Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 46

Ngụy Kiến Minh bước vội ra ngoài, vừa kịp nhìn thấy cảnh tượng mẹ mình bị đưa vào phòng cấp cứu , xung quanh là các bác sĩ và y tá hối hả , tim ông như thắt lại

“Ngụy tiên sinh, xin ngài chuẩn bị tâm lý trước.” Bác sĩ nói với Ngụy Kiến Minh, rồi nhanh chóng bước vào phòng cấp cứu.

Ngụy Kiến Minh gần như ngã khuỵu. Ông nhìn trợ lý, giọng run rẩy:

“Tiểu Ngô… chuyện gì đã xảy ra?”

 

Ngô trợ lý tiến lên, kể lại toàn bộ sự việc cho Ngụy Kiến Minh, hóa ra, Ngụy Kiến Minh mời hộ lý đến chăm sóc cho mẹ ông , nhưng người này căn bản là làm việc không có tâm , cũng không thời thời khắc khắc quan tâm để ý đến tình trạng của bà cụ .

Trước mặt Nguỵ Kiến Minh liền diễn diễn một chút , nhưng chỉ cần ông ấy không có mặt, hộ lý cũng sẽ chính mình rời đi , hoặc làm việc riêng bỏ mặc bà cụ .

Hôm nay cũng là như vậy , sau khi hộ lý rời đi, mẹ của Nguỵ Kiến Minh tự mình rời khỏi phòng bệnh, sau đó đi dọc theo con đường nhỏ, đến khu vườn nhỏ phía sau của bệnh viện, rồi không biết tại sao lại leo lên một cái cây, kết quả lại bị ngã xuống.

Vì khu vườn nhỏ phía sau bệnh viện , thường thường  rất vắng vẻ không có ai qua lại, nên khi chuyện xảy ra , bà cụ không được kịp thời được phát hiện .

 

Ngụy Kiến Minh nghe xong, tay siết chặt thành nắm đấm, ông không dám tưởng tượng, nếu tối nay ông vẫn theo lệ thường chờ khi công việc kết thúc rồi mới đến đây thăm mẹ, có lẽ đã thật sự sẽ theo như lời Kỷ Dao Quang nói , ngay cả lần cuối cùng gặp mẹ ông cũng bỏ lỡ .

Đúng lúc vào lúc này, hộ lý biết được tin tức, mới vội vàng chạy tới.

Nhìn thấy Ngụy Kiến Minh im lặng, vẻ mặt không nói gì, hộ lý cảm thấy có chút lo lắng, cười lấy lòng nói: "Ngụy tổng, tôi chỉ đi vệ sinh một chút, cũng không biết sao bà cụ lại tự mình ra ngoài như vậy."

"Ngài yên tâm, lần sau nếu có việc cần rời khỏi , tôi chắc chắn sẽ nhờ người trông chừng bà cụ rồi mới rời đi , tuyệt đối sẽ không để xảy ra chuyện như thế này nữa."

Ngụy Kiến Minh nhìn hộ lý với đôi mắt đỏ rực, hộ lý có chút sợ hãi, lùi lại một bước, lo sợ ông nổi giận sẽ đánh người .

Nhưng Ngụy Kiến Minh chỉ chỉ vào cô, gầm lên giận dữ: “Cút đi! Cô chờ bị khởi tố đi!”

“Đừng đừng, tôi không phải cố ý, ông……” Hộ lý còn muốn cố gắng biện minh cho bản thân một chút , nhưng Ngụy Kiến Minh lại hoàn toàn không thèm liếc nhìn hay nghe xem cô ta nói gì nữa .

Bình Luận (0)
Comment