Hứa Thâm có cảm giác, chỉ cần dựa vào Tá Thi Hoàn Hồn này, nếu năng lực của quân chủ không quá mức quỷ dị, Tinh Quân đều có thể trao đổi thân thể với đối phương, từ đó áp chế, dù sao quỷ kế này cũng rất mạnh mẽ!
Sưu!
Hai người xuyên qua đến nội thành.
Mỗi cách một đoạn đường, Tinh Quân sẽ tiến hành bói toán một lần, nhằm phân biệt rõ phương vị.
Hai người từ từ đi về phía trước, xuyên qua mấy thành khu trong nội thành, không bao lâu sau, đã đi tới một nơi quen thuộc, đó là thành khu Lê Lạc.
Hứa Thâm có trí nhớ của quân vương Hàn gia, bởi vậy cũng có chút quen thuộc với thành khu Lê Lạc, không ngờ món khư binh tương xứng nọ lại ở ngay bên trong địa bàn của Hàn gia.
Thực sự nằm ngoài dự kiến của hắn.
Sau khi Tinh Quân dựa vào bói toán chỉ dẫn, rất nhanh, Hứa Thâm và Tinh Quân đã đi tới khu vực trung tâm của thành khu Lê Lạc, cũng là vị trí tổng phủ của Hàn gia mà trước mắt đang bị bị Giang gia chiếm cứ.
"Ừm?"
Giang Vân Lưu và Giang Nguyệt Ly đang ở bên trong tổng phủ của Hàn gia, nghỉ ngơi dưỡng sức, đều cảm nhận được khí tức khác thường. Cả hai nhanh chóng di chuyển đến, lại nhìn thấy Hứa Thâm và Tinh Quân đanh nhanh chóng đi về phía tổng phủ bên này.
Sắc mặt Giang Vân Lưu khẽ biến, nhưng rất nhanh, lại lộ ra nụ cười, đi lên nghênh đón: "Hứa tiên sinh, hôm nay lại có rảnh đi tới đây ngồi chơi yw?"
"Vị này chính là?"
Giang Nguyệt Ly lại nhìn về phía Tinh Quân bên cạnh Hứa Thâm, chợt phát hiện người nọ cũng là một vị quân vương, trong lòng ngầm run sợ, không nghĩ tới hiện giờ lại có quân vương tụ tập bên cạnh Hứa Thâm rồi.
"Lão quân vương của Giang gia?" Tinh Quân cũng nhận ra Giang Vân Lưu, nhưng không có gì sợ hãi, chỉ từ từ dừng lại thôi.
Gặp được người quen cũ, vẻ mặt Hứa Thâm rất bình tĩnh, chỉ đơn giản nói rằng: "Tôi tìm kiếm khư binh, vừa vặn đi ngang qua nơi này, vô tình quấy rầy, hai vị không cần khách khí như vậy."
Sắc mặt Giang Vân Lưu khẽ biến, nói: "Hứa tiên sinh muốn tất cả khư binh của Hàn gia sao?"
Hứa Thâm khẽ lắc đầu, lại nói với Tinh Quân: "Vị trí ở đâu?"
Tinh Quân thấy vậy, lại phát động bói toán, lần này mục tiêu đã được tập trung tại một nơi nào đó trong tổng phủ.
"Dẫn đường." Hứa Thâm nói.
Tinh Quân nghe vậy, khẽ nhìn thoáng qua hai người Giang Vân Lưu, rồi cũng không nhiều lời, đã lập tức bay về phía bói toán chỉ dẫn.
Sắc mặt Giang Vân Lưu thoáng hiện một chút âm trầm, Hứa Thâm ngang nhiên không để bọn họ vào mắt, mà hiện giờ nơi này chính là địa bàn của Giang gia, há có thể nói xông vào là xông vào?
Nhưng nghĩ đến thủ đoạn Hứa Thâm dùng để trấn áp ba vị quân vương của Hàn gia kia, dù trong lòng lão vô cùng tức giận, nhưng tới cuối cùng vẫn quyết định nhịn xuống.
Rất nhanh, hai người Hứa Thâm đã đi đến một nơi nào đó bên trong tổng phủ.
Tinh Quân lại bói toán, rất nhanh lại tập trung mục tiêu lên người một tên hình thái thứ hai bên ngoài phủ.
Hiển nhiên, khư binh tương xứng ở ngay trong cơ thể đối phương.
Hứa Thâm thấy vậy, lập tức nói với Giang Vân Lưu: "Tôi muốn khư binh trong cơ thể vị này, làm phiền lấy ra một chút, tôi sẽ dùng khư binh khác bù lại."
Giang Vân Lưu ném qua ánh mắt đầy kinh dị, lúc này lão cũng nhìn ra được rồi, dừng như Hứa Thâm đang đi tìm một loại khư binh được chỉ định đặc biệt nào đó.
"Mục tiêu mà cậu đang tìm là khư binh để dung luyện sao?" Giang Vân Lưu dò hỏi.
Hứa Thâm khẽ gật đầu: "Đúng vậy."
Giang Vân Lưu nghe vậy, trong lòng cũng thoải mái hơn rồi, chỉ cần bọn họ không đến cướp đoạt di sản của Hàn gia là được.
Ông ta lập tức buông xuống hiện thực.
Đột nhiên Giang Vân Lưu xuất hiện khiến cho hai thủ vệ hình thái thứ kia sợ tới mức nhảy dựng lên.
Giang Vân Lưu trực tiếp phân phó đối phương, lấy khư binh trong người ra.
Rất nhanh, hai kiện khư binh đã rơi vào trong tay Giang Vân Lưu, ông ta nhanh chóng chuyển giao cho Hứa Thâm
Hứa Thâm cầm lấy chúng, tiến hành dung hợp với Quỷ Bộ Binh Thư.
Một màn này khiến cho Giang Vân Lưu và Giang Nguyệt Ly đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào.
Rất nhanh, một kiện khư binh có hình dạng cái sừng màu đen trong đó đã bị binh thư dung hợp.
Quyền trọng cũng theo chuyện này mà tăng lên tới 28!
Thấy Hứa Thâm lại thật sự tìm được khư binh tương xứng rồi, hai người Giang Vân Lưu đều có chút sợ hãi, mở to hai mắt nhìn qua, rồi liếc nhìn lẫn nhau, đều nhìn ra vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.
Quá mức khó tin rồi.
Khư binh dung hợp sẽ làm gia tăng quyền trọng, ai cũng biết được điều này, nhưng bọn họ đều chỉ có thể dựa vào lượng khư binh cực kỳ lớn, để thử từng kiện từng kiện một cho đến khi chọn được một món phú hợp, đây hoàn toàn phải dựa vào vận khí, nhưng hành động vừa rồi của Hứa Thâm lại rõ ràng là có tính mục tiêu nhất định.
Nghĩa là hắn có biện pháp để phân biệt rõ chuyện này!
"Đây là binh thư của Hàn gia..." Giang Vân Lưu đưa mắt nhìn binh thư, từ trong đáy mắt xẹt qua một mảnh tham lam nhàn nhạt, nhưng đương nhiên lão cũng không muốn cướp nó đi.
Dù sao thứ này đã ở trong tay Hứa Thâm, trừ phi là quân chủ hiện thân, nếu không, đừng mơ có ai lấy nó đi được.
"Còn thiếu bốn kiện..." Đôi mắt Hứa Thâm chớp động, bỗng nhiên trong lòng lại dâng lên một tia kích động và chờ mong.
Chỉ cần tìm được bốn kiện nữa, binh thư này có thể đạt tới chỉ số quyền trọng là 32!
Cũng trở thành khư binh hoàn mỹ trong truyền thuyết!
Đạt được nó là có thể vô địch rồi!
Hứa Thâm áp chế cảm xúc kích động trong lòng, ném ra hai kiện khư binh cho Giang Vân Lưu: "Đây là bồi thường."
Nói xong, hắn lại cho Tinh Quân một ánh mắt, hai người bọn họ nhanh chóng xoay người rời đi.
"Hai người muốn đi đâu?" Giang Vân Lưu không nhịn được mở miệng hỏi: "Là tiếp tục tìm khư binh tương xứng sao?"
Hứa Thâm khẽ nghiêng người: "Làm phiền, nếu còn có kiện nào thích hợp, tôi sẽ lại đến."
Giang Vân Lưu vội vàng nói: "Nếu hai người đã muốn tìm, có thể mang theo chúng ta đi cùng không, tôi muốn được tận mắt chứng kiến một chút, xem một kiện thần khí vĩ đại sẽ sinh ra như thế nào."
Hứa Thâm nhìn lão một cái, lại nhìn Giang Nguyệt Ly một cái, bỗng nhiên, hắn nghĩ đến một người quen cũ.
"Đúng rồi, chị có nhìn thấy Mục Tuyết không? Hiện giờ cô ấy ở đâu rồi?" Hứa Thâm hỏi.
Giang Nguyệt Ly sửng sốt, nhưng rất nhanh sắc mặt đã trở nên ảm đạm: "Tiểu Tuyết đã chết rồi. Lúc trước, chúng tôi cùng Hàn gia không ngừng giao phong vài đợt nhỏ, Tiểu Tuyết dẫn đội đi tọa trấn, lại không thể trở về..."
Hứa Thâm khẽ nhíu mày, nhìn cô ta một cái, cuối cùng không nói thêm điều gì nữa.