Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 790 - Chương 790: Đậu Đậu (1)

Chương 790: Đậu Đậu (1)

Sinh linh đen nhánh như quỷ mị biến mất, Trần Mục nhàn nhạt nói: "Chúng ta chia ra trốn."

Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung đều kinh ngạc, nhiệm vụ của bọn họ là săn giết Phệ Tinh Thú cấp chủ tể, nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc, sao có thể rời đi bây giờ.

Không chờ bọn họ nhiều lời, Trần Mục dẫn đầu chạy đi, thấy thế, Lâm Thanh Đại và Diệp Thương Khung bị ép tách ra, bọn họ lựa chọn chia ra bỏ trốn.

Đầu mày Lâm Thanh Đại cau chặt, nàng ta phát giác được nguy hiểm, cảm thấy bị sức mạnh nào đó khóa chặt.

Sinh linh đen nhánh từ hư không giết ra, nó có thân thể giống với hình người, trực tiếp phóng về phía Lâm Thanh Đại, sau lưng người sau phóng thích ra vô số dây leo.

Dây leo to khoẻ bị u quang chém thành mảnh vụn.

"Hỏng rồi!"

Trong lòng Lâm Thanh Đại có chút hoảng.

Bọn họ liên thủ mà phần thắng cũng có hạn, hiện tại tách ra ngay cả chạy thoát cũng đều rất khó khăn, nàng ta biết tính cách của Vân Mộng Trần, nói sẽ không ra tay thì sẽ không ra tay.

Lâm Thanh Đại quay người giang hai cánh tay, thân thể được lục quang bao bọc, một gốc đại thụ che trời xuất hiện, gốc cây kia nguy nga như núi non, trấn áp về phía sinh linh đen nhánh.

Soạt!

Cây xanh bị xé tung.

Trong mắt Lâm Thanh Đại ẩn chứa sự hoảng sợ.

Nhưng mà đúng vào lúc này, không gian sau lưng sinh linh đen nhánh bị xé rách, Trần Mục tay cầm đế kiếm giết tới, hắn biết Phệ Tinh Thú sẽ chọn người yếu nhất để ra tay, vậy nên dùng Lâm Thanh Đại làm mồi nhử, hấp dẫn sự chú ý của nó.

Răng rắc!

Đế kiếm mang theo kiếm quang kim sắc chém vào thân thể của sinh linh đen nhánh, sau đó kim quang tràn ngập.

Trần Mục dậm chân hướng về phía trước, hắn thu hồi đế kiếm, sau lưng xuất hiện tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, bạch y phấp phới, Lâm Thanh Đại nhìn mà trợn mắt há mồm.

Lâm Thanh Đại che ngực, may mắn nói: "Trần đại ca, may mà có ngươi kịp thời đuổi tới."

Trần Mục khẽ mỉm cười, hắn quay đầu nhìn lại, lại phát hiện Vân Mộng Trần xuất hiện, trong tay nàng ta cầm tinh thạch màu xanh lam, là căn nguyên cô đặc của con Phệ Tinh Thú màu đen kia, giá trị vô lượng, cho dù là chủ tể cũng sẽ đỏ mắt.

Vân Mộng Trần tiện tay ném cho Trần Mục: "Sử dụng lúc đại chiến vị diện, có cơ hội đột phá đến chủ tể cảnh, đột phá có nguy hiểm, chú ý một chút."

Trần Mục nhẹ gật đầu.

Vẻ mặt Vân Mộng Trần nghiêm túc nói: "Các ngươi còn cần rèn luyện, phát huy sở trường của mỗi người, đối thủ ở đại chiến vị diện không ngu xuẩn giống như Phệ Tinh Thú đâu."

Lâm Thanh Đại xấu hổ cúi đầu, còn Diệp Thương Khung không biết trốn đi nơi nào, Trần Mục không có buông lỏng cảnh giác, hắn biết đại chiến vị diện rất tàn khốc.

Vân Mộng Trần nhàn nhạt nói: "Các ngươi lập tức đi tới Lam Cực tinh, đến đó tiến hành huấn luyện đặc thù."

"Đã rõ."

Lâm Thanh Đại khom mình hành lễ.

Trần Mục chờ mong nhiệm vụ mới, nhiệm vụ tinh vực hoang vu lần này hắn thu hoạch được rất nhiều, những tài nguyên này đại khái có thể giúp hắn đột phá đến Địa giai chủ tể.

Ngón tay nhỏ nhắn của Vân Mộng Trần vạch phá không gian, thông đạo không gian xanh biếc xuất hiện: "Các ngươi lập tức đi tới Lam Cực tinh, ở nơi đó tu luyện cho tốt."

Trần Mục và Lâm Thanh Đại đi vào thông đạo không gian.

Xuyên qua thông đạo không gian, bọn họ tới được Lam Cực tinh, đá vụn màu xanh lam rải khắp nơi trên đất, bầu trời trong veo sạch sẽ, còn có thể nhìn thấy Thâm Lam Tổ Tinh rất rõ trên đỉnh đầu.

Bịch!

Lâm Thanh Đại bỗng nhiên quỳ một chân trên đất.

Sắc mặt nàng ta ngưng trọng, một tay chống đất, toàn bộ thân thể đều căng cứng, cấm chế ở nơi này rất khủng bố, cường giả tuyệt đỉnh hành động ở chỗ này rất vất vả.

Trần Mục có thể cảm giác được cấm chế cường đại ở xung quanh, may mà nhục thân của hắn cường đại, còn có thể chậm rãi bước về trước, đá vụn chung quanh tản ra ánh sáng màu xanh lam.

Nơi này ẩn chứa vật chất đặc thù, Trần Mục phát hiện trước nay chưa từng thấy qua những vật chất này, Lâm Thanh Đại ở phía sau chật vật đứng dậy: "Lam Cực tinh vô cùng xưa cũ, nghe đồn là ngôi sao từ Bỉ Ngạn rơi xuống."

Trần Mục nhẹ giọng lẩm bẩm: "Khó trách năng lượng ở nơi này rất đặc biệt, rất thích hợp để cường hóa thể phách."

Vẻ mặt Lâm Thanh Đại ngưng trọng: "Ta nghe nói ở chỗ đại chiến vị diện, cấm chế còn mạnh hơn Lam Cực tinh, xem ra đến lúc đó ắt sẽ là trận ác chiến."

Trần Mục không có lo lắng, ngược lại có chút chờ mong, đại chiến vị diện sẽ là thời cơ để hắn đột phá.

Nhìn ánh mắt tự tin của Trần Mục, Lâm Thanh Đại lại dấy lên lòng tin lần nữa, vốn dĩ nàng ta cảm thấy đại chiến vị diện lần này hi vọng xa vời, bây giờ đã nhìn thấy hi vọng.

Ầm ầm!

Diệp Thương Khung ngã ở cách đó không xa.

Hắn ta từ mặt đất đứng lên có chút tốn sức.

"Đây là trừng phạt của thất bại sao?" Dáng vẻ Diệp Thương Khung chật vật, Lâm Thanh Đại che miệng cười khẽ: "Diệp đại ca, Trần đại ca giết chết con Phệ Tinh Thú cấp chủ tể kia, chúng ta hoàn thành nhiệm vụ."

"Đây là nhiệm vụ mới."

"Vân tiền bối bảo chúng ta ở Lam Cực tinh tu luyện, nơi này ẩn chứa vật chất đặc thù, có thể cường hóa thể phách."

Lâm Thanh Đại nói cho Diệp Thương Khung nguyên do, người sau kinh ngạc nhìn Trần Mục, vội vàng chắp tay nhận lỗi: "Diệp mỗ có mắt không thấy Thái Sơn, mong Trần huynh đừng để ý."

Trần Mục lắc đầu, không để ở trong lòng: "Chuyện nhỏ, không cần để ý, đại chiến vị diện rất tàn khốc, đến lúc đó ta còn cần sự trợ giúp của hai vị."

"Trần huynh yên tâm, Diệp mỗ ta về sau sẽ phối hợp với ngươi, xông pha khói lửa, không tiếc thứ gì." Diệp Thương Khung cười ha ha, hắn ta thích làm bạn với cường giả.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Thanh Đại cười lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ, nàng ta chỉ lo rằng đoàn đội xuất hiện mâu thuẫn, nhưng chiến đấu ở tinh vực hoang vu lần này, làm bọn họ công nhận Trần Mục.

Trần Mục khẽ gật đầu: "Nhân lúc này tu luyện cho tốt, đừng lãng phí thời gian."

Diệp Thương Khung và Lâm Thanh Đại đồng thời gật đầu, bọn họ lần lượt tìm tới khu vực bằng phẳng ngồi xếp bằng tu luyện, Trần Mục chọn chỗ cách bọn họ rất xa để tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment