Dịch giả: rollandTrung ương của Thú Huyết Trấn là một tòa Trưởng Trấn Đại Sảnh to lớn.
Nhiệm vụ chống đỡ thú triều, cần phải đi Trưởng Trấn Đại Sảnh ghi danh thân phận, nếu không thì không thể thống kê được.
Tiến vào Trưởng Trấn Đại Sảnh, Lý Phù Trần thấy nhiều đệ tử Nội Tông đang ghi danh thân phận.
Ngoài ra còn có không ít Trưởng Lão Ngoại Tông mặc lam bào.
Trưởng Lão Ngoại Tông ngoại trừ có điểm cống hiến từ chức vụ ra, còn có thể giống như đệ tử Nội Tông, chấp hành nhiệm vụ Trưởng lão, kiếm điểm cống hiến.
Nhưng nhiệm vụ cấp Trưởng lão quá ít, không phải Trưởng Lão Ngoại Tông nào đều có thể nhận, cụ thể như thế nào thì Lý Phù Trần cũng không biết.
Sau khi ghi danh thân phận, Lý Phù Trần nhận được một cái Cầu Cứu Phù.
Thời kỳ thú triều, đệ tử Nội Tông phải đi ra ngoài giết Yêu thú, không thể có người ngồi không hưởng lộc tại Thú Huyết Trấn.
Nếu gặp phải nguy hiểm, có thể bóp vỡ Cầu Cứu Phù, lúc đó sẽ có Trưởng Lão Ngoại Tông tới cứu.
Dĩ nhiên, dùng xong một cái Cầu Cứu Phù, lần khác sẽ không có người tới cứu, ngươi chỉ có thể tự cầu phúc.
- Trần sư tỷ, không nghĩ tới có nhiều người tới nhận nhiệm vụ lần này đến vậy, đệ tử Nội Tông ít nhất cũng mấy trăm đi!
- Mặc dù chống đỡ thú triều rất nguy hiểm, nhưng điểm cống hiến không ít, hơn nữa nếu vận khí tốt, lấy được mấy viên Yêu hạch Nhị cấp, cũng coi như có một khoản tiền lớn rồi, sư tỷ của ngươi đây là hướng về Yêu hạch mà tới.
Lý Phù Trần đang muốn đi ra Trưởng Trấn Đại Sảnh, thì có hai nữ tử đi vào.
Ba người ngẩng lên nhìn nhau, liền nhận ra thân phận của đối phương.
Hai nữ tử này theo thứ tự là Mai Kiếm - Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt.
Mai Kiếm - Trần Phương Hoa, Quy Nguyên cảnh bát trọng, năm nay hai mươi ba tuổi, có thể nói rằng, lấy được thân phận đệ tử Chân Truyền dễ như trở bàn tay, còn mười hai năm nữa nàng mới hết ba mươi lăm tuổi.
Triệu Minh Nguyệt, cháu gái của Nội Tông Đại trưởng lão, Quy Nguyên cảnh tứ trọng.
- Thật là đúng dịp a, Lý Phù Trần.
Triệu Minh Nguyệt có dung mạo tuyệt đẹp, da trắng nõn nà, cả người như ngọc, không chút tỳ vết nào, lúc còn ở Ngoại Tông, mơ hồ là người đứng đầu tứ đại mỹ nhân của Ngoại Tông, sau khi trở thành đệ tử Nội Tông, khí chất càng ngày càng thoát tục.
- Đúng dịp.
Lý Phù Trần gật đầu, mỉm cười nói.
- Quy Nguyên cảnh tứ trọng, Lý sư đệ đúng là làm người ta kinh ngạc a.
Trần Phương Hoa cũng là một mỹ nữ, nàng âm thầm quan sát Lý Phù Trần, không nhìn thì không sao, sau khi nhìn một cái mới giật mình, không nhịn được mà nói.
- Quy Nguyên cảnh tứ trọng?
Triệu Minh Nguyệt cảm nhận được khí tức, quả nhiên tu vi của Lý Phù Trần đã đạt tới Quy Nguyên cảnh tứ trọng, hơn nữa hết sức thâm hậu, giống như một đầm nước sâu vậy.
- Ngươi rốt cục dấu giếm bí mật gì trên người, căn cốt phổ thông làm sao có tiến cảnh như vậy.
Triệu Minh Nguyệt rất hiếu kỳ, nhanh mồm nhanh miệng nói.
Lý Phù Trần sờ càm một cái, nói:
- Bí mật nói ra thì không còn là bí mật rồi, huống chi ta không có bí mật gì, chỉ là có chút ngộ tính mà thôi.
Lý Phù Trần tự nhiên sẽ không nói ra bí mật của mình.
Triệu Minh Nguyệt nói:
- Không có sức thuyết phục a, ngươi nói cũng xem như không nói.
- Các ngươi làm việc đi! Ta đi trước.
Lý Phù Trần không muốn cùng hai người nói nhiều, bước ra Trưởng Trấn Đại Sảnh.
Trần Phương Hoa nhìn chăm chú bóng lưng đang rời đi của Lý Phù Trần, cười nói với Triệu Minh Nguyệt:
- Vị Lý sư đệ này kỳ lạ a, nếu đổi thành người khác, hận không thể đồng hành cùng chúng ta, hắn ngược lại coi chúng ta như không khí.
- Trần sư tỷ, ngươi đoán hắn cuối cùng sẽ đạt tới cảnh giới gì?
Triệu Minh Nguyệt hỏi.
Trần Phương Hoa lắc đầu một cái nói:
- Khó có thể nói được, dựa theo căn cốt mà nói, Địa Sát cảnh chính là cực hạn của hắn, cho dù có cơ duyên nghịch thiên, nhiều nhất có thể đạt tới Thiên Cương cảnh mà thôi, nhưng mà?
- Nhưng cái gì?
- Nhưng mà, nếu đúng theo lời ngươi nói, trên người hắn có cất giấu bí mật, vậy thì không biết được, dù sao hắn cũng đánh bại người cùng đánh bại Vũ Văn sư đệ.
Triệu Minh Nguyệt mím môi, con mắt đen nhánh chuyển động một vòng, cười nói:
- Thời gian có thể kiểm nghiệm hết thảy, nếu hắn có thể trước hai mươi lăm tuổi đột phá Địa Sát cảnh, thì thành tựu tương lai có thể vượt qua Vũ Văn Thiên.
- Có lẽ đi!
Trần Phương Hoa từ chối cho ý kiến.
Lý Phù Trần là một trường hợp đặc thù, không ai có thể nói trước được tương lai của hắn.
- Đệ tử Nội Tông thật đúng là nhiều.
Trên đường, khắp nơi đều là đệ tử Nội Tông của Thương Lan Tông.
Từng người đều có tu vi Quy Nguyên cảnh ngũ trọng trở lên, dưới ngũ trọng, căn bản không có mấy cái.
Réttt!
Trên bầu trời, một thân ảnh khổng lồ lướt qua, phát ra âm thanh đáng sợ, truyền khắp chu vi mười dặm.
Trên đường, mọi người kinh hoảng, cho rằng thú triều muốn bộc phát, thông thường, trước khi thú triều bộc phát, đều là Yêu thú phi hành đi đầu tập kích Thú Huyết Trấn.
Lý Phù Trần cảm thấy lỗ tai có chút ngứa, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn.
Bằng vào nhãn lực kinh người, Lý Phù Trần thấy, một con yêu cầm to lớn đang bay vút trên bầu trời cao hơn trăm thước.
Thân thể của nó dài hơn bảy tám thước, lông vũ toàn thân hiện lên ánh sáng kim loại sáng bóng, móng vuốt to lớn có màu vàng kim, giông như bằng vàng đúc thành, quái dị nhất chính là nó có hai cái đầu, trên mỗi đầu còn có một cái độc giác.
Yêu thú Tam cấp Trung giai loại phi hành, Độc Giác Song Đầu Điểu.
- Là Yêu thú Tam cấp.
Đây là lần đầu tiên Lý Phù Trần thấy Yêu thú Tam cấp.
Yêu thú Tam cấp có thể so với Võ giả Địa Sát cảnh, hơn nữa bởi vì thân thể của Yêu thú cường hãn, Yêu khí kinh khủng, làm Võ giả Địa Sát cảnh Trung giai gặp phải Độc Giác Song Đầu Điểu, chỉ có thể bị miểu sát.
Độc Giác Song Đầu Điểu không có ý định tập kích Thú Huyết Trấn, lướt qua bầu trời Thú Huyết Trấn, rất nhanh chỉ nhìn thấy một chấm đen.
- Thú Huyết Trấn, nguy hiểm hơn trong tưởng tượng a!
Lý Phù Trần cảm thán.
Một khi thú triều bùng nổ, không chỉ có Yêu thú Nhất, Nhị cấp mà Yêu thú Tam cấp cũng thường xuyên qua lại.
Đôi khi có Yêu Ma Nhất, Nhị cấp, càng có Yêu Ma Tam cấp hiếm thấy, một khi chúng nó xuất hiện, không phải Võ giả Thiên Cương cảnh căn bản không cách nào đánh giết.
Tìm một tửu lâu, Lý Phù Trần vào trọ lại.
Lúc này chính là buổi trưa, sau khi ăn xong, Lý Phù Trần bắt đầu tu luyện Xích Hỏa Huyền Công.
Một canh giờ trôi qua, Lý Phù Trần mở hai mắt ra, thầm nói:
- Không hổ là Thú Huyết Trấn, thiên địa nguyên khí nồng nặc hơn bên ngoài ba thành, cũng không cần đan được trợ giúp.
Bởi vì tiến cảnh công pháp của Lý Phù Trần quá nhanh, lúc bình thường, cần phải phối hợp với đan dược để tu luyện, nếu không, thiên địa nguyên khí căn bản không đủ.
Mà ở Thú Huyết Trấn, Lý Phù Trần phát hiện không cần dùng đan dược, thiên địa nguyên khí nồng nặc, hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu của hắn.
- Đan dược có tạp chất, dùng nhiều cũng không tốt, Chân khí quá nhiều tạp chất, ngược lại sẽ ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện, nhưng là không dùng đan dược, tốc độ tu luyện cũng không tăng nổi, chủ yếu là phải giữ một cái thăng bằng.
- Lúc này nếu có thể tu luyện lâu dài trong Thú Huyết Trấn thì tốt biết mấy.
Thiên địa nguyên khí cao hơn bên ngoài hai thành, đã đủ cho Lý Phù Trần không dùng đan dược mà vẫn nâng cao tu vi nhanh chóng.
Dĩ nhiên, chẳng qua chỉ là giai đoạn hiện tại, chờ khi sau này tu vi tăng lên, nhu cầu đối với thiên địa nguyên khí càng nhiều, lúc đó phải cần tới đan dược.
Thoáng một cái, đã ba ngày trôi qua, bầu không khí trong Thú Huyết Trấn dần dần khẩn trương.
Thám tử của Thú Huyết Trấn đã dò xét, Yêu thú tại ngoại vi Cuồng Thú Sơn Mạch đang tăng lên nhiều.
Phỏng chừng trong một tuần, thú triều sẽ bộc phát.
Ở Thú Huyết Trấn, ngoại trừ thổ dân, còn lại đều là thành viên chiến đấu, một khi thú triều bùng phát, phần lớn thành viên chiến đấu đều phải ra trấn chém giết, người cãi lại sẽ bị nghiêm trị không tha.