Vĩnh Sinh

Chương 145 - Pháp Thánh Xá Lợi

Long Huyên trông thấy Phương Hàn vừa bay ra ngoài, phóng ra chân khí màu xanh, sau một hồi vây bọc lấy Thủy Cổ Thiên Ma, rồi tản ra thì Thiên Ma đã biến mất vô ảnh vô tung thì biết rằng hắn đã thành công hàng phục đầu Thiên Ma này. Tuy nàng biết rõ Thiên Ma Đại Vương này từng bị phong ấn, lực lượng đã mất đi phần lớn nhưng mà như vậy vẫn khiến cho nàng khiếp sợ thần thông của Phương Hàn.

Thủy Cổ Thiên Ma Vương đã luyện thành Kim Đan từ mấy trăm năm trước, người trong Tiên Đạo đều biết rõ chuyện này.

Long Huyên cũng biết rất rõ Kim Đan Ma Môn đại biểu cho cái gì.

Trong số các chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn luyện đến tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, Chủng Tử Kim Đan thì cũng chỉ có năm người đó là Đông Linh Tiêu, Tây Già Lam, Nam Vạn La, Bắc Dao Quang, Trung Thiên Đô. Cho nên bọn họ mới là thủ lĩnh của tất cả các chân truyền đệ tử còn lại. Còn lại phần đông các đệ tử mặc dù cũng có một số có tu vi thâm bất khả trắc nhưng lại không ai luyện thành kim đan cả.

Người như vậy đủ để tung hoành ngang dọc khắp thiên hạ, chỉ một cái búng tay liền có thể giết một trăm Long Huyên rồi.

Nhân vật như Thủy Cổ Thiên Ma mặc dù mất đi kim đan nhưng một thân kinh nghiệm dày dặn, có vô số kinh nghiệm sinh tử, các cao thủ Thiên Nhân Cảnh bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn, vậy mà lại bị Phương Hàn bắt được một cách đơn giản như vậy, Long Huyên càng ngày càng cảm thấy Phương Hàn rất là bí hiểm.

“Có lẽ người này trong vòng mười năm khiêu chiến Hoa Thiên Đô cũng không phải chuyện không thể……”

Một ý niệm đột nhiên hiện lên trong đầu nàng.

“Long Huyên, thao túng Thôn Linh Trận của vương đỉnh, hấp thu toàn bộ các tiểu Thiên Ma, sau này chúng ta sẽ dùng Ngũ Ngục Vương Đỉnh để luyện chúng thành đan dược

Long Huyên đang nghĩ ngợi thì đột nhiên âm thanh của Phương Hàn đã vang lên, Phương Hàn đã nhanh chóng trở lại

“Không sai, Thiên Ma chính là nguyên liệu tốt nhất để luyện chế đan dược. Chỉ có điều tu sĩ bình thường không thể khống chế tốt chân hỏa, không thể luyện chế ra đan dược tốt mà thôi. Bất quá ta tu luyện Vạn Thủy Chân Khí, am hiểu điều tiết chân hỏa, dùng thủy hỏa tương tế, lại có lò luyện đan cực phẩm bảo khí như Ngũ Ngục Vương Đỉnh thì cũng có thể thử một lần luyện chế đan dược tốt nhất của Vũ Hóa Môn chúng ta, ngang hàng với Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn, Trúc Cơ Đan.” Long Huyên nói.

“Trúc Cơ Đan?” Phương Hàn chưa từng nghe qua về loại đan dược này.

“Loại đan dược này chỉ có chân truyền đệ tử tu luyện đến Âm Dương Cảnh mới được truyền thụ phương pháp luyện chế, chủ yếu là việc luyện chế rất khó, miễn cho đệ tử tránh khỏi việc hao phí tâm tư, trì hoãn việc tul uyện. Ta là học được từ Già Lam sư tỷ.” Long Huyên nói.

“A? Xem ra Trúc Cơ Đan là một đan dược tuyệt phẩm nhân cấp.” Phương Hàn ngẫm lại, cảm thấy chuyện Vũ Hóa Môn, một trong mười đại môn phái Tiên Đạo có một loại đan dược tuyệt phẩm nhân cấp cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.

“Cái gì là tuyệt phẩm nhân cấp?” Long Huyên ngẩn ra.

Phương Hàn lại đem chuyện phẩm cấp của đan dược, nhân, linh, địa, thiên, tiên nói lại một lần.

“Nguyên lai đan dược còn được phân chia ra nhiều loại như vậy, thật sự là một môn học vấn sâu rộng. Sau này ta phải học tập cho thật tốt. Âm Dương Vạn Thọ Đan lại là đan dược thiên cấp, là vương giả trong đan dược! Khó trách có nhiều chỗ tốt như vậy, chẳng những giúp ta đột phá Thần Thông Bí Cảnh, còn có thể nhanh chóng cô đọng chân khí.” Sau khi nghe xong, Long Huyên gật gật đầu, trên mặt nở ra nụ cười mỉm.

Trong lúc nói chuyện, hai người hợp lực thúc dục Thôn Linh Trận của Ngũ Ngục Vương Đỉnh, Thôn Linh Trận là một trận pháp chuyên hấp thu linh vật, chẳng khác gì dùng chuyên để đối phó với Thiên Ma, một khí thú dục thì đỉnh sẽ tạo ra một luồng lốc xoáy mạnh liệt, quấn lấy Thiên Ma, sau đó hấp thu mang vào bên trong đỉnh.

Trên bình phong trong vương đỉnh một bức tranh vẽ, vốn là bách quỷ dạ hành, hiện tại hấp thu nhiều Thiên Ma như vậy, trên bình phong hiện ra trăm ngàn ma quỷ, trở nên vô cùng sống động.

Đồng thời với việc bức bình phong trở nên sinh động hơn, thì cả cả tòa vương đỉnh cũng tràn ngập sinh cơ, vô cùng sống động, những đại trận không thể thôi động trước kia đều linh hoạt, nhẹ nhành vận chuyển.

Vốn với pháp lực của Phương Hàn, Long Huyên, ma nữ ba người cộng lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng thúc dục vài trận pháp trong đó tỷ như Nhiếp Không Chuyển Di Trận, Ngũ Hỏa Thần Lôi Trận, Phấn Toái Trận, Thôn Linh Trận, còn các trận pháp cũng không có pháp lực để thôi động.

Nhưng hiện tại sau khi hấp thu trăm ngàn thiên ma, thì lại có một cổ lực lượng tự vận hành, thôi động các đại trận kia.

“Thì ra là thế, thì ra là thế! Năm đó Ngũ Ngục Thiên Ma Vương luyện chế tòa vương đỉnh này chính là để khống chế thật tốt đại quân Thiên Ma dưới trướng mình. Vương đỉnh này thu thập càng nhiều Thiên Ma thì uy lực càng lớn, có rất nhiều đại trận có thể dùng Thiên Ma mới có thể thôi động!”

Phương Hàn liền lập tức minh bạch cách sử dụng Ngũ Ngục Thiên Ma.

Nguyên lai cái đỉnh này hấp thu Thiên Ma xong mới phát huy được uy lực chân chính.

“Không sai, Ngũ Ngục Vương Đỉnh hấp thu Thiên Ma mới có thể phát huy tác dụng, chín trăm chín mươi chín đại trận trong vương đỉnh thì cho dù tu luyện đến Kim Đan Cảnh cũng không có khả năng đồng thời thôi động hết toàn bộ. Ít nhất cũng phải vượt qua phong hỏa đại kiếp, luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng, luyện đến tầng thứ chứ Thần Thông Bí Cảnh, pháp lực có lực lượng trăm vạn mã lực, có lực lượng di sơn đảo hải thì mới có thể thúc dục toàn bộ. Bất quá chỉ cần ngươi có thể hấp thu tám trăm vạn Thiên Ma, thì cũng có thể coi như bọn chúng sẽ làm khổ sai cho ngươi, giúp ngươi vận hành toàn bộ vương đỉnh! Chín trăm chín mươi chín đại trận đồng thời đánh ra thì cũng đủ sức chống lại cao thủ như Ma Suất! Ít nhất là cũng ngang tài ngang sức với hắn, hắn không thể giết ngươi được!”

Đúng lúc này Diêm lại nói.

“Tám trăm vạn Thiên Ma?” Phương Hàn cả kinh nói, “Ta đi đâu mà tìm được tám trăm vạn Thiên Ma làm khổ sai cho ta đây. Toàn bộ đại quân của Thủy Cổ Thiên Ma sợ chỉ có chừng mười vạn Thiên Ma mà thôi.”

“Trong Quy Hu có một thông đạo vô cùng nguy hiểm, thông với Thiên Ma Giới ở ngoại vực.” Diêm nói, “Lần này chúng ta hàng phục Thủy Cổ Thiên Ma, thu hoạc rất lớn, cũng có đủ lực lượng để xông vào đó thử một lần!”

“Thật sự sao? Thật có thể có cơ hội đó sao?!” Trong lòng Phương Hàn nổi lên một cổ nhiệt hỏa, tu vi càng cao thì càng cần một kiện pháp bảo cực phẩm, có giải quyết hết toàn bộ chuyện tình trong thiên hạ, Hoàng Tuyền Đồ vốn là phù chiếu của Hoàng Tuyền Đại Đế, nhưng chỉ sợ là hắn phải tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh mới có thể phát huy hết uy lực của Hoàng Tuyền Đồ.

Mà Ngũ Ngục Vương Đỉnh cũng vậy, trong thời gian ngắn hắn khó có thể phát huy hết tác dụng của nó.

Nhưng nếu như hấp thu đủ tám trăm vạn Thiên Ma, bắt bọn chúng là khổ sai thúc dục đại trận thì lại bất đồng, cho phép thúc dục các đại trận lợi hại, uy lực cũng rất lớn…

Với tu vi hiện tại của Ma Suất, chỉ cần một cái Đại Băng Diệt Thuật cũng đủ để biến Phương Hàn thành tro bụi.

“Đúng rồi, ngươi vừa mới nói có thể luyện chế Thủy Cổ Thiên Ma Vương Thành Pháp Thánh Xá Lợi? Pháp Thánh Xá Lợi là đan dược gì?” Phương Hàn đột nhiên hỏi.

“Pháp Thánh Xá Lợi là đan dược số một số hai của Hoàng Tuyền Môn! Tuyệt phẩm địa cấp đan dược! Gần ngang với Cửu Khiếu Kim Đan! Sau khi luyện thành, để ngươi dùng có thể gia tăng lực lượng thêm vạn mã lực! Chính thức đạt được lực lượng vạn mã bôn đằng!” Diêm đắc ý cười ha hả.

“Cái gì? Lực lượng vạn mã bôn đằng! Đây là lực lượng tương đương với cao thủ Thiên Nhân Cảnh!” Phương Hàn biết rõ sau khi đạt đến Thiên Nhân Cảnh thì pháp lực có lực lượng ít nhất là vạn mã lực, “Ta dùng Di Hoa Tiếp Mộc hấp thu pháp lực của Hắc Thủy Vương Xà mới có được lực lượng hai ngàn mã lực, sao Pháp Thánh Xá Lợi lại có thể đề thăng nhiều như vậy?”

“Hừ, Hắc Thủy Vương Xà làm sao có thể so sánh với bổn nguyên của cao thủ Kim Đan Cảnh! Pháp Thánh Xá Lợi cần bổn nguyên tinh khí của cao thủ Kim Đan Cảnh! Ngươi hiểu không? Cao thủ Kim Đan Cảnh đó! Ai có khả năng giết chết, thu lấy bổn nguyên tinh khí của cao thủ Kim Đan Cảnh? Kim đan của cao thủ Kim Đan Cảnh thì càng trân quý hơn! Kim Đan bao hàm tất cả thần thông của tu sĩ, trong đó còn ẩn chứa lực lượng của người đó. Bất quá một tu sĩ khi lâm nguy thì sẽ tự chấn nát kim đan, tự bạo đồng quy vu tận với kẻ địch, ngay cả Vong Tình Thủy cũng không thể ngăn cản được. Cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nếu như bị kim đan nổ mạnh đánh trúng thì cũng sẽ bị thương đó. Ngươi nghĩ xem ai có thể có được?” Diêm tấm tắc nói, “Lần này chúng ta có được một cái vận khí ** chó, ***ng phải một Thiên Ma Vương mất đi kim đan, trùng hợp có vong tình thủy khắc chế Thiên Ma Giải thể Đại Pháp. Ta nghĩ Ma Suất và Phương Thanh Tuyết không giết chết mà phong ấn Thiên Ma Vương này cũng là vì bổn nguyên của hắn! Cạc cạc, cạc cạc()!”

(*) Cạc cạc cạc cạc: tiếng cười, tìm mãi mà không nghĩ ra tiếng cười nào thay thế được. Mọi người có thể gợi ý cho mình không?

“Nói như vậy? Chúng ta lần này thực sự là phát tài rồi?” Phương Hàn có chút chần chờ nói.

“Là phát tài lớn, một số tiền tài lớn vô cùng.” Diêm khẳng định gật đầu, dùng móng vuống khổng lồ vỗ vỗ đầu mình, phát ra âm thanh đông đông đông tựa như trống trận. Diêm mỗi khi hung phất lại dùng long trảo đập vào đầu mình, làm ra động tác rất là buồn cười, “Mẹ, không có tiền tài lớn như thế này thì ngươi có tu luyện một vạn năm cũng không thể sánh bằng Hoa Thiên Đô!”

“Đã tra hỏi ra Đại Thiết Cát Thuật chưa, ta suýt chút nữa chết vì loại thần thông này.

“Đương nhiên ta sẽ không bỏ qua loại thần thông này. Không tra hỏi thì thật là quá đáng tiếc!”

Trong khi Phương Hàn dùng tinh thần trao đổi với Diêm thì cũng không có nhàn rỗi, một mặt thúc dục Nhiếp Không Chuyển Di Trận, điều khiển vương đỉnh chạy khắp nơi, đồng thời phát huy uy lực của Thôn Linh Trận, hấp thu hết toàn bộ Thiên Ma chạy tứ tán khắp nơi vào trong vương đỉnh.

Sau khi Thủy Cổ Thiên Ma biến mất, mười vạn Thiên Ma trên trời cũng mất đi chủ soái, bắt đầu chạy trốn tán loại cả lên. Phương Hàn lúc trước cũng chỉ giết được chừng bốn ngàn Thiên Ma, bởi hiện hắn cũng chỉ có hơn ba nghìn bảy trăm viên Bích Lạc Đại Đan, so sánh với mười vạn Thiên Ma thì chỉ là một con số nhỏ bé mà thôi.

Nhưng hiện tại thì hiệu xuất cao hơn rất nhiều.

Vương đỉnh bay lượn khắp nơi, tựa như di hình hoán ảnh, lúc thì ở phía đông, nơi có đông đảo Thiên Ma, tạo nên một luồng lốc xoáy trong nháy mắt đem toàn bộ Thiên Ma hút sạch, sau lại hiện ra phía tây, lại hút sạch mấy ngàn Thiên Ma nữa… Vốn Phương Hàn cũng không có khả năng đồng thời vận dụng Nhiếp Không Chuyển Di Trận và Thôn Linh Trận nhưng sau khi hấp thu được thật nhiều Thiên Ma làm khổ sai thì việc điều khiển càng dễ dàng, linh hoạt hơn trước.

Người của Lôi Đế Động Phủ ở bên dưới, kể cả sáu sứ giả đều trợn mắt, há hốc mồm, vốn bọn họ còn sợ Phương Hàn bị giết chết, thân tử đạo tiêu, không ngờ là Phương Hàn lại mạnh mẽ như vậy, có một kiện cực phẩm bảo khí có uy lực mạnh mẽ đến vậy!

Chỉ chốc lát sau, đại quân Thiên Ma trên bầu trời đã trở nên mỏng manh, ít nhất là năm vạn Thiên Ma đã bị Phương Hàn thu vào trong vương đỉnh.

Còn sót lại mấy vạn nhưng không hấp thu kịp, đã để bọn chút chạy trốn hết, Phương hàn tiếc nuối một hồi. Hắn cũng hiểu thêm được sự chênh lệch giữa bản thân và Hoa Thiên Đô.

Hoa Thiên Đô không cần bất cứ pháp bảo gì, chỉ một chiêu Tuyết Mãn Càn Khôn thì đã có thể đóng băng một khu vực rộng tám nghìn dặm, đừng nói là mười vạn Thiên Ma, sợ là cả trăm vạn Thiên Ma cũng bị mộ chiêu này đông lại hết.

Phương Hàn cũng biết rõ, Hoa Thiên Đô từng được một đề quốc mời tới làm lễ để mong một mùa thu hoạch tốt vào năm sau, chỉ một chiêu tuyết rơi phủ trắng non sông, làm cho cả đế quốc biến sắc, chỉ còn lại một màu trắng.

Mà hắn hiện tại dùng vương đỉnh lại để rất nhiều Thiên Ma trốn thoát.

Hắn thu hơn năm vạn Thiên Ma vào trong vương đỉnh, nhìn những Thiên Ma kia bỏ chạy tán loạn cũng không có đuổi theo, chậm rãi hạ xuống, tụ họp với người của Lôi Đế Động Phủ, mà sáu đại Lôi Điện sứ giả cũng bay tới, lau mồ hô trán, thầm hô may mắn không thôi.

Đúng lúc này vài đạo nhân thần bí mặc hắc ý ở rất xa nhìn về chỗ mấy người Phương Hàn. Một người áo đen nói: “Thủ hạ của Phương Thanh Tuyết quả nhiên lợi hại. Chúng ta đến chậm một bước! Ngươi đã một lần nữa trấn áp được Thủy Cổ Thiên Ma.”

“Vốn Ma Suất bị người của Thái Nhất Môn đuổi giết, Lôi Đế Động Phủ mất đi người che chở, chủ thượng lệnh chúng ta tới đây lấy bổn nguyên của Thủy Cổ Thiên Ma, không ngờ lại tính sai một bước!” Một hắc y nhân thần bí khác nói.

“Thủy Cổ Thiên Ma là cao thủ luyện thành kim đan, lại mất đi kim đan, thực lực giảm mạnh, ngàn năm khó có được! Chúng ta có nên đánh tới, cướp đoạt không?” Một thần bí nhân khác ngạo nghễ nói.

“Không! Không nên đả thảo kinh xà. Thủ đoạn của Phương Hàn rất quỷ bí, lại thêm Ngũ Ngục Vương Đỉnh, chúng ta cũng rất khó có thể thu phục được hắn, huống hồ bây giờ cũng không phải là thời điểm tốt để xuất hiện. Đáng tiếc là chúng ta không biết Ngũ Ngục Vương Đỉnh lại ở trong tay của Tuyệt Mệnh Đảo Chủ, nếu không đã chiêu tập nhan mã, giết chết hắn, cướp đi dỉnh kia!”

“Chúng ta bây giờ không thể bạo lộ, nếu không sẽ bị Tiên, Ma, Yêu ba đạo đồng thời truy sát. Âm thần ẩn nấp, tạo ra sóng gió, gây ra đại chiến Tiên Ma, làm các phe phái tổn thất thảm trọng, đây là thiên điều do chủ tử đặt ra! Chờ một ngày kia, chúng ta xuất hiện thì Tiên Đạo tính là gì? Ma Đạo là gì? Yêu Đạo là gì? Chúng ta sẽ thống nhất Tiên Ma Nhân Yêu! Chư tiên vạn giới!”

“Nhiệm vụ lần này thất bại, chúng ta nên làm sao bây giờ? Làm thế nào để bẩm báo lại với sứ giả của chủ tử?”

“Cứ bẩm báo lại đầy đủ mọi thứ! Dù sao thì nghe đồn Phương Thanh Tuyết là điện mẫu chuyển thế, một khúc xương cứng, chúng ta cũng không có khả năng thành công dễ dàng như vậy, sứ giả của chủ tử cũng rõ điều này.”

Mấy hắc y nhân thần bí sau khi thương lượng một hồi thì phóng ra một đạo phù chú màu đen, sau khi không khí biến ảo, nhộn nhạo một chút thì biến mất, không thấy bóng dáng dâu nữa.

Mấy hắc y nhân thần bí này pháp lực cũng không cao, chỉ ngang ngửa với Thương Bách Tủ mà thôi, tựa hồ vừa mới trở thành cao Thủ Thần Thông Bí Cảnh không lâu, vậy mà nói chuyện lại không coi air a gì, bất quá pháp bảo trên người bọn hắn có chút kỳ quái, tựa hồ là một tổ chức tu đạo thần bí chưa từng lộ diện trong giới tu đạo! Mưu đồ làm chuyện to lớn!

Bất quá những cái này Phương Hàn cũng không biết. Hắn hiện tại đang tiếp nhận sự khen tặng của sáu vị sứ giả, đồng thời cùng với Long Huyên, ma nữ đến Lôi Đế Động Phủ, được tiếp đón bằng Đan Nguyên Đại Hội.

“Lần này toàn bộ là nhờ Phương Hàn huynh đánh lui Thiên Ma, bảo vệ bốn mươi chín đảo của chúng ta an toàn, bằng không chúng ta khẳng định chết không có đất chôn. Bất quá chúng ta bảo vệ phong ấn thất bại, gây nên đại họa, mong Phương Hàn huynh trước mặt Thanh Tuyết đại tiểu thư có thể nói tốt cho vài câu. Nếu không Thanh Tuyết tiểu thư sẽ mạnh mẽ trừng phạt chúng ta.”

Xuân, Hạ, Thu, Đông, Nhật, Nguyệt! Sáu vị sứ giả mỗi người cầm một chén rượu, hướng về Phương Hàn nói.

“Được! Ta sẽ nói giúp cho.”

Phương Hàn mỉm cười.

“Còn có chuyện hôm nay đã xảy ra, chúng ta làm đã gửi phi điện truyền thư về cho Phương Tường ở Tử Điện Phong trong Vũ Hóa Môn, để nàng báo cáo lại với tiểu thư, đồng thời nói rõ công lao của Phương Hàn huynh.”

Sáu vị sứ giả nói.

Bình Luận (0)
Comment