Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 705 - Chương 705. Tô Sương!

Chương 705. Tô Sương! Chương 705. Tô Sương!

Một qua một lại, chỉ ngắn ngủi chừng nửa ngày, Lâu Hải Âm đã đi suốt đêm qua bên đó rồi vòng trở về.

Lúc hai người Lâu Hải Âm có mặt tại khu Hắc Quang, bọn họ còn mang theo con dê béo đã chạy trốn từ trước, đối phương bị Trần Hàn áp giải trở về.

"Dường như cục Thành Vệ bên kia có biết tình huống ở khu chúng ta, nên không hề gây khó dễ." Lâu Hải Âm báo cáo lại quá trình.

Xét trên mặt tổng thể, chuyến đi này của bọn họ vô cùng thuận lợi.

Ngoài ra, một phần văn kiện tư liệu xin thông quan của khu Hắc Quang cũng được đệ trình đến trước mặt Hứa Thâm.

Hứa Thâm tùy ý lật xem. Bên trên có ghi lại danh sách xin giấy thông hành trong vòng ba năm gần đây của khu Hắc Quang.

Trong này cũng có một vài trường hợp bị trả lại, không được xét thông qua.

Có vài người khác, tuy đã nhận được giấy thông hành, nhưng sản nghiệp vẫn còn ở lại khu Hắc Quang, vừa vặn lần này gặp phải biến động, bị phong tỏa ở khu Hắc Quang, nhưng vẫn đang lặng lẽ dời đi tài sản, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Tuy hiện giờ biên cảnh khu Hắc Quang đã bị phong tỏa, nhưng vẫn có thể dùng tiền tài mở đường.

"Ừm?"

Bỗng nhiên, Hứa Thâm nhìn thấy một cái tên quen thuộc trên danh sách kia.

Tô Sương từng là người quen, cũng từng ở bên cạnh, vừa mang ơn, vừa chăm sóc Hứa Thâm một đoạn thời gian.

Hứa Thâm có chút hoảng hốt, hắn nhớ lại trước kia Tô Sương từng nói cô ấy sẽ đến nội thành. Và từ ngày ấy đến giờ, đã trải qua một đoạn thời gian khá dài rồi.

Cô ấy không còn gửi thư qua bên này nữa, hẳn là cuộc sống ở bên kia khá tốt đẹp... Ánh mắt Hứa Thâm lơ đãng liếc qua nội dung trên văn kiện, bỗng nhiên sững sờ dừng lại. Bởi vì ở đằng sau phần ghi chép xin thông quan của Tô Sương, là ba chữ đỏ: Chưa thông qua.

Hứa Thâm nhíu mày, trong lòng chợt nảy lên một chút hoài nghi, có phải đây chỉ là trùng tên trùng họ hay không? Hắn lại cẩn thận lật xem danh sách một hồi, trong này có người họ Tô, nhưng không cùng tên với cô ấy.

Chỉ có duy nhất một cái tên "Tô Sương" kia thôi.

Chẳng lẽ cô ấy thật sự chưa được thông qua? Nhưng nếu chưa thông qua thì vì sao cô ấy không hề liên lạc với hắn?

Là thẹn thùng nên đã trốn ở một nơi nào đó trong khu Hắc Quang rồi?

Hay là... Hứa Thâm ngẩng đầu, lập tức phân phó Ngụy Ngôn: "Giúp tôi đi tìm tư liệu về Tô Sương."

"Tô Sương?"

"Lúc trước cô ấy từng là thành viên của đội trảm khư, vừa nghỉ hưu chừng một năm trước."

"Được."

Chờ Ngụy Ngôn rời đi, Hứa Thâm lại lấy ra dụng cụ truyền tin, gọi cho Lâu Hải Âm.

"Cô lại tới khu thành thị một chuyến, giúp tôi kiểm tra một người."

Hứa Thâm nói đến đây, chợt dừng lại, rồi đợi cho đến khi Ngụy Ngôn trở về, hắn lập tức đưa tư liệu trong tay gã cho Lâu Hải Âm, tiếp tục dặn dò: "Nhìn xem cô ấy có xin được giấy thông hành hay không? Và hiện giờ người đang ở nơi nào? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?"

Lâu Hải Âm đưa mắt nhìn tư liệu, trong lòng có chút nghi hoặc, đối phương chỉ là một trảm khư gỉa giai đoạn đầu mà thôi.

Nhưng cô cũng không hỏi nhiều, bởi vì người trong tư liệu là một cô gái... có lẽ đây chính là đáp án rồi.

Lâu Hải Âm nhanh chóng rời đi, rất nhanh sau đó, Hứa Thâm nhận được tin tức của Đại Lỵ Lỵ, có một vài đối tượng lúc trước từng hợp tác với hội Truy Quang, hiện giờ đều ngừng lại nửa chừng, và hầu hết những thế lực này đều đến từ các khu khác.

Hứa Thâm không cảm thấy ngoài ý muốn khi nghe được tin tức kiểu này, hiện giờ là thời kỳ biến động, rất có khả năng những mục tiêu hợp tác trước kia đã âm thầm đổi chủ rồi.

Hắn không quản lý được khu khác, nhưng đương nhiên hắn không thể mặc kệ không quan tâm tới khu Vô Miên và khu Hắc Quang

Đột nhiên trong đầu Hứa Thâm nảy lên suy nghĩ, có nên mượn lực từ nội thành bên kia hay không... Ánh mắt hắn chìm trong suy tư.

Hiện giờ những khoản mà hội Truy Quang cần phải nộp lên trên đã trở nên càng nhiều hơn lúc trước, trong khi ở giai đoạn này, đa phần các sản nghiệp đều ngâm nước cả, hắn chỉ có thể thông qua cướp đoạt những phương diện khác để xử lý bộ phận áp lực này.

Cũng may trong tay hắn còn nắm giữ hai đại khu Hắc Quang và Vô Miên, cũng đủ để ứng phó chi tiêu trong hội Truy Quang.

Nhưng tặng tiền uổng phí như vậy, lại không nhận được một chút chỗ tốt nào... Điều này làm cho Hứa Thâm có chút không thoải mái.

Giáo hội Nguyệt Quang nguyện ý nhúng tay vào vũng nước đục này không?

Hứa Thâm vừa nghĩ đến đây, tự bản thân hắn lại phủ quyết loại ý tưởng này.

Nếu những quân vương trong nội thành kia cũng nhúng tay vào, khẳng định thế cục sẽ phát sinh những chuyện ngoài ý muốn mà hắn không thể điều khiển nổi. Đến phút cuối cùng, thành Bạch Nghĩ này do ai chủ đạo sẽ là một biến số, không ai có thể xác định được.

Lại nói, trước kia, thành Bạch Nghĩ chỉ có một vị quân vương là Nghĩ Hậu quản lý và tọa trấn, nhưng cô ấy vẫn có thể trấn áp cục diện nhiều năm như vậy, mà bảy đại gia tộc trong nội thành đều không có ý nhúng tay vào điều khiển...

Hứa Thâm thầm suy đoán, rất có khả năng trên phương diện này còn tồn tại một thứ quy tắc ngầm nào đó mà hắn không biết.

Ví dụ như nội thành không được xâm phạm thành Để chẳng hạn.

Ngay trong lúc Hứa Thâm đang mải suy tư, đột nhiên cánh cửa bên ngoài văn phòng cục trưởng bị gõ vang.

Mai Phù đang ngồi bên cạnh bàn Hứa Thâm, khẽ liếc mắt nhìn ra bên ngoài một cái, chợt mỉm nói: "Người bạn nhỏ đến đây rồi."

Hứa Thâm cũng nhìn thoáng qua cánh cửa, Khư Nhãn mở ra, đã thấy rõ bóng dáng ngoài cửa, lập tức nói: "Vào đi."

Một dáng người thướt tha, cô gái với thân trên đầy đặn còn bên dưới là đôi chân trắng như tuyết được bao bọc bởi đôi tất lưới màu đen, trên tay ôm một cuốn sổ ghi chép nhẹ nhàng bước vào.

Triệu Âm Nguyệt nhìn thấy Hứa Thâm đang ngồi trên vị trí cục trưởng, nhưng không tỏ ra ngoài ý muốn chút nào.

Trong quãng thời gian này, nhóm nhân viên cục Khư Bí đều nhận được tin tức, Hứa Thâm đã âm thầm thay thế vị trí của Ngụy Ngôn, trở thành cục trưởng chân chính rồi.

"Hứa đội trưởng, ngài gọi tôi đến đây ư?" Triệu Âm Nguyệt cung kính đứng đối diện chiếc bàn.

Hứa Thâm có chút nghi hoặc, là tôi gọi cô đến ư?

Bình Luận (0)
Comment