- Cái gì?
- Lớn mật.
- Si tâm vọng tưởng.
- Ngươi đang trắng trợn khiêu khích, không tiếc khai chiến cùng Thần giới ta không chết không thôi, sau này tuyệt đối là không chết không thôi. Dám đòi lấy tánh mạng mười vị Thiên Quân Thần tộc, muốn chúng ta còn muốn bảy đại Thần Đế viễn cổ dập đầu, đúng là chuyện cực kỳ nhục nhã!
Phương Hàn nói lời này đúng là một hòn đá dấy lên ngàn cơn sóng. Đông đảo Thiên Quân cao tầng Thần tộc mỗi người đều hoàn toàn phẫn nộ điên cuồng hai mắt đỏ rực.
Hắn căn bản không phải đàm phán, mà là nhục mạ, trắng trợn nhục mạ.
Kỳ thật ngay từ đầu Phương Hàn đã không muốn đàm phán, hơn nữa hắn căn bản không tin Thần tộc sẽ đàm phán kết minh với mình.
Cho dù kết minh, cũng có thể sẽ lập tức phản bội.
Người siêu thoát thiên địa ai sẽ để ý tới lời thề? Phương Hàn hiểu rất rõ.
Thần tộc này tùy lúc có thể đâm một đao sau lưng mình, làm sao có thể tin tưởng những người này?
Hơn nữa, ban đầu Thần tộc kiêu ngạo ngang ngược, đám đòi Kỷ Nguyên Môn làm nô lệ hắn ghi nhớ rất kỹ. Lần này chiếm cứ thượng phong, hắn tuyệt đối không buông tha sẽ xuống thẳng tay với Thần tộc.
Thần tộc chính là một đám tiểu nhân bại hoại, không nói danh dự, một khi được thế sẽ tàn nhẫn thô bạo một khi rơi xuống hạ phong sẽ ẩn nấp như một con rắn độc, tùy lúc có thể cắn ngươi một cái. - Phương Hàn, ngươi căn bản không phải muốn kết minh, ngươi đang nhục mạ Thần tộc chúng ta. Ngươi cần phải hiểu rõ, ngay cả đại sự như mượn thân cây Thế Giới Thụ ta cũng đã đáp ứng ngươi, còn ngươi ngược lại hai lần ba lượt nhục mạ Thần tộc chúng ta. Vậy thì đại chiến một trận với ngươi, không phải ngươi chết là ta mất mạng.
Thiên Phi Ô Ma thở dài một hơi vô cùng buồn bực tuy nhiên nàng nhìn Phương Hàn, vẫn hy vọng đối phương có thể kết thành liên minh, tạm thời thành đồng minh công thủ không nên đại chiến.
Chẳng qua bên trong ánh mắt của nàng cũng có kiên định, chuẩn bị tốt tùy lúc chiến đấu với Phương Hàn.
- Nhục mạ? Vậy lúc ta giao tiếp bình thường, các ngươi đối với ta thế nào ta đáp lễ như thế, Phương Hàn ta làm việc từ thời điểm còn là tiểu nhân vật ở thế tục đã như vậy. - Lúc đầu, Thần tộc các ngươi không phải đặt điều kiện kết minh là Kỷ Nguyên Môn chúng ta làm nô lệ cho các ngươi hay sao? Bây giờ ngược lại, Thần tộc các ngươi làm nô lệ cho Kỷ Nguyên Môn ta, mới đồng ý kết minh.
Phương Hàn mỉm cười nhàn nhạt, tay nắm chặt thành quyền.
- Phương Hàn, ngươi nên biết hiện giờ Kỷ Nguyên Môn gặp phải Thiên Đình tấn công, không lâu sau sẽ diệt môn.
Dạ Ma Thiên Thần Đế hung tợn nói:
- Ngươi còn dám đắc tội chúng ta? Đúng là tự tìm chết?
- Không lâu sau sẽ diệt môn? Trước không nói, ta hôm nay Thiên Đình tới chỉ là tìm chết, cho dù là diệt môn, cũng là chuyện không lâu sau, còn Thần tộc các ngươi sẽ diệt vong ngay bây giờ.
Phương Hàn kiêu ngạo ngập trời:
- Một câu đồng ý thì có thể kết minh. Không đồng ý thì diệt môn bây giờ!
- Phương Hàn, sự tình thật sự không thể thương lượng?
Thiên Phi ô Ma nói.
- Không có thương lượng! Tên Thiên Quân kia, còn có tên kia...
Phương Hàn chỉ vào mấy Thiên Quân trẻ tuổi trong Thân tộc mấy người này vừa nãy kêu lớn tiếng nhất:
- Đi ra đây quỳ xuống trước mặt ta, để ta chém giết hủy diệt linh hồn chúng, mới có thể rửa sạch sỉ nhục do các ngươi ngạo mạn với ta.
Mấy Thiên Quân trẻ tuổi bị chỉ tới run run sau đó vùng lên vẻ mặt hung tàn:
- Lột da hắn, rút gân hắn! Không thể để cho hắn tiếp tục kiêu ngạo Thiên Phi Ô Ma, chúng ta không nhẫn nhịn được nữa.
- Đúng, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn nữa, Thần tộc chúng ta cao quý như thế, hắn đám chỉ tay chỉ chân ở trong này.
- Trong Thần tộc chúng ta dù là một ngón tay nô lệ ti tiện nhất cũng quý giá hơn ngươi vạn lần quỳ xuống cho ngươi? Chúng ta muốn giết ngươi, phơi khô thi thể, treo ngoài Thần giới, để cho chư thiên vạn giới nhìn thấy kết cục của ngươi. - Phương Hàn, ngươi thật quá đáng.
Trong ánh mắt Thiên Phi Ô Ma đột nhiên hiện lên sát khí tay nàng đột nhiên vung lên dường như đang tin tức tổng tiến công!
Nhưng ngay khoảng khắc tay nàng vung lên cả người Phương Hàn biến mất. Hư không là hắn, hắn chính là hư không, không ai tìm được tung tích của hắn, đây là ảo diệu của hai chữ Hư Không mà hắn cắn nuốt Lôi Đế Thiên Quân chiếm được.
Cùng lúc đó Thâu Thiên Trảo trong chí bảo Tam Thập Tam Thiên vận dụng Thâu Thiên Đạo dù là Thiên Phi ô Ma cũng không biết rốt cuộc rốt cuộc Phương Hàn muốn làm gì. - Cẩn thận!
Nàng phát ra cảnh cáo.
Nhưng ngay khi vừa phát ra cảnh báo đột nhiên bên trong đại trận do đông đảo Thiên Quân Thần tộc tạo thành một đoàn hào quang mãnh liệt nổ tung, Phương Hàn xuất hiện.
Phương Hàn vừa xuất hiện, toàn thân liền phát ra hào quang vô tận như tự bạo đột nhiên bùng lên. Thiên Ma Giải Thể, đông đảo Pháp bảo Thiên Quân hùng mạnh, dã thú, Long, Phật, Thần, Ma, Tiên... các loại ý niệm bắn tứ tán chư thiên Thần vật cũng nổ tung.Bốn đại Thần vật Phong Thiện Tế Đàn, Thiên Táng Quan, Thánh Đường Viễn Cổ, Tru Tiên Môn bùng nổ ở giữa trung ương đại trận Thiên Quân Thần tộc sẽ là cảnh tượng gì?
Lực lượng hủy diệt xé rách toàn bộ đại trận, rất nhiều phù văn trận pháp đều tan thành mảnh vụn.
Phốc phốc phốc... Rất nhiều Thiên Quân trẻ tuổi bị nổ văng, phun ra thần huyết Thiên Quân nhuộm đỏ Thần giới.
Vù vù vù... Vừa phá hủy đại trận thần vật, đạo thuật bùng nổ đều thu về một thể lại biến thành thân thể Phương Hàn cao lớn khôi ngô không ai sánh bằng, ngang tàng độc tôn thế gian.
Hắn như chiến Thần tuyệt đại đi ra từ trong khói thuốc súng, tựa như Chúa tể Đồ Lục đi ra từ trong luyện ngục biển máu tu la.
Ầm!
Bàn tay hắn chụp tới nhanh gấp trăm triệu lần tia chớp, trực tiếp chộp lấy cổ một Thiên Quân Thần tộc trẻ tuổi. Tên Thiên Quân Thân tộc trẻ tuổi này bị hắn chộp lấy, ánh mắt thiếu chút trừng rớt ra, cổ họng phát ra tiếng khục khục: - Ta là Bát Kỳ Thiên Quân. Thần tộc xuất sắc con cưng của trời, hôm nay muốn...
Hắn còn chưa nói xong, một câu cũng chưa nói xong, toàn thân bị Phương Hàn chấn động, thân thể nổ tung. Toàn bộ tinh khí cuồn cuộn bị hấp thu, linh hồn phát ra một tiếng hét cuối cùng, sau đó bị Phương Hàn cắn nuốt.
Đến hiện giờ đã có ba Thiên Quân Thần tộc chết ở trên tay Phương Hàn.
Phương Hàn giết chết Bát Kỳ Thiên Quân trẻ tuổi này không chút đừng lại, bước chân đạp xoay vòng, mạnh mẽ cách không phá núi lấp biển ẩm ầm va chạm, quả thật như một con cự thú cổ đại sống dậy.
Lập tức hai tên Thiên Quân gần nhất bị hắn đánh trúng một chưởng, toàn thân nứt ra hai nửa, máu thịt bắn tung tóe, máu Thiên Quân xối xả phun ra từ miệng, ánh mắt tan rã.
Hai đại Thiên Quân trẻ tuổi trọng thương!
Phương Hàn không chút thương hại, hai tay chụp tới trực tiếp gỡ đầu hai đại Thiên Quân xuống, sau đó bàn tay đưa vào một đạo kình khí, nổ nát thân thể không đầu của hai người, lại hấp thu thành một tấm da người.
Đến lúc này năm đại Thiên Quân trẻ tuổi ngã xuống.
A! A! A!
Một vị Thiên Quân trẻ tuổi như nổi điên lao tới muốn giải cứu Thiên Quân vừa bị Phương Hàn ngắt đầu.
Đáng tiếc, Phương Hàn xoay người rống to một tiếng Thiên Quân trẻ tuổi này bên trong sóng âm mãnh liệt liền trực tiếp nổ tung, bị Phương Hàn rống một tiếng biến thành tro bụi.
Hiện giờ Phương Hàn có tu vi mười kỷ nguyên đỉnh phong, còn Thiên Quân Thần tộc kia mới sinh ra trong kỷ nguyên này tương đương với Chiến Vương Thiên Quân Mục Dã Hoàng, làm sao là đối thủ của Phương Hàn?
Thực lực hai bên kém như trời với đất, không cùng một cấp bậc lực lượng không đáng kể so với Phương Hàn.
Thiên Quân đỉnh phong chênh lệch quá lớn với Thiên Quân bình thường.
Thần tộc tổng cộng có hai mươi Thiên Quân, trừ Thiên Phi Ô Ma, bảy đại Thần Đế viễn cổ còn có mười hai Thiên Quân trẻ tuổi lần này đã chết sáu cái bị Phương Hàn chém giết một nửa. - Thiên ba mẫn diệt! Đại đạo nghịch hành!
Phượng Hàn chém giết liên tục, khí tức trong cơ thể càng thêm nồng hậu. Các Thiên Quân Thần tộc trẻ tuổi chảy vào chí bảo Tam Thập Tam Thiên trên người cũng không ít chư thiên Thần vật, toàn bộ dung nhập vào. một tiếng nổ lớn lại thêm một chí bảo Tam Thập Tam Thiên diễn hóa thành tiên khí thánh phẩm.
Là Hóa Thiên Giáp!
Một kiện áo giáp ngưng tụ thành tiên khí thánh phẩm, những mảnh giáp hư không quay xung quanh Phương Hàn, mỗi một mảnh giáp đều có phù văn Tạo Hóa, tượng trưng tận cùng thiên đạo thành tựu tối cao.
Trên người Phương Hàn thêm một kiện áo giáp, áo giáp kia không phải mặc bên ngoài, tựa như ở bên dưới da hắn, ở mặt ngoài xương cốt bảo hộ thân thể của hắn, đồng thời giơ tay nhấc chân càng có uy lực lớn hơn.
Vù!
Hắn cách không chụp tới, một vị Thiên Quân trẻ tuổi mới bị đánh văng ra liền bị hắn chộp vào tay, Thiên Quân Thân tộc trẻ tuổi này vừa rồi cũng là tên kêu hét lớn nhất, bị Phương Hàn nhìn trúng, hiện giờ rốt cuộc rơi vào tay hắn. - Tiểu tử, sao ngươi không hét nữa đi?
Ánh mắt Phương Hàn sắc bén nhìn Thiên Quân trẻ tuổi này:
- Vốn ngươi có tiền đồ vô lượng, đáng tiếc chọc ta, không thể không chết.
Rắc một tiếng Thiên Quân trẻ tuổi này bị vặn gãy cổ bị Phương Hàn giết chết ngay cả một lời cũng không nói được, đã bị hút vào thân thể hắn.
- Đáng giận đáng giận mà! Phương Hàn, ngươi thật sự đại khai sát giới!
Đế Thích Thiên, Nhận Lợi Thiên, Hóa Dục Thiên, Tự Tại Thiên, Dạ Ma Thiên... bảy đại Thần Đế viễn cổ đều tức giận đến mắt muốn nứt ra, tràn ra máu tươi.
Phương Hàn vừa rồi nổ tung thân thể, bọn họ đều bị sóng khí đẩy đến quây cuồng, thật vất vả mới bình ổn lại được, nào biết chỉ trong nháy mắt liền có đến năm Thiên Quân trẻ tuổi ngã xuống.
Thần tộc không biết bao nhiêu kỷ nguyên mới tích góp được mấy Thiên Quân này bây giờ ngã xuống quá nửa, đều bị Phương Hàn cắn nuốt, tổn thất này quả thật còn lớn hơn cả Tru Tiên Môn.
Lần này Thần tộc chân chính đại bại thiệt thòi, thua không còn vốn gốc.
Ngay cả Thiên Phi Ô Ma cũng không ngờ Phương Hàn khó chơi như vậy ngay từ đầu hết thảy đều nắm nàng trong tay, bây giờ từng kiện từng kiện chí bảo Tam Thập Tam Thiên trên người Phương Hàn đều luyện hóa thành tiên khí thánh phẩm.
Bất luận là Đế Thích Thiên hay các Thần Đế viễn cổ khác đều có thể cảm giác được lực lượng trên thân thể Phương Hàn ngày càng mạnh mẽ đã mạnh gấp mấy lần so với khi vừa tiến vào Thần giới, lực lượng lột xác đã bắt đầu thay đổi bản chất sinh mệnh.
Ầm ầm!
Bảy đại Thần Đế liên thủ đánh ra một quyền nghiêng trời lệch đất, đánh thẳng vào Phương Hàn.
Bọn họ bắt đâu thiêu đốt căn nguyên Thiên Quân, tiến hành đánh giết Phương Hàn không thể cho Phương Hàn tiếp tục chém giết, bằng không thì Thần giới sẽ không còn một ngọn cỏ.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ