Chợt nghe “Phốc” một tiếng, đột nhiên trên mặt đất có nham thạch bén nhọn nhô lên.
Hứa Thâm căn bản không kịp phản ứng, bụng đã bị đâm trúng, thân thể cũng bị nó chống ngược lên.
Phần trang phục tác chiến trên bụng hắn vỡ tan, để lộ ra một mảnh da thịt màu đen ở bên trong.
Là khư binh mảnh da màu đen kia đã bảo vệ tính mạng cho hắn!
Con khư thú kia tóm lấy Hứa Thâm bay lên không trung, đã đi nhanh đạp đến, trên nắm tay hiện ra tinh mịn gai nhọn, hướng Hứa Thâm hung hăng đập tới, nếu một quyền này đánh trúng, không chết cũng tàn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một luồng quang mang màu xanh nhạt xẹt qua.
Một thanh kiếm mảnh xẹt qua Hứa Thâm, đâm về phía con mắt của cậu bé.
Hứa Thâm có cảm giác thân thể của hắn vừa bị cái gì túm lấy, bay sang bên cạnh, tránh thoát một quyền kia.
Hắn ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim lúc trước rời khỏi, đã vòng trở lại, đang chém giết cùng một chỗ với cậu bé nọ.
"Nó không phải khư cấp B quá mạnh, chúng ta hợp lực có thể giải quyết được!" Bóng dáng cô gái cực kỳ linh hoạt, tựa như con bướm vờn quanh bên người cậu bé kia, không ngừng công kích, liên tục đâm tới những vị trí yếu hại, như gương mặt, phần cổ, khiến cho cậu bé điên cuồng nổi giận rít gào.
Cô thực sự coi trọng tôi nha. . . Hứa Thâm thầm cười khổ trong lòng, bắt đầu sinh ra ý niệm chạy trốn trong đầu.
Nhưng khi hắn nhìn thấy đối phương đã dốc toàn lực, liều mạng xông ra chiến đấu hăng hái, cuối cùng, hắn vẫn nhịn xuống, không trực tiếp bỏ đi.
Tốt xấu gì vừa rồi, đối phương cũng kéo hắn một cái.
"Nhược điểm của nó là cổ, cậu hạn chế hành động của nó, cho tôi cơ hội!" Cô gái mặc nhuyễn giáp đạp lên vòng ngực khổng lồ của cậu bé kia, tựa như hồ điệp xuyên hoa bay ngược trở lại, dừng ở bên người Hứa Thâm.
"Ách, tôi không hạn chế nổi." Hứa Thâm lập tức nói.
"Cứ thử xem."
Cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim chẳng cho Hứa Thâm có cơ hội nhiều lời, đã vọt tới, lúc này cũng không còn thời gian nữa rồi, Hứa Thâm chỉ có thể kiên trì đi theo.
Chỉ thấy cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim dùng thân pháp linh hoạt không ngừng hấp dẫn sự chú ý của cậu bé kia, rất nhanh, phía sau lưng nó đã lộ ra trước mặt Hứa Thâm.
Hứa Thâm đã nhìn thấy cơ hội tuyệt hảo trước mắt, nhưng hắn nên. . . hạn chế đối phương như thế nào?
Là trói chặt? Là ôm lấy ư? Hiển nhiên là không có khả năng rồi.
Nhưng cơ hội chỉ chớp mắt là qua, không cho phép hắn chần chừ quá lâu. Da đầu Hứa Thâm tê rần, bỗng nhiên hắn hung hăng lao tới, đụng thẳng vào lưng đối phương.
“Bành” một tiếng, Hứa Thâm có cảm giác mình vừa đâm thẳng vào một bức tường, nửa thân thể đều chịu lực phản chấn tới tê dại.
Mà cậu bé kia cũng lảo đảo, chúi người về phía trước, mất thăng bằng.
"Cơ hội tốt!" Đôi mắt cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim tỏa sáng, nhanh chóng vung kiếm toàn lực chém tới.
Tranh!
Âm thanh kim loại va chạm vào nhau lập tức vang lên, sắc mặt cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim đại biến. Ngay sau đó, cô đã nhìn thấy trên gương mặt nổi giận của thằng bé kia, vừa lộ ra một tia cười gằn độc ác.
“Phốc” một tiếng, từ trong miệng con khư nọ phun ra một vật thể bén nhọn, tựa như răng nanh, lại tựa như một đoạn xương cốt chưa bị tiêu hóa.
Thân thể cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim lập tức bị đánh trúng, bay ngược ra ngoài.
Ngay khi cô rơi xuống đất, từ bên dưới đột ngột mọc lên một cây gai nhọn.
Thân thể của cô bị đâm trúng, truyền ra âm thanh xương cốt nứt vỡ, nhưng cây gai nhọn này cũng không thể xuyên thủng thân thể cô, nó đã bị nhuyễn giáp trên người cản lại.
"Cố ý lộ ra phần cổ. . ."
Cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim nhìn phần cổ bị một tầng vảy dày chi chít bao phủ của đối phương, trong lòng chợt lạnh lẽo. Cô đã bị lừa, đối phương cố ý hấp dẫn cô lại gần công kích!
Đã rõ ràng rồi, trong lúc con khư này đối chiến cùng Hứa Thâm, nó đã cố ý bại lộ nhược điểm ở phần cổ, hóa ra mục đích chính là. . Hấp dẫn cô trở về.
Trong lòng cô nổi lên từng đợt hàn ý. Ngay từ đầu, mục tiêu của con khư này vẫn luôn là cô.
Bóng tối bao phủ đến, trên mặt thằng bé khư lộ ra nụ cười gằn độc ác, nắm tay cực lớn đột ngột đánh xuống, nếu cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim bị nó đánh trúng, chắc chắn vòng eo mảnh khảnh kia sẽ bị tươi sống cắt ngang.
Bành!
Đúng lúc này, đột nhiên một âm thanh vỡ vụn vang lên.
Cậu bé nọ giật mình, ánh mắt nhìn qua.
Chỉ thấy một đạo kiếm phong vừa chém trúng cổ nó, khiến cho tầng vảy dày chi chít bên trên, đã bị chặt đứt.
"Rống! !"
Cậu bé khư phát ra một tiếng rít gào đầy thống khổ và phẫn nộ, mặt đất xung quanh chấn động, đột nhiên có cát đá từ dưới mặt đất điên cuồng bắn lên.
Cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim giật mình, nhưng chỉ trong nháy mắt, bóng dáng đã lay động nhanh chóng như du ngư (cá bơi), nương theo ưu thế quán tính, thân thể trực tiếp thoát ra ngoài, bàn tay quơ một cái, nắm được đầu cậu bé khư, khiến cho phần cổ của nó lệch khỏi quỹ đạo. Ngay sau đó, thanh kiếm mảnh từ trong tay cô chém xuống, cực kỳ chính xác đâm nghiêng vào phần cổ kia.
Mặt đất vốn đang rung động xung quanh lập tức ngừng lại.
Thằng bé khư há miệng, dường như nó muốn nói điều gì, nhưng đến cuối cùng đầu gối đã mềm nhũn xuống, chỉ nói được duy nhất một câu “Ma ma ơi con sợ. . .” sau đó, quỳ rạp xuống đất.
Máu tươi màu đen không ngừng trào ra từ cổ nó nhưng cô gái mặc nhuyễn giáp bạch kim không hề dừng tay, trực tiếp dùng kiếm mảnh nhanh chóng khuấy vài cái bên trong, tới lúc xác định toàn bộ những bộ phận trong ngực cậu bé khư đã hoàn toàn bị phá hủy, mới thu tay lại.
Còn Hứa Thâm, hắn chờ đến khi cô gái này thu tay, lại liên tiếp vung kiếm chém tới, hoàn toàn chặt đứt cái đầu cậu bé khư kia, lại dùng kiếm, hung hăng đâm vào trái tim, mãi cho đến khi cậu bé nọ không còn chút động tĩnh nào nữa, mới yên tâm.
Đôi bao tay máu thịt màu đỏ tươi trên tay hắn cũng chìm vào trong cơ thể, bàn tay trở nên tái nhợt, cả người lại xuất hiện từng cơn mê muội và suy yếu.
Vừa rồi, Hứa Thâm đã mượn dùng hiệu quả tăng phúc lực lượng của chiếc bao tay màu huyết hồng này, mới có thể chém nát phần cổ của con khư nọ.
Hai người liếc nhau, đều co quắp ngồi xuống đất.