Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 522 - Chương 522. Tôi Muốn Một Nửa!

Chương 522. Tôi Muốn Một Nửa! Chương 522. Tôi Muốn Một Nửa!

Về phần tiền bạc…

Kỳ thực tiền bạc chỉ là vấn đề nhỏ, trừ khi đòi hỏi số lượng lên tới hàng trăm triệu cùng một lúc.

Không biết hai mẹ con Linh Lục và Hải Tước bên kia, có thể chế tạo được bao nhiêu Tịnh Khư Tề cao cấp.

Ánh mắt Hứa Thâm chớp động, trong lòng hắn bắt đầu nảy sinh ý tưởng, nên mua thế lực của hội Hải Đường Huynh Đệ, hay là tự mình thành lập và bồi dưỡng thế lực cho chính mình.

“Đối với tôi, sức hấp dẫn của Tịnh Khư Tề cao cấp không lớn.” Hứa Thâm thẳng thắn nói: “Anh cũng biết, tôi là hậu vệ của Nghĩ Hậu, tiền lương do Nghĩ Hậu bên kia trả cho chúng tôi, đều là Tịnh Khư Tề cao cấp, tuy chi phí có chút căng thẳng, nhưng một, hai năm vẫn tích lũy đủ lượng cần thiết để đạt tới hình thái thứ hai cực hạn.”

"Ồ?" Hải Đường hơi nheo mắt lại, gọn gàng dứt khoát dò hỏi: "Vậy anh muốn thế nào?"

"Hợp tác." Hứa Thâm liếc nhìn mấy người xung quanh một cái, nói: "Một nửa số định mức của hội Hải Đường Huynh Đệ, anh thấy thế nào?"

"Một nửa? !" Sắc mặt Hải Đường trở nên lạnh lùng, nói: "Khẩu vị thật lớn, anh muốn làm chủ nhân thứ hai của Hải Đường?"

Hứa Thâm lắc đầu, nói: "Tôi thật sự không có hứng thú làm gia chủ lo liệu việc nhà, tôi chỉ đề xuất ý kiến, nếu phía anh muốn hợp tác với hội Truy Quang chúng tôi, tôi có thể giúp các anh đả thông thị trường khu Hắc Quang, mặt khác ở khu Mẫu Hoàng, cũng có thể chậm rãi xâm nhập. Bên cạnh đó, hội Truy Quang có thể cung cấp con đường để các anh tiến quân vào những khu khác. Đã làm phải làm lớn!"

"Tuy tôi muốn một nửa số định mức, nhưng tương ứng với đó, lợi ích mà các anh đạt được, sẽ nhiều hơn đáng kể so với lợi nhuận ban đầu."

"Anh có tự tin như vậy sao?" Hải Đường cười lạnh: "Tôi muốn anh hiểu rằng, đối với chúng tôi, đả thông thị trường tại khu Hắc Quang chẳng khó như anh nghĩ đâu. Thêm nữa, tuy hội Truy Quang các người có vài con đường và nhân mạch ở các khu khác, nhưng đều là mặt hàng tam lưu. Tương tự như ở khu Dạ Oanh chúng tôi, tập đoàn Minh Đăng kia tính là cái gì chứ? Nhưng đối với hội Truy Quang các anh, bọn họ vẫn vô cùng đáng giá."

"Con đường Hội Truy Quang đi là lộ tuyến ít lãi nhưng tiêu thụ mạnh, còn lộ tuyến mà các anh theo đuổi lại là chuyên tinh (tập trung vào sở trường)." Hứa Thâm lạnh nhạt nói: "Hai bên kết hợp, mới là vương đạo, vừa có thể làm lớn, vừa có thể làm mạnh!"

Hải Đường hơi híp mắt lại: "Theo tôi được biết, hết thảy mọi quyết sách của hội Truy Quang bên kia đều do Mộc Vương quản lý, anh ta mới là người giao tiếp với nội thành. Cho nên những lời anh nói có thể đại diện cho ý kiến của Mộc Vương ư?"

"Tôi có thể thuyêt phục anh ta." Hứa Thâm nói.

Hải Đường liếc mắt đánh giá Hứa Thâm vài giây, lại nói: "Lúc trước không phải chúng tôi không đi tìm anh ta, nhưng điều kiện bên đó đưa ra hơi cao, hiện giờ cho dù điều kiện giảm xuống, có lẽ cũng chẳng thấp được bao nhiêu đâu, muốn thuyết phục anh ta cũng không dễ dàng."

"Chuyện này anh không cần bận tâm." Hứa Thâm nói.

Hải Đường nói tiếp: "Cứ cho là anh ta nguyện ý hợp tác đi, nhưng bản thân anh chỉ dựa vào một chút ưu đãi là đả thông thị trường khu Hắc Quang, đã muốn gặm mất một nửa phân ngạch của hội Hải Đường Huynh Đệ chúng tôi rồi? Khẩu vị này cũng hơi lớn đấy. Anh mạnh miệng tuyên bố sẽ giúp chúng ta đạt được tổng lợi nhuận còn cao hơn trước kia, nhưng anh phải hiểu rằng, khu Hắc Quang bên kia vốn kém xa khu Dạ Oanh bên này, nơi đó là khu người nghèo, dù không có sự hỗ trợ từ phía anh, chúng tôi cũng có thể làm được chuyện này. Và chúng tôi tìm tới anh chủ yếu là vì khu Mẫu Hoàng."

"Nhưng nói trắng ra, chúng tôi cũng chỉ muốn mở rộng thị trường ở khu Mẫu Hoàng mà thôi, chứ hoàn toàn không phải muốn xưng bá tại khu Mẫu Hoàng. Nói gì thì nói, đó cũng là khu vực nằm ngay dưới mí mắt Nghĩ Hậu. Khu Mẫu Hoàng chỉ có một vương, đó chính là Nghĩ Hậu. Suy đi tính lại, lợi ích mà chúng tôi có thể nhận được cũng không cao đâu."

Hứa Thâm mỉm cười, nói: "Anh nghĩ sai rồi. Ý của tôi đơn giản thế này thôi, tôi có thể giúp các anh đả thông thị trường khu Hắc Quang, thì cũng có thể làm các anh cút khỏi khu Hắc Quang."

Ánh mắt Hải Đường khẽ thay đổi, gã trầm mặc nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm.

"Hứa tiên sinh, khẩu vị đừng quá lớn. Chúng tôi bên này đã có thành ý, hy vọng anh cũng bỏ ra thành ý, bằng không chỉ sợ hai bên chúng ta không thể thỏa thuận được đâu." Bạch Nha ở bên cạnh nói.

Hứa Thâm nhìn gã một cái, chợt hỏi: "Anh được cầm bao nhiêu đãi ngộ?"

Bạch Nha hơi giật mình.

"Tôi cho anh gấp đôi, anh đi theo tôi, ý anh thế nào?" Hứa Thâm nói.

Bạch Nha biến sắc, lập tức nhìn về phía Hải Đường.

"Hứa tiên sinh thật can đảm." Hải Đường cười lạnh, nói: "Dám đơn độc đến hội Hải Đường Huynh Đệ chúng tôi, hay là Hứa tiên sinh cảm thấy bản thân mình là thân vệ của Nghĩ Hậu, nên chúng tôi không dám động vào anh?"

"Anh có muốn thử một chút không?" Hứa Thâm cười cười nhìn gã.

Sắc mặt Hải Đường chuyển thành lạnh như băng, gã gắt gao nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm, bầu không khí trong phòng họp lập tức trở nên căng thẳng.

Nhưng ngay sau đó, ánh mắt Hải Đường chợt trở nên bình tĩnh: "Khẩu vị của Hứa tiên không tồi, vậy trước hết chúng ta cứ thử xem thế nào đã. Nếu chúng tôi có thể kiếm được nhiều hơn, sẽ chia cho Hứa tiên sinh một nửa, ý anh thế nào?"

"Sảng khoái." Hứa Thâm nở nụ cười, nói: "Phía các anh đã có thành ý như vậy, tôi cũng nên bày tỏ thành ý của mình. Tặng cho các anh khu Vô Miên kia trước, thế nào?"

"Khu Vô Miên?" Hải Đường khẽ nhướng mày, nói: "Địa bàn nơi đó đã sớm bị phân chia ca rồi, hơn nữa ngư long hỗn tạp, muốn thâm nhập vào cũng không dễ dàng."

"Không thành vấn đề, các anh chỉ cần giao hàng, tự nhiên sẽ có người giúp các anh xử lý, sau đó các anh chỉ việc nhận tiền là được." Hứa Thâm mỉm cười nói.

Hải Đường nhìn Hứa Thâm một cái thật sâu:"Vậy cứ nhìn xem thế nào trước đã."

Nửa giờ sau, Hứa Thâm và gã đàn ông râu rậm cùng nhau rời khỏi tổng bộ Hải Đường..

"Hứa huynh, hẹn gặp lại." Gã đàn ông râu rậm đứng trước xe, nhẹ nhàng vẫy tay nói lời từ biệt.

Khoé miệng Hứa Thâm hơi co rúm lại, hắn vội vàng ngồi vào trong xe.

Là chiếc xe do phía Hải Đường bố trí.

Bình Luận (0)
Comment