Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 504

Kỷ Dao Quang gật đầu, "Vậy chuyện truy tìm kẻ đó không liên quan đến tôi nữa, tôi đã giúp các anh đến đây rồi, đừng quên kết toán."

Nói xong, Kỷ Dao Quang phẩy tay, trực tiếp rời đi.

...

Nhà họ Lục.

Lục Tiểu Xuyên ngủ ba ngày ba đêm, tỉnh lại lần nữa, cả người có chút mơ hồ.

"Con trai, cuối cùng con cũng tỉnh rồi, con thật sự dọa c.h.ế.t mẹ rồi!"

Mẹ của Lục Tiểu Xuyên kích động nói.

 

Lục Tiểu Xuyên xoa xoa đầu, "Mẹ, con bị sao vậy?"

"Con đi tìm huy chương đó, suýt chút nữa xảy ra chuyện, đồng chí cảnh sát đã tìm con về đấy!"

"Huy chương? Cảnh sát? Cái gì?"

Lục Tiểu Xuyên vẫn không hiểu.

Mẹ của Lục Tiểu Xuyên lập tức lấy huy chương ra, "Đây, huy chương ! Lúc con về nước không phải cứ đòi lấy lại sao."

"Huy chương?"

Lục Tiểu Xuyên nhìn huy chương, cả người có chút mơ hồ.

Sau đó, anh cuối cùng cũng nhớ ra, anh kinh hãi nói: "Huy chương này, sao lại ở đây! Không phải con đã vứt nó đi rồi sao!"

"Con trai, con đang nói gì vậy, không phải con nói huy chương này là di vật của bạn con, dù thế nào cũng phải tìm lại sao."

Mẹ của Lục Tiểu Xuyên không hiểu chuyện gì.

Lục Tiểu Xuyên nghe vậy, càng phát điên, "Bạn con vẫn sống khỏe mạnh, làm gì có ai qua đời, thứ này là một giáo hội đưa cho con!"

 

"Lúc đó con thấy đẹp, nên giữ lại, lúc về nước, con luôn cảm thấy huy chương này có chút tà môn , nên đã vứt nó đi!"

Lời vừa nói ra, hai mẹ con cùng im lặng.

Hai người rất ăn ý nghĩ đến điều gì đó.

Một lúc lâu sau.

Lục Tiểu Xuyên nói: "Mẹ, hay là đốt nó đi."

"Mẹ thấy ý kiến này được đấy ." Mẹ của Lục Tiểu Xuyên đồng ý.

Vì vậy, huy chương này được Lục Tiểu Xuyên vất vả tìm về, lại cứ như vậy bị thiêu hủy .

Nhưng thực ra, vấn đề thực sự nằm trong chiếc huy chương , đã được Kỷ Dao Quang giải quyết từ trước khi nó được gửi về cùng Lục Tiểu Xuyên rồi , dù bây giờ họ có giữ nó lại thì nó cũng chỉ còn là 1 vật trang trí , đẹp mà không xài được . Nếu vấn đề còn chưa được giải quyết , thì lúc này đây họ có đốt nó cũng chả có tác dụng gì !

...

Kỷ Dao Quang bận rộn lâu như vậy, sau khi về núi, liền bắt đầu ngủ say như ch.ế.t.

Mở mắt ra lần nữa, đã là ngày hôm sau.

Kỷ Dao Quang thu dọn đồ đạc ra ngoài, Nhan Trị đang luyện công trong sân.

"Chào buổi sáng."

Kỷ Dao Quang nói.

Nhan Trị chậm rãi nói: "Không còn sớm nữa, đã chiều rồi."

Kỷ Dao Quang cười cười, không tiếp lời Nhan Trị mà chuyển chủ đề, "Ta đi thắp hương, rồi dạy con những thứ khác."

Nếu không dạy nữa, sư phụ này cô làm , thật sự không xứng chức .

 

 
Bình Luận (0)
Comment