"Mẹ mặc kệ, con muốn nói thế nào cũng được, nhưng nếu muốn gả vào nhà họ Dư, thì nhất định phải quỳ lên cái ky này, nếu một cửa này cũng không vượt qua được , thì đừng nghĩ đến chuyện bước vào cửa nhà họ Dư !"
Mẹ Dư kiên quyết nói.
Dư Gia Dương thực sự không hiểu, "Mẹ, tại sao nhất định phải quỳ lên cái ky này chứ? Mẹ quên cô ấy đã c.h.ế.t như thế nào rồi sao? Nếu ngày mai lại xảy ra làm sao bây giờ ?"
Nghe con trai nhắc đến người kia , mẹ Dư cau mày, "Đó là do cô ta phúc mỏng, không có duyên phận gả cho con, nhóm tổ tông Dư gia không đồng ý để cô ta bước chân vào cửa nên mới xảy ra chuyện đó . Cùng nhà của chúng ta có quan hệ gì ? Là vấn đề của cô ta !"
"Con trai, yên tâm đi, mẹ sẽ không hại con, đây là quy củ của tổ tiên truyền lại, chỉ cần là cô dâu mới vào cửa, đều phải quỳ lên ky ."
"Mẹ cũng là người từng trải . Năm xưa mẹ muốn vào cửa cũng là như vậy, chẳng phải mẹ vẫn sống rất tốt sao, hơn nữa còn sinh ra con. Con cũng đừng nghĩ nhiều quá , nghỉ ngơi cho tốt đi . Chỉ là do cô gái đó phúc mỏng thôi, nếu con không nỡ lòng nhìn Tâm Tâm của con quỳ cái ky cũng không sao , ngày mai con cứ giả vờ như không biết, mọi chuyện để mẹ tới làm . Có được không ?"
Nghe mẹ nói vậy, Dư Gia Dạng bất lực thở dài, mặc dù vẫn không hiểu tại sao nhất định phải bắt cô dâu mới quỳ ky , nhưng nghe mẹ nói một phen , anh ta lại cảm thấy chuyện này hình như cũng không có gì quá nghiêm trọng cả .
Dù sao mẹ anh ta cũng còn sống rất tốt, cũng chả thấy có di chứng gì sau chuyện đó cả , vậy chẳng phải chứng minh chuyện này vốn dĩ không có vấn đề gì sao.
"Vậy được rồi mẹ, ngày mai mẹ cũng đừng làm quá, dù sao bố mẹ Tâm Tâm cũng sẽ đến."
Dư Gia Dạng mím môi , suy nghĩ một lúc rồi nói , xem như anh ta đã ngầm đồng ý với những gì mẹ anh ta nói .
"Yên tâm đi, mẹ về đây, con nghỉ ngơi sớm đi."
Nói rồi, mẹ Dư chuẩn bị rời đi.
Kiều Nhu Tâm hốt hoảng chạy về phòng, ngã xuống giường, trong lòng nghĩ đến những lời mẹ con Dư Gia Dạng vừa nói.
Cô như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến , Dư Gia Dạng không phải là bị ép buộc . Tất cả những chuyện này là được anh ta ngầm đồng ý, anh ta không phải là bị ép buộc .
Trong nháy mắt, trái tim Kiều Nhu Tâm cảm thấy băng giá , cô cắn chặt răng để không khiến cho mình phát ra tiếng khóc , tự nhủ may mà đã nhìn rõ bộ mặt thật của gia đình này trước khi kết hôn, coi như là dừng lại kịp thời.