"Chỉ cần tìm được thận phù hợp tiến hành nhổ trồng , vậy khả năng hồi phục rất cao, sau này vẫn có thể sống thêm ba bốn mươi năm."
Nghe bác sĩ nói xong, La Dự Quan vô cùng kinh ngạc.
"Ông nói thật sao?"
"Tất nhiên là thật!"
Có câu nói này của bác sĩ, Nhan Trị, Đặng Phượng Hà và Hoàng Hàng, đều cảm thấy vui mừng cho La Dự Quan.
"Quá tốt rồi, cậu sẽ không chết, chúng tôi sẽ lập tức đăng báo gấp rút tìm thận phù hợp cho cậu , việc của cậu chính là yên tâm phối hợp bác sĩ điều trị!"
Hoàng Hàng nói.
La Dự Quan cảm động gật đầu.
Nhan Trị cũng nói với Đặng Phượng Hà: "Đôi khi, nhân định thắng thiên."
"Nhan thiếu gia, nếu không có cậu, tôi cũng không biết phải làm sao! Chỉ là, bên Kỷ đại sư..."
Đặng Phượng Hà ngập ngừng, cô sợ Kỷ Dao Quang trách Nhan Trị.
Nhan Trị không quan tâm: "Tôi sẽ nói rõ với cô ấy, hơn nữa nếu La Dự Quan có thể tiếp tục sống, chứng tỏ cô ấy xem bói cũng chưa chắc đã đúng hoàn toàn, cũng có thể khiến cô ấy ngẫm lại."
"Đúng đúng đúng."
Đặng Phượng Hà rất đồng tình với điều này.
Ngay khi mọi người đều cảm thấy mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Tối hôm đó, công ty của La Dự Quan cử người đến.
"Dự Quan à, sức khỏe của anh có vấn đề, sao không nói với công ty ? Công ty có thể giúp đỡ anh giải quyết mà!"
Người được công ty cử đến nói.
Trong lòng La Dự Quan cười lạnh một tiếng, anh ta đã nằm viện hai ngày rồi, hôm nay bọn họ mới biết tin và cử người đến ?
E là không phải vì bệnh của anh ta, mà là vì chuyện khác.
"Trương Vũ, anh đừng vòng vo với tôi nữa, anh có chuyện gì, thì nói thẳng đi."
La Dự Quan thản nhiên nói.
Thấy La Dự Quan xem như cũng rõ ràng mục đích của chuyến thăm này. Trương Vũ cũng không mất công phu nói lời khách sáo nữa , anh ta đẩy đẩy kính lên, sau đó nói: "Nghe nói, gần đây anh qua lại rất thân thiết với Hoàng Hàng? Nếu tôi nhớ không nhầm, hình như anh ta là luật sư đại diện của Đái Tây."
"Trí nhớ của anh tốt thật đấy , nhưng có điều hình như anh còn chưa biết , cậu ta cũng là bạn của tôi."
La Dự Quan nói.
"Bạn bè?" Trương Vũ như nghe thấy chuyện gì đó rất buồn cười: "La Dự Quan , người quý nhất là có tự hiểu lấy . Anh nói xem , bây giờ trong giới luật sư, anh còn có bạn bè sao ? Hay nói cách khác là , sẽ có người thật sự coi anh là bạn bè sao ?"
Ánh mắt La Dự Quan hơi tối lại, nắm chặt tay.