Lần trước Phương Hàn tiêu diệt Thiên Nghi Mẫu Giáo thu được ba mươi ba cổ tự. Thời điểm tiếp tục đi diệt chúa tể Chiến Tranh, đối phương không ngờ đã biến mất.
Sau lại ở Giới Thượng Giới đã xảy ra một loạt chuyện, Phương Hàn đã quên mất việc này.
Hiện tại không ngờ lại lần nữa xuất hiện, hơn nữa chúa tể Chiến Tranh đã tử vong, Ứng Thiên Tình cướp lấy đại vị, pháp lực lại tấn chức tới cảnh giới khó tin. Hơn nữa khí tức Tiên Vương trên người hắn dường như đã thức tỉnh, không ngờ lại là một vị Tiên Vương cổ xưa chuyển thế. - Tình Nghĩa Tiên Vương!
Phương Thanh Tuyết trông thấy một màn này, biến sắc kêu lên:
- Không thể tưởng được, Ứng Thiên Tình lại là Tình Nghĩa Tiên Vương chuyển thế, đã ngã xuống từ rất lâu, còn trước cả Thần Thoại lão nhân, lại lần nữa xuất thế, thật khó tin, Phương Hàn! Huynh xem, Thiên Phi Ô Ma và bảy đại Thần Đế viễn cổ của Thần tộc đều ở bên trong đại kết giới của Ứng Thiên Tình kìa, pháp lực của bọn họ cũng tăng tiến vùn vụt.
Quả nhiên, Phương Hàn cũng nhìn thấy Thiên Phi Ô Ma, Thần Đế viễn cỗ đều ở chung một chỗ với Ứng Thiên Tình.
- Điều này cũng coi như không được gì, pháp lực của Ứng Thiên Tình cũng chỉ là vừa mới đạt tới mười chín Kỷ nguyên, phát huy ra một phần của Tình Nghĩa Tiên Vương chuyển thế. Cho dù chân chính Tiên Vương buông xuống, hiện tại đều không làm gì được ta huống chi là Tiên Vương chuyển thế. Lần này Thần vật phun ra, chính là thời điểm ta chân chính tấn chức, tất cả địch nhân đều phải bị quét ngang, muội yên tâm đi.
Phương Hàn nói.
- Muội biết! Thân phận của huynh hiện tại muội đã nhớ lại không ít, trí nhớ của thời xa xưa đã bắt đầu thức tỉnh. Tuy nhiên thân phận của Hoa Thiên Đô kia, là một khối u ác tính từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh sinh ra. Năm đó đã muốn luyện hóa huynh, lại đi theo huynh ra ngoài, bị Tạo Hóa Tiên Vương phong ấn kết hợp cùng linh hồn của Hoa Thiên Quân, do đó sinh ra Hoa Thiên Đô dị dạng này. Huynh phải cẩn thận.
Điện Mẫu Thiên Quân nói.
- Hết thảy ta đều đã biết, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay ta, chư Tiên Vương không phải vạn năng, mà ta thì lại không gì làm không được.
Phương Hàn thản nhiên nói, cảm xúc trên mặt không có nửa điểm dao động.
"Chư Tiên Vương không phái vạn năng, mà ta không gì làm không được..." Phương Thanh Tuyết nghe nói những lời này, ngẩn ngơ ngây người. Giờ khắc này, nàng cảm nhận được sự vĩ đại của Phương Hàn, chân chính không gì làm không được.
Ở dưới điều khiến của Phương Hàn, Thế Giới Thụ lại lần nữa bành trướng ra, xâm nhập vào trong con sông hải dương thần vật được phun ra, không ngừng hấp thu đủ loại Thần vật.
Thủ Đoạn như vậy, khiến cho Hoa Thiên Đô cùng với Ứng Thiên Tình so ra đều như gặp sư phụ.
Cánh cửa Vĩnh Sinh phun ra thần vật đợt thứ nhất, Phương Hàn thu hoạch được hai phần ba. Còn thừa một phần ba, Hoa Thiên Đô thu hoạch phân nửa, Ứng Thiên Tình thu hoạch một nửa còn lại. - Đáng giận!
Hoa Thiên Đô thân hình cao lớn, đứng thẳng ở trung ương Thiên Đô Thành nhìn lên cánh cửa Vĩnh Sinh, không ngừng đánh ra thân thông tuyệt thế, nhưng cũng không thể lay chuyển Thế Giới Thụ mảy may nào.
Giờ này, rốt cục hắn cảm giác được, năm đó vì sao khi Thủy Tổ Thánh Vương chặt đứt đại thụ, gặp phải phản phệ bị thương nặng.
"Không vội không vội ta chờ cánh cửa Vĩnh Sinh tiếp tục phun ra, có các thứ cường đại như Tam Sinh Thạch, còn có chữ Đạo. Ta chỉ cần chiếm được chữ Đạo kia là có thể giết chết tất cả. Phương Hàn cũng phải thân phục dưới chân ta." Hoa Thiên Đô lại lần nữa tăng mạnh lực lượng của chính mình. Đồng thời trên tay hắn một cỗ quang hoàn tập trung tất cả lực lượng của Tiên Vương, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể tung một kích mang tính hủy diệt vào Nguyên Giới. - Thiên Phi Ô Ma! Phương Hàn thật cường đại! Ta tuy rằng thức tỉnh lực Tiên Vương của mình, nhưng vẫn còn không thể chống lại đạo thuật của hắn.
Ứng Thiên Tình, Tình Nghĩa Tiên Vương chuyển thế đứng trong một kết giới thật lớn nhìn Thế Giới Thụ, sắc mặt vô cùng khó xem.
- Tình Nghĩa Tiên Vương! Ngài hiện tại phải làm chính là sinh tồn trong kẽ hở, cướp đoạt Thần vật củng cố tu vi của mình, tiếp tục tu luyện đạt tới cảnh giới Tiên Vương chân chính, liên hợp cùng Thủy Tổ Thánh Vương, mới có thể giết chết Phương Hàn, đạt được Vĩnh Sinh.
Thiên Phi Ô Ma lạnh lùng nói.
- Ta cũng biết vậy! Lúc này Hoa Thiên Đô tranh hùng cùng Phương Hàn. Hoa Thiên Đô là khối u ác tính của cánh cửa Vĩnh Sinh, mà thân phận của Phương Hàn còn thần bí hơn. Hai người tranh hùng, tất có một bị thương...
Ứng Thiên Tình nói:
- Đây là cơ hội cực tốt của ta! Phương Hàn cùng ta có thù giết cha không đội trời chung, ta nhất định phải giết chết hắn, kết liễu nhân quả này mới có thể tấn chức tới cảnh giới cao thâm hơn.
_"Ầm ầm!" _
Ngay lúc hắn vừa đứt lời, cánh cửa Vĩnh Sinh lại lần nữa bắt đầu phun ra đợt thứ hai, lần này phun ra còn mãnh liệt hơn.
"ô ô ô ô ô ô..." trong tiếng quỷ khóc thần gào, chư thần cộng minh, quần tiên phạm xướng... vô số Thần vật lại buông xuống: từng cây rừng, cây linh dược hình người, từng khối từng khối tài liệu thần khí, thậm chí còn có một chữ Văn thượng cổ, đều hiện ra trong lần phun này.
Dường như cánh cửa Vĩnh Sinh muốn phun ra Thần vật còn ứ đọng trong ba ngàn kỷ nguyên qua nên lần này toàn bộ đều phun ra.
- Rốt cục bắt đầu phun ra Cổ tự rồi!
Phương Hàn quen thuộc với cánh cửa Vĩnh Sinh vượt qua hết thảy Tiên Vương, ánh mắt hắn chợt lóe sáng, liền thấy được rất nhiều cổ tự cường đại xen lẫn bên trong vô số thần vật.
Hắn liền rời Khởi Nguyên Giới bay thẳng lên không trung, tiến vào bên trong dòng sông thần vật kia, mang theo thần uy của Kỷ Nguyên xông thẳng tới phía cánh cửa Vĩnh Sinh.
Lấy hắn làm trung tâm Kỷ Nguyên Thần Trận điên cuồng vận chuyển những Thần vật kia ào ào đầu nhập vào trong đó, trực tiếp hòa tan.
- Vĩnh Sinh Hải, buông xuống!
Phương Hàn vung lên hai tay, lập tức vô số Vĩnh Sinh khí lại lần nữa buông xuống, ngưng tụ trên đỉnh đầu của hắn, thành một hải dương mênh mông tới ức vạn năm ánh sáng, sau đó nước biển trong hải dương hợp thành từng cái từng cái xiềng xích trật tự. Cuối cùng ngưng tụ thành một tấm lưới cực lớn không gì sánh kịp.
Tấm lưới cực lớn này trực tiếp tiến vào bên trong dòng sông chặn ngay tại ngọn nguồn, vớt thần vật. Không ngờ hắn muốn một lưới vớt hết tất cả Thần vật, không để cho Hoa Thiên Đô cùng Ứng Thiên Tình một chút cơm thừa rượu cặn nào.
Chiêu thức ấy của Phương Hàn, không thể không nói là tàn nhẫn.
- Qua! Thật nhiều Cổ tự... Thắng! Vương! Hoàng! Hầu! Tước! Trung...
Tấm lưới Vĩnh Sinh cực lớn ngang dọc ức vạn năm ánh sáng, hết thảy Thần vật đính vào mắc lưới. Phương Hàn liền thấy được, ước chừng có hơn một trăm cổ tự, rơi vào trong lưới của mình, trong đó có "Vương" "Hoàng" "Hầu" ... trong truyền thuyết, những thể chữ cường đại này được một đám cổ tự nhỏ yếu vây quanh như tinh tú bao quanh ánh trăng rằm, xông phá mà ra. Nếu không phải pháp lực của Phương Hàn mạnh mẽ, chỉ sợ sẽ bị bọn chúng chấn đến phải bùng nổ. Những cổ tự này, mỗi chữ đều có linh tính, đều có tính cách độc lập, giống như là một đám Tiên Tôn, cao thủ vô thượng tiêu sái dạo bước, rơi vào bên trong lưới đều không chịu hàng phục, ngược lại phản kháng kịch liệt.
Tuy nhiên, Phương Hàn lập tức thúc động Đại Vận Mệnh Thuật mãnh liệt trấn áp. Những cổ tự này, dường như từng cái một đều cảm ứng được khí tức của Phương Hàn, ngay sau đó trở nên dịu ngoan lại. Tự nhiên dung nhập vào trong Kỷ Nguyên Thần Trận, bắt đầu trở thành từng cái mắt trận của Kỷ Nguyên Thần Trận.
Chỉ trong thời gian ngắn, pháp lực của Phương Hàn tăng mạnh, khí tức Tiên Vương càng ngày càng nồng đậm.
- Đáng giận! Chết tiệt! Chết tiệt mà!
Hoa Thiên Đô trông thấy một màn này, rốt cục không nhẫn nhịn nổi. Cả người lập tức bay vọt lên, vung bàn tay to chộp mạnh tới, như lang như hổ xông về phía Phương Hàn, hắn triển khai thủ đoạn công kích đối phương: - Phương Hàn! Ngươi đừng mơ tưởng độc chiếm cổ tự!
Hắn công kích một quyền, các loại quang hoàn Tiên Vương liên tiếp nổi lên, Tạo Hóa Thần Quyền, Khởi Nguyên Thần Quyền, Chân Lý Thần Quyền, Nguyên Thủy Thần Quyền, Thần Thoại Quyền, Thứ Nguyên Thần Quyền... đủ loại tuyệt học Tiên Vương kết hợp chung một chỗ thành: Thiên Đô Quyền! - Phương Hàn! Ngươi sáng lập Kỷ Nguyên Đạo! Ta cũng sáng lập Thiên Đô Đạo của ta, Thiên Đô Quyền!
Thần quyền của Hoa Thiên Đô hung mãnh áp bức tới, với khí thế nuốt núi sông, toàn bộ dòng sông Thần vật phun ra bị một quyền này, thiếu chút nữa đều bốc hơi lên. Rất nhiều Thần vật bốc hơi lên đều dung nhập trong một quyền của hắn, uy lực càng lớn hơn nữa.
Thân thể của hắn ước chừng cao lớn tới trăm ngàn năm ánh sáng, đứng sừng sững trong gió lốc hủy diệt tối đen, như một vị Thần buông xuống.
- Cút ngay!
Phương Hàn chỉ nói ra hai chữ, sau đó trở tay tung ra một quyền, va chạm cùng thần quyền của Hoa Thiên Đô. Một quyền này của hắn không tinh xảo không màu mè dánh ra một cách tự nhiên. Nhưng chính một quyền bình thường này, khí tức mênh mông cùng thân thể cao tới trâm ngàn năm ánh sáng của Hoa Thiên Đô lập tức bị đập nát, lại lần nữa biến thành nguyên khí, quay cuồng trên không trung... Thật đúng là "cút ngay" ra ngoài!
Càng nhiều cổ tự, Thần vật, tiến vào trong thân thể Phương Hàn. Phương Hàn phi thường ngoan độc. Thực tế, phóng ra Vĩnh Sinh Hải, nước biển hóa thành xiềng xích trật tự, ngưng kết thành tấm lưới cực lớn, phong tỏa ngay trước cánh cửa Vĩnh Sinh, những Thần vật phun ra đều rơi vào trong đó, người khác ngay cả canh thừa cũng không có mà ăn.
Trong nháy mắt, ước chừng có mấy trăm cổ tự dung nhập bên trong Kỷ Nguyên Thần Trận.
- Phương Hàn! Ngươi ác độc như thế, ta phải diệt Kỷ Nguyên Môn của ngươi!
Hoa Thiên Đô phẫn nộ đến thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi. Hắn khổ tu nhiều năm, pháp lực tăng lên tới mười chín kỷ nguyên đỉnh phong, vốn nghĩ rằng mình đã có thể chiến một trận ngang sức cùng Phương Hàn, thế nhưng không ngờ vẫn như cũ không phải đối thủ của Phương Hàn, chỉ một chưởng liền bị đánh tan.
Trong cơn giận dữ, trong lòng hắn cũng có nghi vấn: "Nhờ đâu Phương Hàn lại mạnh như vậy! Vì cái gì?"
Nhưng hắn cũng biết thời điểm hiện tại không phải là lúc phẫn nộ. Hắn quyết định thật nhanh, lập tức giơ bàn tay lên tập trung tất cả pháp lực, dương đông kích tây, công kích Nguyên giới. - Đại Vận Mệnh Thuật! Không gì làm không được!
Ở bên trong Nguyên giới, Phương Thanh Tuyết cùng tất cả cao thủ, đều gần như cảm nhận được đợt lực lượng công kích này. Lập tức điều động pháp lực đối kháng, một dòng sông vận mệnh hội tụ cùng hải dương Vĩnh Sinh, va chạm cùng một chỗ với pháp lực của Hoa Thiên Đô.
Một tiếng nổ ầm vang. Nguyên giới hơi chấn động một chút, rồi hóa giải pháp lực của Hoa Thiên Đô thành vô hình.
- Chết đi! Toàn bộ Kỷ Nguyên Môn diệt môn cho ta! Tình Nghĩa Tiên Vương! Ngươi còn không ra tay? cùng nhau hủy diệt Kỷ Nguyên Môn rồi diệt Phương Hàn sau!
Hoa Thiên Đô hoàn toàn điên cuồng rồi, không ngờ bắt đầu liên thủ với Ứng Thiên Tình.
Thân thể hắn lại lần nữa cô đọng, tiến hành công kích mãnh liệt Nguyên giới hết đợt này tới đợt khác.
Ứng Thiên Tình cũng biến sắc, liên tục kích ra hai quyền: một quyền biến thành một cái vũ trụ, một quyền biến thành một cái tinh hà. Trong vũ trụ là một chữ Tình, bên trong tinh hà là một chữ Nghĩa.
Hai chữ này lợi hại phi thường, tình nghĩa như núi trầm trọng đến đủ để đè sụp thái cổ.
- Hừ! Chỉ hai người các ngươi, cũng muốn hủy diệt Nguyên Giới của ta, Vĩnh Sinh Thần!
Phương Hàn gần như không một chút nghĩ ngợi, bắt đầu thúc động thần lực Vĩnh Sinh khí ở chỗ sâu trong trong tấm lưới hải dương.
_"Ầm ầm!" _
Hằng hà sa số Vĩnh Sinh Thần phóng vọt ra, tới phía trước đại kết giới của Ứng Thiên Tình, rồi lập tức bùng nổ. Những Vĩnh Sinh Thần này thân thể cao lớn, mỗi một vị đều cao lớn tới một năm ánh sáng, lực bùng nổ có thể so với Thiên Quân mười lăm kỷ nguyên tự bạo.
Lập tức, lực lượng mang tính hủy diệt liền phá vỡ kết giới của Ứng Thiên Tình.
Thân thể Phương Hàn vừa động. "Vèo" một cái, liền hiện ra ngay bên cạnh Ứng Thiên Tình, tung ra một chướng, Ứng Thiên Tình không kịp phản ứng đầu nổ tung, biến thành mảnh nhỏ.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ