Nóng, nóng quá, đây là cái từ mà lúc này Tả Tĩnh Nhan có thể hình dung được. Da nóng, cả người vì vận động mà ra mồ hôi. Thân thể nóng là vì dục hỏa không ngừng lan tràn cùng khuếch tán, tùy ý thiêu đốt. Tâm càng thêm nóng, bởi vì có người yêu không ngừng bảo vệ, cho dù mệt mỏi, nhưng cũng là cái gánh ngọt ngào.
Ngón tay Lăng Vi không ngừng vận động, cô ra vào nhiều lần trong cơ thể mình, nhìn có vẻ lộn xộn, nhưng mỗi lần đều tốc hành đến trọng điểm, kíƈɦ ŧɦíƈɦ mọi bộ vị mẫn cảm trong người nàng. Vì bảo toàn vóc dáng mỗi ngày Tả Tĩnh Nhan đều cố gắng múa một tiếng, nên sự dẻo dai cơ thể nàng so với người bình thường vẫn tốt hơn nhiều.
Một chân không bị thương được Lăng Vi gác lên vai. Động tác này khiến giải đất bí ẩn giữa hai chân được lộ ra hoàn toàn, khiến Tả Tĩnh Nhan mắc cỡ không dám nhìn đến. Nàng thử giật giật chân, muốn thoát khỏi quẫn bách này, Lăng Vi tựa như đoán được ý đồ của nàng, dùng tay nắm mắt cá chân nàng, không chịu buông.Càng Làm Càng Yêu (Việt Tố Việt Ái) - Chương 116 H
"Nhan Nhan thoải mái không?" vận động trong thời gian dài, ngón tay cũng có chút mỏi. Nhìn ánh mắt Tả Tĩnh càng thêm mê ly, Lăng Vi biết nữ nhân này đang hưởng thụ khoái lạc mình đem đến cho nàng, vô cùng thỏa mãn. "Lăng Vi…. đừng…. đừng nói chuyện." nếu nói trước đó Tả Tĩnh Nhan không muốn trả lời câu hỏi của Lăng Vi thì lúc này nàng không còn sức mà mở miệng nữa.
Cuộc hoan ái này kéo dài từ trong phòng tắm ra phòng ngủ cũng hơn một tiếng rồi. Thân thể mệt mỏi, trong tim lại sôi động. Cho dù là Tả Tĩnh Nhan hay Lăng Vi thì các nàng đều muốn nhiều thêm. Dù sao đây là lần đầu tiên thân mật sau khi hai người yêu nhau, Lăng Vi yêu thích nhìn Tả Tĩnh Nhan nở rộ dưới người mình, mà Tả Tĩnh Nhan cũng yêu thích cảm giác được Lăng Vi nâng niu.
Tả Tĩnh Nhan cảm thấy thân thể mình như một cái lọ. Nàng không ngừng nhận khoái ý mà Lăng Vi đem cho, lại không thả ra ngoài. Thời gian trôi qua chúng nó tích lũy càng nhiều, càng mạnh không chỉ tụ lại bên dưới, mà còn xung quanh thân thể.
Nhiệt lưu không ngừng theo dòng tràn ra khỏi huyệŧ, bị ngón tay Lăng Vi di chuyển kéo lan ra bắp đùi. Nghe âm thanh da thịt va chạm cùng dòng nước, cảm thấy ra giường cùng bắp đùi mình ẩm ướt Tả Tĩnh Nhan dùng tay nắm chặt cái gối, muốn cản lại hưng phấn từ cơ thể. Nàng sắp không chịu nổi, thực sự sẽ không nhịn được. Lăng Vi cho nàng quá nhiều tình yêu, khiến nàng khó chịu nổi, gần đến giới hạn.Càng Làm Càng Yêu (Việt Tố Việt Ái) - Chương 116 H
"Nhan Nhan sắp tới." với chuyện trên giường hiểu rõ người yêu của mình dĩ nhiên chỉ có các nàng. Cảm giác được ngón tay ngay thông đạo càng thêm gấp gáp, thậm chí nơi khai thủy cũng đang dần co lại. Lăng Vi biết, Tả Tĩnh Nhan sắp bị mình đưa lên đỉnh trong mãnh liệt. Vì vậy muốn cho đối phương được lên đỉnh một lần khó quên, cô cười cuối người áp thân thể người kia xuống.
Cơ thể từ quỳ đổi thành nằm, cái chân Tả Tĩnh Nhan để trên vai cô cũng theo động tác mà co lại. Với tiêu chuẩn người bình thường động tác này khó mà làm được, nhưng đối với sự mềm dẻo cực độ của Tả Tĩnh Nhan bất quá cũng rất đơn giản. Cảm thấy chân mình bị Lăng Vi đè xuống Tả Tĩnh Nhan lúc đầu còn chưa quen. Nhưng mà khó nhịn qua đi, còn khiến nàng suýt mất khống chế.
Bụng chướng, bộ ngực bị bắp đùi đè ép, mỗi khi Lăng Vi đem ngón tay nghiêm túc tiến vào cơ thể mình, cái chân kia lại áp chết lên bộ ngực dồi dào. Bộ ngực vốn vô cùng mẫn cảm sao có thể chịu nổi đè ép? Tả Tĩnh Nhan có thể cảm giác được, khi bắp đùi cạ vào ngực, chỗ đó trở nên căng phồng, càng thêm nóng.
"Lăng Vi…. đừng mà…. ah ….. ưm….." thân thể bị tư thế khó chịu tiến nhập, Tả Tĩnh Nhan vẫn có thể nhìn thấy động tác của Lăng Vi. Nhìn ngón tay nhỏ nhắn không ngay ngắn đi vào cơ thể mình, rồi với tốc độ lúc nhanh lúc chậm rút ra. Tả Tĩnh Nhan cảm giác mình sắp điên rồi, bị Lăng Vi ép đến điên.
"Nhan Nhan, đừng sợ, kêu lên thì không sao nữa. Ngoan, em thích em âm thanh của chị." phát hiện Tả Tĩnh Nhan cắn môi, không chịu phát ra tiếng, cả khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng, Lăng Vi lên tiếng dụ dỗ nói. Cùng lúc đó ngón tay thứ hai cũng đi vào trong cơ thể Tả Tĩnh Nhan. Lối đi chật hẹp, vất vả mới mở rộng được một chút, hiện tại lại thêm một nhà thám hiểm, càng khiến chỗ đó trở nên chật chội.
Lăng Vi cũng không sợ bị sẽ bị nghịch cảnh này đánh bại. Cô lướt qua rồi ngừng lại dùng hai ngón tay thăm dò ngoài đường hầm. Cho đến khi cửa động ướt nhẹp, trống rỗng cô mới bắt đầu đi vào bên trong. Để hai ngón hoàn toàn vào sâu bên trong cuối hầm, Lăng Vi đắc ý thân thể bị Tả Tĩnh Nhan ôm.
Hiện tại thân thể hai người đang run rẩy không ra dạng, giống như đi tắm cầu hoan khi nãy, sắp không trụ được. Hai cơ thể đầy mồ hôi dính nhau, Lăng Vi nghỉ một lúc đến khi Tả Tĩnh Nhan không còn run nữa liền di động ngón tay.
"Ha ~ ha ah ~…. Lăng ….. Lăng Vi…. " so với vừa rồi công kích đơn độc, hiện tại tiến hành song song cảm giác so với vừa rồi cũng cường liệt gấp đôi. Tả Tĩnh Nhan rốt cuộc không nhịn được kêu thành tiếng, ngữ điệu run rẩy không chịu nổi. Trong bụng Lăng Vi tê rần, vội dùng bàn tay còn trống của nàng ôm chặt lấy, Tả Tĩnh Nhan cũng đáp lại mà ôm lấy cô, với lực đạo như vậy.
Bên tai là tiếng Lăng Vi thở dốc, còn có tiếng rêи ɾỉ của mình. Rụt rè, ngại ngùng lúc này đều bị Tả Tĩnh Nhan bỏ sau đầu. Trong lòng nàng nghĩ, và chỉ biết Lăng Vi đang cho nàng suиɠ sướиɠ.
Vòng eo uốn éo theo nhịp, bụng dưới mỗi lần giơ cao đều ma sát cùng với cơ bụng đàn hồi của Lăng Vi. Cảm xúc ôn nhu này mang theo chút điên cuồng, trong ẩm ướt lại có củi khô đốt thêm lửa. Tả Tĩnh Nhan nghe tiếng Lăng Vi thở dốc dồn dập, cho đến khi đối phương không nhịn được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ giống mình, nàng thỏa mãn cọ lên cổ Lăng Vi.
"Ha ha, Nhan Nhan làm chuyện xấu nha, em có nên phạt chị không đây?" Lăng Vi vừa nói xong thì hông mình cũng nhũn ra, giữa hai chân lại có thêm cái đầu gối. Tả Tĩnh Nhan còn chưa kịp nghĩ ra là chuyện gì? thì ngón tay đối phương đang thả lỏng trong cơ thể mình liền cấp tốc nhảy động.
Hiện tại ngón tay không còn là ngón tay bình thường, mà trở thành thiên quân vạn mã lao cực nhanh, như là nghìn vạn lớp sóng trên cao sơn. Chúng nó không chút lưu tình đánh thẳng vào thân thể mình, phá hủy ý chí của nàng. Khiến nàng càng thêm suиɠ sướиɠ, đồng thời khiến nàng thêm trầm luân, liền rơi vào vực sâu không đáy. Bên trong thân thể mềm mại bị lòng bàn tay kìm lại, ma sát Tả Tĩnh Nhan có thể cảm nhận được ngón tay Lăng Vi đang cong lên, rồi lại duỗi thẳng ôn nhu tiến vào nơi vừa nóng vừa sâu bên trong.
Nhanh nhanh thêm chút nữa, ý nghĩ như vậy chợt lóe lên trong đầu Tả Tĩnh Nhan, khiến nàng mắc cỡ không dám nhìn Lăng Vi. Chỉ là người kia dường như nhìn thấy mong muốn của nàng, liền tăng nhanh tốc độ hơn. Lý trí còn sót lại trong đầu cũng càng ít, tựa như voi đến kiến lột xác, không gì sánh được.
Tả Tĩnh Nhan không dám ôm Lăng Vi, mà dùng hai tay run rẩy nắm chặt ra giường, giương cao cổ. Vì nàng sợ mình không khống chế được, lần nữa cào Lăng Vi. Mồ hôi làm ướt sũng xương xanh quai, theo hõm vai tích tụ chảy xuống ra giường. Dưới ánh đèn, mồ hôi mỏng trên bụng chiếu lấp lánh, vặn vẹo theo nhịp điệu, thỉnh thoảng cong lên rồi cong xuống. Mỗi chi tiết nhỏ cũng khiến Lăng Vi mê đến say sưa.
Hoan ái linh hồn hòa nhập, tiết tấu mở rộng. Chữ ưm ah lúc này tựa như giai điệu êm tai, ngón tay không vật cản cứ thế ra vào, trở thành đàn gia kỹ xảo mạnh mẽ. Mở màn ôn nhu, khiến người ta an lòng. Màn giữa biến tấu rồi mai phục cơ điện. Kết lại là một cái hoàn mỹ, trở thành hồi ức quan trọng khó quên được, khiến nàng cả đời này cũng khó quên đi.
Hình ảnh người trước mắt, ngọn đèn cùng bố trí gian phòng toàn bộ đều thành một màu trắng. Tả Tĩnh Nhan cảm thấy mình tựa như con thuyền nhỏ, đưa thân tiến vào sóng lớn biển khơi mãnh liệt vỗ tràn. Cuồng phong sóng lớn đánh vào nàng, nàng cũng chỉ tùy ý mà trôi trong đó.
Không biết qua bao lâu nàng cũng thấy được ánh sáng, nhìn thấy vùng bến vịnh để nàng dừng lại. Phía bên kia có một nữ nhân đang đứng cô mỉm cười với mình, vẫy tay với mình còn mình cũng cố gắng đi phiêu bạt cùng cô. Dù cho còn một khoảng cách rất xa, cũng giống như tự tay là có thể chạm đến nhau.