Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 435 - Chương 435. Họ Hối Lộ Chính Bản Thân Anh Đến Ám Sát Anh Sao???

Chương 435. Họ Hối Lộ Chính Bản Thân Anh Đến Ám Sát Anh Sao??? Chương 435. Họ Hối Lộ Chính Bản Thân Anh Đến Ám Sát Anh Sao???

Không lâu sau đó, vị tam phu nhân có tính ưa sạch sẽ kia đã đến.

Sắc mặt Hứa Thâm lộ ra một chút cổ quái, khi lại lần nữa nhìn thấy vị phu nhân ăn mặc xinh đẹp này, ai có thể ngờ được, đối phương lại là phân thân của Trần Thanh Vân?

“Đôi khi những người khác tiếp cận tôi bằng cách hối lộ những người xung quanh tôi…” Trần Thanh Vân nhìn thấy tam phu nhân đã đến, trên mặt lộ ra nụ cười, tựa như bản thân đã tìm được một chút cảm giác an toàn: “Nhưng lại không hề biết cô ấy cũng chính là tôi…”

Họ hối lộ chính bản thân anh đến ám sát anh sao… Hứa Thâm nghĩ đến một màn như vậy liền cảm thấy vô cùng buồn cười và thú vị.

Hiển nhiên Trần Thanh Vân này có thể tung hoành ở khu Vô Miên tới 16 năm mà không chết, đúng là có chút thủ đoạn.

Tam phu nhân nhìn thấy Hứa Thâm ngồi trong văn phòng, lông mày khẽ nhíu lại, nhưng không nói gì.

Lại nói, lúc trước cô ta vẫn luôn một mực tuyên bố rằng bản thân thích sạch sẽ, vậy mà giờ phút này, lại đi đến nắm lấy thi thể ở dưới mặt đất, lục lọi lấy ra vài món khư binh ở bên trong.

Sau đó, cô rót khư lực vào trong thi thể, chôn vùi nó vào trong Khư giới. Cái xác lập tức biến mất khỏi văn phòng.

Làm xong những việc này, tam phu nhân mới nhìn về phía Trần Thanh Vân trong suốt, trong ánh mắt lộ ra một tia bi thương và yêu thích nồng nàn: “Ca ca, anh có đau không?”

“Anh không đau.” Trần Thanh Vân dịu dàng nói.

Tam phu nhân nâng tay lên, cố gắng vuốt ve Trần Thanh Vân, nhưng lòng bàn tay không thể chạm vào, chỉ có thể duy trì tư thế chạm vào hư không.

Hứa Thâm nhìn thấy bộ dáng thân mật của hai người bọn họ, trong lòng hắn có chút kinh ngạc, không phải đã nói đối phương là phân thân của gã sao?

“Em có mang đến không?” Trần Thanh Vân dịu dàng hỏi.

Tam phu nhân khẽ gật đầu, chợt nhẹ nhàng vỗ tay, nói: “Vào đi.”

Văn phòng bị đẩy ra, một bóng dáng trung niên bước vào.

Người này nhìn thấy Hứa Thâm ngồi ở vị trí của Trần đổng, trong lòng không khỏi sửng sốt, nhưng rất nhanh sắc mặt đã âm trầm xuống, nói: “Cậu là ai?”

Hứa Thâm cũng đang đánh giá người này, thoạt nhìn tuổi tác của đối phương cũng xấp xỉ Trần Thanh Vân, thậm chí cả dáng người, giọng nói, cũng có chút tương tự.

Chỉ khuôn mặt hơi khác biệt một chút, nhưng đều là loại khuôn mặt gầy gò mảnh khảnh.

“Mau xuống dưới! Đó là vị trí của Trần đổng chúng tôi…” Người đàn ông trung niên hét lên đầy giận dữ.

Nhưng không đợi gã nói xong, Trần Thanh Vân đang đứng bên cạnh gã đột nhiên ra tay, hai tay đâm vào trong đầu gã.

Thân thể người trung niên đột nhiên run lên, ngay sau đó thân thể gã co rút lại, tròng mắt trắng dã.

Tiếp theo, một bóng dáng gần như trong suốt, được kéo ra khỏi cơ thể của người đàn ông trung niên.

Bóng dáng bị kéo ra này, chính là dáng vẻ của người đàn ông trung niên, gã sửng sốt một chút, chợt thấy được Trần Thanh Vân trước mắt, vội vàng nói: “Trần đổng…”

Rõ ràng là gã không ý thức được những gì vừa xảy ra.

Trần đổng mỉm cười, đột nhiên thân thể biến hóa, chuyển thành hình dạng giống như một miệng lớn dữ tợn, một ngụm cắn nuốt toàn bộ thân thể người đàn ông trung niên kia.

Sau khi nuốt xong, lại nhai kỹ hai lần, cơ thể của gã khôi phục lại vẻ nho nhã ban đầu, lúc này mới chậm rãi đi vào bên trong cơ thể thân thể người đàn ông trung niên kia.

“Ca ca tôi cần phải thích ứng một lát, không thể làm phiền.” Tam phu nhân nhìn thoáng qua người đàn ông trung niên đang đứng bất động đằng kia, sau đó, cô ta thành thạo đi tới một chỗ nào đó trong văn phòng, ấn mở cơ quan, để lộ một gian phòng tối bên trong.

Tiếp theo, cô ta di chuyển cơ thể cứng nhắc của người đàn ông trung niên kia vào, cuối cùng mới đóng phòng tối lại.

Hứa Thâm lẳng lặng quan sát một màn này, chờ cô ta đi ra mới hỏi: “Quá trình dung hợp này mất bao lâu?”

“Ngắn thì nửa ngày, dài thì vài ngày.” Tam phu nhân đưa mắt nhìn Hứa Thâm, lông mày khẽ nhíu lại nói.

Hứa Thâm khẽ gật đầu, sau đó hướng ánh mắt đầy hứng thú nhìn cô ta: “Cô không phải là phân thân sao? Nhưng nhìn thế nào vẫn thấy giữa hai người có chút khách khí?”

“Chúng tôi không phải là phân thân, chúng tôi là người một nhà.” Tam phu nhân hừ lạnh nói.

Phân thân lại thêm nhân cách phân liệt, tất cả đều có nhân cách và cảm xúc độc lập…

Hứa Thâm cảm giác loại năng lực này có chút biến thái. Sau đó, hắn không nhịn được lại mở miệng hỏi: “Vậy có phải đại phu nhân và nhị phu nhân ở phía trên cô, cũng giống cô hay không?”

“Đương nhiên là không phải.” Tam phu nhân hừ nhẹ nói: “Anh trai tôi chỉ có một cô em gái.”

Hứa Thâm cười cười, cũng không nghiên cứu sâu thêm.

“Mặc kệ như thế nào, hợp đồng lúc trước với hội Truy Quang vẫn phải giữ nguyên như cũ, mỗi năm 30 triệu. Chờ thêm đoạn thời gian nữa, cô hãy cho người đến hội Truy Quang một chuyến, hoàn thành bản hợp đồng này đi.” Hứa Thâm nói.

Tam phu nhân có chút miễn cưỡng, nhưng từ “Anh trai” cô ta đã biết được rất nhiều chuyện, bởi vậy cũng không nói thêm điều gì.

“Hiện tại trong bang nguyên khí đại thương, cô muốn khôi phục lại, cũng phải mất một đoạn thời gian. Trong lúc này, nếu gặp được vấn đề gì, bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với tôi, tôi sẽ giải quyết.” Hứa Thâm đứng dậy nói.

“Tôi và anh trai cũng đủ ứng phó rồi.” Tam phu nhân khẽ hừ một tiếng, dáng vẻ hoàn toàn bất đồng với loại tư thế uy nghiêm trầm ổn của Trần Thanh Vân.

“Vậy thì tốt.” Hứa Thâm không ở lại lâu hơn nữa, đã trực tiếp đứng dậy rời đi.

Lần này hắn không rời đi từ trong Khư giới, tránh quấy nhiễu đám cao tầng tổng bộ thêm một lần nữa.

Hắn được tam phu nhân đưa tiễn, hai người đi thẳng một đường tới khu vực bên ngoài tòa nhà tổng bộ.

Trên đường có không ít người nhìn sang với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc. Bọn họ không biết Hứa Thâm đến từ lúc nào, lại có thể làm cho vị tam phu nhân ngày thường luôn tâm cao khí ngạo, ương ngạnh bá đạo này tự mình đưa tiễn.

“Sau này, ở đây chính là chỗ đậu xe của tôi, cô tìm một chỗ khác đi.” Hứa Thâm chỉ một vị trí đậu xe ở ngay trước cửa, trực tiếp mở miệng nói.

“Cậu đâu có thường xuyên đến đây.” Tam phu nhân mang theo sắc mặt không vui nói.

“Kể cả khi không đến, nơi này vẫn là của tôi.” Hứa Thâm cười nói.

Tam phu nhân hừ lạnh một tiếng, không nói thêm nữa, xem như đã cam chịu thừa nhận rồi.

Hứa Thâm bảo cô ta phái người lái xe, đưa hắn trở về hội Truy Quang.

Ban đêm đèn đuốc sáng trưng, ngay trong thời khắc này, vị lãnh tụ của bang Bạch Trú đã thay đổi, nhưng phần lớn đám bang chúng đang đứng đầy trên đường phố, lại không hề hay biết chuyện này.

Đây là bí mật giữa Hứa Thâm và Trần Thanh Vân.

Bình Luận (0)
Comment