức mạnh này để xây dựng tiểu thế giới.
Chủ tể có thể tạo ra vị diện, mặc dù Trần Mục còn chưa thể tạo ra vị diện, nhưng hắn có thể tạo ra một tiểu thế giới, chỉ cần có thể dung nạp được Hoang giới là được.
Trần Mục dùng sức mạnh vị diện trong thân thể xây dựng ra tiểu thế giới, sau đó toàn bộ Hoang giới đều bị hắn thu vào tiểu thế giới trong cơ thể, xây dựng ra tiểu thế giới như thế này, sẽ tiêu hao lượng lớn sức mạnh vị diện của Trần Mục.
May mà có hoang đạo và kiếm đạo, nắm giữ hai loại đại đạo cường đại, Trần Mục có vốn để ngao du trong khổ hải, hắn bắt đầu suy nghĩ về dự định kế tiếp.
Mục tiêu của Trần Mục là bỉ ngạn, lại lo lắng Ma Thần sẽ uy hiếp tới vị diện của hắn: "Cho dù bây giờ ta trở về, tác dụng cũng không lớn."
"Toàn tốc tiến về bỉ ngạn!"
Trần Mục quyết định dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới bỉ ngạn.
Chiến thuyền màu đen xuyên thẳng qua khổ hải, Trần Mục ngồi xếp bằng ở boong thuyền, hắn đang cảm ngộ hoang đạo và kiếm đạo, nháy mắt, mười mấy năm qua đi.
Nguồn năng lượng của chiến thuyền đã tiêu hao gần như không còn, Trần Mục chỉ có thể tự mình đi tiếp, tốc độ của hắn còn nhanh hơn chiến thuyền, dọc đường đi qua rất nhiều vị diện cấp thấp, gặp phải vị diện trung giai và vị diện cao giai, Trần Mục đều sẽ sớm lẩn tránh.
Trong lộ tuyến của Hoang chủ, vốn không hề lẩn tránh vị diện trung giai và vị diện cao giai, nhưng Trần Mục có thông tin vị diện do Tử Thự cung cấp, cho nên thuận buồm xuôi gió.
Hai mươi năm sau.
Trần Mục trải qua cuộc lữ hành dài dằng dặc trong khổ hải, thế nhưng còn chưa đi được một phần mười lữ trình, những năm này hắn đều không gặp phải thợ săn vị diện.
Bất chợt, Trần Mục cảm giác được khí tức uy hiếp, hắn đột nhiên dừng lại, đó là khí tức còn cường đại hơn cả thợ săn cao giai, trong khổ hải, thân ảnh màu trắng xông ra, một vị lão giả bạch bào, trên mặt còn mang theo nụ cười.
Lão giả bạch bào cười ha ha lên tiếng: "Tiểu hữu trông có vẻ không giống như là thợ săn."
Trần Mục bình tĩnh chắp tay: "Chỗ vị diện của ta đã bị hủy diệt, đành phải phiêu lưu trong khổ hải."
"Hoá ra là thế, nếu tiểu hữu không chê, có thể đi tới vị diện của lão phu, vị diện thứ chín bọn ta tuyệt sẽ không bạc đãi tiểu hữu." Lão giả bạch bào ném ra cành ô liu, Trần Mục duy trì trấn định, vậy mà lại là cường giả của vị diện siêu cấp, bất kể có phải là hồng môn yến hay không, hắn đều đang nghĩ thoát thân như thế nào.
Lão giả bạch bào đến từ vị diện thứ chín, trên mặt ông ta nở nụ cười, thoạt nhìn không có ác ý.
Trần Mục không dám sơ suất, vẻ mặt hắn bình tĩnh, không để lộ ra khiếp ý: "Đa tạ ý tốt của tiền bối, ta muốn dựa vào sức của mình để tìm chốn về."
Lão giả bạch bào lo rằng Trần Mục có sự lo ngại, mỉm cười hỏi: "Tuy rằng tiểu hữu là người nổi bật trong vị diện cũ, nhưng ngươi hiểu biết thế giới bên ngoài được bao nhiêu? Biết được bao nhiêu về ngàn vạn vị diện này?"
"Biết rất ít."
Trần Mục không có dốc sức giấu diếm.
Tin tức hắn lấy được có hạn, cho dù Tử Thự cung cấp cho hắn lượng lớn tin tức, nhưng ở bên trong khổ hải mênh mông thì vẫn rất nhỏ bé.
Lão giả bạch bào hài lòng gật đầu, dáng vẻ cao cao tại thượng: "Thứ ngươi muốn biết, vị diện thứ chín có thể nói cho ngươi, có thể cho ngươi tài nguyên, đương nhiên những tài nguyên này sẽ không cho không."
"Vãn bối chỉ muốn lang bạt một mình." Trần Mục lại từ chối lần nữa, mục tiêu của hắn là Bỉ Ngạn, cho dù lão giả bạch bào không có ác ý, thì cũng không muốn trì hoãn.
Lão giả bạch bào có chút bất ngờ: "Tiểu hữu, lão phu hi vọng ngươi có thể trợ giúp bọn ta, bọn ta có thể cung cấp cho ngươi cơ duyên trở thành chủ tể."
Nghe vậy, Trần Mục hơi kinh ngạc, nhưng hắn vẫn lắc đầu, cười khổ nói: "Tiền bối, đạo hạnh của ta thấp, rất khó giúp được các ngươi."
Hắn từng nghe Tử Thự nói, vị diện siêu cấp có sự tồn tại còn cường đại hơn so với chủ tể.
Trần Mục biết sức mạnh của bản thân bây giờ, đối mặt với chủ tể cũng nhức đầu.
Lão giả bạch bào liên tục lắc đầu: "Vị diện thứ chín bọn ta thiếu cường giả tuyệt đỉnh từ chủ tể trở xuống, đại chiến vị diện sắp mở ra, đến lúc đó hàng ngũ hai mươi vị diện đứng đầu đều sẽ điều động ba vị chiến lực tuyệt đỉnh tham chiến, kết quả của đại chiến, sẽ ảnh hưởng tới xếp hạng, còn sẽ ảnh hưởng tới khí vận của vị diện."