Vĩnh Hằng Chúa Tể

Chương 37

Một ngày này Sở Dương có được thu hoạch vô cùng to lớn. Nếu như tính cả tài liệu mà hắn từ trước thu thập ở Phá Linh sơn mạch trên mấy đầu yêu thú nhị giai, tam giai thì bây giờ hắn cũng xem như là đại kim lão gia rồi.

Nhìn lại một chút bên trong túi trữ vật, lúc này nó đã chất đầy tài liệu của yêu thú mà hắn thu thập được trong một ngày qua. Hơn nữa ở trong đó, nổi bật lên một điểm tinh quang màu lam, giữa đống tài liệu phi thường chói mắt.

Đó chính là tinh hạch tứ phẩm yêu thú Thủy Ngục Minh Xà.

Sở Dương một đường chạy thẳng về tông môn, cũng không quan tâm đám người Thiết Hỏa trưởng lão xử lý cái xác của Thủy Ngục Minh Xà thế nào, điều duy nhất khiến cho hắn quan tâm lúc này chính là bốn ngày nữa Thánh Kiếm tông sẽ tổ chức kỳ thi kiểm tra tu vi của đệ tử Ngoại tông theo thông lệ hằng năm.

Hắn bây giờ thực lực chân thật chỉ là Luyệt Huyết kỳ đỉnh phong, muốn trong thời gian ngắn đi vào nội tông trở thành nội tông đệ tử chỉ có đột phá Thông Mạch kỳ mới có hi vọng.

Đệ tử Nội tông tu vi Thông Mạch kỳ như cá như chim, nhiều rất nhiều, thậm chí không thiếu đệ tử có thực lực Thông Mạch kỳ đỉnh phong.

Đám thiếu niên vừa rồi chính là một đám mạnh mẽ đó, bất quá bọn hắn thân làm thiên chi kiêu tử, trong nội tông thân phận cũng rất cao, hoàn toàn không đứng chung mâm với nội tông đệ tử tầm thường.

Hắn muốn đi vào Nội tông, chí ít thực lực phải có tu vi Thông Mạch trung kỳ.

Bốn ngày, từ Luyệt Huyết kỳ đỉnh phong đột phá Thông Mạch trung kỳ, vô cùng khó khăn. Bất quá Sở Dương lúc này đã không giống như xưa, ngay cả linh thạch thấp kém nhất là hạ phẩm cũng không có để tu luyện. Trong tay của hắn bây giờ chính là có nắm giữ tứ giai tinh hạch của yêu thú tứ giai đỉnh phong Thủy Ngục Minh Xà, nếu như đem nó bán ra ngoài, hắn nhất định phát tài.

Tinh hạch Nhất giai yêu thú tinh hạch giá trị ước chừng 5 viên hạ phẩm linh thạch, đỉnh phong là 20 viên.

Tinh hạch Nhị giai yêu thú giá trị ước chừng 20 viên hạ phẩm linh thạch, đỉnh phong là 50 viên.

Tinh hạch Tam giai yêu thú giá trị ước chừng 100 viên hạ phẩm linh thạch, tương đương 1 trung phẩm linh thạch, mà đỉnh phong là 200 viên hạ phẩm linh thạch, chính là 2 viên trung phẩm linh thạch.

Còn tinh hạch Tứ giai yêu thú?

Sở Dương dùng phép toán đơn giản, lập tức sắc mặt trở nên vô cùng vui vẻ.

Người bình thường tu luyện một ngày tốn không đến 1/10 1 viên hạ phẩm linh thạch, mà tu sĩ Luyệt Huyết kỳ là 5/10. Như Sở Dương tu luyện một ngày bất quá chỉ là 7/10 1 viên hạ phẩm linh thạch mà thôi.

Còn trung phẩm linh thạch, chính là có thể giúp tu sĩ Thông Mạch kỳ trong một tháng tu luyện không lo thiếu thốn tài nguyên, hơn nữa trung phẩm linh thạch có nguyên khí nồng hậu vô cùng, không phải là thứ mà tu sĩ tầm thường có thể có được.

“Nếu đem viên tinh hạch tứ giai này bán ra ngoài mình nhất định cầm trong tay không dưới 20 viên trung phẩm linh thạch. Hơn nữa tùy vào phẩm chất lại càng có giá khác nhau, nếu như may mắn, bán nó ra trên 25 viên trung phẩm linh thạch cũng không thành vấn đề.”

Sở Dương thầm nghĩ, tốc độ di chuyển lại càng gia tăng, không bao lâu đã đi ra khỏi Phá Linh sơn mạch. Hắn trên đường một mực suy nghĩ, lại nhớ đến Quỷ lão hôn mê bất tỉnh không rõ làm sao, liền quay đầu hỏi Bạch Ly đang theo sát hắn:

- Bạch cô nương, ta lại không ngươi một vấn đề.

Bạch Ly nghi hoặc nhìn hắn, tốc độ dần chậm lại, quay đầu đã thấy Sở Dương đình chỉ cước bộ, nửa nghiêng đầu nhìn nàng nói.

Nàng bình thản nhìn hắn, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc, nhàn nhạt hỏi:

- Ngươi cứ nói, nếu như biết ta nhất định trả lời.

Dù sao Sở Dương thân phận thần bí, hơn nữa nàng còn đang phụ thuộc vào hắn, tự nhiên thái độ đối với Sở Dương không có nửa phần chán ghét.

Sở Dương cau mày, trầm giọng nói:

- Nếu như Bạch cô nương đang ở trong thân thể của ta, vậy có gặp được sư phụ của ta hay không?

Bạch Ly nhướng mày, lập tức lắc đầu, thanh âm ngạc nhiên đáp:

- Người ta gặp duy nhất khi ở trong cơ thể ngươi chỉ có tên Hắc Huyền kia, hoàn toàn không gặp được ai khác? ý ngươi nói như vậy, lẽ nào ngoài ta ra, còn có người khác cũng đang ở trong cơ thể ngươi?

Bạch Ly nội tâm nổi lên chấn động nho nhỏ, người này quả thật quá thần bí, không ngờ ngoài nàng vô tình phụ thuộc vào hắn, còn có người khác cũng chung số phận với nàng. Nếu như một mình nàng bị hắn cho ăn vào, nàng có thể xem như khí vận của hắn. Bất quá đã hai người cũng bị hắn ăn vào vậy thì chính là có điều thần dị bên trong.

Bạch Ly như nghĩ đến cái gì lại nói:

- Ta cũng vừa mới tỉnh lại gần đây mà thôi, một số chuyện có lẽ là không biết.

Sở Dương lúc này như hiểu ra, liền hỏi nhanh:

- Ngươi nói vừa mới tỉnh lại, chính là lúc ta xông vào U Minh Quỷ hồ phải không?

Nhìn bộ dạng gấp gáp của Sở Dương, Bạch Ly mơ hồ đáp:

- Đúng vậy? Ta chính là tỉnh lại lúc ngươi rút thanh hắc kiếm kia ra. Ngươi sử dụng lực lượng Long Thần quả, vừa vặn gọi ta tỉnh dậy. Lúc trước, ta tuy bị ngươi hấp thụ, nhưng thần trí mơ hồ, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được thế giới bên trong cơ thể ngươi. Lúc ngươi xông vào U Minh Quỷ hồ sử dụng lực lượng Long Thần quả, ta mới triệt để tỉnh lại.

Nàng nói chính là sự thật, nàng từ trong sa mạc bị Sở Dương hấp thụ, một mực mơ hộ hơn một năm trời mới có thể triệt để hoàn tỉnh. Chuyện này tuy có chút khó tin nhưng mà chính là thật sự. Nàng đã từng là cường giả siêu cấp, tuy mất đi chín phần mười lực lượng, lại bị Long Thần quả hấp thụ nhưng thần trí của nàng vẫn như cũ mạnh mẽ, có điều hơn một năm trời mơ hồ, lại quá chấn nhiếp.

Sở Dương ngẩng đầu nhìn màn đêm buông xuống, nhẹ nói một câu:

- Ta hiểu rồi. Bạch cô nương, từ nay về sau hi vọng cùng cô vào sinh ra tử, hi vọng 3 năm sau, ta chính là đứng trước mặt một Bạch Ly hoàn toàn tồn tại.

Hắn không để ý tới ánh mắt chấn động của Bạch Ly, chỉ là lầm bầm tự nói với bản thân.

“Ta có một lão sư phụ, tên là Quỷ lão.”

Lúc Quỷ lão tỉnh, Bạch Ly say, lúc Bạch Ly say, Quỷ lão tỉnh.

Sở Dương trầm mê như mộng, rốt cuộc, ông trời có ý gì?
Bình Luận (0)
Comment