Vị Thiếu Gia Khó Chiều

Chương 43


Uyển Ngưng nằm trên phao ngẩng lên nhìn bầu trời sau đó lại quay sang bên cạnh nhìn Phong An Huy
- " nhìn em làm gì? Không đi bơi đi "
Phong An Huy mỉm cười vẫn tiếp tục nhìn cô: " anh muốn ngắm em thêm một tí nữa "
Uyển Ngưng đưa tay lên vuốt mái tóc của mình sang hai bên cho gọn gàng, khi quay sang lại thấy Phong An Huy cứ nhìn chằm chằm vào tay khiến Uyển Ngưng khó hiểu: " tay em có gì à "
Phong An Huy ngượng ngùng lắc đầu quay đi chỗ khác: " không! không có gì "
Thật ra thì anh rất muốn được nắm tay cô nhưng mà hơi ngại! sợ cô sẽ không cho nắm tay nên chỉ có thể lặng yên quan sát bàn tay của Uyển Ngưng
Uyển Ngưng hừm một tiếng sau đó bám lấy thành bể bơi lật người rời khỏi phao , Phong An Huy ở bên cạnh liền đưa tay ra đỡ cô nhưng Uyển Ngưng đã ngăn cản anh
- " em biết bơi! "

- " nhưng anh muốn đỡ em "
Uyển Ngưng hơi mỉm cười đưa tay bám lấy cánh tay của Phong An Huy: " vậy thì đưa em ra giữa bể đi "
Anh nghe vậy liền mỉm cười lập tức kéo cô đi ra giữa bể, ai ngờ được nửa đường đột nhiên Uyển Ngưng chìm xuống phía dưới khiến cho anh hoảng hốt vội vàng lặn xuống theo cô
Uyển Ngưng mỉm cười nhìn Phong An Huy đã xuống theo mình sau đó cô tiến đến vươn tay ra đan tay với anh
Phong An Huy thấy cô chủ động như vậy liền đỏ mặt mất bình tĩnh nên đã sặc nước khiến anh lập tức nổi lên mặt nước và ho liên tục
Uyển Ngưng thấy anh yếu đuối như vậy thì không mỉm cười trêu chọc: " sao anh lại bị sặc rồi? "
Hai tai anh đỏ bừng lên càng khiến cho Uyển Ngưng thích thú , vốn dĩ trước đây bọn họ tiếp xúc với nhau cũng có khiến cho Phong An Huy bị như vậy đâu mà khi chỉ mới nắm tay có một cái mà đã đỏ mặt rồi
Phong An Huy nhìn bộ dạng đắc ý của Uyển Ngưng không khỏi ấm ức: " sao đột nhiên em lại nắm tay anh? "
- " vậy là anh không muốn? " Cô hơi híp mắt lại quan sát Phong An Huy , anh thấy vậy hơi kiêu ngạo nói: " ừm!! "
- " chắc không? " Uyển Ngưng nghe vậy thì mỉm cười hỏi lại anh xem có chắc chắn không cho cô nắm tay không.

Phong An Huy dừng vài giây sau đó lại lắc đầu
Uyển Ngưng bật cười thành tiếng tiến lại gần nắm lấy tay của anh , Phong An Huy ngập ngừng sau đó nhìn thẳng vào Uyển Ngưng rồi nắm lấy tay cô
Tối đó , hai người có một bữa tiệc nhỏ tại nhà bởi trong nhà không còn bất kỳ ai ngoài hai người nên Uyển Ngưng đã không lo ngại gì trực tiếp sai Phong An Huy đi làm việc vặt cho mình
- " lấy thịt bít tết trong tủ cho em! anh rửa cà rốt đi!! Lấy cho em cái thìa! "
Phong An Huy đi đi lại lại trong nhà bếp chỉ để lấy đồ mà Uyển Ngưng bảo , thỉnh thoảng lại đứng ở bên cạnh nắm tay cô.


Mỗi lần như vậy đều làm cản trở việc nấu ăn của Uyển Ngưng nên cô đã đuổi Phong An Huy đi ra bàn ngồi
- " anh đi ra bàn ngồi chờ em! "
Phong An Huy tủi thân đứng dựa bàn bếp nhìn cô với ánh mắt buồn rầu, Uyển Ngưng bận rộn ở bàn bếp thấy vậy liền đẩy anh ra chỗ khác: " tránh ra!! Vướng quá đi mất "
Cuối cùng thì Phong An Huy đã đứng ở một chỗ nhìn Uyển Ngưng đi đi lại lại nấu ăn rồi bày đồ ăn ra bàn.

Đang tính cầm dĩa ăn thì Phong An Huy đột nhiên đưa tay ra trước mặt mà không nói gì
- " ? " Uyển Ngưng không hiểu liền đưa cho anh mấy tờ giấy, Phong An Huy thấy vậy liền lắc đầu vẫn đưa tay ra.

Cô hơi nhíu mày sau đó cúi xuống nhìn trên bàn rồi cầm lấy đĩa thịt mà bản thân đã chuẩn bị riêng cho anh
Phong An Huy liền đặt đĩa thịt đó sang một bên rồi trực tiếp nắm lấy tay của Uyển Ngưng ngượng ngùng giải thích với Uyển Ngưng : " anh muốn như này! "

Cô thấy vậy thì phì cười khiến cho Phong An Huy đỏ mặt xấu hổ.

Hai người cứ nắm tay một lúc như vậy thì Uyển Ngưng đã buông tay ra: " em đi lấy nước sốt "
Cô đứng dậy đi đến bàn bếp đổ nước sốt vào bát rồi đem ra bàn , thấy Phong An Huy mãi chưa động đũa.

Uyển Ngưng liền nghiêng đầu nhìn anh: " sao không ăn? "
- " anh đợi em " Nói xong liền nắm lấy tay của Uyển Ngưng , không muốn rời xa cô

Bình Luận (0)
Comment