Dịch giả: rolland- Đây là... bí pháp tam tinh?
Triệu Vô Tẫn có chút chần chờ.
Kích hoạt Huyền Long Bí Pháp tầng thứ ba, Xích Hỏa chân khí hoá thành Huyền Long chân khí, khí thế phóng lên cao mang theo một cổ "long uy", chấn nhiếp hư không.
Dưới khí thế của Lý Phù Trần bao phủ, vẻ mặt của Liễu Vô Hoàng kịch biến, thậm chí ảnh hưởng đến kiếm pháp.
- Hừ, nhất định là chỉ có vẻ bề ngoài, thực lực chân thật không thể nào vượt qua ta.
Có một vài bí pháp tăng phúc khí thế rất nhiều, nhưng không làm thực lực gia tăng bao nhiêu.
- Bại cho ta!
Vận chuyển bí pháp quá mức, kiếm tốc của Liễu Vô Hoàng không chậm ngược lại nhanh hơn, mang theo khí tức ngang ngược bá đạo, chém tới Lý Phù Trần.
- Bại chính là ngươi.
Lại cảm nhận được dòng chảy chân khí như nham tương, Lý Phù Trần cảm thấy trong cơ thể bị chôn xuống một ngọn núi lửa, không bùng nổ thì rất khó chịu.
Thi triển kiêm chiêu Thiên Ngoại Lưu Tinh, kiếm của Lý Phù Trần trong nháy mắt vượt qua thị giác và phản ứng cực hạn của mọi người, cho dù một vài Chấp Sự Nội Tông có tu vi Địa Sát cảnh cũng không thể thấy quỹ tích của một kiếm này, chỉ có thể nhìn thấy trong hư không xuất hiện một đạo lưu tinh huy hoàng, toả sáng, đẹp như ảo mộng.
Kiếm khí xuyên qua người, thân hình của Liễu Vô Hoàng khựng lại đó.
Hắn thất bại!
Phách Kiếm đạo của hắn bị đánh bại, thất bại bởi một người hắn không muốn bại nhất.
- Đến cùng là sai ở chỗ nào?
Ánh mắt của Liễu Vô Hoàng mờ mịt.
Lý Phù Trần thấy vậy, lắc đầu một cái, Phách Kiếm đạo chính là như vậy, một khi bị đánh bại, tâm linh sẽ sinh ra kẽ hở, kiếm ý suy yếu.
- Phách Kiếm đạo của ngươi quá mức cương liệt, sớm muộn sẽ bại thôi.
Lý Phù Trần lãnh nhạt nói.
Hai tên Chấp Sự Nội Tông mang Liễu Vô Hoàng xuống. Dưới lôi đài, hoàn toàn sôi trào.
- Ngay cả Phách Kiếm sư huynh cũng thua, ta có phải đang nằm mơ hay không.
- Quá ảo diệu, còn chuyện nào ảo diệu hơn chuyện này chứ? Trước kia chúng ta trần trụi giễu cợt, đây chính là tự đánh vào mặt mình, mà chúng ta cũng không biết.
- Ai biết được, một căn cốt phổ thông lại yêu nghiệt như vậy, ta cũng phải hoài nghi căn cốt của hắn có phải căn cốt biến dị hay không, khiến Căn Cốt Thạch đo không ra.
- Kiếm Yêu Lý Phù Trần, danh hiệu này không phải của hắn thì là của ai.
- Kiếm Yêu, Kiếm Yêu, không biết Kiếm Yêu này có thể xuất ra kỳ tích trong Bách Thảo Bí cảnh ba tháng sau không, giết hết thiên tài các tông môn khác bỏ chạy thục mạng, giương cao uy danh của Thương Lang Tông ta.
Lúc này, mọi người đều thừa nhận danh hiệu Kiếm Yêu của Lý Phù Trần.
Hiện tại, Lý Phù Trần dùng thực lực siêu tuyệt để chứng minh, sau này, không ai dám chỉ trích hắn.
Bởi vì danh hiệu Kiếm Yêu không cho chỉ trích.
- Đại trưởng lão, Lý Phù Trần không biết từ đâu có được bí pháp tam tinh, có muốn tra hỏi một chút hay không.
Một tên Nội Tông Trưởng Lão nói với Triệu Vô Tẫn.
Triệu Vô Tẫn quét nhìn đối phương một cái:
- Ai cũng có cơ duyên của mình, cho dù hắn thi triển bí pháp ngũ tinh thì thế nào.
- Bí pháp tam tinh cũng không thấy nhiều trong Thương Lan Tông chúng ta, bị một tên đệ tử Nội Tông nắm trong tay, có phải quá phí của trời hay không.
- Đến lúc đó tự ta sẽ hỏi một chút, ngươi không cần quan tâm.
Triệu Vô Tẫn biết vị trí Đại trưởng lão này của mình, có rất nhiều người đang ngó chừng, Lý Phù Trần là người hắn xem trọng, tự nhiên thành cây đinh trong mắt mọi người.
Nhưng, Lý Phù Trần quá ưu tú, ưu tú đến mức hắn sinh ra cảm giác không chân thật..
Đây là căn cốt phổ thông sao?
Có lẽ, tương lai của hắn, không ai có thể dự đoán.
Theo Lý Phù Trần trở thành chủ lôi đài số 1, lôi đài số 1 trong mắt mọi người, nhất thời trở thành thành trì không thể công phá, đừng nói đi khiêu chiến, ngay cả chiến ý cũng không dậy nổi.
- Kiếm Yêu, danh hiệu này đúng là thích hợp với hắn.
Triệu Minh Nguyệt nói.
Trần Phương Hoa cười nói:
- Cũng không phải à, một cái căn cốt phổ thông lại yêu nghiệt như thế, còn chừa cho người khác sống không.
Có mười lôi đài, lôi đài số 1 không thể khiêu chiến thì còn lôi đài khác.
Ba cơ hội, mỗi cơ hội đều vô cùng trân quý, cho nên lựa chọn đối thủ hết sức thận trọng, không dám khiêu chiến tuỳ tiện.
Thực lực cơ sở của Vũ Văn Thiên thuộc về gần cuối, nhưng hắn cũng giống như Liễu Vô Hoàng, tu luyện một môn bí pháp nhị tinh, sau khi thi triển bí pháp, thực lực nhất thời tăng lên một tầng thứ, mượn cái này chiếm cứ một lôi đài.
Thực lực cơ sở của Trần Phương Hoa mạnh hơn Vũ Văn Thiên một ít, hai lần khiêu chiến, một lần thành công, nhưng nhanh chóng bị người khác đánh bại, nàng chỉ còn lại một lần.
Còn Liễu Vô Hoàng, một tên Nội Tông Trưởng Lão đang chữa thương cho hắn.
Bất kể như thế nào, Liễu Vô Hoàng cũng là đệ tử Nội Tông đứng sau Lý Phù Trần, không thể vì nguyên nhân bị thương, mà làm hắn vô duyên với Bách Thảo Bí cảnh.
Chữa thương được một nửa, Liễu Vô Hoàng mở mắt ra, ánh mắt bá đạo hội tụ.
- Trưởng lão, đủ rồi.
- Ngươi mới khôi phục được ba thành, chưa thích hợp động thủ.
- Khôi phục ba thành là đủ rồi.
Liễu Vô Hoàng đứng lên, đi tới một lôi đài.
- Là ngươi xuống, hay ta đem ngươi đánh bay ra ngoài.
Đi lên lôi đài, Liễu Vô Hoàng nhàn nhạt nói.
Chủ lôi đài là Bạch Đào, hắn nói:
- Bây giờ ngươi bị thương, chưa chắc là đối thủ của ta, muốn không chiến mà thắng là chuyện không thể nào.
- Vậy thì thử một chút đi.
Liễu Vô Hoàng xuất thủ.
Sau mười chiêu, Bạch Đào thảm bại.
- Phách Kiếm sư huynh không hổ là Phách Kiếm sư huynh, cho dù bị thương, Bạch Đào sư huynh cũng không thể so sánh.
- Đáng tiếc, có một Kiếm Yêu Lý Phù Trần đè hắn, bằng không, nổi bậc nhất chính là hắn.
Mọi người thấp giọng nghị luận.
Đánh bại Bạch Đào, ánh mắt của Liễu Vô Hoàng nhìn về phía Lý Phù Trần:
- Nếu ngươi cho rằng như vậy liền dễ dàng đánh bại ý chí của ta, vậy thì ngươi sai lầm rồi, Phách Kiếm đạo của ta vừa là kiếm đạo bá giả, cũng là kiếm đạo kiên cường không khuất phục, không ai có thể ngăn trở kiếm đạo của ta, ngươi cũng không thể.
- Đi theo phía sau ta, ngay cả bụi bặm ngươi ăn cũng không được.
Lý Phù Trần nói.
- Ngươi.
Da mắt của Liễu Vô Hoàng muốn rút sách
Quá bá đạo.
Làm sao cảm giác Kiếm Yêu Lý Phù Trần so với Phách Kiếm Liễu Vô Hoàng còn muốn bá đạo hơn.
Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người.
- Liễu Vô Hoàng bá đạo, là cương liệt, Lý Phù Trần bá đạo, là sâu trầm nội liễm.
Có người đánh giá.
- Người này đúng là thú vị.
Triệu Vô Tẫn cười lên.
Cuối cùng, top mười Nội Tông đã được định ra.
Vận khí của Trần Phương Hoa cực tốt, sau lần thứ ba khiêu chiến thành công, lại chống đỡ được đến cuối cùng.
Chủ yếu là, cơ hội ba lần của rất nhiều người đã dùng hết.
Như vậy, tóp mười Nội Tông theo thứ tự là Lý Phù Trần, Liễu Vô Hoàng, Tiêu Biệt Ly, Lạc Nhất Sơn, Bạch Đào, Tào Quang, Vũ Văn Thiên, Trần Phương Hoa cùng với hai tên đệ tử Nội Tông căn cốt tứ tinh có tu vi Quy Nguyên cảnh đỉnh phong.
Tổng cộng tám nam hai nữ.
Triệu Vô Tẫn đứng lên, hất tay một cái, mười khối lệnh bài rơi vào mười người:
- Đây là lệnh bài đổi bí pháp nhị tinh, chỉ có thể sử dụng một lần, ba tháng này, các ngươi tu luyện thật tốt, tốt nhất phải luyện thành bí pháp nhị tinh. Đối thủ của các ngươi trong Bách Thảo Bí cảnh là thiên tài của tông môn khác, hơi lơ là thì chết ở bên trong là chuyện bình thường, bây giờ nếu buông tha thì còn cơ hội, ta sẽ cho người khác thay thế.
Mọi người nghe vậy cũng không ai thối lui.
Che cười, cơ duyên và nguy hiểm cho tới bây giờ đều tồn tại cùng nhau, một chút nguy hiểm thì tính gì.
- Lý Phù Trần, ngươi cùng ta nói chuyện một chút.
Tỷ thí thủ lôi đài kết thúc, Triệu Vô Tẫn truyền âm cho Lý Phù Trần.