Nghe vậy, Mang Hành lập tức đứng dậy, nhìn Đường Phù Dung với ánh mắt không mấy thiện cảm, lạnh giọng nói:
"Mẹ tôi nói quả không sai, cô trông cũng tạm được, đến tuổi này còn chưa lấy chồng khẳng định kén cá chọn canh , lòng dạ cao ngất !"
Anh ta hừ lạnh một tiếng, tiếp tục:
"Cô cứ kén đi ! Cô có tìm được người tốt hơn tôi xem như tôi thua !"
Nói xong, Mang Hành dứt khoát quay lưng bỏ đi.
Đường Phù Dung: "!?!!"
Cô đứng sững, không biết nên bật cười hay tức giận mắng người .
[Người đàn ông này không chỉ mập mà còn nhỏ nhen. Việc xem mắt vốn dĩ là chuyện tự nguyện từ hai phía, nếu cô gái không có cảm tình thì cũng là điều bình thường, đâu cần phải phản ứng quá mức như vậy?]
[Đúng vậy! Một người đàn ông lòng dạ hẹp hòi như thế không đáng để bận tâm. Chúng ta cứ tìm một người tốt hơn, để hắn tức c.h.ế.t đi!]
[ Tốt lắm, giờ chỉ còn lại ứng viên cuối cùng đến từ ngành công an. Hy vọng Quốc gia không làm chúng ta thất vọng! ]
Vì hai lần gặp trước không mấy suôn sẻ, Đường Phù Dung dần mất hứng thú với cái gọi là ' tương thân ' này .
Có điều, vì đã nhận lời hẹn trước, vẫn là nên gặp mặt xem sao. Dù sao cho người ta leo cây ở lần gặp đầu tiên cũng không phải là một việc mà một cô gái tốt sẽ làm .
Chẳng bao lâu sau, một người đàn ông xuất hiện. Trái ngược hoàn toàn với Mạnh Hành trước đó, người này có dáng người vô cùng gầy gò.
Anh ta bước đến trước mặt Đường Phù Dung, lễ phép hỏi:
"Cô là Đường Phù Dung phải không?"
"Ừm, đúng vậy." – Đường Phù Dung gật đầu đáp.
Người đàn ông giới thiệu: “Tôi là Giả Hồng Nghĩa.”
“À, chào anh.”
Hai người ngồi xuống, nhưng không ai chủ động bắt chuyện, bầu không khí có phần im lặng đến lúng túng.
So với hai người trước, Giả Hồng Nghĩa trông bình thường hơn rất nhiều.
Đường Phù Dung khẽ chạm vào mũi, rồi chủ động mở lời: “Nghe nói anh làm cảnh sát?”
“Gì cơ? Cảnh sát à?”
Giả Hồng Nghĩa có vẻ hơi bất ngờ.
Thấy phản ứng đó, Đường Phù Dung lập tức nghĩ đến tình huống như lần trước, có lẽ đã có sự hiểu lầm nào đó. Cô vội lấy điện thoại ra kiểm tra thông tin từ người giới thiệu.
“À, hóa ra là nói anh từng làm trong Hệ thống ngành Công an . Vậy ngoài cảnh sát ra, hệ thống này còn có những bộ phận nào ?”
Cô nghiêng đầu hỏi, giọng đầy tò mò.
Nghe Đường Phù Dung hỏi, Giả Hồng Nghĩa khẽ tránh ánh mắt, đáp: “À... tôi không phải cảnh sát, chỉ là nhân viên hành chính.”
“À, ra vậy.”
Đường Phù Dung có chút thất vọng, thực ra cô cũng có tiêu chuẩn riêng khi chọn nghề nghiệp của đối phương.