Vĩnh Sinh

Chương 338 - Âm Hiểm

Thân thể Yên Thủy Nhất cũng lui về sau một chút, trông thấy Phương Hàn chỉ trong một nhịp hô hấp đã khôi phục lại được pháp lực tiêu hao thì thấn sắc hiện ra vẻ kinh nghạc, nhìn thẳng vào mi tâm Phương Hàn, tựa hồ muốn xem thấu thử vật gì ở trong đó.

Có điều nàng không thể nào nhìn ra được đó là mầm non của Cây Thế Giới.

Ngay cả Di Tinh trưởng lão của Quần Tinh Môn cũng không thể nhìn ra được.

“Muốn Cây Thế Giới của ta?!” Phương Hàn rùng mình một cái, sau đó cười ha hả nói: “Ngươi thật là có đủ lòng tham. Chỉ cần ngươi ngừng lại, để cho ta dùng Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền hấp thu nguyên linh thủy thần của ngươi, làm cho thần thông Ngũ Đế Đại Ma của ta mạnh mẽ hơn thì ta có thể chia sẻ kiện bảo bối này với ngươi.”

Trên người hắn, mầm non của Cây Thế Giới chính là vật quan trọng nhất. Cho dù là bỏ đi Hoàng Tuyền Đồ cũng không thể bỏ thứ này đi được. Nếu như bỏ đi vậy thì khi hắn động thủ với người khác chỉ, chỉ cần hai ba hiệp là pháp lực tiêu hao sạch sẽ không còn một chút gì.

Đương nhiên, lực lượng kim đan của hắn không phải ai cũng có thể tiếp được. Chẳng qua nếu như gặp được cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh hoặc là người có thượng phẩm đạo khí thì cũng không có đủ lực lượng kiên trì, nhất định sẽ bị người ta giết chết, giao thủ với Hoa Thiên Đô thì chắc chắn sẽ thảm bại.

Có điều, đây cũng là vì cảnh giới của hắn chưa đủ. Nếu như hắn tu luyện tới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh, ý thức hải sẽ mở rộng ra thêm một bước nữa, đến lúc đó pháp lực dự trữ được càng nhiều, khả năng hấp thu càng lớn hơn, không cần Cây Thế Giới hỗ trợ vẫn có thể duy trì được.

“Ngươi không cho thì ta tự mình lấy.”

Yên Thủy Nhất lắc đầu, lại đánh ra một chưởng vào hư không, lập tức mây khói nổi lên, khắp thiên địa tràn ngập lực lượng thủy nguyên tố.

Yên Thủy Nhất đánh ra một chưởng, mây khói đột nhiên nổ lên, sương mù tràn ngập, thân ảnh nàng biến mất, Phương Hàn dùng thần niệm quét qua nhưng không cách nào xuyên thấu được sương mù dày đặc để tập trung vào thân thể của đối phương thì không khỏi lắp bắp kinh hãi.

“Ngũ Đế Hoa Cái, vạn tà bất xâm!”

Trong nháy mắt này, hắn liền đem thần thông Ngũ Đế Đại Ma ngưng tụ thành một cái lộng lớn, huyền phù ở trên đỉnh đầu của mình. Quả nhiên chỉ nháy mắt sau khi vòng phòng hộ vừa hình thành thì một cổ lực lượng kinh khủng từ sau lưng hắn truyền tới, không hề có chút dấu hiệu báo trước đánh lên trên người hắn.

Đương!

Cổ lực lượng này làm cho Ngũ Đế Hoa Cái rung động kịch liệt, xoay tròn một hồi nhưng không thể phá vỡ được tầng phòng hộ.

Thần thông Ngũ Đế Đại Ma của Phương Hàn vốn vô cùng lợi hại, khi thuế biến thành kim đan thì lại càng lợi hại hơn. Nếu như hắn có thể tiến thêm một bước nữa, vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp thì ngũ hành cương khí sẽ được Phong Hỏa Đại Kiếp trui luyện, sẽ trở nên vô cùng lợi hại, cho dù là Nhân Hoàng Bút cũng sợ là phải đánh ra liên tục mấy trăm bút mới có thể phá vỡ thần thông, giết chết được hắn.

Hiện tại, Nhân hoàng Bút chỉ cần chừng mười bút là được.

Mà trước khi luyện thành kim đan thì Nhân Hoàng Bút chỉ cần có bốn bút là có thể đưa Phương Hàn vào chỗ chết.

“Thần thông Ngũ Đế Đại Ma không hổ là đệ nhất thần thông ma đạo. Ngay cả Thương Hải Thần Châu của ta mà cũng không thể làm gì được ngươi. Xem ra ta phải vận dụng đến bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của mình, Thiên Tai Nguyên Thần!”

Yên Thủy Nhất từ trong sương mù đi ra, đứng giữa sương mù, đi tới nơi đâu thì sương mù, mây khói nơi đó liền biến thành một con đường, mà hai bên con đường không ngừng có rồng, hổ, tiên tử triều bái. Nàng như là chí tôn thần linh ở trên chín tầng trời, cao cao tại thượng.

Lúc này Thương Hải Thần Châu đã biến mất không thấy đâu nữa, tựa hồ đã bị nàng thu hồi vào trong cơ thể, lại tựa hồ như là được nàng ẩn dấu đi, chờ cơ hội đánh lén Phương Hàn.

Trong lúc nói chuyện, trên đỉnh đầu Yên Thủy Nhất nổi lên một luồng hắc vân. Trong hắc vân có cuồng lôi, sấm chớp, có núi lửa phun trào, có đủ các loại khí tức hỗn loạn, cuồng bạo, hoàn toàn bất đồng với vẻ bình thản lạnh nhạt lúc nãy.

“Mạt Nhật Thiên Tai!”

Phương Hàn cả kinh nói.

Hắn đã thấy qua thần thông này khi còn ở Ngũ Hành Địa, mười hai tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn liên thủ thôi động ra đệ nhất thần thông này hoàn toàn có thể so sánh với thần thông Ngũ Đế Đại Ma.

Hiện tại, Yên Thủy Nhất một mình một người lại có thể thi triển ra được, nghe thấy đã rợn cả người rồi! Rốt cuộc thì pháp lực của người này sâu dày đến mức nào? Đạt tới cảnh giới nào rồi?

Hơn nữa, hiện tại nàng thi triển Mạt Nhật Thiên Tai so với mười hai tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn liên thủ lại còn tinh diệu hơn nhiều, tính hủy diệt cũng hơn rất nhiều.

Thiên Địa Pháp Tướng của nàng gọi là Thiên Tai Nguyên Thần, là rất nhiều thiên tai hợp lại!

Không gì có thể chống lại thiên tai.

Muốn tu luyện loại thần thông như Mạt Nhật Thiên Tai đến trình độ này thì khó khăn không kém gì thần thông Ngũ Đế Đại Ma. Cần phải tu luyện được các loại thần thông Đại Nhật Hỏa Tai, Hắc Nhật Phong Tai, Địa Nan, Nhân Nan, Ma Thần Nan, Tam Muội Nan, Bản Tính Nan, Nghiệp Chướng Nan, Tâm Ý Nan, Hồn Phách Nan... sau đó lại hợp tất cả lại làm một, dùng định lực của bản thân hàng phục các loại tai nạn, dung hóa chúng thành một thể.

Khó khăn hơn so với việc Phương Hàn hàng phục Cửu Quỷ Nguyên Thần của Quỷ Đế hàng chục lần, thậm chí là hàng trăm lần. Bao nhiêu năm qua, số người luyện thành Mạt Nhật Thiên Tai cũng chỉ có thể đếm được trên một bàn tay.

Loại thần thông này cũng không phải có đủ tài nguyên là có thể luyện thành mà còn cần tâm ý kiên định, trí tuệ cao minh, nghị lực to lớn, tĩnh tọa tu luyện qua ngàn năm mới thành.

Có điều một khi luyện thành, lĩnh ngộ được tai nạn của trời đất, tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, có thể nói là vạn kiếp bất ma, không kiếp số nào có thể làm tổn thương thân thể người đó nữa.

Yên Thủy Nhất xuất ra Thiên Địa Pháp Tướng của bản thân mình, Thiên Tai Nguyên Thần ngưng tụ thành kiếp vân, cũng không có hình thể gì, cứ như vậy chụp xuống, bao trùm lấy Phương Hàn, lập tức từ bên trong truyền ra tiếng núi lửa phun trào, đại địa nứt vỡ, sông cạn đá mòn… đủ các chủng loại âm thanh.

Phương Hàn chỉ càm thấy trước măt tối sầm, không kịp tránh thoát.

Chung quanh hắn tràn ngập lực lượng mang tính hủy diệt, từng đợt, từng đợt ập tới, làm cho hắn không cách nào thoát khỏi trói buộc được. Giống như mãnh hổ bị đóng băng giữa một đám rùi nhặng!

“Người này lại có thể vây khốn được ta! Mạt Nhật Thiên Tai thật là lợi hại! Nàng đã hiểu được tinh túy của nó, có điều bằng vào một môn thần thông này mà muốn giết chết được ta thì thật là si tâm vọng tưởng. Phá cho ta!”

Phương Hàn bị vây khốn trong đó không ngừng dãy giụa nhưng không có chút tác dụng gì, lực lượng chấn động từ bốn phía không ngừng truyền về, trong sát na đó, ma thần, phong, hỏa, thủy, đủ các loại thiên tai kéo đến. Tuy không thương tổn được hắn nhưng mà làm sao hắn có thể chịu đựng được sự khuất tất này. Lập tức trong tâm nổi lên một cơn giận dữ, tập trung lực lượng toàn thân, thân thể co rút lại, thoáng cái thân thể hắn chỉ còn bằng một đứa trẻ cao hai xích.

Mà bổn mạng kim đan của hắn cũng thu nhỏ lại, biến thành một hạt đậu nhỏ.

Lần này hắn tập trung tất cả vốn liếng của bản thân, muốn liều một phen, dứt khoát cá chết lưới rách, dùng bạo lực đánh ta thần thông thiên tai của Yên Thủy Nhất.

“Thiên Tai Nguyên Thần cũng không hủy diệt được hắn! Người này thật là khủng bố!” Thấy Phương Hàn bị vây giữa thần thông Mạt Nhật Thiên Tai mà vẫn không bị thương tổn gì Yên Thủy Nhất cũng kinh sợ, thầm đánh giá lại năng lực của Phương Hàn.

Yên Thủy Nhất tự nhiên biết rõ sự khủng bố thần thông Mạt Nhật Thiên Tai. Bình thường cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh chỉ cần bị bao vây thì thoáng một cái là toàn bộ pháp bảo trên người đều bị đánh cho nát bấy, thân thể trở thành bột mịn, Thiên Địa Pháp Tướng liền bị trọng thương, hoảng sợ mà đào tẩu.

Một chiêu là có thể đánh bại một cao thủ ngang cấp.

Nhưng mà hiện tại Phương Hàn bị vây trong đó, ngoại trừ việc di chuyển có chút chướng ngại ra thì không bị gì khác cả. Lực lượng thiên tai đánh lên kim đan của hắn cũng không có tác dụng gì, đối phương ngay cả một ngụm máu tươi cũng không có phun ra, vẫn sinh long hoạt hổ như bình thường.

“Ngay cả bị thương một chút cũng không có! Người này rốt cuộc mạnh mẽ đến mức nào?” Giờ khắc này, nàng cũng đã hiểu được sự khủng bố của kim đan có chín mươi loại thần thông.

Khi nàng muốn vận chuyển pháp lực tiếp tục công kích thì đột nhiên phát hiện khu vực trung tâm trở nên trống rỗng, thân thể của Phương Hàn đã thu nhỏ lại, kim đan to lớn cũng thu nhỏ lại hóa thành một hạt đậu nhỏ thì không khỏi thầm hô một tiếng không tốt, vội vàng thu Thiên Tai Nguyên Thần lại, muốn tránh đi.

Phanh! Phương Hàn áp súc kim đan lại nhỏ tới cực điểm, sau đó lại bành trướng ra gấp trăm ngàn lần, lập tức không gian tràn ngập đủ các loại nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, tầng tầng lớp lớp tỏa ra xung quanh, tiếng nổ mạnh dày đặc. Trong phương viên trăm dặm giữa Cửu Thiên Cương Phong, toàn bộ gió đều ngừng thổi.

Một viên kim đan lớn cỡ một căn phòng nhỏ lơ lửng giữa trời, đạo đạo thần thông bắn ra bốn phía, cắt, thôn phệ, tàn phá, đủ các loại lực lượng. Mà Thiên Tai Nguyên Thần của Yên Thủy Nhất liền bị phá vỡ, văng ra xa mấy trăm dặm mới có thể ngưng tụ lại thành một đoàn kiếp vân, một lần nữa tiến vào trong cơ thể của Yên Thủy Nhất.

“Không sợ thiên tai, không sợ khó khăn, chỉ là lòng người không đủ kiên định. Cho dù ngươi có luyện thành tam tai cửu nạn thì ta vạn kiếp vẫn không sợ!” Phương Hàn phá vỡ được nguyên thần của Yên Thủy Nhất, thoát thân ra được cũng không có dừng lại, mang theo kim đan, bước từng bước một, Hoàng Tuyền Đồ run lên, Nại Hà Kiều lướt đi, hắn xuất hiện trước mặt Yên Thủy Nhất, đánh ra một quyền trầm trọng.

Một quyền này hấp thu hết nguyên khí từ bốn phương tám hướng, không ngừng thôn phệ không gian xung quanh, làm cho khí lưu trở nên hỗn loạn.

Thân thể Yên Thủy Nhất liên tục biến ảo, lạp lòe một cái liền đi ra ngoài xa trăm dặm, nhưng mà nàng vừa mới quay đầu lại thì liền thấy được Nại Hà Kiều ở ngay sau lưng nàng, Phương Hàn từ trên cầu lao xuống, giống như thiên thần hạ phàm, chim ưng bắt thỏ.

“Cây cầu này là loại thần thông nào! Có thể khóa được Chỉ Xích Thiên Nhai của ta!”

Mắt Yên Thủy Nhất nheo lại, cũng không bay đi nữa, Thương Hải Thần Châu từ trong mi tâm bắn ra, hóa thành một quyền ấn, biến đổi trăm ngàn loại thủ thế, cuối cùng hóa thành một cái pháp ấn có khí tức hoàng giả, tưởng như tập trung toàn bộ khí tức cao quý trong thiên địa đánh về phía Phương Hàn.

Pháp ấn này giống hệt với pháp ấn mà Thái Hoàng Thiên từng dùng để đối chiến với viễn cổ ma tôn trong tinh không xa xôi, ảo diệu vô cùng, uy lực kinh thiên động địa.

Một quyền của Phương Hàn với thế tới hung hãn, Yên Thủy Nhất dùng một ấn ẩn chứa sự vận chuyển của vũ trụ. Hai người xuất thủ không chút do dự.

Ông!

Phương Hàn chỉ cảm thấy đầu mình như bị trăm vạn đại chùy bổ xuống, pháp lực tê loạn, quang hoa của kim đan trở nên ảm đạm, mà Thương Hải Thần Châu thì bị chấn văng ngược trở về, nhập vào người của Yên Thủy Nhất.

Nàng bị lực chấn động khổng lồ làm cho thân thể bay ngược ra sau, sắc mặt có chút tái nhợt, tựa hồ đã bị thương nhẹ.

Trong lúc liều mạng, cả hai đều không có được chỗ tốt nào.

Pháp lực của Phương Hàn tê loạn, kim quang trở nên ảm đạm, đột nhiên trong lúc đó, ở một nơi bí ẩn trên cao, một đạo kiếm khí với khí thế tất sát đột nhiên lao đi, đánh mạnh vào sau lưng Phương Hàn! Đạo kiếm quang này không hề thua kém gì Bàn Vũ Thần Kiếm của Hoa Thiên Đô!

Chính là đánh lén, ám sát!

Khi kiếm quang với thế đi như điện quang hỏ thạch đến sau lưng Phương Hàn thì hắn cũng nhìn thấy được một thân ảnh nữ tử mặc áo xanh, mờ ảo, quỷ bí khó lường.

“Bài danh hạng nhất trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, Phạm Thanh Ảnh. Đệ nhất đạo trong bốn mươi đạo tặc.” trong lúc nguy cấp, Phương Hàn bỗng nhiên minh bạch người ám sát mình là ai.

Bình Luận (0)
Comment