Vĩnh Sinh

Chương 137 - Bổn Mạng Pháp Bảo

“Thái Nhất Môn quả nhiên là môn phái lớn, giàu cớ, có cả loại đồ vật nhưu Bách Bảo Nang này. Như vậy khi đi ra ngoài hái thuốc cũng không cần phải khỗ não nhiều nữa. Giảm bớt rất nhiều chuyện phiền toái.” Phương Hàn vừa mở Bách Bảo Nang vừa cảm thán, trong lòng tràn ngập chờ mong. Ba cái Bách Bảo Nang này cũng không phải dễ dàng mở ra, trên mặt có nhiều tia pháp lực quấn lấy nhau, thập phần tinh xảo, nếu như dùng lực cường hoành phá giải khẳng định túi Bách Bảo Nang này sẽ lập tực bị hủy, đồ vật bên trong cũng sẽ bị nghiền nát thành bụi phấn.

Không gian bị nghiền nát sẽ tại ra lực phá hoại lến đến mức nào? Đây là chuyện rất khó tưởng tượng được, ngoại trừ đạo khí ra, các loại vật phẩm như Ngũ Ngục Vương Đỉnh đều có thể bị lực lượng đó hủy diệt.

Điều này Phương Hàn đọc được từ Chư Thế Giới, dù sao tu vi hiện tại của hắn còn kém rất nhiều, khó mà hiểu được sự vận hành, biến ảo của không gian.

Không gian cùng thời gian, đây là hai loại quy tắc biến ảo vô thường của thiên địa, Thần Thông Bí Cảnh không có cách nào chạm đến được, chỉ có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể hiểu được sự huyền bí ẩn chứa trong đó.

Bất quá Phương Hàn cũng không cần phải cường hoành phá hư Bách Bảo Nang, bởi vì hắn có một loại vật phẩm chuyên căn nuốt pháp lực, xóa đi tinh thần lạc ấn, Vong Tình Thủy. Chân khí hơi động tưới một ít Vong Tình Thủy lên Bách Bảo Nang, lập tức Bách Bảo Nang phát ra thanh âm khúc khích, ba cái túi gấm đồng thời mở ra.

Phương Han vội dùng tinh thân thăm dò Bách Bảo Nang.

“Hả? Cái không gian này sao lại nhỏ như vậy?” Hắn dùng tinh thần thăm dò Bách Bảo Nang của Nghiêu Điển trước tiên bởi vì hắn là người có pháp lực mạnh nhất, cảnh giới cao nhất trong số ba người, khẳng định pháp bảo sẽ nhiều hơn so với hai người kia. Bởi vậy Phương Hàn muốn thăm dò Bách Bảo Nang của hắn trước tiên.

Tinh thần vừa đi vào thì phát hiện không gian của Bách Bảo Nang cũng không lớn, so với Ngũ Ngục Vương Đỉnh thì còn nhỏ hơn, chỉ tương đương với một cái chuồng nhỏ, bên trong có thể chứa chừng năm sáu con ngựa, nếu bỏ Hắc Thủy Vương Xà vào thì sợ là có chút miễn cưỡng.

Bất quá không gian như vậy cũng đủ để chứa đựng rất nhiều đồ vật rồi.

Đầu tiên là hai cái hồ lô lớn bằng một thân người, một cái có màu vàng, một cái màu xanh, không phải chế tạo bằng kim loại, mà hình như bằng gỗ. Tựa hồ là cây hồ lô lớn lên, dài ra thành như vậy, nhưng Phương Hàn cũng không có ngạc nhiên, trong tiên đạo có không thiếu những điều kỳ lạ.

Cái này không cần xem xét cũng biết là để chứa đan dược.

“Không biết đệ tử Thái Nhất Môn sử dụng đan dược gì nhỉ?” Phương Hàn suy nghĩ, đồng thời phát chân khí thu lấy cái hồ lô màu vàng.

Khi hắn mở ra thì phát hiện bên trong không phải là đan dược mà là nước. Hắn lấy ra một giọt, phát hiện giọt nước tỏa ra sáu màu sắc khắc nhau, không ngừng lưu chuyển, một luồng hơi lạnh thấu xương, mang theo chút cương khí truyền tới. Mộc Hoàng chân khí của Phương Hàn vừa tiếp xúc với giọt nước này thì liền dung hợp với giọt nước, pháp lực biến hóa, chân khí càng thêm linh động, tùy ý chỉ huy, đạt tới cảnh giới giống như cương khí.

“Đây là nước gì vậy? Lại có thể cô đọng chân khí, tăng cường công hiệu của pháp lực?” Phương Hàn biết được đây không phải là nước bình thường.

“Đây là Lục Dương Thánh Thủy!”

Tinh thần của Diêm cũng tiến nhập vào Bách Bảo Nang, nhìn thấy cái hồ lô màu vàng thì lập tức nói cho Phương Hàn biết, trong giọng nói chó chút tiếc nuối.

“Lục Dương Thánh Thủy? Có phải là nước thuần dương? Ngươi dùng nó có thể tăng cường pháp lực không? Khôi phục lại thực lực năm xưa?” Tâm của Phương Hàn chấn động.

Diêm lắc đầu, thở dìa: “Đáng tiếc a, đáng tiếc, cái này là Lục Dương Thánh Thủy, không phải là Cửu Dương. Trong thiên địa có chín loại linh khí, là do Tiên giới truyền xuống, nếu như tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh có thểm thu lấy chín loại linh khí này, ép lại thành nước, hóa thành Cửu Dương Thánh Thủy. Phàm là cao thủ tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh đều không ăn đồ của nhân gian, dùng pháp lực của bản thân thu lấy linh khí tiết ra từ Tiên Giới, bồi bổ cho bản thân, cho nên mới có được thần thông quảng đại, pháp lực vô biên. Phàm là pháp bảo luyện chế có dùng Cửu Dương Thánh Thủy thì sẽ biến thành pháp bảo thuần dương, tinh khiết vô cùng, uy lực cực lớn. Ta vốn cũng là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, cho nên bất luận ăn vật gì cũng sẽ không gia tăng được pháp lực, nhất định phải dùng pháp bảo thuần dương mới được, chính là để hấp thụ Cửu Dương Thánh Thủy trong đó.”

“Cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thu lấy linh khí từ Tiên giới truyền xuống mới có thể tăng cường pháp lực? Tăng cường cảnh giới?” Phương Hàn hỏi, đối với Trường Sinh Bí Cảnh cũng biết thêm được một chút.

“Không sai, điều tối trọng yếu ở Trường Sinh Bí Cảnh chính là cảm ngộ cánh cửa Tiên giới. Tu luyện tới tầng thứ mười thần thông, Nghịc Thiên Cải mệnh, nếu cảm ngộ được cánh cửa Tiên giới thì có thể bước vào Trường Sinh Bí Cảnh. Tu luyện tới tầng thứ mười Trường Sinh Bí Cảnh thì sẽ phi thăng thành tiên, tiến vào thời không thần bí, Tiên giới. Một khi bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh, đan dược bình thường đều không thể trợ giúp gì cả. Cũng giống như cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không ăn những thứ nhiều tạp chất như gạo, thịt vậy!”

“Lục Dương Thánh Thủy này đối với ngươi không có chút tác dụng nào sao?” Phương Hàn có chút tiếc nuối, thực lực của Diêm càng mạnh thì hắn càng an toàn. Pháp lực của Diêm mỗi khi tăng lên một cảnh giới thì sẽ lợi hại hơn rất nhiều. Đồng dạng Chân Nguyên Cảnh, Diêm rất dễ dàng thắng được Phương Hàn, đó là kinh nghiệm.

Hơn nữa theo thực lực của Diêm tăng trưởng, các loại công dụng của Hoàng Tuyền Đồ cũng chính thức khai mở, trở thành một kiện đạo khí chân chính, không như hiện tại chỉ có tác dụng chứa đựng vật phẩm, luyện chút đan dược, ngoài ra không có tác dụng gì khác, so ra còn kém hơn cả Ngũ Ngục Vương Đỉnh.

“Vô ích, bất quá đối với ngươi phi thường hữu dụng, có thể trợ giúp ngươi cô đọng chân khí, tăng thêm thể chất của ngươi, còn có thể làm phép, dung hóa một ít bảo bối. Đúng rồi, ngươi lấy mảnh vụn của Cây Thế Giới ra ngâm thử vòa Lục Dương Thanh Thủy này xem có thể thu được cái gì hay không? Còn có, Long Huyên nếu thu được Lục Dương Thánh Thủy thì chân khí của nàng sẽ càng cô đọng, Vạn Thủy Thần Quyết của nàng sẽ tiến thêm một bước. Ta xem cô gái này có chân long huyết mạch, tựa hồ là nhân long.”

“Nhân long?” Phương Hàn hỏi.

“Thái cổ Long Tộc mỗi một người đều là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh. Bọn họ kết hợp với nhau tạo ra thế hệ sau vô cùng cường đại, chính là nhân long. Các quốc gia trong thế tục, có một vài hoàng đế là nhân long, hoàng đế gọi là Chân Long Thiên Tử cũng là vì lý do này.” Diêm không để ý tới Lục Dương Thánh Thủy nữa, mở cái hồ lô còn lại ra.

Bên tron hồ lô này mới có đang dược, mỗi một viên lớn cở mắt rồng, có màu xanh, tỏa ra sương mờ, bên trong đan dược mơ hồ có thể thấy hư ảnh của một đứa trẻ.

“Hảo đan dược! Đây mới thực sự là đan dược. Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn! Loại đan dược này mới là thượng phẩm chân chính. So với Tinh Nguyên Đan, Ích Cốc Đan, Tục Mệnh Kim Đan thì tốt hơn nhiều lắm. Mười môn phái Tiên Đạo, bảy mạch Ma Đạo, năm tông Yêu Đạo đều có dưỡng sinh đan dược, mà Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn là số một. Một hồ lô này có tới cỡ một ngàn viên, sau này ngươi cứ dùng đan dược này, đối với tu vi của ngươi cũng có rất nhiều lợi ích. Các đan dược khác có thể ban cho đệ tử, thu lấy nhân tâm, đồng thời dùng để nuôi dưỡng Tu La.”

Diêm đối với Nguyên Anh Đan khen không dứt miệng, có thể thấy được Nguyên Anh Đan này còn tốt hơn Huyết Đan, Bích Lạc Đại Đan của Hoàng Tuyền Môn.

“Tinh Đấu Tụ Pháp Đan của Quần Tinh Môn cũng vô cùng thần diệu. Chắc không kém Nguyên Anh Đan này đâu.” Phương Hàn nói.

“Tinh Đấu Tụ Pháp Đan không phải dưỡng sinh mà là pháp đan. Loại đan dược này rất khó luyện thành. Xem ra ta nhất định phải dạy cho ngươi một ít tri thức về luyện đan rồi. Đan dược bình thường chia ra làm năm cấp bậc là nhân, linh, địa, thiên, tiên! Mỗi một cấp bậc đan dược lại chia ra làm bốn phẩm là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tuyệt phẩm! Bình thường đan dược đều là nhân cấp đan dược, tỷ như Tinh Nguyên Đan, Tục Mệnh Kim Đan, Ích Cốc Đan… bất quá Nguyên Anh Đan này lại là tuyệt phẩm đan dược trong nhân cấp. Ích Cốc Đan cũng chỉ là hạ phẩm. Những đan dược thường dùng để tẩm bổ cho cơ thể thì gọi nhân cấp, mà Tinh Đấu Tụ Pháp Đan là linh đan. So với nhân đan thì cao hơn một bậc, rất khó luyện chế. Con đan dược giúp tăng một giáp thọ mệnh Giáp Thần Đan mà Hoa Thiên ban tặng lần trước là đan dược địa cấp. Phẩm chất rất cao.”

Phương Hàn nghe xong, trong tâm dần dần sáng tỏ: “Âm Dương Vạn Thọ Đan, Cửu Khiếu Kim Đan là đan dược cấp bậc nào?”

“Là đan dược thiên cấp. Giúp đột phá cảnh giới, gia tăng thọ mệnh, rèn luyện thân thể, tăng cường pháp lực. Có đủ các công dụng thì là đan dược thiên cấp, phi thường trân quý. Để luyện chế một khỏa cũng phải mất trăm năm thời gian. Cũng chỉ có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể tốn hao chừng đó thời gian để luyện chế các đan dược này.”

“Đan dược còn có nhiều học vấn như vậy? Phân ra rất chi tiết? Hai loại đan dược dưỡng sinh của Vũ Hóa Môn chúng ta là Tinh Nguyên Đan và Ích Cốc Đan. Ích Cốc Đan hiệu quả kém hơn Tinh Nguyên Đan một chút. Xem ra Tinh Nguyên Đan là đan dược trung phẩm nhân cấp.” Phương Hàn nói, “Trong chư thế giới lại không có nói chi tiết như vậy, chỉ chỉ ra các loại đan phương, tính chất của dược liệu, phương thức luyện chế, các loại thủ pháp…”

“Chờ khi ngươi đạt đến Thiên Nhân Cảnh có thể chính thức luyện chế linh khí, đan dược thì trưởng lão Vũ Hóa Môn nhất định sẽ truyền thụ những kiến thức cụ thể các loại phương pháp phân biệt phẩm cấp cho ngươi.”

“Phong Ma Tổn Thọ Đan là cấp bậc nào? Nếu như ta có một viên có thể dùng đến khi cần thiết.” Phương Hàn đột nhiên nhớ tới đan dược ba người Nghiêu Điển dùng qua, sau khi dùng xong thì pháp lực tăng vọt.

“Đó là đan dược tuyệt phẩm địa cấp, làm sao có thể có hạt thứ hai? Mỗi một đệ tử Thái Nhất Môn cũng chỉ mang theo một viên để dùng khi liều mạng mà thôi.” Diêm lắc đầu nhìn xung quanh một lần nữa, cũng không có phát hiện ra loại đan dược nàng khác, ngược lại phát hiện một kiện pháp bảo, là một đầu sư tử màu trắng, lớn bằng nắm tay, không biết điêu khắc bằng cái gì, rất sống động.

Trên bạch sắc sư tử này còn có rất nhiều phù chú, còn có một câu khẩu quyết, thì ra là công pháp tu luyện Thiên Sư đại pháp.

“Lại thêm một môn thần thông!” Phương Hàn tuy hiện tại không thể học được nhưng khi đạt tới Thiên Nhân Cảnh lại có thể tu luyện các loại thần thông khác. Hơn nữa hắn phát hiện đầu trong đầu Bạch Sắc Thiên Sư này ẩn chứa pháp lực hùng hậu, nhưng lại không có bất cứ trận pháp gì, hiển nhiên không phải là linh khí.

Trong Bách Bảo Nang của Ngiêu Điển có một hồ lô màu vàng chứa Lục Dương Thánh Thủy, một hồ lô màu xanh chứa Nguyên Anh Đan, còn có công pháp tu luyện Thiên Sư Đại Pháp. Trừ những cái đó ra cũng không có gì khác, quả thật là một kẻ nghèo kiết xác, đáng thương.

Xem ra pháp bảo của người này đều bị Đại Băng Diệt hủy hết rồi. Đáng tiếc, đáng tiếc! Sớm biết như vậy thì ta sẽ không giết người cướp của rồi.” Phương Hàn lại kiểm tra hai cái Bách Bảo Nang còn lại, cón ít hơn của Nghiêu Điển, chỉ có hồ lô Nguyên Anh Đan và một bức điêu khắc Bạch Sắc Thiên Sư, Lục Dương Thánh Thủy cũng không có.

Lục Dương Thánh Thủy và Nguyên Anh Đan đều là thứ tốt. Nhưng chỉ thu hoạch bao nhiêu đó thì tuyệt đối không đáng để giết chết đệ tử Thái Nhất Môn.

“Ngươi lấy được ba con Thiên Sư là bổn mạng tinh nghuyên của ba người bọn họ, là một thân tinh huyết của bọn chúng kết thành, còn không đủ sao? Ba đầu Thiên Sư này mỗi con đều có cương khí lực lượng hai nghìn mã lực. Ngươi không thể đem bọn chúng biến thành pháp lực của mình nhưng mà có thể luyện bọn chúng thành thân ngoại hóa thân. Lực lượng của ba đầu Thiên Sư này không thua kém bất cứ một kiện bảo khí nào.” Diêm nói.

“Bổn mạng pháp bảo?”

Phương Hàn ngẩn ra, lần nữa xem xét, đánh giá lại ba đầu Thiên Sư.

Bình Luận (0)
Comment