Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 479 - Chương 479. Kiêm Chức!

Chương 479. Kiêm Chức! Chương 479. Kiêm Chức!

Hứa Thâm nghĩ thầm như vậy, nhưng hắn cảm thấy, bản thân vẫn nên giữ lại vấn đề này thêm một đoạn thời gian nữa, chờ về sau lăn lộn quen thuộc, lại hỏi những thân vệ khác trong đội sẽ tốt hơn.

"Không."

"Được một lát nữa hãy đi lĩnh khôi giáp đội thân vệ của cậu đi, lúc trực ban cần phải mặc thống nhất. Lúc nghỉ ngơi, tự bản thân cậu cũng nên rèn luyện nhiều một chút, sở dĩ điện hạ cho chúng ta thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức dư dả như vậy là để chúng ta có thể duy trì trạng thái tốt nhất khi trực ban, cậu đã hiểu chưa?" Uông Thành nghiêm túc nói.

Hứa Thâm gật gật đầu.

Uông Thành gọi một thanh niên thân vệ khác bên cạnh tới, phân phó đối phương đưa Hứa Thâm đi quen thuộc hoàn cảnh nơi này.

Đối phương đưa Hứa Thâm tới gian phòng được phân phối cho hắn trước, sau đó lại giao cho hắn một phần bản đồ, nói trước cho hắn biết bọn họ sẽ đi đâu để quen thuộc đường xá trong này.

Được thanh niên nọ dẫn dắt, Hứa Thâm đi tới khu vực mua sắm hậu cần, đo lường kích thước thân thể, sau đó được người của phòng hậu cần báo cho biết ba ngày sau có thể tới lĩnh khôi giáp thân vệ.

Về thời gian trực ban lần đầu tiên của Hứa Thâm, hắn bắt đầu nhận nhiệm vụ vào 6 ngày sau.

Đợi cho đến đêm khuya, Hứa Thâm mới trở lại sảnh tổ chức tiệc tối, nơi này chỉ còn ít ỏi mấy người vẫn đang trò chuyện, còn hầu hết những người khác đều rời đi cả rồi.

Đám người La Hoa nhìn thấy Hứa Thâm trở về, vội vàng đi lên nghênh đón, vẻ mặt ai nấy đều chờ mong nói: "Hứa đội, thế nào rồi? Anh được chọn lựa làm thân vệ sao?"

Hứa Thâm khẽ gật đầu, dù hắn có suy đoán từ trước, nhưng cũng may chuyện này không xuất hiện tình huống đảo ngược.

"Cũng là anh lợi hại!" La Hoa lộ ra vẻ mặt hâm mộ.

Có thể nói, gã chính là người đã tận mắt chứng kiến quá trình Hứa Thâm đi từng bước một lên tới vị trí này, từ sau khi hắn được đề bạt đến biên đội số hai, lại một đường tích góp công lao, trở thành hình thái thứ hai, tiến vào động khư, hiện giờ chưa nói đến chuyện được bổ nhiệm làm đại đội trưởng, hắn còn tiến một bước dài trở thành thân vệ cho Nghĩ Hậu, quả thực là từng bước thăng chức, hơn nữa còn tăng lên với tốc độ kinh người.

Ba người khác cũng hâm mộ vô cùng, ánh mắt càng nhiều hơn vài phần lấy lòng, trong miệng càng nhiều hơn những lời khách khí. Bọn họ thầm quyết tâm phải làm sâu sắc mối quan hệ với Hứa Thâm, để về sau dù bản thân gặp được khó khăn, cũng có thể dõng dạc nói một câu bạn bè của ta là thân vệ dưới trướng Nghĩ Hậu… hoặc ít hoặc nhiều cũng có vài phần uy hiếp.

Hứa Thâm cười cười, hỏi: "Những người khác đâu?"

“À, người hầu thiếp thân kia lại tới, còn thông báo rằng Nghĩ Hậu để cho mọi người trở về sớm nghỉ ngơi, tới ngày mai hãy mau chóng trở về, đừng để chậm trễ công tác." La Hoa nói, trong ánh mắt lại mang theo một chút tiếc nuối.

Lời này cũng tương đương với trục khách rồi.

"Sau khi tôi rời đi, còn người nào được mời đi nữa không?" Hứa Thâm hỏi.

"Còn có hai người, nhưng đều là giai đoạn đầu..." La Hoa nói tới đây, vẻ mặt bốn người đều hiện lên một chút uể oải.

Nghĩ Hậu chọn lựa hai trảm khư giả giai đoạn đầu, nhưng không có phần của bọn họ.

Hứa Thâm ngẫm lại một chút, đúng là trong bữa tiệc lúc trước có hai trảm khư giả giai đoạn đầu biểu hiện không tồi, năng lực biểu hiện sớm, dễ dàng nhìn ra vài loại năng lực khác thường, phỏng chừng hai người ấy đã được chọn lựa đi bồi dưỡng rồi.

"Hứa đội, hiện giờ anh đã trở thành thân vệ của Nghĩ Hậu, còn muốn trở về trong cục nữa không?" La Hoa thu hồi vẻ uể oải, lại chuyển thành tò mò hỏi Hứa Thâm.

[Chế độ phiên đội thân vệ có tham khảo một chút thời gian biểu làm việc và nghỉ ngơi của ngự tiền thị vệ và cấm vệ quân trong các triều đại trước kia.]

"Đương nhiên." Vốn dĩ giữa hai thân phận này, Hứa Thâm nghiêng về hướng chọn lựa thân vệ hơn, dù sao thân vệ cũng mang đến tiện lợi và thân phận rất cao, lại càng thêm an toàn, nhưng hiện giờ, hắn lại biết được thời gian biểu của công tác thân vệ và trực ban không hề xung đột với chức vụ đội trưởng trong cục.

Một khi đã như vậy, không bằng kiêm chức cả hai bên luôn.

Lại nói, thân phận thân vệ của Nghĩ Hậu rất tiện lợi ở khu thành thị, nhưng chuyển qua làm việc tại khu Hắc Quang, vẫn là thân phận đội trưởng cục Khư Bí dùng tốt hơn.

Huống chi có một số việc lợi dụng thân phận thân vệ của Nghĩ Hậu đi chấp hành lại có chút không tiện, bởi vì nhất cử nhất động của thân vệ đều rơi vào trong mí mắt của Nghĩ Hậu.

"Thật tốt quá, tôi còn lo lắng sau khi anh đi rồi, đội chúng ta lại không có đội trưởng." La Hoa cười nói.

Có Hứa Thâm mang đội, tuyệt đối là chuyện tốt với bọn họ. Nếu Hứa Thâm lựa chọn rời đi, đương nhiên bên trên chỉ có thể chọn lựa đội trưởng mới từ những trảm khư giả giai đoạn đầu khác, nhưng giai đoạn đầu sao có thể so sánh cùng hình thái thứ hai, chênh lệch giữa hai bên như trời với đất vậy.

"Có Hứa đại đội tọa trấn cục chúng ta, là chuyện may mắn của tất cả mọi người.” Ba người khác cũng mở miệng khen tặng.

"Mấy người đúng là đám mã thí tinh (chuyên môn vuốt mông ngựa, nịnh nọt)." Hứa Thâm cười cười, nói: "Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi nghỉ ngơi trước, chờ đến ngày mai mọi người cứ quay về trong cục, tôi còn có chút việc, sẽ trở lại sau."

"Chúng tôi không vuốt mông ngựa mà." Mấy người kia cười nói, rồi đi theo Hứa Thâm trở lại khu vực người ta đã bố trí nơi ở cho mình.

Hứa Thâm nằm trên chiếc giường trong gian phòng dành riêng, ánh mắt nhìn thoáng qua chung quanh, bỗng phát hiện Mai Phù đã biến mất từ lúc nào rồi.

Phỏng chừng cô bé lại chạy đi đâu chơi rồi... Ánh mắt Hứa Thâm hơi hơi chớp động, hắn không dám quá mức chú ý tới Mai Phù mọi thời mọi khắc, tránh bị cô ấy phát hiện ra. Bởi vậy ngẫu nhiên hắn sẽ phát hiện Mai Phù đã biến mất, nhưng không lâu sau đó, cô lại trở về.

Tính ra, hắn đã thành thói quen với loại tình huống này rồi.

Quả nhiên, không để Hứa Thâm đợi quá lâu, hắn đã nhìn thấy Mai Phù đi xuyên qua bức tường, dừng lại ngay bên cạnh giường của hắn.

Mà vị trí hắn ngủ, lại nằm ở mép giường bên ngoài, còn bên trong vừa vặn có đủ chỗ cho một người, giống như hắn cố ý chừa lại khoảng trống này dành cho ai đó vậy.

Bình Luận (0)
Comment