Mẹ Trương thấy cô như vậy, sợ hết hồn.
Trương Ái Chính không biết Nhạc Niên Niên là thật sự phát điên, hay là giả điên, mà thật ra anh cũng không cần biết nữa , dù sao cuộc hôn nhân này, anh cũng nhất định phải ly !
......
Kỷ Dao Quang sau khi ngắt kết nối liền biết Nhạc Niên Niên chẳng bao lâu nữa sẽ ch.ế.t. Nhưng những gì cần nói , có thể nói , cô đều đã nói , việc Nhạc Niên Niên sẽ ch.ế.t như vậy là do sự lựa chọn của cô ấy, không thể trách ai khác .
Ở đời , mỗi người đều phải có trách nhiệm với sự lựa chọn của mình !
"Được rồi, hôm nay còn một lượt nữa là kết thúc nhé ."
Kỷ Dao Quang nói xong, click vào màn hình, rất nhanh, một thông báo bắt đầu tranh đoạt túi phúc xuất hiện trên màn hình .
Không lâu sau, trên màn hình hiện lên thông báo có người đoạt được.
Kỷ Dao Quang kết nối với đối phương, màn hình chia làm hai.
Đối diện màn hình là một người đàn ông trung niên mặc vest, đeo kính, trông nho nhã lịch sự.
"Đại sư, xin chào, tôi tên là La Dự Quan."
La Dự Quan cười nói.
[Người này là La Dự Quan mà tôi đang nghĩ đến đó sao?]
[Là anh ta! Chính là anh ta! Người này gan cũng lớn thật, vậy mà còn dám xuất hiện, chúng ta mau mắng anh ta!]
[Đúng đúng đúng, tên súc sinh này, đừng để anh ta chạy mất!]
Người xem biểu đạt cảm xúc phẫn nộ lan tràn trên làn đạn.
La Dự Quan nhìn thấy những bình luận này, không những không tức giận, ngược lại còn thản nhiên nói: "Mọi người có phải nghĩ rằng ở phía sau màn hình, là an toàn rồi không? Có thể tuỳ tiện sử dụng ngôn từ làm tổn thương , nhục mạ người khác mà không phải chịu trách nhiệm pháp lý ? "
"Nếu vậy , dựa trên thân phận là một luật sư , nắm rõ pháp luật, tôi xin thân thiện nhắc nhở mọi người, bây giờ tôi chỉ cần lưu lại màn hình làm chứng cứ, là hoàn toàn có thể khởi kiện các người."
La Dự Quan vừa cười vừa nói, tay bắt đầu chuyển động , di chuyển chuột màn hình, dường như thật sự đang ghi lại bằng chứng.
Kỷ Dao Quang thấy vậy, hơi nhíu mày, đặc biệt là nhìn tướng mạo của La Dự Quan, khiến cô rất khó chịu.
[Hừ, anh chụp màn hình đi, anh kiện tôi đi, anh đưa tôi vào tù đi, tôi căn bản không sợ anh!]
[Đúng đúng đúng, anh là đồ vô lương tâm, vậy mà lại giúp công ty sản xuất sữa bột độc hại kia thắng kiện , anh có biết người cha đó khổ sở như thế nào không?]
[Tôi thật sự tức c.h.ế.t rồi, loại người này sao còn chưa c.h.ế.t đi!]