Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 431

Tuyệt đối chưa có một thanh niên tài tuấn nào quá quan của bọn họ tính đến thời điểm hiện giờ .

Vậy mà lại có người sau lưng bọn họ , muốn đem Thượng Quan Cẩm Y thần không biết quỷ không hay gả đi , mấu chốt là còn gả cho một người đã ch.ế.t !

Đây là xem Thượng Quan gia bọn họ không có người , muốn bắt nạt cô gái nhỏ nhà bọn họ sao ?

Bọn họ ngày hôm nay dù thế nào cũng không để người kia được thành công!

Mấy người hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà gi.ế.t qua đi , tìm đến đúng địa chỉ mà Kỷ Dao Quang đã cung cấp .

Đây là một ngôi làng hơi hẻo lánh, mấy người Thượng Quan Cẩm Y vừa tiến vào đã thu hút sự chú ý.

"Mấy người là ai?"

"Mấy người tìm ai?"

Có người trong thôn hỏi.

Thượng Quan Cẩm Y nói: "Tôi tìm Trương Cường."

Vừa dứt lời, sắc mặt người đó liền thay đổi, giọng điệu lập tức trở lên không tốt , bắt đầu xua đuổi người : " Cái gì Trương Cường Vương Cường , ở đây chúng tôi không có ai tên như vậy hết , cô tìm nhầm chỗ rồi, mau đi đi."

"Không thể nào!"

Thượng Quan Cẩm Y tuyệt đối không tin, Kỷ Sư đã nói có, vậy chắc chắn là có! Cô tin tưởng Kỷ Sư!

 

"Các người tin hay không thì tùy!"

 

Đối phương nghe Thượng Quan Cẩm Y nói vậy, cũng không tranh chấp miệng lưỡi với bọn họ , thả lại một câu nói rồi phủi m.ô.n.g bỏ đi.

Sau khi người kia đi rồi , Thượng Quan Cẩm Y tìm theo chỉ dẫn của Kỷ Dao Quang đến một nơi .

Đây là một căn nhà nhỏ đổ nát.

"Đúng rồi, chính là căn nhà này." Kỷ Dao Quang khẳng định.

Thượng Quan Cẩm Y nhìn trái nhìn phải, xung quanh không có ai, dù sao cô sống hai mươi mấy năm cũng chưa từng làm ra chuyện thô lỗ nào , nghĩ đến chuyện mình sắp nói ra có chút do dự ngại ngùng , cô nhỏ giọng đề nghị : "Hay là, chúng ta cứ trực tiếp..."

Chưa chờ cô nói hết câu , anh cả đã giơ ' quý chân ' lên , một cước tung ra , đạp văng cánh cửa đang khép chặt .

"Khụ khụ khụ."

Cửa vừa mở ra, một làn khói mù mịt xộc thẳng vào mặt họ, kèm theo đó là từng đợt từng đợt mùi tanh tưởi hôi thối gay mũi .

"Các người là ai?"

Một giọng nam trầm thấp truyền ra từ bên trong.

Làn khói tan đi, mọi người nhìn rõ người đang ở bên trong nhà . Đó là một người đàn ông , mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng, râu ria xồm xoàm.

Thấy rõ bộ dáng của người trong nhà , Thượng Quan Cẩm Y cau mày: "Đây không phải ông chủ hôm qua!"

Mới chỉ qua một ngày, dù trí nhớ có kém đến đâu cô cũng không thể không nhớ nổi gương mặt của người kia .

 
Bình Luận (0)
Comment