Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 938 - Chương 938: Không Ở Bên Cạnh Tôi, Chẳng Lẽ Anh Muốn Ở Trong Bụng Tôi?

Chương 938: Không Ở Bên Cạnh Tôi, Chẳng Lẽ Anh Muốn Ở Trong Bụng Tôi?
Chương 938: Không Ở Bên Cạnh Tôi, Chẳng Lẽ Anh Muốn Ở Trong Bụng Tôi?

Thấy Hứa Thâm không quá vội vàng quyết đoán, Tinh Quân cũng thầm thở nhẹ một hơi, nếu bọn họ thực sự mạo muội tiến vào biển khư, dù thực lực của Hứa Thâm không kém, nhưng ở một nơi như thế này, bọn họ vẫn có thể xảy ra chuyện.

Suy cho cùng, ở bên trong cũng có quá nhiều đại khư cấp A, và hoàn toàn có thể nói rằng chúng hiện hữu ở khắp mọi nơi trong đó...

Tại một nơi như thế này, những con khư cấp thấp vốn không có đường sống sót, thậm chí khư cấp B còn hiếm thấy hơn cấp A.

"Đi, chúng ta quay về trước." Hứa Thâm xoay người, trực tiếp quay về thành Quang Minh.

Tinh Quân khẽ há miệng, rồi cười khổ nói: "Nếu không, cậu hãy để cho tôi trở về thành Tinh Sầu một chuyến, tôi cũng cần phải chuẩn bị một chút mà?"

"Anh muốn chuẩn bị cái gì?" Hứa Thâm liếc mắt nhìn gã: "Chẳng lẽ lúc anh tới gặp tôi còn chưa chuẩn bị đầy đủ hay sao?"

Tinh Quân im lặng.

Đúng vậy, đi gặp Hứa Thâm còn hung hiểm hơn tiến vào biển khư.

Gã cười khổ nói: "Nói gì thì nói, cậu cũng không thể cứ một mực kéo tôi theo bên cạnh mình như vậy được."

"Vì sao lại không thể?" Hứa Thâm nói: "Không ở bên cạnh tôi, chẳng lẽ anh muốn ở trong bụng tôi?"

Toàn bộ lông tơ trên người Tinh Quân lập tức dựng thẳng đứng lên, gã không còn dám nói thêm bất cứ điều gì nữa.

Phải biết rằng, kể cả đám hình thái thứ hai còn có một chút quái đản, càng đừng nói tới quân vương.

Hai người bọn họ từ thành Sơn Hỏa quay về nội thành, sau đó lại một đường xuyên thẳng qua, và từ nội thành trở lại thành Quang Minh.

Vì sao bọn họ không lựa chọn quay về thông qua dải hoang nguyên trải dài bên ngoài thành Để?

Thứ nhất là lộ trình rất xa.

Thứ hai là đi đi lại lại ở nơi hoang dã cũng tương đối nguy hiểm.

Và kể cả nhóm quân vương bọn họ, cũng sẽ không dễ dàng có mặt ở nơi hoang dã quá lâu. Suy cho cùng, ở những nơi quá mức vắng vẻ, ít dấu chân người, rất dễ dàng có thể gặp được những con xác mạnh mẽ.

Chờ tới khi trở lại thành Quang Minh, Hứa Thâm trực tiếp đưa Mặc Tiểu Tiểu quay về phủ thành chủ.

"Sau này cô có thể ở lại nơi này." Hứa Thâm nói với Mặc Tiểu Tiểu: "Xem tình huống này, hẳn là cô không thể trở về Mặc gia được nữa rồi, cô có thể coi nơi này là nhà của mình."

Nghe hắn nhắc tới Mặc gia, ánh mắt Mặc Tiểu Tiểu có chút ảm đạm. Cô khẽ lắc đầu, ném bỏ những suy nghĩ ấy đi, rồi nói với Hứa Thâm: "Vậy tôi sẽ ở lại nơi này, làm một người thủ vệ tuần tra cho cậu, coi như thay cậu trông nom nơi này."

"Cô muốn sao cũng được." Hứa Thâm nhìn cô ấy một cái, không có hỏi tỉ mỉ vì sao cô ấy lại bị phạt.

Bạn bè trợ giúp lẫn nhau, không cần để ý tới nguyên do.

Hứa Thâm gọi Lâu Hải âm tới, phân phó cô ấy đi bố trí chỗ ở cho Mặc Tiểu Tiểu.

"Bên cạnh cô có thật nhiều những đứa nhỏ." Mặc Tiểu Tiểu nhìn Lâu Hải âm, nhẹ giọng nói.

Lâu Hải âm khá sửng sốt, vẻ mặt lập tức trở nên cứng đờ, vội vàng đưa ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn về phía cô gái xa lạ kia.

Phải biết rằng, ngoại trừ chính bản thân cô ấy, cô ấy chỉ nghe được duy nhất một người khác là Hứa Thâm, từng nhắc tới những tiểu tinh linh bên cạnh mình, còn những người khác, bọn họ đều không thể nhìn thấy chúng.

Vậy mà một cô gái xa lạ, lại có thể cảm nhận được chúng?

"Thật có lỗi, tôi lại lắm miệng." Mặc Tiểu Tiểu nhìn thấy phản ứng của Lâu Hải âm, vội vàng lên tiếng xin lỗi, vẻ mặt đầy buồn bã xen lẫn xấu hổ.

Hứa Thâm nghĩ đến năng lực lúc trước của Mặc Tiểu Tiểu. Ngay ở thời điểm cô ấy còn là trảm khư giả giai đoạn đầu, loại năng lực này đã lộ rõ ra ngoài rồi, không nghĩ tới sau khi cô gái này trở thành hình thái thứ hai, phần năng lực đó lại một lần nữa tăng mạnh. Hắn nói: "Xem ra cảm nhận của cô rất nhạy bén đó."

Mặc Tiểu Tiểu suy sụp nói: "Đây thực sự không phải chuyện tốt. Nếu không vì năng lực của mình, tôi sẽ không nhìn thấy mấy người chú, bác, thím nhỏ... rồi tỷ tỷ cũng sẽ không sợ hãi tôi như vậy."

"Nhìn thấy những chuyện sai trái vốn không phải sai lầm của cô." Hứa Thâm lắc đầu nói.

Mặc Tiểu Tiểu sửng sốt, cô ấy không khỏi nhìn về phía Hứa Thâm.

"Cô thật sự có thể nhìn thấy những tiểu tinh linh ở bên cạnh tôi sao?" Lâu Hải âm vô cùng ngạc nhiên nhìn Mặc Tiểu Tiểu, sau đó, vẻ mặt trở nên vô cùng tò mò và hưng phấn lên tiếng.

Mặc Tiểu Tiểu nghi hoặc nhìn về phía cô ấy, lắc đầu nói: "Không phải là nhìn thấy, là tôi ngửi thấy, mùi vị của mấy đứa nhỏ bên cạnh cô rất đậm..."

"Quá lợi hại." Lâu Hải âm mừng rỡ nói: "Tôi đã sớm nói với những người khác rồi, bên người tôi có rất nhiều tiểu tinh linh, nhưng bọn họ không tin. Cô xem, tuyệt đối không phải là tôi có bệnh, là cảm nhận của bọn họ quá yếu kém. Để tôi giới thiệu cho cô biết nhé. Đây là Tiểu Xích bên cạnh tôi, chiếc sừng của nó thực đáng yêu..."

Cô ấy lập tức hoa chân múa tay, đầy vui sướng tiến hành giới thiệu một mảnh không khí bên cạnh mình, thoạt nhìn có chút tố chất thần kinh.

Mặc Tiểu Tiểu ngơ ngác nhìn thấy tình huống này, cuối cùng không nhịn được mở miệng hỏi: "Cô... Không sợ hãi tôi sao?"

"Sợ hãi ư? Vì sao chứ?" Lâu Hải âm kinh ngạc nhìn cô ấy.

Mặc Tiểu Tiểu nhìn sâu vào đôi mắt cực lớn của Lâu Hải âm, rõ ràng câu hỏi đã đi đến bên miệng nhưng vào thời khắc này, đột nhiên cô ấy phát hiện ra, mình thực sự không cần thiết phải hỏi nữa.

Hốc mắt Mặc Tiểu Tiểu thoáng đỏ lên, long lanh ngập nước, cô ấy nhẹ giọng nói: "Không có gì."

Lâu Hải âm cười hì hì nắm tay cô ấy, rồi vui vẻ đưa cô ấy đến chỗ ở, đồng thời cũng ríu rít giới thiệu cho cô ấy những người bạn của mình.

"Hai cô gái mắc bệnh thần kinh." Tinh Quân ngồi một bên, bưng chén rượu ngon vừa được Nạp Sắt Phân Ny đưa cho, bình thản uống một ngụm, rồi liếc mắt một cái nhìn hai cô bé hình thái thứ hai vừa vui vẻ rời đi kia, khinh thường nói.

Hứa Thâm lườm Tinh Quân một cái: "Nói cứ như thế anh không giống bọn họ vậy."

"Tôi vốn không giống bọn họ." Tinh Quân hừ lạnh nói: "Tôi chỉ là một người có chút may mắn thôi. Tôi và mấy người đầu óc hỗn loạn này vốn là hai trường hợp hoàn toàn khác nhau. Trên thực tế, tôi chẳng có năng lực gì cả, tôi chỉ là người có vận khí tốt đơn thuần mà thôi. Cậu có tin hay không?"

Bình Luận (0)
Comment