Hứa Thâm lại khách khí hai câu, rồi ngắt liên lạc, hiện giờ hắn đã biết thông tin mình cần, trong lòng có một loại cảm giác nhẹ nhàng thở ra.
Đúng là hắn động tâm, nhưng lại lo lắng khi mình tham gia Truy Quang sẽ bị cục Khư Bí phát hiện, sau đó chuyện này mang tới rắc rối lớn cho bản thân.
Hiện tại xem ra, đây là con đường làm ăn mà tất cả mọi người đều hiểu rõ trong lòng.
Tương đương với người làm nghề tay trái, kiếm thêm chút thu nhập.
"Đãi ngộ dày như vậy, chỉ cần đi làm một đoạn thời gian, hẳn là có thể tích góp được không ít tiền." Ánh mắt Hứa Thâm chớp động.
Tuy hắn không thích tiếp xúc với khư, nhưng cũng hiểu được khư vốn là tồn tại không nơi nào không có, kể cả khi bản thân hắn không tiếp xúc, vẫn có thể bị khư xâm nhập và tấn công.
Chỉ có bản thân mạnh mẽ mới là tiền vốn bảo đảm an toàn nhất.
"Một khi đối phương đã hẹn gặp mặt, như vậy, cứ tự mình đi qua tìm hiểu chút đi." Hứa Thâm cầm lấy giấy viết thư, bên trên có địa chỉ hẹn gặp.
Hắn lập tức đi thu xếp một chút, chuẩn bị mặc trang phục tác chiến rồi đi, nhưng nghĩ đến loại trang phục này có tính dấu hiệu quá mạnh, cuối cùng vẫn thay một bộ quần áo bình thường, chẳng qua không có kiếm Trảm Khư bên người, có chút không được tự nhiên.
"Xem ra, cần phải chuẩn bị một kiện binh khí, tránh để người ta dễ dàng nhận ra." Hứa Thâm nghĩ đến khu chợ đêm mà Chu Dã từng nói, chờ đến khi rảnh rỗi, có thể qua đó mua đồ.
Hắn rời khỏi tòa lầu số 17, qua ven đường gọi một chiếc xe.
"42 đồng, thật đắt." Hứa Thâm có chút đau lòng khi trả tiền xe.
Sau khi chiếc xe taxi nọ rời khỏi khu Hắc Quang, lập tức đi một vòng tới khu phía Tây nội thành thành Bạch Nghĩ, dừng lại phía trước một khu nhà lầu cao ngất trong mây.
Hứa Thâm xuống xe, đánh giá đại lâu trước mắt, có cảm giác nơi này còn khí phái hơn đại tửu điếm Mạc Na.
Hắn liếc qua khóe mắt, trông thấy Mai Phù đang sôi nổi chạy về phía trước, không biết vì sao, bỗng nhiên nội tâm có chút khẩn trương lại trở nên an bình hơn không ít.
"Nơi này có hương vị không tồi. . ." Mai Phù cười khẽ.
Ánh mắt Hứa Thâm khẽ nhúc nhích, nhìn vào trong đại lâu.
"Xin chào, cậu là người bạn nhận được thư mời sao?" Một âm thanh vô cùng dịu dàng vang lên, Hứa Thâm quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy bên cạnh hồ suối phun, có một nữ sĩ mặc âu phục màu đen đang thong thả đi tới, đôi đùi đẹp thon dài được tất chân màu da bao lấy, giày cao gót đạp khẽ xuống đất, vang lên âm thanh cực kỳ êm ái.
"Ừm, cô là?"
"Cậu cứ gọi tôi là Lỵ Lỵ." Cô gái mỉm cười nói: "Xin theo tôi qua đây."
Hứa Thâm cảm giác nụ cười của cô gái này có chút cứng nhắc, tuy đã ngụy trang rất tốt nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được. Chẳng qua trong lòng hắn cũng không suy nghĩ quá nhiều, lập tức gật gật đầu đi theo.
Cả hai tiến vào bên trong đại lâu, nơi này thật trống trải và sạch sẽ, tiếp đó lại lên thang máy đi vào tầng 12.
Hứa Thâm thoáng chú ý một chút, nơi này tổng cộng có 36 tầng!
Còn cao hơn đại tửu điếm Mạc Na!
"Nơi này là tổng bộ của các cô sao?" Hứa Thâm tò mò hỏi.
"Ừm, là tổng bộ của chúng tôi ở thành Bạch Nghĩ." Lỵ Lỵ mỉm cười nói.
Thành Bạch Nghĩ là một trong tám đại thành Để, trong lòng Hứa Thâm khẽ động. Nói như vậy, hội Truy Quang còn có phân bộ ở thành Để khác?
"Vậy tổng bộ chân chính của các cô được đặt tại nội thành?"
"Ừm."
Nói như vậy, tổ chức này có thế lực lớn ghê nha. . . Hứa Thâm thầm nghĩ trong lòng.
Cửa thang máy mở ra, Lỵ Lỵ dẫn đường ở phía trước. Tầng 12 cũng cực kỳ trống trải, phía trước là chiếc cửa sổ sát đất thật lớn, đang được mở toang ra, ngoài cửa sổ là tầng sương mù hơi loãng đang nhẹ nhàng bay bổng, tựa như những đám mây.
"Viên Viên tỷ, có người bạn mới đến." Lỵ Lỵ đi tới trước một gian cửa phòng, gõ gõ, sau đó nhẹ nhàng dùng tay đẩy ra.
Trong phòng chứa một vài loại thiết bị và hồ sơ, nhưng số lượng không nhiều lắm, bởi vậy có vẻ vô cùng trống trải. Ở bên trong lại xuất hiện một cái xích đu, và một cô gái đeo kính đen, mái tóc xõa tung, đang ngậm kẹo que, nằm lên xích đu, khe khẽ đung đưa.
Bên trong này vừa có vẻ là văn phòng, vừa có vẻ là nơi vui chơi, giải trí, khiến Hứa Thâm có chút kinh ngạc.
"Ừm? Trẻ quá nha, tên gọi là gì vậy?" Thoạt nhìn, cô gái đeo kính viền đen này nhiều nhất chỉ hơn Hứa Thâm vài tuổi, nghe vậy lập tức dựng người ngồi dậy, mũi chân chọc xuống đất, chiếc xích đu nọ lập tức ngừng lay động. Cô thuận miệng hỏi Hứa Thâm một câu.
"À, tôi tên là Hứa Thâm."
"Đưa thư mời của cậu qua đây."
"Đây."
Cô gái đeo kính viền đen đọc qua một lần, biết đây không phải là giả tạo, ngay lập tức rút ra một quyển hồ sơ từ bên cạnh, lật lên xem, rất nhanh, cô đã dừng lại phía trước một tờ giấy nào đó.
"Hứa Thâm. . . Ừm?"
Cô gái đeo kính viền đen đọc kỹ tư liệu bên trên, đôi mắt vốn lười biếng chợt hơi hơi ngưng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Thâm, lại phát hiện dáng vẻ của hắn rất giống ảnh chụp trên tập hồ sơ kia. Tuy ảnh chụp trên này được ghi lại từ máy quay trong nhà ăn, nhưng vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt.
"Khư lực giả trời sinh, bản ghi chép hồ sơ tại cục Khư Bí. . . Huấn luyện thực tập cho điểm tuyệt đối, khảo hạch cho điểm tuyệt đối, lần đầu chấp hành nhiệm vụ. . . Một mình chém giết một con khư thú cấp D, một con khư thú cấp E. . ."
Cô cất giọng, trực tiếp đọc ra thông tin về Hứa Thâm bên trên tư liệu, thoạt nhìn có vẻ vô cùng kinh ngạc.
Nhưng trên thực tế, trong lòng Hứa Thâm còn kinh ngạc hơn cô rất nhiều. Hắn có chút khiếp sợ, rõ ràng hắn chính là thành viên của cục Khư Bí, hẳn là hồ sơ phải được giữ bí mật mới đúng. Tại sao cô ấy có thể đọc rõ ràng hết thảy như vậy?
Thậm chí cả chuyện trong huấn luyện doanh cũng biết nữa?
Hứa Thâm lại nghĩ đến những lời Chu Dã từng nói, trong cục của bọn họ cũng có không ít người đang nhận việc tại hội Truy Quang tiếp, chắc hẳn là đám "Nội quỷ" kia làm rồi?
"Đúng là một nhân tài. . ." Chu Viên Viên cảm thán: "Khó trách trong hội lại đặc biệt nhắc nhở. Phì, trực tiếp bắt đầu từ nhị đẳng lãnh sự, lại có phúc lợi đặc biệt, phì phì. . ."
Hứa Thâm sửng sốt, nhị đẳng lãnh sự?