Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 888 - Chương 888: Anh Thật Sự Muốn Tiếp Tục Tham Gia Vào Chuyện Này Sao???

Chương 888: Anh Thật Sự Muốn Tiếp Tục Tham Gia Vào Chuyện Này Sao???
Chương 888: Anh Thật Sự Muốn Tiếp Tục Tham Gia Vào Chuyện Này Sao???

Gã bật cười một tiếng, âm thanh lộ chút châm biếm, nói: "Phòng ngừa hai nhà Hàn, Mặc liên thủ, Giang gia đã đi xin quân chủ trong hội nghị thống trị làm chủ, nhưng dường như có một chút điều kiện còn chưa bàn bạc xong xuôi, nên chuyện này bị lộ ra ngoài rồi, khiến cho mấy gia tộc khác bất mãn. Tình huống hiện tại của Giang gia có thể nói là người người gọi đánh. Cho nên, đừng nói là một mình anh, dù có thêm hai vị quân vương khác cùng lên tiếng, cũng không cứu vớt được bọn họ đâu."

Hứa Thâm khẽ nhíu mày, hắn thực sự không tình huống của Giang gia lại tồi tệ như vậy.

Hắn lập tức lên tiếng dò hỏi: "Chuyện này có căn cứ xác thực hay không? Có khả năng chuyện tiểu bối của Mặc gia bên kia bị chém giết, là do Mặc gia cố ý làm như vậy, chỉ vì tìm một lý do để gia nhập, chia phần trong bữa tiệc lớn kia hay không?"

"Cũng có khả năng này, nếu không chỉ đơn thuần là báo thù cho một tên tiểu bối, làm sao có khả năng để một trong bảy đại gia tộc lên tiếng thề chết cũng không bỏ qua?"

Số hai cười nói: "Suy cho cùng, chuyện bảy đại gia tộc cho người tới ám sát thiên tài trong danh sách hạch tâm của đối phương cũng là lệ thường. Thậm chí nhiều năm qua như vậy, bọn họ đã sớm bồi dưỡng ra cơ cấu ám sát rồi. Cho nên mới nói, chết một tên tiểu bối thì tính là cái gì? Không phải tiểu bối vốn là quân cờ dùng để hy sinh sao? Chỉ tiếc, chuyện đã đến nước này, là cố ý cũng được, là không cố ý cũng thế, đều không có ý nghĩa gì cả, chỉ cần tìm được một lý do, thì bất cứ ai cũng có thể tới đạp cho hai cước. Đây là tình thế của Giang gia hiện tại."

Nói đến đây, gã lại liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, bỗng nhiên cười nói: "Nếu không phải nể mặt số mười anh, ngay cả tôi cũng muốn đi lên đạp cho bọn họ hai cước đó, tuy mấy thứ đồ trong tay Giang gia hiện tại chẳng lọt được vào mắt tôi, nhưng kiện khư binh Quỷ Nguyệt trong tay lão quân vương lại là thứ tốt đó."

"Anh muốn nói tới kiện khư binh cấp truyền thuyết kia?" Hứa Thâm nhíu mày.

Số hai cười nói: "Đương nhiên rồi."

"Hai vị đại lão, tôi mạo muội quấy rầy một chút, không biết hội nghị thống trị mà hai người vừa nói là cái gì?" Đầu Sói rất tò mò với khái niệm này, có vẻ thật cẩn thận hỏi han.

"Xem ra số bảy không phải người nội thành." Số hai cất tiếng mang theo một chút kỳ quái.

Đầu Sói sửng sốt, sau đó sắc mặt đại biến, vấn đề mà gã vừa hỏi lại làm bại lộ thân phận sao?

"Anh là người của bảy đại gia tộc?" Hứa Thâm đột nhiên lên tiếng hỏi số hai.

"Vấn đề này không thể nói được." Số hai lập tức trả lời.

Hứa Thâm liếc mắt nhìn số hai một cái, hắn có cảm giác đối phương đúng là một thành viên trong bảy đại gia tộc.

Suy cho cùng, phần lớn quân vương cũng được phân bố trong bảy đại gia tộc tại nội thành.

"Có thể giúp tôi một việc được không?" Hứa Thâm nói: "Nếu anh nhận được tin tức có liên quan tới Giang gia, cứ truyền lại cho tôi bất cứ lúc nào, tôi sẽ báo đáp cho anh tương ứng."

Số hai kinh ngạc nói: "Anh thật sự muốn tiếp tục tham gia vào chuyện này sao?"

Gã không ngờ mối quan hệ giữa Hứa Thâm với Giang gia lại sâu sắc đến vậy. Kể cả đối phương từng có ân cứu mạng với hắn cũng không đến mức như vậy chứ? Suy cho cùng, Giang gia của hiện tại chính là hố lửa đó.

Hứa Thâm không trả lời.

Hắn muốn xem tình huống lại làm ra phán đoán.

Nếu Giang gia thật sự hỏng bét đến độ bị toàn bộ sáu đại gia tộc khác đều muốn giẫm đạp, đương nhiên hắn bất lực.

Dù sao hắn cũng không thể vì một Giang gia, mà lấy lực lượng của mình địch lại sáu đại gia tộc khác, chuyện này không không thực tế.

Nhiều nhất hắn chỉ có thể bảo vệ Ly tỷ rời khỏi Giang gia, vậy là đã cố hết sức rồi.

Số hai thấy Hứa Thâm không nói lời nào, thoáng suy nghĩ một chút, lại nói: "Báo đáp thì không cần, nếu anh thật sự muốn tham gia vào chuyện này… Được rồi, khi nhận được tin tức gì tôi sẽ thông báo cho anh, nhưng dựa theo tình báo trước mắt, các gia tộc đều đang tích trữ Tịnh Khư Tề, tình huống này cho thấy bọn họ đã bắt đầu chuẩn bị đại chiến rồi, phỏng chừng nhiều nhất chỉ một, hai tháng nữa, sẽ bùng nổ thôi."

Hứa Thâm khẽ gật đầu: "Đa tạ."

"Anh tự giải quyết cho tốt đi." Số hai nói xong, quả cầu ánh sáng đại diện cho gã lập tức ảm đạm xuống.

Số mười một bên kia nhã nhặn nói: "Số mười, nghe nói anh và Giang gia có giao tình rất sau?"

"Xem như là thế đi." Hứa Thâm trả lời.

"Một khi đã như vậy, anh nhất định phải hỗ trợ bọn họ nhé." Số mười một dịu dàng nói: "Có giao tình nhất định phải báo đáp, dù chỉ là một chút, cũng phải toàn lực báo đáp. Tôi ủng hộ anh."

Ánh mắt Hứa Thâm thoáng trở nên băng hàn, hắn liếc mắt nhìn số mười một bên kia một cái.

Đối phương ăn nói rất nhã nhặn, chất giọng cực kỳ mềm mỏng nhẹ nhàng, tựa như một người rất nhiệt tình.

Nhưng quân vương lấy đâu ra tình cảm phong phú đến vậy?

"Cứ xem tình huống trước đi."

Hứa Thâm không định nhiều lời cùng số mười một, hắn cũng nhanh chóng rời khỏi thế giới Linh Bí.

Vừa trở lại hiện thực, Hứa Thâm lập tức tìm giấy bút đến, viết xuống một phong thơ, sau đó gọi Tiết Môi tới, để cho gã mang theo phong thư này đến nội thành, đưa vào trong tay Giang gia.

Trong khi chờ đợi một câu trả lời thuyết phục từ phía Giang gia bên kia, Hứa Thâm lại nghĩ đến Hắc Tuyết.

Nếu hắn muốn nhúng tay vào chuyện của Giang gia, chắc chắn sẽ phải giao thủ cùng gia tộc khác, nếu Hắc Tuyết có thể trở lại bên cạnh hắn, lực lượng trong tay hắn cũng sẽ tăng tiến thêm một chút.

Rõ ràng hiện giờ hắn không hề che giấu hành tung của mình, nhưng lâu như vậy, Hắc Tuyết vẫn một mực không quay lại đây tìm hắn.

Chuyện này làm Hứa Thâm có chút lo lắng, không biết cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi.

Hắn lập tức phóng năng lực, dùng máu tươi của Hải Tước bắn ra ngoài làm chỉ dẫn.

Giọt máu tươi nhanh chóng bay về phía trước, lại cấp tốc chuyển biến, sau đó lao đến một sườn khác.

Hứa Thâm lập tức rời khỏi Quang Minh điện, đi theo giọt máu kia.

Không bao lâu sau, hắn lại cảm nhận được tình huống không đúng.

Bởi vì phương hướng mà giọt máu bay đi, lại chính là nội thành.

Hắc Tuyết chạy đến nội thành rồi?

Là đi kiếm ăn... Hay là tránh né Nghĩ Hậu?

Bình Luận (0)
Comment