Vì Sao Bé Nhỏ

Chương 2


Tạ Thần cẩn thận quan sát Hàn Tinh Tinh, dáng vẻ vẫn không khác biệt quá lớn so với khi còn bé, chỉ là ngũ quan nhìn nảy nở hơn một chút, trông trắng trẻo dịu dàng, người thật so với trong ảnh còn có khí chất hơn nhiều.

Chỉ là vẫn đơn thuần như vậy, suy nghĩ cái gì đều viết hết lên mặt, không hề che giấu cảm xúc chút nào cả.
 
“Em là Hàn Tinh Tinh?” Tạ Thần dùng chân đẩy ghế văn phòng hơi lùi về sau một chút, sau khi Hàn Tinh Tinh gật đầu xác nhận thì anh hơi nhướng mày hỏi, “Tôi đã xem qua sơ yếu lý lịch của em, trên đó viết em học đại học chuyên ngành thiết kế chuyên nghiệp, làm sao sau khi tốt nghiệp lại gia nhập ngành giải trí?”
 
Hàn Tinh Tinh có chút khẩn trương, hai tay xoắn lại cùng một chỗ, hơi do dự một hồi rồi vẫn trả lời chi tiết, “Bởi vì mẹ em ngã bệnh phải nhập viện, Phạm ca nói làm minh tinh thì kiếm tiền nhanh hơn!”
 
Cũng không biết sau khi ông chủ lớn nghe được câu trả lời này thì có cảm thấy mục đích gia nhập giới giải trí của cô quá tục hay không.
Chân mày Tạ Thần lại càng nhíu chặt hơn, không phải bởi vì cô nói nguyên nhân gia nhập giới giải trí vì kiếm tiền mà bởi vì —— Phạm Chính Đạt nói minh tinh kiếm tiền nhanh, em liền tin? Có ngốc hay không cơ chứ?
 
Trên thực tế, Hàn Tinh Tinh cũng không ngốc.

Trước khi ký kết, cô đã cùng với bạn thân cẩn thận xem xét công ty giải trí Ngôi Sao, sau đó phát hiện công ty giải trí Ngôi Sao được xem là công ty giải trí hiếm có trong làng giải trí.

Công ty này không tham gia vào đám bòng bong của giới giải trí, tương đối mà nói, càng coi trọng năng lực cá nhân, chỉ cần năng lực đủ mạnh, công ty lập tức đồng ý bồi dưỡng.

Đây cũng là công ty tương đối công bằng.
 
Nửa ngày không nghe thấy ông chủ đáp lại, Hàn Tinh Tinh không khỏi giương mắt nhìn sang, sau đó kinh ngạc lại không hiểu phát hiện ra ông chủ đang dùng ánh mắt  chỉ tiếc rèn sắt không thành thép để nhìn mình?
 
“Tổng giám đốc Tạ?” Cô thăm dò gọi một tiếng.
“Ừm.” Tạ Thần thu tay thành nắm đấm, đưa lên miệng giả vờ ho một tiếng, sau đó thu hồi cảm xúc quá rõ ràng của mình lại, nói với cô, “Em chờ một lát!”
 
Anh gọi điện thoại nội bộ cho trợ lý, sau khi kết nối thì cất giọng nhàn nhạt phân phó, “Cậu đi qua bên phòng tài vụ, bảo phòng tài vụ mau chóng kết toán tiền cát-sê cho Hàn Tinh Tinh.”
 
Hàn Tinh Tinh nhìn tổng giám đốc Tạ cúp máy điện thoại, trên mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.


Tổng giám đốc Tạ thế mà lại giúp cô hối thúc phòng tài vụ? Như vậy không phải là rất nhanh thôi cô sẽ nhận được tiền sao?
 
“Cảm ơn ông chủ!” Hàn Tinh Tinh cúi đầu cảm ơn, lần này nói lời cảm ơn so vừa rồi càng có thành ý hơn, có thể nói là mặt mày hớn hở, nụ cười này, cả người trông vừa xinh đẹp và tươi vui.
 
Tạ Thần ừ một tiếng, che giấu ý cười nơi đáy mắt.
 
Hàn Tinh Tinh cảm thấy nhiệm vụ đến văn phòng tổng giám đốc đã hoàn thành vượt mức mong đợi, không chỉ có hoàn thành nhiệm vụ nói cảm ơn với ông chủ lớn mà còn có thể nhận tiền cát-sê sớm hơn dự định, quả thực siêu lucky luôn!
“Tổng giám đốc Tạ, vậy em đi trước nhé?” Ý cười giữa lông mày của Hàn Tinh Tinh còn không thu lại sạch sẽ, nhưng lại thêm chút vội vàng, “Em trở về đọc kịch bản, nhất định không làm cho tổng giám đốc Tạ mất mặt!”
 
Tạ Thần nhíu mày, đọc kịch bản? Hay là về nhìn xem thử thẻ ngân hàng đã nhận được tiền hay chưa? Nhìn cô cố gắng che giấu tâm tư của mình trông rất đáng yêu, anh cũng không vạch trần.
 
Lấy một tấm danh thiếp từ trong ngăn kéo ra, Tạ Thần đưa cho Hàn Tinh Tinh, “Đây là danh thiếp của tôi, bên trên có phương thức liên lạc, có việc hoặc gặp phiền toái gì thì có thể gọi điện thoại tìm tôi.”
 
Có thể có được phương thức liên lạc cá nhân của tổng giám đốc Tạ của công ty giải trí Ngôi Sao vốn là chuyện vô cùng khó khăn.

Trong giới giải trí, số người muốn có được phương thức liên lạc của tổng giám đốc Tạ nhiều vô số kể, mà bây giờ, cơ hội này cứ như vậy tặng không đến trước mặt Hàn Tinh Tinh.
 
Đúng là miếng bánh từ trên trời rơi xuống mà!
Mặc dù Hàn Tinh Tinh có chút đơn thuần, nhưng không phải là người ngốc, nhìn tổng giám đốc Tạ đưa danh thiếp tới, cô không lộ ra vẻ vui mừng gì, ngược lại có chút chần chờ, cô chỉ là một người mới gia nhập giới giải trí này, vừa vào đã có được phương thức liên lạc của tổng giám đốc, như thế này có thể không tốt lắm nhỉ?
 
Hai người bọn họ không có quan hệ gì, nhiều nhất chỉ là quan hệ ông chủ và nhân viên nhỏ, cô còn chưa kiếm được nhiều tiền cho ông chủ mà đã chiếm tiện nghi như vậy, trong lòng cô có chút băn khoăn.
 
“Cầm đi!”
 
Thấy tổng giám đốc Tạ hơi nhíu mày, giống như không kiên nhẫn, Hàn Tinh Tinh đột nhiên căng thẳng, không kịp nghĩ đến những cái kia có hay không có, bước lên phía trước mấy bước, rất cung kính hai tay tiếp nhận danh thiếp.
 
“Cảm ơn ông chủ!” Sau khi cầm lấy danh thiếp, Hàn Tinh Tinh cảm thấy, trong khoản thời gian ngắn, cô đã nói cảm ơn quá nhiều lần, tạm thời cũng không nghĩ ra cái gì để báo đáp đường tắt mà tổng giám đốc Tạ trao cho, chỉ có thể vỗ ngực cam đoan, “Ngài yên tâm, em tuyệt đối sẽ không để lộ phương thức liên lạc của ngài ra ngoài!”

Tạ Thần cười cười, sau đó nhanh chóng dừng lại, “Vậy em về đọc kỹ kịch bản đi, tranh thủ diễn tốt bộ phim đầu tiên, tự cho mình khởi đầu thật tốt!”
 
“Được, ông chủ, hẹn gặp lại!”
 
Nhìn thấy Hàn Tinh Tinh thận trọng rời khỏi văn phòng, Tạ Thần lắc đầu, không có anh coi chừng, không biết chừng nha đầu ngốc này bị người ta bán vào giới giải trí còn muốn giúp người ta kiếm tiền! Trong lòng quở trách, nhưng khóe miệng của anh lại không khỏi cong lên một chút.
 
*
 
Từ văn phòng tổng giám đốc đi ra, Hàn Tinh Tinh vuốt ngực mình một cái, thở phào một hơi thật dài, cảm giác ở cùng với ông chủ trong một căn phòng có áp lực quá lớn.
 
Được rồi, mọi chuyện đã xong xuôi, cô nên đi xuống lầu tìm người đại diện của mình.
Lúc đi ngang qua khu làm việc, Hàn Tinh Tinh mẫn cảm phát hiện có người đang vụng trộm nhìn cô, cô dừng một chút, sau đó đột nhiên quay sang nhìn, thì vừa lúc đối diện với ánh mắt của một người đàn ông tinh anh, anh ta chưa kịp thu hồi tầm mắt của mình.
 
Đối phương cũng bắt gặp ánh mắt của cô, nhìn lén bị phát hiện, cô vốn cho rằng đối phương sẽ cảm thấy xấu hổ, không ngờ người ta bình tĩnh nhẹ gật đầu với cô rồi thu hồi ánh mắt của mình, sau đó nói chuyện với nhóm của bọn họ.
 
Trên đầu Hàn Tinh Tinh từ từ xuất hiện một dấu chấm hỏi.

Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là mặc kệ tình huống như thế nào, chỉ cần mình không xấu hổ, xấu hổ chính là người khác sao?
 
Cô cảm giác mình vừa học được thêm một điều mới!
 
Cô gãi gãi mặt, mang theo chút cảm khái thu tầm mắt của mình lại rồi đi tiếp.
Nhìn thấy cô đã đi xa, Trịnh Lai vừa rồi nhìn lén bị bắt gặp không khỏi nhìn hướng cô rời đi một chút.

Cậu chính là người vừa rồi được tổng giám đốc Tạ phân phó đi gặp phòng tài vụ, bảo phòng tài vụ nhanh chóng kết toán cát-sê cho Hàn Tinh Tinh.


Vì thế, cậu hiếu kỳ với Hàn Tinh Tinh cũng là chuyện đương nhiên.
 
Dù sao đây chính là người mà tổng giám đốc Tạ tự mình mở miệng chiếu cố.

Tổng giám đốc Tạ của bọn cậu luôn giữ mình trong sạch, anh tuấn tiền nhiều, gia thế còn tốt, điều kiện cá thân tốt như vậy, nhân phẩm hết lần này tới lần khác cũng tốt, ở trong giới giải trí nhưng được mệnh danh là con rùa vàng, không biết có bao nhiêu nữ minh tinh muốn gả cho anh, nhưng lại không thể chạm tới.
 
Mà từ khi cậu nhận chức đến nay, chưa nhìn thấy tổng giám đốc Tạ chiếu cố đặc biệt tới người nào.

Ngay cả anh chị em trong công ty thì tổng giám đốc Tạ cũng đối đãi bình thường.

Nhưng mới rồi, vì vấn đề cát-sê của một người mới mà tổng giám đốc Tạ chủ động gọi điện thoại nội bộ, phân phó cậu đi thúc giục phòng tài vụ.

Bằng điểm này, cũng đủ để cho Trịnh Lai cảm thấy có chút hâm mộ người mới đến Hàn Tinh Tinh này.

Cậu có linh cảm, cái người mới này sau này nhất định sẽ nổi tiếng!
*
 
Hàn Tinh Tinh còn đang trong thang máy, thì đã có âm báo tin nhắn điện thoại vang lên.

Cô phản ứng cực nhanh, lấy điện thoại ra, ấn mở tin nhắn, vừa nhìn thấy đã cười híp cả mắt, cát-sê đã vào tài khoản.
 
Giờ khắc này, cô cảm thấy âm thanh thông báo tin nhắn của ngân hàng vô cùng thanh thúy, chỉ chênh lệch một chút với giai điệu bài hát《Vì sao nhỏ lấp lánh》mà cô thích nhất.
 
Cô đếm con số, mười, trăm, ngàn, vạn, mười vạn......
 
Vậy mà tới mười mấy vạn?!
 
Hàn Tinh Tinh lập tức cầm điện thoại hôn một cái, vui vẻ nói, “Tổng giám đốc Tạ thật đúng là người tốt! Người tốt cả đời bình an!”
 
Hình tượng của Tạ Thần trong cô đã trở nên vô cùng cao lớn trong chớp mắt!
Mười mấy vạn, đối một người mới vừa tốt nghiệp không bao lâu, mới bước ra xã hội tuyệt đối không phải một con số nhỏ, dù không thể so sánh với hàng chục triệu của các ngôi sao lớn trong làng giải trí nhưng như vậy là quá đủ.
 

Suy cho cùng, cô cũng chỉ là một người mới bé nhỏ, không có vốn liếng gì, mức ký hợp đồng cũng không cao, mỗi khi kiếm được tiền công ty phải rút lại một phần, một phần cho người đại diện, tiền thuế phải nộp, còn phần còn lại mới là của cô.
 
Bởi vì bộ phim này cô là nữ chính, cát-sê cao hơn nhiều so với người mới.

Nhiều người mới gia nhập giới giải trí đừng nói là nhận được cát-sê, mà còn phải chi tiền mới có được tài nguyên tốt.

Còn Hàn Tinh Tinh, cô cũng là người mới, không có tài nguyên không có bối cảnh, lại vừa vào nghề đã nhận được vai nữ chính, còn có thể nhận được cát-sê mười mấy vạn.
 
Cô rất thỏa mãn!
Mang theo nụ cười trên mặt, Hàn Tinh Tinh cũng chờ không kịp trở lại văn phòng của Phạm ca.

Vừa ra khỏi thang máy thì cô đã thực hiện thao tác trên điện thoại, chuyển mười lăm vạn cho cha, giữ lại cho mình hơn hai vạn để phòng trường hợp khẩn cấp.
 
Chuyển xong, cô đã đi tới cửa phòng làm việc của Phạm ca, lúc đẩy cửa đi vào thì nụ cười trên mặt vẫn chưa phai.
 
Phạm ca ngẩng đầu nhìn lên, trêu chọc, “Ai nha, cười đến vui vẻ như vậy, nhặt được tiền à?”
 
Hàn Tinh Tinh mấp máy môi, nhịn một chút, nhưng vẫn không nhịn được, lại bật cười, “Cũng không khác nhặt được tiền là mấy ạ!”
 
Phạm ca biết cô nhận được cát-sê nên vui mừng, cũng không cắt ngang mạch vui sướng của cô.

Anh đưa tay chỉ chỉ một người khác trong văn phòng, đó là trợ lý mà vừa rồi anh đã chọn cho Hàn Tinh Tinh, đang chuẩn bị giới thiệu cho Hàn Tinh Tinh một chút, thì điện thoại của Hàn Tinh Tinh lại không đúng lúc vang lên.
Hàn Tinh Tinh nhìn thì là điện thoại của cha cô, ngay lập tức cô biết ông gọi là vì chuyện mười lăm vạn kia.

Không muốn để ông ấy lo lắng, cô có chút khó xử nhìn về phía Phạm ca.
 
Phạm ca nhẹ gật đầu với cô, “Em nghe trước đi!”
 
Hàn Tinh Tinh cảm kích cười cười với anh một tiếng, sau đó ngượng ngùng nhận điện thoại.
------oOo------

Bình Luận (0)
Comment