Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 70 - Chương 70. Hiểu Lầm Lớn Rồi!!!

Chương 70. Hiểu Lầm Lớn Rồi!!! Chương 70. Hiểu Lầm Lớn Rồi!!!

Con ngươi Tô Sương co rụt lại, là con khư trung niên cấp D kia.

Cô muốn há miệng, nhắc nhở Hứa Thâm mau chạy mau, nhưng tốc độ của khư trung niên này quá nhanh.

Mà trong thông đạo, Hứa Thâm vừa giải quyết xong đứa bé khư kia, lại đang mải chà lau mũi kiếm, đút nó trở lại hốc gắn kiếm sau lưng.

Và hắn đã đóng Khư Nhãn lại rồi?

Tô Sương kinh hãi tới mức đầu lưỡi cũng run lên, nhưng nhất thời lại cứng họng, nói không nên lời.

"Chạy mau! !" Không biết từ đâu, bỗng dưng Tô Sương lại bộc phát ra lực lượng, cô phát ra một tiếng thét chói tai, ngay sau đó, những gì hiện ra trước mắt lập tức khiến đầu óc cô hỗn loạn…

Sưu!

Chỉ thấy trong nháy mắt khi con khư trung niên kia tới gần, đột nhiên Hứa Thâm lại rút kiếm, vung chém.

Động tác rất đơn giản, nhưng thông qua quá trình tích lũy tới cả triệu lần tu luyện, động tác đơn giản như vậy cũng trở nên nhanh như tia chớp, nhanh đến mức tận cùng, và mang theo không chỉ có tốc độ, còn có lực lượng!

Trong nháy mắt khi kiếm phong hạ xuống, thoạt nhìn động tác tấn công của con khư trung niên kia, lại giống như nó chủ động đưa thân thể của mình đánh về phía kiếm phong, khiến cho cả hai động tác mang theo tốc độ cao va chạm vào nhau. Ngay sau đó, âm thanh xé rách ngọt sớt vang lên.

Thân thể khư trung niên vỡ ra, hóa thành hai nửa, máu tươi bắn tung toé lên trang phục tác chiến của Hứa Thâm, còn có mặt mũi và mái tóc trên đầu.

Khí tức mỹ vị. . . Hứa Thâm theo bản năng khẽ liếm liếm khóe miệng, nhưng rất nhanh hắn đã ý thức được, đối với người bình thường, dạng hành vi vừa rồi rất không đúng.

Hắn vung kiếm, con khư trước mắt này có tốc độ nhanh hơn rõ ràng so với đứa bé khư hồi nãy, hẳn là cấp D.

Hứa Thâm lắc lắc kiếm phong, chờ sau khi những thứ dính bên trên bắn đi hết, lưỡi kiếm sạch sẽ trở lại, hắn mới nhét nó quay về đường rãnh trên trang phục tác chiến của mình, nếu trên lưỡi kiếm vẫn còn vụn thịt, sẽ gây ảnh hưởng tới tốc độ rút kiếm của hắn.

Kể cả một chút ảnh hưởng cực kỳ mỏng manh, cũng không thể bỏ qua!

Hứa Thâm nhìn về phía Tô Sương, lại phát hiện đối phương đang trưng ra vẻ mặt như gặp quỷ, trừng mắt con mắt nhìn chằm chằm vào mình.

Đáy lòng Hứa Thâm lập tức dâng lên sợ hãi, hắn vội vàng quay đầu lại, nhìn dáo dác phía sau mình, tới khi xác nhận được ngoại trừ Mai Phù, không có con khư khác, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hẳn là cô ấy không nhìn thấy Mai Phù. . . Hứa Thâm thoáng nghi hoặc, rồi đi qua: "Tô tỷ, chị không sao chứ?"

Tô Sương nghe câu này, như vừa bừng tỉnh từ trong giấc mộng, ánh mắt cô vẫn nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm.

Đây là. . . Người mới?

Người mới có thể dùng một kiếm bổ chết một con khư cấp D?

Nếu không phải do Tô Sương tận mắt nhìn thấy, mà là người khác kể cho nghe, chắc chắn cô sẽ cảm thấy người ta đang nói đùa với mình.

"Hình như nơi này đã hết khư rồi." Hứa Thâm thấy thân thể cô không bị thương, lại xoay đầu nhìn nhìn khắp nơi chung quanh hang động, lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Tô Sương có chút im lặng, lúc này mới chậm rãi đứng dậy, nói: "Cám ơn, tôi sẽ báo đáp ân cứu mạng lần này."

"Ân cứu mạng?" Hứa Thâm sửng sốt: "Dù em không có tới, Tô tỷ cũng có thể giải quyết chúng mà, hai con vừa rồi chỉ là cấp E với cấp D thôi."

Con khư trung niên kia có cấp bậc tương đương với cô bé khư mà hắn đã tiêu diệt trong lần đầu tiên đám người Triệu Nguyên khảo hạch, căn cứ theo tốc độ và hành động để phán đoán, nhiều nhất nó chỉ là cấp D thôi.

"Nhưng mà. . ." Khóe miệng Tô Sương hơi hơi co rúm lại: "Cấp E thì hay rồi, nhưng con khư cấp D kia rất nguy hiểm. Vốn dĩ mấy người chúng ta hợp lực còn có chút cơ hội, nhưng. . ."

Nhưng cậu trực tiếp chém ra một kiếm giết tươi nó rồi.

"Ngạch. . ." Bỗng nhiên từ đáy lòng Hứa Thâm cảm thấy có chút không ổn, hình như hắn vừa lộ sơ hở rồi: "Tô tỷ, không phải đội ngũ thứ hai chúng ta có thể giải quyết khư thú cấp D sao?"

"Đúng là có thể giải quyết, nhưng đều do Chu đội (đội trưởng Chu) dẫn dắt. Nếu không có Chu đội, mấy người chúng tôi hợp lực vẫn giải quyết được, nhưng hơi miễn cưỡng một chút, khẳng định là có nguy hiểm." Ánh mắt Tô Sương trở nên quái dị, cô có cảm giác dường như cậu Hứa Thâm này đã hiểu lầm cái gì rồi.

Hứa Thâm nghe nói như thế, lập tức biết hắn đã hiểu lầm lớn rồi.

Hắn cứ cho rằng với Tô Sương, giải quyết hai con khư này cũng không quá khó khăn.

Nói như vậy, dựa theo biểu hiện tốt vượt định mức vừa rồi của hắn, người ta có cho hắn thăng chức hay không? Trong lòng Hứa Thâm bắt đầu sinh ra lo lắng, thân thể hắn lại thuận theo đó, bắt đầu lắc lư, lảo đảo.

Tô Sương nhìn thấy dáng vẻ như muốn ngã sấp xuống của Hứa Thâm, vội vàng đi qua đỡ lấy, hơi lo lắng hỏi: "Cậu làm sao vậy?"

"Không có gì, vừa có chút thoát lực, cảm giác đầu rất choáng váng."

". . ." Tô Sương hơi hoài nghi, nhưng lại không có chứng cớ.

Có điều, Hứa Thâm vừa liên trảm hai con khư thú, cũng tương đương với tình huống bùng nổ một lượng khư lực thật lớn trong khoảng thời gian cực ngắn, đúng là sẽ hư thoát.

"Cậu cứ nghỉ ngơi một chút trước đi, tôi đi qua gặng hỏi bọn họ một chút, sau đó chúng ta đi hội hợp cùng mấy người Chu đội." Tô Sương giúp đỡ Hứa Thâm ngồi xuống một bên.

Hứa Thâm gật gật đầu.

Tô Sương đi vào bên trong hang động, gặng hỏi mấy những thành viên bang Sài Hổ đang nằm trên mặt đất kia. Sau một phen gặng hỏi, rút cuộc cô cũng biết bang Sài Hổ này đã chăn nuôi khư được hơn hai năm rồi.

Sau khi bang Sài Hổ này nhận được chỗ tốt từ đám khư này, bọn họ chẳng còn e ngại chúng nữa, khư nào tới cũng không từ chối, thậm chí còn đi khắp nơi tìm kiếm khư.

Hành động ấy khiến lượng khư tích lũy tại nơi đây càng ngày càng nhiều, mãi cho đến một đoạn thời gian trước, một con đại khư do bang Sài Hổ chăn nuôi bị giết, khiến cho những con khư còn lại lục tục phản loạn, hóa nơi này thành sào huyệt của bọn chúng.

Tô Sương cảm thấy những người này đúng là có chết cũng chưa hết tội. Cô lại hỏi thêm một chút về bản đồ và tình huống của những con khư nơi này, sau đó không tiếp tục để ý tới lời cầu cứu của những người này nữa, mặc cho bọn họ tự sinh tự diệt.

Chờ sau khi sự kiện này được giải quyết, nếu đám người này có thể sống sót, được cứu c quay về cũng phải chịu giam cầm cả đời.

Bình Luận (0)
Comment