[Có phải hay không là có tật giật mình ? Những người kinh doanh như thế này , rất hiếm người là hoàn toàn trong sạch , ít nhiều gì cũng từng làm chuyện mờ ám không thể để người khác biết , không phải ai cũng trong sạch hào nhoáng như vẻ bề ngoài đâu .]
[ +1 tôi thấy khi Kỷ Sư hỏi , ông ta có vẻ chột dạ như vậy, khẳng định là ông ta đang giấu diếm chuyện gì đó . ]
[ Ha ha ha, nếu thậy sự đúng là như vậy thì ông ta tìm nhầm chỗ rồi, đến nơi này Kỷ Sư tính qủe hoàn toàn chính là hành vi tự đào hố đem chính mình chôn lên . Từ lúc theo dõi phòng phát sóng trực tiếp này , tôi còn chưa thấy có kẻ xấu có thể thoát khỏi tay Kỷ Sư. ]
Hoàng Mạnh Vĩnh nhìn thấy làn đạn, cười nhạo nói: "Tôi tự dựa vào đôi tay của mình, lao động để làm giàu. Tôi không vì tiền mà làm những chuyện xấu xa."
“Ông quả thực làm giàu bằng chính đôi tay của mình.”
Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.
Hoàng Mạnh Vĩnh lập tức kích động nói: “Mọi người thấy chưa, tôi nói mọi người không tin cũng được , nhưng lời của Kỷ sư, mọi người hẳn là phải tin chứ. Tôi thực sự không làm chuyện xấu, gà tôi còn không dám gi.ế.t.”
[ Không nghĩ tới cư nhiên là thật sự ]
[ Cũng khó mà nói . Không làm chuyện xấu vì tiền, không có nghĩa là không làm chuyện xấu vì những thứ khác.]
Kỷ Dao Quang liếc nhìn làn đạn , quả nhiên, những người đi theo cô lâu rồi , tư duy cũng trở nên giống cô .
“Hoàng Mạnh Vĩnh, tôi chỉ nói ông làm giàu bằng chính đôi tay của mình, chứ không nói ông không làm chuyện xấu, ông nói ông không làm chuyện xấu, vậy ông nhìn xem phía sau ông là gì.”
Kỷ Dao Quang nhìn chằm chằm vào ông ta.
Hoàng Mạnh Vĩnh cứng đờ quay đầu lại.
Chỉ thấy phía sau ông ta là một người phụ nữ mặc trang phục đỏ, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn , không còn nhìn rõ ngũ quan .
[ Mẹ ơi , sợ tới mức tôi đương trường nhảy dựng lên ]
[ Tín nữ cả đời này chưa từng làm chuyện xấu, sao ông trời lại để con nhìn thấy bộ mặt khủng bố như vậy a ! Tối nay còn như thế nào ngủ ?! ]
[ Vừa mới lúc cô ấy xuất hiện, tôi thật sự sợ hãi tiểu trong quần luôn đó, không phải nói đùa đâu, ps: tôi ở nhà một mình . ]
[ +1 ! ]
[ +1! ]
Hoàng Mạnh Vĩnh nhìn thấy nữ quỷ, đầu tiên là sững người, sau đó nhận ra trang phục trên người nữ quỷ quen mắt .
Ông ta không thể tin được nói: “Vợ, là em sao? Vợ!