Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 160

Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

Khi Liễu Vô Hoàng đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, thì động tĩnh gây ra rất hiển nhiên không thể so sánh với động tĩnh khi Lý Phù Trần đột phá đến Địa Sát Cảnh nhất trọng.

Nếu như so sánh, Lý Phù Trần đột phá thì sinh ra vòi rồng linh khí là một con rồng khổng lồ, còn Liễu Vô Hoàng đột phá thì vòi rồng linh khí chỉ là một con trăn lớn mà thôi, chênh lệch không hề nhỏ chút nào.

Mặc dù như thế, Địa Sát Cảnh nhị trọng cuối cùng vẫn là Địa Sát Cảnh nhị trọng, khí thế cường đại, giống như gió cuốn mây tan, đồng dạng gây cho Tiêu Biệt Ly, Trần Phương Hoa cùng với Vũ Văn Thiên áp lực rất lớn.

“Lấy thực lực 5 người chúng ta, đủ để cùng 3 tông đấu một trận.”

Tiêu Biệt Ly thật cao hứng, trước chỉ có một người là Lý Phù Trần có thể cùng đệ tử 3 tông chiến đấu, bọn họ căn bản không thể nhúng tay vào được, điều này khiến cho lòng hắn vô cùng khó chịu, dù sao cảm giác được người bảo vệ cũng không hề tốt chút nào.

Khu nhà bằng đá rất lớn, năm người tiếp tục đi sâu vào bên trong.



“Kiệt kiệt, rốt cuộc tấn chức Địa Sát Cảnh nhị trọng.”

“Đây là Địa Sát Cảnh nhị trọng sao?”

Ở sâu bên trong khu nhà bằng đá, gần một mảnh vườn thảo dược cỡ trung, Lệ Vô Huyết, Đoạn Hải, Đoan Mộc Du, ba người đều đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, 3 cỗ khí thế khổng lồ phóng lên cao, trong phạm vi vài trăm thước đều bị ảnh hưởng bởi khí thế của 3 người, những người còn lại ngay cả hít thở cũng khó khăn.

“Xem ra lão Thiên còn là quan tâm chúng ta, tự nhiên cho chúng ta tìm được một mảnh vườn thảo dược cỡ trung, phát hiện 6 gốc Địa Sát Quả.”

Đoan Mộc Du cười khẽ.

“Hiện tại mỗi người trong chúng ta đều có thể dễ dàng đánh bại Lý Phù Trần, 3 người liên thủ, một chiêu là có thể khiến hắn trở thành khói bụi biến mất.” Lệ Vô Huyết giọng nói lành lạnh.

Cảm giác cường đại quá tuyệt vời, nắm trong tay sinh tử của người khác còn tốt hơn nữa.

Đoạn Hải không nói gì, bất quá trên người hắn tỏa ra sát khí, không cần phải nói mọi người cũng hiểu, rõ ràng sự tồn tại của Lý Phù Trần, khiến tâm tình của hắn dao động rất lớn.

“Được rồi, chúng ta đều đã đột phá, đến các ngươi.” Lệ Vô Huyết hướng Hắc Sát, Lăng Hoang cùng với Khương Tiểu Mao nói.

Tổng cộng có 6 gốc Địa Sát Quả, 3 tông mỗi tông 2 gốc, chỉ có Yến Khinh Vũ, Bạch Sát cùng với U Nữ Dạ Hoa chưa được chia tới.

Trước đó Yến Khinh Vũ đã phát hiện một mảnh vườn thảo dược loại nhỏ, trên người ắt phải có Địa Sát Quả, còn Bạch Sát cùng U Nữ Dạ Hoa phải chờ một chút.

“Tốt!”

Hắc Sát, Lăng Hoang cùng với Khương Tiểu Mao ngay lập tức ngồi xếp bằng xuống, sau khi vận chuyển công pháp mười mấy vòng tuần hoàn, một ngụm nuốt vào Địa Sát Quả.

Trong đêm tối, ánh trăng lờ mờ.

Nhóm 5 người Lý Phù Trần không ngừng đi sâu vào trong khu nhà bằng đá, hy vọng có thể phát hiện vườn thảo dược thứ hai.

Cũng không biết đi được bao lâu, ở phía đông cách đó vài dặm, bỗng nhiên phát ra dao động nguyên khí khiến cho người khác phải sợ hãi.

“Có người ở đó đột phá.” Trần Phương Hoa cau mày nói.

“Chắc là bọn Lệ Vô Huyết.” Tiêu Biệt Ly cũng nhíu mày.

Thực lực bọn hắn tăng lên, đồng thời đối phương cũng tăng lên, cũng không biết bọn chúng có mấy người đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, nếu có quá nhiều người tăng lên tới Địa Sát Cảnh nhị trọng, tất cả liền trở lại như lúc trước.

“Chúng ta phải nhanh chóng tìm được vườn thảo dược thứ hai.” Liễu Vô Hoàng nói.

Lý Phù Trần gật đầu, ở trong Bách Thảo Bí Cảnh, tấn chức quá dễ dàng, chỉ cần một gốc thảo dược là có thể đơn giản tấn chức, hiện tại đi tới khu vực trung tâm Bí Cảnh, tấn chức càng trở lên dễ dàng hơn.

May là Địa Sát Quả không thể dùng liên tục, dùng đến quả thứ hai hiệu quả liền giảm đi, dùng đến quả thứ ba hiệu quả chỉ bằng khoảng một thành quả thứ nhất, nói chung càng dùng hiệu quả càng kém, sau khi dùng 3 quả rồi thì không còn một chút tác dụng nào cả. Bằng không chỉ cần có người tìm được 10 quả - 8 quả Địa Sát Quả, chẳng phải là có thể dễ dàng tấn chức đến Địa Sát Cảnh cửu trọng.

Trong vườn thảo dược cỡ trung, ba người Lăng Hoang trước sau đều đột phá, bây giờ khí thế của ba người cường đại không gì sánh được, ánh mắt sắc bén như đao, sát khí bức người, âm trầm quỷ dị, so với lúc chưa đột phá thì mạnh hơn rất nhiều.

“Lý Phù Trần, rửa cái cổ chờ ta đi!” Hắc Sát cười ha hả.

Lăng Hoang nói: “Hắn chỉ cần vừa xuất hiện, ta lập tức sẽ cho hắn nếm thử mùi vị bị chém ngàn vạn phát đao.”

“Còn nữ đệ tử Thương Lan Tông thì giao cho ta, rút gân lột da, chơi hẳn là rất thoải mái, sau khi giết nàng còn có thể chế tạo thành con rối.” Khương Tiểu Mao ánh mắt biến thái.

Cách đó không xa, Yến Khinh Vũ đang khoanh chân tĩnh tọa nhíu mày một cái, nàng không chỉ một lần nghe thấy mấy người này nhắc tới kẻ gọi là Lý Phù Trần.

“Nửa năm không gặp, thực lực của ngươi dường như tăng lên rất nhiều.” Yến Khinh Vũ thầm nghĩ trong lòng.

Sáng sớm ngày thứ hai, 5 người Lý Phù Trần rốt cuộc cũng tìm được vườn thảo dược thứ hai, bất quá trong vườn thảo dược chỉ có 2 gốc Địa Sát Quả, cũng may là chỉ còn Tiêu Biệt Ly cùng Trần Phương Hoa chưa được phân chia Địa Sát Quả, về phần những thảo dược khác ở trong vườn, tất nhiên toàn bộ thuộc về Lý Phù Trần.

“Ta trước đây đã dùng qua một quả Địa Sát Quả, quả Địa Sát Quả này hiệu quả phỏng chừng không lớn lắm.” Trần Phương Hoa dự tính không dùng Địa Sát Quả, mà sẽ đưa nó cho Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần nói: “Dùng quả Địa Sát Quả này, tỷ không sai biệt lắm cũng có một thành cơ hội có thể tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhị trọng.”

Trần Phương Hoa lắc đầu, “Một thành cơ hội quá ít, nếu như đệ không ngại ta sẽ gây cản trở mà nói, Địa Sát Cảnh nhất trọng tu vi ta đã rất thỏa mãn.”

“Tự nhiên sẽ không ghét bỏ, có đệ ở đây, tất cả an tâm.”

Lý Phù Trần nhận lấy Địa Sát Quả, sau đó lấy ra một cái túi trữ vật trống không, đưa cho Trần Phương Hoa nói: “Cái túi trữ vật này cho tỷ.”

Túi trữ vật có dấu hiệu nhận biết của Thương Lan Tông, tất cả đều phải nộp lên, còn túi không có tất nhiên sẽ thuộc về sở hữu của bản thân.

“Ta đây liền không khách khí.” Trần Phương Hoa trên mặt nộ ra ý cười, túi trữ vật đối với võ giả mà nói quá quan trọng, mỗi khi ra ngoài, cần phải mang theo một ít thứ cần thiết, không có túi trữ vật hết sức bất tiện, mà có túi trữ vật thì hết sức dễ dàng.

Trên đấu giá hội ở bên ngoài, mỗi khi xuất hiện một túi trữ vật, mọi người đều điên cuồng tranh mua, giá cả thường thường có thể đạt được hơn 10 vạn kim tệ, hơn nữa có tiền cũng không mua được, dù sao những kẻ tranh đoạt túi trữ vật, có người nào là không có bối cảnh sâu xa.

Một lúc lâu sau, Tiêu Biệt Ly thuận lợi tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhị trọng cảnh giới.

Có thể nhận thấy, Tiêu Biệt Ly tinh thần vô cùng hưng phấn.

Cũng khó trách, Địa Sát Cảnh võ giả tăng lên một trọng rất gian nan, như hắn có 4 sao căn cốt tư chất, tu luyện bình thường, ít nhất cũng phải mất một – hai năm thời gian mới có thể tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhị trọng cảnh giới. Mà bây giờ, có thể dễ dàng tấn chức, tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Phải biết rằng trong quá khứ, không phải lần nào bí cảnh mở ra cũng có người phát hiện khu vực trung tâm Bí Cảnh, có thể có một vài người tìm được Địa Sát Quả đã là rất may rồi.

Tia nắng ban mai rơi xuống mặt đất, 5 người lần thứ hai khởi hành, từ từ đi sâu vào trong khu nhà bằng đá.

“Thật đáng tiếc, đây là một vườn thảo dược rất lớn, thế nhưng bên trong một gốc thảo dược cũng không có.” Nhìn vườn thảo dược rộng lớn trống không, trên mặt 5 người lộ vẻ tiếc nuối.

Lý Phù Trần nói: “Cao cấp thảo dược cần rất nhiều năm để sinh trưởng, có thể trước đây thật lâu, đệ tử 4 tông đã đem thảo dược nơi này thu thập hết, đến bây giờ còn chưa có mọc ra.”

Sau khi thu thập thảo dược, ít nhiều cũng phải để lại một ít gốc rễ, những gốc rễ này qua một vài năm sẽ nảy mầm bắt đầu sinh trưởng.

Thảo dược cấp càng cao, số năm cần càng nhiều, theo ghi chép, một số Địa Cấp thảo dược, đều cần mấy trăm năm, thậm chí hơn nghìn năm thời gian.

Mà Thiên Cấp thảo dược trong truyền thuyết, cần mấy nghìn năm thậm chí hơn vạn năm mới thành thục.

Tiêu Biệt Ly gật đầu, “Lý sư đệ nói có lý.”

“Ha ha, các ngươi đều ở đây a, ông trời thật đúng là quan tâm chúng ta, đem các ngươi đến đây, không phải mất công tìm kiếm.” Giọng nói âm trầm vang lên, một nhóm nhiều người từ phía ngoài đi vào trong sân nhỏ trống trải.
Bình Luận (0)
Comment