Dịch giả: rolland- Lý Phù Trần, làm như vậy có sao không?
Chúc Hồng Tú giật mình nhìn thực lực của Lý Phù Trần, nhưng nàng càng lưu ý hành động theo cảm tình của Lý Phù Trần có đúng hay không.
Nếu là hành động theo cảm tình, cục diện sau này rất khó thu thập.
Nếu là cố ý, chứng tỏ Lý Phù Trần hiểu rõ mình, không phải lựa chọn trong xung động.
Lý Phù Trần nói:
- Đây không phải là ngươi muốn sao? Sau này hắn không dây dưa với ngươi nữa.
- Ta lo lắng cho ngươi, Tần Thiếu Vũ là người có thù tất báo, chắc chắn không bỏ qua.
Chúc Hồng Tú nói.
Lý Phù Trần nói:
- Yên tâm, quanh thân ta một đống rệp, không sợ thêm mấy con nữa.
- Mặc kệ thế nào, chuyện này là lỗi của ta, đem ngươi dính vào.
Chúc Hồng Tú nói xin lỗi.
- Ta không muốn làm chuyện gì, không ai miễn cưỡng được, ngươi không cần tự trách.
Mặc dù đối phương nắm hắn làm tấm chắn, nhưng nếu hắn không qua, mọi chuyện sẽ không phát sinh.
Đây lựa chọn của hắn.
Huống chi, hắn không đem Tần Thiếu Vũ để trong lòng.
Ăn xong bữa cơm, hai người chia tay, trở về viện của mình.
Tiệt Hình Đạo so với trong tưởng tượng của Lý Phù Trần còn khó luyện hơn, hơn ba ngày, Lý Phù Trần mới đem Tiệt Hình Đạo tầng thứ nhất tu luyện đến viên mãn.
Tiệt Hình Đạo tầng thứ nhất viên mãn mặc dù không làm lực lượng thân thể của Lý Phù Trần tăng lên, nhưng làm tốc độ phản ứng cùng cử động của Lý Phù Trần gia tăng rất nhiều.
Ngày hôm sau, Lý Phù Trần đi tới Tư Nguyên Đại Điện, dự tính đổi một ít đan dược luyện thể Hoàng cấp Cao giai phối hợp với Tiệt Hình Đạo để tu luyện.
Đan dược luyện thể tương đối quý.
Hoàng cấp Trung giai Thối Thể Đan, hai trăm năm mươi điểm cống hiến một viên.
Hoàng cấp Cao giai Long Hổ Đan, một ngàn năm trăm điểm một viên.
Lý Phù Trần đổi sáu viên Long Hổ Đan.
Trên đường quay về viện của mình, Lý Phù Trần gặp phải Cao Trường Thiên.
Cao Trường Thiên là một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, nhưng không có chút kiêu ngạo nào, rất có phong cách đại hiệp.
- Lý Phù Trần, trong khoảng thời gian này, Phương Liệt Hải có tìm ngươi không.
Cao Trường Thiên hỏi.
Lý Phù Trần lắc đầu nói:
- Đa tạ chuyện lần trước.
Lấy thực lực lúc trước của hắn, hơn phân nửa không có khả năng đánh lại Phương Liệt Hải, không chừng còn muốn chịu thiệt.
- Hắn rất ngoan cố, chỉ sợ không buông tha người, đương nhiên, Cao Trường Thiên ta không sợ hãi bất cứ kẻ nào, ngược lại là ngươi...
Cao Trường Thiên nhìn về phía Lý Phù Trần, ngộ tính của Lý Phù Trần tuy vô cùng yêu nghiệt, nhưng vẫn chưa đến cấp độ như bọn họ.
Lý Phù Trần nói:
- Trong khoảng thời gian này, ta cũng có tiến bộ, nếu hắn không đến thì tốt, nếu đến, ta cũng muốn "gặp" hắn.
- Hả?
Cao Trường Thiên nhướng mày, trực giác nói cho hắn biết, Lý Phù Trần không phải người thích ăn nói lung tung, dám nói lời này, thì ít nhất cũng nắm chắc.
- Xem ra Phương Liệt Hải đắc tội một người không nên đắc tội, nhưng ngươi cũng không nên khinh thường, mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, đều có đặc quyền, có thể sớm đổi một bí tích Võ học Huyền cấp, Phương Liệt Hải có căn cốt Kim Cương, mấy tháng trước đổi một môn công pháp luyện thể Thiết Cương Thân, trong khoảng thời gian này không tìm ngươi, phỏng chứng định tu luyện Thiết Cương Thân tới một cảnh giới nhất định rồi mới tìm ngươi tính sổ.
Lý Phù Trần nghe vậy có chút ngoài ý muốn.
Hắn cho rằng mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông chỉ là đứng đầu, không ngờ còn có đặc quyền như vậy.
Ngẫm lại cũng phải, đệ tử Ngoại Tông Nhất đẳng có đặc quyền, thiên kiêu Ngoại Tông đương nhiên cũng có đặc quyền.
Về phần Thiết Cương Thân, hắn đã lật xem trong Võ Học Đại Điện của Nội Tông.
Môn công pháp luyện thể này, tu luyện tới viên mãn, có thể nắm giữ bảy ngàn năm trăm cân lực, nhưng mình đồng da sắt, phòng ngự rất mạnh, vượt qua Xích Cấp Chiến Thân rất nhiều.
Nhưng Lý Phù Trần không cho là trong mấy tháng, Phương Liệt Hải có thể đem Thiết Cương Thân tu luyện đến viên mãn.
Công pháp luyện thể Huyền cấp không phải công pháp luyện thể Hoàng cấp Đỉnh giai có thể so sánh được.
Độ khó tu luyện vô cùng cao.
- Tại sao hắn không đổi công pháp tiến giai?
Phương Liệt Hải tu luyện công pháp nhập môn Thiết Giáp Công, mà công pháp tiến giai của Thiết Giáp Công là Kim Cương Huyền Công.
Cao Trường Thiên cười khổ nói:
- Công pháp tiến giai là công pháp Huyền cấp Trung giai, độ khó tu luyện rất cao, hơn nữa, nửa năm sau, Ngoại Tông đại tái muốn bắt đầu, đến lúc đó, mười đệ tử Ngoại Tông đứng đầu có thể đổi một bí tịch Võ học Huyền cấp, lúc này đổi công pháp tiến giai cũng không muộn.
Lý Phù Trần gật đầu, quả thật nếu hiện tại đổi công pháp tiến giai, hơn nửa năm nữa, có thể đề thăng một tầng là khó khăn rồi.
Phải biết rằng, đẳng cấp công pháp càng cao, đối với tu vi của Võ giả càng đề cao.
Tuy rằng thiên tài có thể đánh vỡ lẽ thường, nhưng cũng không phải không có hạn chế.
Ví dụ như cho ngươi một công pháp Địa cấp, ngươi có thể luyện sao?
Đoán chừng nhìn cũng không hiểu.
Ngộ tính của Lý Phù Trần cao cỡ nào, mấy ngày nay, cũng cảm thấy tu luyện Xích Hỏa Huyền Công rất gian nan.
Ngược lại cũng không phải thiếu ngộ tính, mà Chân khí không đủ mạnh.
Về phần Ngoại Tông đại tái, Lý Phù Trần đã sớm nghe nói, cách ba năm, Ngoại Tông đều cử hành đệ tử Ngoại Tông đại tái, chọn ra mười đệ tử đứng đầu Ngoại Tông.
Dựa theo bài danh, đệ nhất được thưởng mười vạn điểm cống hiến, thứ hai thứ ba được tám vạn, thứ tư thứ năm được sáu vạn, từ thứ sáu đến thứ mười được ba vạn điểm cống hiến.
Đối với đệ tử Ngoại Tông mà nói, là một cơ hội thu được nhiều điểm cống hiến.
Phương Liệt Hải buông tha công pháp tiến giai, lựa chọn công pháp luyện thể Thiết Cương Thân, phỏng chừng muốn trước đại tái, cố gắng đề cao thực lực của mình, muốn tại Ngoại Tông đại tái vang danh.
Cao Trường Thiên đang nói, đột nhiên vẻ mặt kích động, ngẩn ngơ nhìn về đường nhỏ cách đó không xa.
Lý Phù Trần nhìn theo ánh mắt của hắn.
Trên đường nhỏ, một đôi thiếu nam thiếu nữ đang sóng vai mà đi.
Thiếu niên cao một thước tám, tóc dài màu đen được kim quan buộc lại, mặt quan như ngọc, trên khuôn mặt mỉm cười, mang theo cảm giác cao quý khó diễn tả bằng lời.
Thậm chí, ngay cả Thiếu thành chủ của một trong những chủ thành Sơn Hải Thành, Phương Liệt Hải, cũng không bằng thiếu niên đội kim quan này.
Mà thiếu nữ bên cạnh thiếu niên đội kim quan, vẻ mặt như tranh, da trắng như tuyết, một đầu tóc đen dài như thác nước, trơn mềm rực rỡ, đen nhánh tỏa sáng.
Là một mỹ nữ thanh tú không chỗ nào thua Quan Tuyết.
- Cao sư huynh, hai người kia là ai?
Lý Phù Trần hỏi.
- Thượng Quan Hồng cùng Ô Thanh Mai!
Cao Trường Thiên thở dài một tiếng, vẻ mặt ảm đạm xuống.
"Thượng Quan Hồng, Ô Thanh Mai?"
Lý Phù Trần chợt nhớ, Thượng Quan Hồng cùng Ô Thanh Mai đều là một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông, bài danh của Thượng Quan Hồng tại Thí Luyện Tháp là thứ hai, gần với đứng đầu mười đại thiên kiêu Vũ Văn Thiên.
Ô Thanh Mai bài danh thứ mười lăm tại Thí Luyện Tháp, đồng thời cũng là một trong bốn đại mỹ nữ của Ngoại Tông.
Tại Ngoại Tông, ngoại trừ có mười đại thiên kiêu Ngoại Tông, còn có bốn đại mỹ nữ.
Theo thứ tự là Ô Thanh Mai, Quan Tuyết, Chúc Hồng Tú cùng với một nữ đệ tử tên là Triệu Minh Nguyệt.
Người theo đuổi bốn đại mỹ nữ vô số.
Quan hệ của Ô Thanh Mai cùng Thượng Quan Hồng chỉ hơi thân mật, nhưng không có người muốn chọc Thượng Quan Hồng.
Ba người khác, hiện nay vẫn chưa có ai tiếp cận, trong đó lấy Quan Tuyết cùng Triệu Minh Nguyệt được hoan nghênh nhất, bởi vì hai người cũng là một trong mười đại thiên kiêu của Ngoại Tông.
Chúc Hồng Tú thì hơi kém.
Nhưng vẫn hấp dẫn thiên kiêu như Tần Thiếu Vũ truy cầu.
- Cao sư huynh thích Ô Thanh Mai sao?
Lý Phù Trần nói.
Cao Trường Thiên lúng túng cười, cũng không có phủ nhận.
Lý Phù Trần nhìn Thượng Quan Hồng cùng Ô Thanh Mai, nói:
- Ta xem Thượng Quan Hồng cùng Ô Thanh Mai cũng không giống tình lữ, Cao sư huynh hẳn là còn cơ hội.
Cao Trường Thiên lắc đầu, nói:
- Quân tử không đoạt của người khác.
Lý Phù Trần nghe vậy, trong lòng lắc đầu, Cao Trường Thiên làm người quá chính trực, nhưng có chút cổ hủ.
Đương nhiên, chuyện của người khác hắn không tốt quản, nên không nói gì nữa.