Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 271 - Chương 271. Thời Gian Là Chất Xúc Tác Mạnh Nhất…

Chương 271. Thời Gian Là Chất Xúc Tác Mạnh Nhất… Chương 271. Thời Gian Là Chất Xúc Tác Mạnh Nhất…

"Xem ra, tôi cần phải đi tìm một loại môi giới nào đó để ngưng kết nó lại mới được..." Gương mặt Mai Phù có chút ủ rũ, lại bay trở về trước mặt Hứa Thâm, hừ nhẹ nói: "Chờ đến khi tôi tìm được môi giới, sẽ trở lại nơi này, cậu cũng không thể cố ý bỏ qua tôi nữa đâu!"

Hứa Thâm ngấm ngầm thở phào một hơi, trong lòng lại cười khổ.

Hắn cũng không muốn bỏ qua cô ấy mà, nhưng người và khư khác biệt...

Lại nói, nếu Mai Phù thật sự tiến vào nơi này, còn ẩn giấu ở bên trong thế giới Linh Quang, đây có tính là bị khư xâm lấn hay không?

Hơn nữa, nếu cô ấy đã vào được, thì những con khư khác có thể thông qua Linh Bí tiến vào nơi đây hay không?

Rất nhiều suy nghĩ đang sôi sục trong đầu Hứa Thâm, hắn không biết sự thật sẽ diễn biến như thế nào…

Và nếu những người khác biết được bên trong những viên thủy tinh Linh Bí khác, là một đống khư, bọn họ còn dám đi tìm kiếm nữa không?

"Hừ!"

Mai Phù nhìn thấy vẻ mặt dại ra, có vẻ thất thần của Hứa Thâm, lại hừ nhẹ một tiếng, sau đó bay đi, biến mất trong màn sương mù.

Lúc này, rung động bên trong thế giới Linh Quang cũng dần dần ngừng lại.

Hết thảy đều khôi phục lại vẻ bình thường, sương mù lại thong thả trôi đi.

Cả đám người tụ tập lại, tất cả đều dáo dác nhìn ngó khắp nơi, trong lòng cảm thấy kinh dị vô cùng. Loại rung chuyển đầy bất an hồi nãy tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, chỉ trong giây lát đã biến mất rồi khiến bọn họ không tìm ra manh mối.

"Thời gian là chất xúc tác mạnh nhất, bất cứ thứ gì cũng không ngăn được thời gian trôi qua, không nghĩ tới, ngay cả nơi này cũng vậy." Có người cảm thán, phát ra câu nói đầy chất thơ.

"Chúng ta hoàn toàn không biết gì về nơi này, có lẽ cần phải tập hợp đầy đủ Linh Bí, mới có thể thăm dò hết thảy mọi bí mật về nơi này. Và đến lúc ấy, có lẽ cách thức sử dụng chân chính của nó sẽ được kích hoạt." Có người phỏng đoán.

Mọi người bàn tán xôn xao, nhưng trong khoảnh khắc này, cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám lúc bình thường luôn là người nói nhiều nhất, lại im lặng. Cô hướng ánh mắt đánh giá qủa cầu thủy tinh số mười, từ đáy lòng mơ hồ có một loại trực giác mách bảo, dường như hết thảy những chuyện này đều có liên quan tới số mười.

Cũng có lẽ, khi số lượng quân vương tham gia Linh Bí tăng thêm, nơi này sẽ phát sinh một chút biến hóa... ? Cô thầm suy đoán như thế.

Nhưng khó mà nghiệm chứng được loại suy đoán này.

Đầu tiên, trên thế giới này vốn chẳng có bao nhiêu quân vương, càng đừng nói đến chuyện làm cho những quân vương ấy đi tìm kiếm những viên Linh Bí đang thất lạc ngoài kia.

"Có lẽ, lần sau khi nơi này tiếp tục gia tăng thêm một vị quân vương, lại nhìn xem có thể biết được biến hoá gì đó hay không..." Nhà Trinh Thám thầm nghĩ trong lòng.

Thế giới Linh Quang dần ổn định lại, mọi người nghị luận thêm một đợt, cuối cùng đều dần dần tản đi.

Hứa Thâm cũng lập tức offline.

Chờ sau khi hắn trở về thân thể của mình, lập tức nhìn khắp căn phòng, lại phát hiện Mai Phù không có mặt, chẳng lẽ cô ấy còn chưa trở về?

Hứa Thâm nhìn chiếc máy quay phim bên cạnh, vội vàng mở nó ra, muốn xem hình ảnh trong phòng khi hắn tiến vào thế giới Linh Quang.

Chỉ thấy trong máy quay phim, hắn vẫn đang ngồi ngay ngắn trong phòng, thân thể không hề nhúc nhích.

Loại hình ảnh được ghi lại theo phương thức bình thường này không xuất hiện điểm gì kỳ lạ, mãi cho đến lúc cuốn phim kết thúc, hắn trở về thân thể, mở mắt ra, tựa như bản thân vừa giật mình tỉnh lại từ trong mộng, sau đó nhìn khắp nơi, cuối cùng mới đi về phía máy quay phim...

Hứa Thâm chú ý tới thời gian ghi hình. Quãng thời gian này cũng tương đương với thời gian hắn ở bên trong không gian Linh Quang, nghĩa là dòng thời gian của hai bên tương đương với tỷ lệ 1:1.

Ngay khi Hứa Thâm xem xong đoạn video được ghi lại, hắn mới phát hiện ra Mai Phù đã trở lại. Cô đang ngồi bên giường, vung vẩy đôi chân nhỏ, ngay khi cô nhận thấy ánh mắt Hứa Thâm vừa đảo qua mình, lập tức hừ nhẹ nói: "Tôi đã tìm thấy cách làm cho cậu nhìn thấy tôi rồi. Cậu cứ chờ tôi tìm được môi giới đi, hừ hừ!"

Khóe miệng Hứa Thâm hơi giật giật.

Nói thật, hắn hoàn toàn không đoán được chuyện Mai Phù sẽ tìm thấy thế giới Linh Quang, nhưng biết làm thế nào được? Đi đến đâu hay đến đó vậy.

Hứa Thâm lập tức xóa sạch đoạn video trong máy quay phim, chờ ngày mai khi vào trong cục tập bắn súng, hắn sẽ trả lại thứ này.

Sau đó, Hứa Thâm tiếp tục luyện kiếm. Hiện giờ hắn đã chuyển qua rèn luyện trong Khư giới tại phòng, dù sao nếu sân huấn luyện chỉ gói gọn trong căn phòng này, có chút không phát huy được.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Có lẽ do động khư sắp mở, nên trong cục không còn tiếp tục an bài nhiệm vụ cho biên đội số hai nữa.

Mỗi ngày Hứa Thâm và đám người Sở Bạch, Mục Tuyết đều dành thời gian vào trong cục tập bắn súng, ngẫu nhiên khi có việc, cần phải vắng mặt, chỉ cần báo cáo một câu là được.

Trải qua quá trình liên tục luyện bắn súng ròng rã suốt một tháng trời, hiện giờ đám người bọn họ đã tương đối thuần thục, tỷ lệ bắn trúng hồng tâm trên bia ngắm di chuyển ở tốc độ cao cũng đạt mức 80% trở lên.

Trong một tháng này, mỗi ngày Hứa Thâm đều tiêm vào 4 ống Tịnh Khư Tề, hắn đã thông qua Đại Lỵ Lỵ mua hơn 120 ống ở chợ đêm, tiêu hao gần 50 vạn.

Bởi vì thân phận của hắn đã khác, coi như được hưởng giá ưu đãi, bình quân không đến 4000 một ống.

Nếu không phải lúc trước Hứa Thâm đã cướp được 600 vạn, thì hiện tại có lẽ hắn đã phá sản mất rồi, thậm chí còn rơi vào trạng thái "Đói kém" nữa.

Haizz… Nói vậy, hai phần tiền lương tới từ trong cục lẫn từ hội Truy Quang, đều không đủ cho hắn chi tiêu, dù có thêm chút phí bảo hộ, vẫn còn kém xa lắm.

Sau khi tiêm vào 120 ống Tịnh Khư Tề, hiện giờ lĩnh vực sợi khư của Hứa Thâm đã từ một mét kéo dài đến 1.5 mét.

Từ sau khi hắn đạt tới hình thái thứ hai, lượng khư lực dự trữ đã được mở rộng hơn nhiều, rõ ràng đã rót vào 120 ống nhưng Hứa Thâm vẫn có cảm giác trong cơ thể mình trống rỗng, chẳng khác lúc trước là bao.

Còn hơn một tháng nữa, bọn họ sẽ tới động khư.

Bình Luận (0)
Comment