Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Chương 509

Trong bệnh viện, để bảo quản nội tạng , bể ngâm formalin được sử dụng phổ biến nhất là bể ngâm formalin tĩnh, dùng để bảo quản mô bệnh phẩm trước xét nghiệm. Đặc điểm của loại bể này là có giá đỡ hoặc lưới để giữ mẫu ổn định, không bị xê dịch, hạn chế ảnh hưởng của dòng chảy đến mẫu vật. Nếu cần bảo quản lâu dài hoặc nghiên cứu, có thể sử dụng bể ngâm có tuần hoàn nhẹ có hệ thống bơm tuần hoàn chậm giúp formalin phân bố đều nhưng cũng có lưới chặn hoặc khay giữ mẫu để tránh trôi dạt.

Cho nên , theo lý mà nói, mẫu vật hẳn là nằm yên tĩnh ở đó, có d.a.o động thì cũng là trong khoảng thời gian dài cũng chỉ dịch chuyển một khoảng cách cực kỳ không đáng kể , căn bản sẽ không có d.a.o động lớn như vậy , lại còn tập trung về một hướng rồi biến mất !

Mắt ông ta lập tức trợn tròn, kinh hãi nói: "A, a, chẳng lẽ là, chẳng lẽ là..."

Chẳng lẽ là... quỷ?

Kỷ Dao Quang nhìn bọn họ, bình tĩnh nói: "Tôi có cách để các ông nhìn thấy, các anh có muốn xem không?"

Lời vừa nói ra, Vương Hải Bình gần như không cần động não , lập tức lắc đầu.

Không nhìn thấy còn có thể coi như không có, nếu nhìn thấy rồi, sau này ông ta thật sự không biết ngày ngày đi làm phải đối mặt phải làm thế nào a !

Uông Văn thì không phản ứng kịch liệt như Vương Hải Bình , ông suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, cho đáp án khẳng định : "Tôi muốn xem."

 

Vương Hải Bình giơ ngón tay cái với Uông Văn, "Lá gan anh lớn thật đấy."

Uông Văn cười nói: "Nếu là gan không lớn , thì cũng sẽ không thể làm cảnh sát hình sự nhiều năm như vậy . Đã sớm bị tội phạm doạ cho phá gan rồi, không phải sao ?"

 

Kỷ Dao Quang lấy ra một lọ thuốc nước, rồi bôi lên mí mắt của Uông Văn.

Uông Văn mở mắt ra lần nữa, cảm thấy mắt mình như được khai quang , sáng hơn rất nhiều . Ông nhìn vào camera, Uông Văn lập tức cau mày.

"Sao rồi? Sao rồi? Ông miêu tả cho tôi nghe xem."

Vương Hải Bình tuy là nhát gan nhưng bản tính lại tò mò, tuy sợ hãi, nhưng lại muốn biết, rốt cuộc là cái gì đã gây án .

Uông Văn nhìn ông ta, bình tĩnh nói: "Là một đứa trẻ."

Đứa trẻ?!

Vương Hải Bình vội vàng nói: "Thôi được rồi, tôi biết rồi, anh đừng nói nữa."

Ông ta nổi hết da gà.

Vương Hải Bình nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, đây là sống hay chết?"

Nói xong, Vương Hải Bình liền cảm thấy chỉ số IQ của mình vừa rồi vì mình sợ hãi run rẩy , rớt đầy đất rồi , rõ ràng như vậy còn phải hỏi sao ?

Ông ta đều không nhìn thấy, chắc chắn là c.h.ế.t rồi.

 
Bình Luận (0)
Comment