Từ Chu Dã cho đối thủ bên kia tức là cái tên mid lắm lời một trận đòn tơi bời, trong lòng thoải mái hơn hẳn, ngay cả nụ cười cũng trở nên ôn hòa hơn. Ván thứ tư huấn luyện viên sắp cho cậu một tướng mà cậu không thường dùng, cậu cũng không phản bác.
"Không rành lắm, chắc là sẽ thua." Ngay từ giai đoạn chọn tướng, Từ Chu Dã đã nói bởi huấn luyện viên chỉ định cho cậu một vị tướng vốn không phải sở trường.
"Thua thì thua." Thẩm Mạn nói: "Dù gì cũng chỉ là đấu tập thôi."
Quả thật, tâm thái của Thẩm Mạn vốn nổi tiếng khắp HCC, dẫu núi Thái Sơn sụp trước mặt cũng chẳng đổi sắc.
Chơi tướng không quen rất khó chiếm được lợi thế trước TKR, nhất là khi phải đối diện với Tần Nhất Tinh đang ở trạng thái đỉnh cao. Thất bại cũng chẳng có gì bất ngờ.
Tuy nhiên thành tích cũng tạm ổn không quá khó coi vì Dương Sơn Hạ ở ván trước rõ ràng đã bị Từ Chu Dã giết đến choáng váng, cả người hồn vía lên mây liên tục cho không ít cơ hội.
Đáng tiếc ACE lại không tận dụng được.
Ở những trận đấu đỉnh cao thế này, phân định thắng bại thực chất thường đến từ mảnh gỗ ngắn nhất trên chiếc thùng, cũng là phần yếu nhất của đội.
Kết thúc loạt đấu tập, tỉ số là 1-3.
Theo lý mà nói, thắng rồi thì TKR phải vui mừng hớn hở mới phải nhưng sắc mặt mấy tuyển thủ và cả huấn luyện viên lại chẳng có mấy nụ cười, thậm chí còn mang chút nghiêm trọng.
"Thằng nhóc Từ Chu Dã này rất giỏi." Trong phần phân tích sau trận, huấn luyện viên của TKR dành cho đội hình ACE một lời khen rất cao: "ACE đúng là đã đào được một bảo vật."
Toàn là tuyển thủ hàng đầu, đánh vài ván là có thể cảm nhận rõ ràng. Trong mấy ván đấu tập vừa rồi, có ván Từ Chu Dã rõ ràng không dùng tướng sở trường vậy mà không hề rơi vào thế quá lép vế.
"HCC, sắp thay trời rồi." Xạ thủ cảm thán.
So với bầu không khí nghiêm trọng bên TKR, ACE lại vô cùng thoải mái.
Luôn có cái cảm giác tuy thua trận nhưng tâm trạng vẫn khá ổn.
Huấn luyện viên mở một cuộc họp nhỏ kéo dài một tiếng để tổng kết lại trận đấu, rồi còn nói sẽ tìm thời gian khác để trò chuyện riêng với từng tuyển thủ về những vấn đề cá nhân.
Triệu Nhuy ngồi bên cạnh Thẩm Mạn, hạ giọng hết mức có thể thì thầm: "Em thấy vấn đề lớn nhất của Từ Chu Dã là lương quá thấp." Theo cái mức lương này, cậu ta lo rằng còn chưa hết mùa giải thì các CLB khác đã bắt đầu tính chuyện cướp người rồi.
Thẩm Mạn bình tĩnh phân tích cục diện: "Không sao. Mùa này chúng ta có thành tích tốt, cậu ta giành được chức vô địch sau đó đi đâu lương cũng cao hơn."
Triệu Nhuy giơ ngón cái, khen ngợi sự bình tĩnh của đội trưởng: "Có lý."
Hai người đồng thời nhìn về phía Từ Chu Dã đang vui vẻ gặm bắp ngô, thầm nghĩ những trận sau tuyệt đối không được lơi lỏng nếu không Từ Chu Dã mà chạy mất thì sao.
Từ Chu Dã nhận ra ánh mắt của hai người, khó hiểu vừa nhai vừa mơ hồ hỏi: "Đội trưởng, sao thế? Anh muốn ăn à?"
Thẩm Mạn dùng giọng điệu dịu dàng chưa từng có để an ủi cậu em nhỏ trong đội: "Không sao, chỉ là nhìn thôi, cậu cứ ăn đi."
Từ Chu Dã: "Hehe."
Triệu Nhuy nghĩ thầm một thằng nhóc ngốc nghếch cứ cười hì hì như vậy, thế mà lại chơi được những bài tủ như Chó Điên Song Tinh hay thế cơ chứ...
Nói thêm thì mấy bắp ngô này còn là nhà Từ Chu Dã gửi lên, cậu chàng thản nhiên bảo nhà mình chuyên trồng ngô, nghe mà trong lòng Triệu Nhuy chua xót lập tức tưởng tượng ra cảnh một đứa con nhà nông lên thành phố làm thuê, bị ông quản lý keo kiệt của ACE lừa về bằng mức lương rẻ mạt, thật là thảm thương.
"Nói thật thì trong chuyện này, tôi rất khó mà đứng về phía quản lý được." Triệu Nhuy nhân lúc Từ Chu Dã đi vệ sinh, lẩm bẩm bên cạnh phòng nghỉ: "Nhà cậu ta còn gửi cả bắp ngô lên cho, chắc chắn chẳng dễ dàng gì. Một đứa nhỏ đáng thương thế này, sao lại bị quản lý..."
Lời còn chưa dứt đã bị Lưu Thế Thế ngắt lời.
Lưu Thế Thế nói: "Đợi chút đã."
Triệu Nhuy: "Hửm?"
Lưu Thế Thế: "Cậu có nhìn thấy đôi giày cậu ta mang không?"
Triệu Nhuy: "Thấy rồi."
Lưu Thế Thế: "Đấy là mẫu hot nhất của hãng X, bây giờ giá thổi lên cả sáu con số rồi."
Triệu Nhuy: "..."
Lưu Thế Thế vỗ vai cậu ta: "Với lại, không ngoài dự đoán thì mùa sau lương của cậu ta sẽ cao hơn cậu đấy. Zoop à, thay vì lo người ta nhà trồng ngô, cậu lo cho quỹ hưu trí của mình đi thì hơn."
Triệu Nhuy nghe xong thì đau lòng đến mức muốn khóc ngay tại chỗ. Sau khi cố gắng kéo tay Thẩm Mạn lại nhưng bị vô tình gạt ra, cậu ta càng khóc thương tâm hơn, nức nở: "Đội trưởng ơi, em là người hỗ trợ trung thành nhất của anh, anh không thể bỏ rơi em. Em mới hai mốt tuổi thôi, em còn có thể đánh thêm mấy năm nữa mà..."
Thẩm Mạn thản nhiên nói: "Cũng chẳng còn mấy năm nữa là đến tuổi nghỉ hưu rồi."
Triệu Nhuy: "Hu hu hu mấy chuyện này đừng nói thế chứ..."
Dù hai người chỉ đùa giỡn, nhưng ESports vốn là nghề khắc nghiệt, cả HCC ai trên hai lăm tuổi đều bị coi là tuyển thủ lớn tuổi, tuổi càng cao thì phản ứng càng chậm đó là sự thật không thể chối cãi.
Thẩm Mạn lớn hơn Triệu Nhuy, sinh nhật ngày 18 tháng 2, vừa khéo chạm đúng đuôi cung Bảo Bình.
Thời gian trôi thật nhanh, từ lúc Thẩm Mạn gia nhập ACE đến nay đã hơn ba năm.
Anh lại thấy thèm thuốc, vừa thò tay vào túi áo thì ánh mắt vô tình chạm phải Từ Chu Dã vừa từ nhà vệ sinh bước ra.
"Đội trưởng." Từ Chu Dã gọi một tiếng.
Thẩm Mạn lặng lẽ rút tay ra khỏi túi, giơ lên ra hiệu để cậu đừng hiểu lầm.
Từ Chu Dã mỉm cười: "Em biết ngay đội trưởng sẽ không lừa em mà."
Thẩm Mạn: "Ha ha."
Triệu Nhuy nhìn hai người tương tác với vẻ nghi ngờ, trong lòng nghĩ hai người ăn ý thế này từ bao giờ thế? Ơ mà Từ Chu Dã à, cậu đi rừng tốt thế cơ mà, chẳng lẽ còn định nhòm ngó luôn cái vị trí hỗ trợ đáng thương này sao?
Mối lo này của Triệu Nhuy cũng chẳng phải vô căn cứ.
Vì tối hôm sau, Thẩm Mạn và Từ Chu Dã lại ngọt ngào duo đi đánh rank.
Triệu Nhuy chỉ đi ăn một bữa, lúc quay lại đã thấy Thẩm Mạn đang livestream.
Cậu ta tò mò ghé qua xem phát hiện Thẩm Mạn đang duo với một ID tên "Kẹo Ngọt Nhỏ".
Cái tên ID này trông rất quen, Triệu Nhuy lập tức nhớ ra đó chính là acc phụ của Từ Chu Dã nhưng nhìn quanh lại không thấy Từ Chu Dã đâu cả.
Lúc này, "Kẹo Ngọt Nhỏ" đang điều khiển tướng U Hồn quấn lấy người Thẩm Mạn, lượn lờ chơi đùa vậy mà Thẩm Mạn lại chẳng nói gì.
Triệu Nhuy tức đến trợn tròn mắt: "Không phải chứ, cậu ta bám theo anh như thế mà còn không chịu xuống đỡ giùm phát nào, sao anh lại không nói gì thế?"
Thẩm Mạn nghe thấy tiếng cậu ta. quay đầu lại: "Bọn tôi duo thì liên quan gì đến cậu?"
Triệu nhuy: "..."
Thẩm Mạn lạnh nhạt giải thích: "Cậu ta đang ăn cơm."
Triệu Nhuy ngẩn người, giọng run run: "Vậy sao lúc duo với em anh lại áp lực đến thế?"
Thẩm Mạn liếc cậu ta một cái, mặt không biểu cảm: "Duo với cậu là công việc."
Triệu Nhuy: "..." Con mẹ nó, thế còn duo với Từ Chu Dã thì là cuộc sống chứ gì???
Thẩm Mạn tắt mic, lại bổ sung thêm một câu tàn nhẫn hơn: "Cậu thì không nhảy việc, cậu ta thì có thể."
Triệu Nhuy: "..." ĐM, cậu ta thực sự bị Thẩm Mạn phũ thẳng vào mặt bằng hiện thực.
Nhưng từ sau khi biết mức lương của Từ Chu Dã, thái độ của mọi người với cậu đều dịu hẳn đi. Ai cũng nói lấy một đồng thì chịu một đồng ấm ức mà với tình hình hiện tại, ở ACE Từ Chu Dã tuyệt đối không phải chịu chút ấm ức nào.
Tội lỗi đều do tên quản lý tiết kiệm chi phí kia...
Tháng trước Thẩm Mạn chưa đủ giờ livestream, tháng này phải bù thêm.
Kết quả, anh vừa onl đã lập tức duo với "Kẹo Ngọt Nhỏ". Bình luận nổ tung, khán giả bày tỏ sự lên án dữ dội.
[Có ai nói cho tui biết cái acc Kẹo Ngọt Nhỏ này rốt cuộc là phụ của ai không?]
[Giọng điệu ngọt ngào như thế, nghe là biết con gái]
[Còn là kiểu soft girl nữa, chẳng lẽ SW đang yêu???]
[Xét về mặt kỹ thuật thì chắc là chưa, với cái tính quái gở đó thật sự có cô gái nào chịu nổi à]
[Không biết con gái có chịu nổi không, chứ tui thì chỉ cần nhìn mặt anh ta là thấy nhịn được rồi]
[Đám đàn ông khùng kia lau nước miếng đê.]
Buổi chiều Từ Chu Dã có việc ra ngoài, tối cũng chưa về vậy mà lúc Thẩm Mạn định duo thì lại thấy cái acc nhỏ "Kẹo Ngọt Nhỏ" đang online.
Như bị ma xui quỷ khiến, hai người duo với nhau.
Đánh rank thấp nên Thẩm Mạn không có áp lực gì, giữa chừng Từ Chu Dã gõ anh ơi em muốn ăn cơm còn kèm theo icon dễ thương. Thẩm Mạn rất tâm lý gõ chữ đáp lại bảo cậu cứ ăn từ từ.
Nói là ăn cơm thực ra chỉ rảnh tay gặm cái bánh thôi, tốc độ Từ Chu Dã nhanh, hai miếng là xong, cũng không hiểu sao nhất định phải gõ ra.
Từ Chu Dã: [Cảm ơn anh, anh dịu dàng và chu đáo quá, em thích anh nhất o(^▽^)o]
Không chỉ Triệu Nhuy sốc mà cả màn đạn cũng sốc không kém.
[Có phải tui hoa mắt rồi không, tại sao anh ấy lại nâng niu một supporter như bảo bối vậy]
[Tra, phải tra kỹ, SW có vấn đề lớn]
[SW, mau nói thật đi, rốt cuộc đây là ai?]
[Chắc chắn là bạn gái rồi, chứng cứ rành rành]
[SW có bạn gái rồi, tui tan nát cõi lòng]
Thẩm Mạn nói: "Không phải bạn gái."
Màn đạn [Không phải bạn gái, vậy là vợ hở?]
[Là hôn thê!]
[Là tri kỷ]
Thẩm Mạn nói: "Là con trai."
Màn đạn [...]
Một loạt dấu chấm lấp kín màn hình rồi chẳng mấy chốc, tư duy của mọi người bắt đầu bay xa.
[Thì ra là bạn trai, làm tui hết hồn... Ớ khoan đã, bạn trai á??]
[Phá án rồi, chuyện Zoop share GV chính là bị SW ép đó.]
[Đồn mạnh lên, SW thích đàn ông]
[Tin chuẩn đó đi đồn thôi, tất cả thành viên ACE đều bị Thẩm Mạn dùng quy tắc ngầm]
[Cái gì cơ, phúc lợi ACE tốt vậy sao? Nghe mà động lòng ghê.]
Thẩm Mạn thường xuyên bị trạng thái tinh thần của màn đạn làm cho sốc. Chỉ trong vài phút, anh tận mắt chứng kiến quá trình một lời đồn được sinh ra, đến mức sau đó comment đã vượt xa tầm hiểu biết của loài người.
Thẩm Mạn: "..." Thôi kệ, lười quản.
Ai ngờ tối hôm đó, cái chủ đề "Slow có người yêu rồi" lại cứ thế leo hotsearch.
Thẩm Mạn vẫn chưa hay biết, cho đến khi quản lý như ma quỷ chẳng biết từ đâu chui ra xuất hiện báo tin.
"Thẩm Mạn, cậu yêu đương từ khi nào vậy hả?" Quản lý giống hệt một người vợ cả bị bỏ rơi, u oán như oan hồn.
Thẩm Mạn nói: "Em yêu khi nào?"
Quản lý: "Cậu xem hotsearch đi."
Thẩm Mạn mở Weibo: "..."
Quản lý mặt đầy vẻ bằng chứng xác thực: "Thấy chưa!"
Thẩm Mạn nói: "Đó là Từ Chu Dã!"
Quản lý càng thêm hoảng loạn: "Cậu đang yêu Từ Chu Dã?"
Thẩm Mạn hít một hơi thật sâu nhắm mắt lại, anh vốn không thích nói chuyện, một nguyên nhân rất lớn là vì cảm thấy giao tiếp giữa người với người quá mệt mỏi, tối nay chỉ mấy câu thôi mà khiến anh thấy còn mệt hơn đánh một trận BO5.
Quản lý rơm rớm nước mắt: "Nó mới mười tám, mới đến căn cứ được một tháng... Hơn nữa còn rẻ như vậy..."
Thẩm Mạn: "..." Trọng điểm nằm ở câu cuối đúng không?
Thẩm Mạn nghiến răng ken két: "Đi xem kỹ lại Weibo đi, đừng ép tôi phải chửi anh."
Quản lý: "... Ồ."
Xem kỹ xong quản lý mới yên tâm: "May quá, không phải với Từ Chu Dã thì tốt rồi."
Thẩm Mạn: "?"
Quản lý: "Tôi hiểu mà, mấy đứa trẻ tuổi khí huyết sôi sục dễ rung động nhưng cậu cũng biết rồi đó, phí ký hợp đồng của Từ Chu Dã rất rẻ... Lỡ mà cãi nhau, nó hậm hực bỏ đi thì..."
Đầu Thẩm Mạn lại ù ù, cảm giác cơn đau đầu vừa khỏi nay sắp tái phát.
Quản lý thấy sắc mặt anh không ổn, gượng cười: "Đùa thôi mà."
Thẩm Mạn kéo kéo khóe môi: "Đúng là buồn cười thật."
Quản lý biết tình hình không ổn lập tức chuồn mất, bỏ lại Thẩm Mạn cùng cái chủ đề vẫn đang leo dần lên top hotsearch.
Thẩm Mạn nghĩ, đúng là livestream một lần mất thọ mười năm, cái đội này quả thật một ngày cũng khó mà yên ổn.
----------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm Mạn: Tôi với Từ Chu Dã trong sạch.
Từ Chu Dã: Đúng vậy, chúng tôi chỉ là mối quan hệ □□ rất trong sạch.
Thẩm Mạn: ?
Các cục cưng ơi, thứ Hai tuần sau sẽ vào Vip nhé~ kể mấy cậu nghe một trò đùa địa ngục: lúc nuôi mèo, tui vốn bị dị ứng lông mèo dẫn đến viêm mũi. Tui cứ nghĩ để mặc vậy lâu dần sẽ tự hết... Kết quả không phải hết, mà là lên hẳn hen suyễn.