Vĩnh Sinh

Chương 190 - Huyết Dạ Chi Vương

Phương Hàn cũng đã sớm học thuộc lòng môn quy của Vũ Hóa Môn rồi.

Đệ tử có cống hiến cho môn phái, cũng đều được phần thưởng tương ứng. Trong đó quan trọng nhất là vì môn phái cống hiến pháp quyết thần thông. Chân truyền đệ tử ra ngoài du lịch, ngẫu nhiên chiếm được kỳ ngộ gì đó, chẳng hạn như đạo thuật thượng cổ lưu truyền lại, sau đó trở về cống hiến cho môn phái lập tức có thể được ban thưởng rất nhiều trân tàng.

Cho dù là chỉ cống hiến một quyển võ công bí pháp, phương pháp rèn luyện thân thể, cũng có thể kiếm được đại lượng đan dược. Bởi vậy rất nhiều đệ tử quyền quý, tiến nhập Vũ Hóa Môn đều nguyện ý muốn gia tộc của chính mình cống hiến bí pháp để đổi lấy phần thưởng.

Cống hiến võ công bí cảnh cũng có thể kiếm được đan dược!

"Sao vậy ạ? Vũ Hóa Môn ta gia đại nghiệp đại, bởi vì cống hiến của đệ tử mà cảm thấy khó xử khi ban thưởng sao? Chư vị đại trưởng lão, các vị đều là vạn cổ cự đầu, tùy tiện cắt một nhúm tóc xuống, còn to hơn cả cái chân của đệ tử nha." Phương Hàn trông thấy ba đại trưởng lão trầm ngâm không nói, tựa hồ có chút khó xử. Lập tức mở miệng cười nói.

Từ khi Hoàng Tuyền Đồ bại lộ mà chưởng giáo Phong Bạch Vũ cũng không truy cứu, tâm tư của Phương Hàn được thả lỏng rất nhiều, đối với Vũ Hóa Môn cũng cảm thấy thân thiết hơn, có một loại cảm giác như ở nhà vậy, cho nên đối mặt với ba đại trưởng lão trùm đời này, hắn cũng thoải mái nói chuyện không cố kỵ nhiều.

“Tiểu tử này, còn tưởng rằng bọn ta không có gì sao? Phải biết rằng mấy món pháp quyết mà ngươi cống hiến, toàn bộ đều là thần thông không nói, lại còn có vài vô thượng thần thông nữa! Thoáng cái xuất ra nhiều cống hiến như vậy, bảo chúng ta làm sao ban thưởng đây? Môn quy ngươi không phải là không biết." Truyền Công trưởng lão râu mép tán loạn, vuốt vuốt hàng lông mi, lắc đầu nói với Phương Hàn.

Phương Hàn cười hì hì nói: "Môn quy đệ tử đương nhiên biết, cống hiến một môn tiểu thần thông, vậy có thể kiếm được một kiện hoặc là vài món linh khí. Cống hiến một môn đại thần thông, thì có thể kiếm được một kiện hoặc là vài món bảo khí! Cống hiến một môn vô thượng thần thông, sẽ được ban thưởng rất rất lớn, chuyện này phải có nhiều trưởng lão bàn bạc, đồng thời đệ tử này còn có thể đưa ra các loại yêu cầu nữa."

Bí quyết tu luyện thần thông cũng được phân cao thấp. Như Mộc Linh Thuật chẳng hạn, được gọi là tiểu thần thông. Có thể bồi dưỡng thân thể, hấp thu vạn mộc linh khí, ngưng tụ linh đan gì đó.

Mà Thiên Mộc đại pháp chính là đại thần thông tương đương với tám đại thần thông của Vũ Hóa Môn là Tử Điện Âm Lôi Đao, Thiên Hàn Huyền Minh Kính, Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí... Vân vân, đều thuộc về đại thần thông.

Về phần vô thượng thần thông, đó chính là Chân Không Âm Dương Đạo mà chưởng giáo chí tôn tu luyện, còn có Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí là một đại pháp trong nháy mắt có thể giết người, cũng thuộc về vô thượng thần thông. Ngũ Đế Đại Ma thần thông cũng thuộc về vô thượng thần thông, Tiên Thiên Bạch Cốt thần thông, Đại Băng Diệt Thuật của Ma Suất cũng đều là vô thượng thần thông.

Vô thượng thần thông, khi luyện thành từng loại một, uy lực cực lớn, nhưng mà phi thường khó luyện thành. Mỗi một chủng pháp quyết cũng đều dị thường trân quý, là tinh hoa trong trời đất, thâm sâu khó dò trong giới tiên đạo.

Phương Hàn lần này cũng rất chờ mong, bản thân cống hiến nhiều thần thông như vậy, môn phái không biết ban thưởng cho mình cái gì đây?

Thiên Hình trường lão gõ gõ lên quyển sách mà Phương Hàn cống hiến, lắc đầu, "Đại Thiết Cát Thuật, Linh Lung Đại La Thiên, Hắc Nhật Phong Tai, Đại Nhật Hỏa Tai. Đều là đại thần thông vô thượng, Đại Thiết Cát Thuật thì không tính, bởi vì nó xuất hiện từ Thiên Ma. Sẽ không gặp phiền toái gì, nhưng nếu như là Linh Lung phúc địa biết Vũ Hóa Môn chúng ta chiếm được phương pháp tu luyện của Linh Lung Đại La Thiên, chỉ sợ sẽ tìm tới! Thái Nhất Môn cũng sẽ đến sinh sự. Cho nên Phương Hàn, ngươi đã đem những thần thông này giao cho môn phái, cũng là một chuyện phiền phức."

Công pháp tu luyện của mỗi một môn phái đều là loại cấm chỉ ngoại truyền, nếu như truyền ra ngoài, ngàn phương đều muốn thu hồi lại. Nếu như Tử Điện Âm Lôi Đao của Vũ Hóa Môn mà truyền ra ngoài, Vũ Hóa Môn nhất định cũng sẽ phái đệ tử đi giết bằng được kẻ đã học công pháp kia. Còn phải truy cứu trách nhiệm của người truyền ra công pháp này nữa.

Cái gì là bí quyết thần thông?

Chính là thà rằng trăm vạn xác người nằm xuống, lâm vào họa diệt tộc, cũng không chịu tiết lộ, bí pháp đó cũng là căn cơ của một môn phái.

"Thái Nhất Môn, Linh Lung phúc địa tìm đến cũng tốt. Vũ Hóa Môn chúng ta dù sao cùng bọn họ cò kè mặc cả cũng hay. Cùng lắm thì thì cấm đệ tử môn phái tu luyện những loại thần thông này, thế nhưng cũng phải để cho hai môn phái kia đền bù chút tổn thất, đến lúc đó chúng ta há miệng sư tử ra. Yêu cầu bọn hắn trăm ngàn bảo khí...vv.... Chẳng phải là quá lời sao? Mấy vị đại trường lão so với đệ tử còn thông minh hơn nhiều a. Đây cũng là một cơ hội. Các vị trưởng lão trong lòng đều biết rõ. Lấy cớ này để giảm đi giá trị phần thưởng ban cho đệ tử, như vậy sau này ai dám làm việc vì môn phái nữa." Phương Hàn chà xát ngón tay, nói.

"Ha ha ha ha ha, ưmm, Thiên Hình, ta đã sớm nói rồi, tiểu tử này không phải dễ dàng đối phó như vậy đâu.” Thiên Công trưởng lão cuồng tiếu cười lớn.

"Tốt lắm tốt lắm!" Thiên Hình trường lão khoát khoát tay, trên mặt cũng hiện ra vẻ tươi cười nói: "Ngươi tiểu hoạt đầu này, quả thực là có cá tính, cái gì cũng không gạt được ngươi. Dựa theo đạo lý, không tính tới hai mươi chín công pháp tu luyện thàn thông, chỉ riêng việc thông báo chuyện Thần Tộc xuất hiện, thì tối thiểu cũng được thưởng năm sáu trăm bảo khí, thậm chí đạo khí cũng có thể ban cho ngươi. Nhưng mà trong bảo khố dự phòng của môn phái không có nhiều bảo khí như vậy, cũng không phải là không có, thế nhưng quần tiên đại hội sắp tới, môn phái có nhiều đệ tử như vậy, để trợ giúp bọn họ tu luyện, cũng không thể không ban thưởng, nếu như toàn bộ đều cho ngươi, vậy đám đệ tử khác thì sao? Khó tránh khỏi giật gấu vá vai. Ngươi nói đi, ngươi đưa ra một cái điều kiện, vô luận là chuyện có thể làm được, chúng ta sẽ đáp ứng ngươi.

Khi Thiên Hình trường lão nói tới chuyện Thần tộc xuất hiện, thanh âm cũng không nhịn được mà giảm xuống, tựa hồ như sợ người nghe lén vậy.

Ở đây có ba đại trưởng lão, đều là trùm đời, là phụ tá đắc lực của chưởng giáo, nắm quyền lớn, là trụ cột vững vàng của môn phái, cho nên đều biết được chuyện này trọng yếu bực nào.

Phương Hàn báo cáo có Thần tộc xuất hiện đương nhiên đây là một cái công lớn, quả thực so với việc cống hiến hai mươi chín chủng thần thông còn lớn hơn nhiều, có thể nói là quan hệ đến cả sinh tử tồn vong của giới tiên đạo.

“Đưa ra điều kiện ạ? Bề ngoài đệ tử tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, cũng đủ đưa ra một cái điều kiện rồi. Bất quá lần này chưởng giáo chí tôn đã cứu đệ tử ra khỏi nguy nan, Phương Hàn ta liều chết cũng phải vì Vũ Hóa Môn xuất lực. Chuyên khác không nói, đệ tử chỉ có một yêu cầu, hy vọng môn phái có thể có thể đệ tử luyện hóa Ngũ Ngục Vương Đỉnh, Ma Đao Huyết Thương Khung thành đạo khí là được."

Phương Hàn chỉnh sắc, chắp tay nói.

Nghe Phương Hàn nói lời này, ba trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, giống như đã sớm biết Phương Hàn muốn cái điều kiện như vậy, sau khi trầm mặc một hồi, Thiên Hình trường lão chậm rãi mở miệng: "Một kiện bảo khí muốn đắc đạo trở thành đạo khí không phải chuyện đùa. Cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh muốn luyện chế đạo khí cũng không phải là chuyện dễ. Cũng may ngươi có hai kiện ma khí, có vẻ như rất hùng hậu. Nhưng mà công năng của Ngũ Ngục Vương Đỉnh quá phức tạp, muốn luyện thành đạo khí trước hết còn phải tụ tập tám trăm vạn Thiên Ma, sau đó trải qua cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mất mấy trăm năm tinh huyết rèn luyện mới có thể lột xác được. Ta nghĩ mấy trăm năm thời gian ngươi cũng đợi không được."

"Lão này nói không sai, Ngũ Ngục Vương Đỉnh nếu muốn đổi thành đạo khí, không phải là một chuyện dễ dàng." Diêm ở trên người Phương Hàn phát ra thanh âm.

Mấy trăm năm thời gian, quả thực đợi không được. Ma Đao Huyết Thương Khung thì sao ạ?” Phương Hàn nghĩ một lát, sau đó cũng hiểu được.

"Phẩm chất của Ma Đao Huyết Thương Khung còn trên cả Ngũ Ngục Vương Đỉnh, chẳng qua là công năng ít hơn một chút, với lực sát thương thuần túy đã nổi danh rồi. Ngược lại cẩn thận luyện chế một chút sẽ thành công thôi, thế nhưng vẫn tốn của ta mất trăm năm khổ công đó." Thiên Hình trường lão nói tiếp: "Nhưng mà chưởng giáo sư huynh đã chém được một bàn tay của Yêu Thần, cho nên có thể giảm bớt trăm năm khổ công. Ngươi lấy Huyết Thương Khung ra đi!"

"Dạ!"

Phương Hàn giơ tay lên, một hàng huyết quang bay ra ngoài, bị Thiên Hình trường lão thoáng cái bắt được. Vật này lập tức hiện ra bản thể là một thanh ma đao.

Thiên Hình trường lão là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, vạn cổ cự đầu, tự nhiên không sợ Huyết Thương Khung cắt nát bàn tay, lão cầm lấy cẩn thận quan sát một hồi: "Trong này còn lưu lại ma tính của Thất Diệp Ma Quân, ngươi còn chưa có triệt để luyện hóa hết. Ước chừng thi thể của Thất Diệp Ma Quân đã bị ngươi lấy đúng không? Đem hắn lấy ra đi, để ta giúp ngươi luyện hóa!

"Vâng!"

Phương Hàn lúc này mới nhớ tới Thất Diệp Ma Quân còn bị trấn áp ở đáy Hoàng Tuyền hà. Hắn vội vàng câu thông với Diêm, sau đó vẫy tay một cái, một pho tượng Ma Ảnh từ từ bay lên, ngân sắc ma bào, rất trẻ, chính là Thất Diệp Ma Quân.

Hắn đã chết hẳn rồi, không từ mà biệt, trong Thái Nguyên tiên phủ đói bụng mười tám năm, không có bất kỳ tiếp tế gì. Nhưng mà một thân tu vi của hắn vẫn còn lưu lại, thân thể được nguyên khí tinh thuần bao quanh không có bị tiêu tán.

Lúc trước hắn đã tu luyện tới thần thông lục trọng, bây giờ cũng chỉ còn là một đống thi hài Thiên Ma Vương mà thôi. Thế nhưng giá trị vẫn còn rất lớn.

"Dời hồn chuyển phách! Ta giúp ngươi một tay, để Thất Diệp Ma Quân luyện thành phân thân của ngươi!” Thiên Hình trường lão chĩa một ngón tay ra, Phương Hàn cũng cảm giác được pháp lực trên người mình tràn, hơn phân nửa đều quán chú vào thân thể Thất Diệp Ma Quân, sau đó thi hài dần dần mở to mắt, Phương Hàn tựa như có một loại cảm giác thân thể kia biến thành thân thể mình vậy.

Nhưng mà hắn càng kinh ngạc hơn vì pháp lực của Thiên Hình trường lão, chỉ với một ngón tay, đã khiến mình không cách nào phản kháng. Xem ra cảnh giới thật sự kém quá nhiều a. Nếu đối phương muốn giết mình cũng chỉ dễ như trở bàn tay thôi.

"Mau mau kêu gọi ra khí linh của ma đao Huyết Thương Khung! Để phần phân thân này của ngươi cùng khí linh hợp hai làm một, từ nay về sau ngươi sẽ triệt để nắm giữ thanh ma đao này, chẳng khác gì là thân thể thứ hai của ngươi." Thiên Hình trường lão vội vàng nói.

Huyết Dạ Chi Vương!

Phương Hàn thấy tình cảnh này, mạnh mẽ hét to, trong ma đao Huyết Thương Khung lập tức thoát ra một đạo huyết ảnh, huyết ảnh này giống như con dơi, thân hình tản mát ra từng đợt độc khí hung ác, làn độc khí này vừa xuất hiện khiến toàn bộ bên trong đại điện đều bị phủ đầy một tầng huyết vụ, khiến ánh sáng đều bị khuất đi, không hổ là Huyết Dạ Chi Vương.

Huyết Dạ Chi Vương chính là khí linh của ma đao Huyết Thương Khung.

Huyết ảnh này vừa bay ra, Phương Hàn liền chỉ huy phần phân thân của Thất Diệp Ma Quân nhào tới, thoáng cái dung hợp lại, khí linh Huyết Dạ Chi Vương lập tức tăng vọt, huyết vụ trong đại điện càng thêm dày đặc. Phẩm chất của ma đao Huyết Thương Khung lại lần nữa tăng lên.

Nhưng mà cho dù có tăng lên cũng không thể tấn thăng thành đạo khí.

Nhưng khi hai thứ này dung hợp lại, Phương Hàn lập tức cảm giác được mình chính là Huyết Dạ Chi Vương, Huyết Dạ Chi Vương chính là mình. Nhưng tu vi bản thân lại không thể dùng chung được.

"Lấy bàn tay của Yêu Thần ra!" Thiên Hình trường lão lại nói, Phương Hàn vội vàng thả lực trấn áp để bàn tay Yêu Thần thoát ra: "Kính xin trưởng lão lưu lại một chút tinh huyết, đệ tử sau khi trở về sẽ cấp cho mấy vị sư tỷ luyện chế đan dược.

"Điều đó tất nhiên là được!" Thiên Hình trường lão phun ra một đạo kiếm khí, xì một tiếng liền đem năm ngón tay trên bàn tay cắt xuống, "Thiên Công, Truyền Công! Giúp ta một tay!"

"Được!"

Thiên Công trưởng lão, Truyền Công trưởng lão hét lớn một tiếng, trong miệng phun ra hai đạo nguyên khí tinh thuần, bao quanh Huyết Dạ Chi Vương, Phương Hàn cũng cảm giác được phân phân thân Huyết Dạ Chi Vương của mình không ngừng bành trướng.

Hai đại trưởng lão này tuy không phải là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, thế nhưng đều đã luyện tới tầng thứ mười Ngịch Thiên Cải Mệnh, là cao thủ cực kỳ hung hãn. Tu vi còn hơn cả Hoa Thiên Đô, thoáng cái cùng truyền vào Huyết Dạ Chi Vương, sao lại không khiến tu vi của nó tăng vọt đây?

"Làm cho nó thôn phệ năm đầu ngón tay này đi! Ta lại thi triển Chân Không Âm Dương Đạo! Là lần lột xác lần thứ nhất! Thành đạo hay không, chính là vào lúc này đây!" Thiên Hình trường lão quát lớn, Huyết Dạ Chi Vương lập tức mở miệng ra thôn phệ năm đầu ngón tay Yêu Thần.

Mỗi khi thôn phệ một ngón, Huyết Dạ Chi Vương lại sinh ra biến hóa không thể tưởng tượng nổi...

Bình Luận (0)
Comment