“Chung nhị công tử, hôm nay có phải anh có việc phải ra ngoài không? Tôi đã xem qua gương mặt anh , hôm nay tốt nhất đừng ra ngoài, nếu không sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.”
Kỷ Dao Quang mỉm cười nói.
Chung Hán Văn sững người, tối nay anh ta quả thực có một buổi tiệc phải tham dự.
Chuyện này không có lên kế hoạch từ trước, anh ta cũng vừa mới biết, theo lý mà nói, Kỷ Dao Quang không thể nào biết được.
Chẳng lẽ, Kỷ Dao Quang thật sự có bản lĩnh?
Chung Hán Văn đè nén sự nghi ngờ trong lòng, mỉm cười nói: “Đại sư thật lợi hại, chuyện này cũng có thể tính ra được, tôi có một người bạn hôm nay từ nước ngoài trở về."
“Tối nay là tiệc đón gió tẩy trần , tôi vốn định đến góp mặt . Có điêu, đại sư nói không nên ra ngoài, vậy tôi nghe theo đại sư.”
Đó là bây giờ không ra ngoài , còn về sau có đi hay không còn phải xem kế tiếp Kỷ Dao Quang biểu hiện ra bản lĩnh như thế nào .
Kỷ Dao Quang lại nhìn thêm một lần, sắc mặt tái nhợt trên mặt Chung Hán Văn đã hơi dịu đi, điều này chứng tỏ Chung Hán Văn ít nhất đã nghe lọt tai, lúc này sẽ không đi , nhưng lại không hoàn toàn tin tưởng cho nên vẻ tái nhợt mới không biến mất hoàn toàn .
Kỷ Dao Quang cũng điểm đến thì dừng . Việc có thể dùng hành động để giải quyết thì tuyệt đối không cần phí công phu miệng lưỡi , thật sự có bản lĩnh là đủ rồi !
Chung Hán Văn dẫn mọi người đi vào trong.
Bên trong nhà là tất cả mọi người của Chung gia.
Chung Thạch ngồi trên xe lăn, đứng ở một bên là Chung thái thái ăn mặc ngăn nắp lượng lệ , còn có trưởng công tử Chung Hán Võ đang đứng bên cửa sổ hít mây nhả khói.
“Ai u, lão Nhan, thật sự làm phiền ông rồi.”
Chung Thạch nhìn Nhan Anh Huân, cảm kích nói.
Nhan Anh Huân nắm tay ông ta, mỉm cười nói: “Nói cái gì vậy ! Anh em nhiều năm như vậy chẳng lẽ chút chuyện nhỏ này mà tôi còn không giúp được ông ? Đây đều là việc tôi nên làm!”
Tiếp đó, Nhan Anh Huân bắt đầu giới thiệu hai bên với nhau.
Vừa nghe Kỷ Dao Quang là đại sư do Nhan Anh Huân giới thiệu, bà Chung lập tức nhíu mày.
“Lão Nhan, ông không phải đang lừa chúng tôi đấy chứ? Một cô gái trẻ như thế này, có thể nhìn ra được cái gì?”
Không phải bà ta coi thường Kỷ Dao Quang.
Họ đã tìm trước tìm sau rất nhiều Thiên sư, kết quả đều chỉ là trị ngọn chứ không trị gốc, căn bản chẳng có ai hữu dụng.
“Dù sao các người đã mất công mời tôi tới đây rồi . Có hữu dụng hay không, xem thử chẳng phải sẽ biết sao?”
Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.