Vĩnh Sinh

Chương 499 - Hỗn Loạn Thiên Quân

"Nghe lời? Đương nhiên chính là nói gì nghe nấy. Muốn ngươi làm gì, ngươi phải làm cái đó. Nhưng mà yên tâm, chúng ta không để ngươi đi chịu chết đâu." Ánh mắt Hàn Hi tràn đầy thâm ý nhìn Phương Hàn nói: "Ngươi cũng tu luyện đến Kim Đan, trong lòng rõ nhất. Tốt lắm ở đây có ba nghìn điểm cống hiến, ngươi hãy cầm lấy dùng tạm đi."

Trong lúc nói chuyện Hàn Hi phất tay áo lên, vung ra rất nhiều tinh thần phù văn.

Phương Hàn vội vàng học bộ dáng của Tần Thanh, đem mình ngọc bài của nội môn đệ tử thúc dục, thu lấy những đạo tinh thần phù văn này. Sau đó thần niệm khẽ động, thẩm thấu vào trong ngọc bài, quả thực liền thấy ba nghìn đạo tinh thần phù văn đang lưu động. Những đạo tinh thần phù văn này thập phần huyền diệu, tựa hồ như được kết hợp với một loại lực lượng trong hư không. Bất quá cũng không có tác dụng gì đặc biết đối với tu luyện, tựa hồ như chỉ dùng làm số đếm mà thôi.

Hắn đây chính là điểm cống hiến.

Có thể tại Vô Cực Tinh Cung đổi lấy các loại đan dược, pháp bảo, đạo thư, phương pháp tu luyện thần thông, thậm chí là các loại nhiệm vụ béo bở. Điểm cống hiến được tính là bản thân ngươi sẽ cống hiến bao nhiêu, những gì cho môn phái.

Hàn Hi cho Tần Thanh ba nghìn điểm cống hiến, lại cho Phương Hàn ba nghìn điểm cống hiến. Cũng không phải do nàng chế tạo ra, mà là chính cống hiến của nàng.

Cống hiến giống như một loại tiền tệ vậy.

"Đa tạ sư tỷ ban cho!" Phương Ngọc ta là người biết thời thế, đã trở thành đệ tử của Thánh nữ điện, sau này nhất định sẽ tận tâm làm việc cho Thánh nữ điện."

Phương Hàn lập tức nói.

"Tốt lắm, ngươi thấy không? Tòa cung điện kia, trong đó có một gian phòng, sẽ là nơi ngươi ở. Nếu có chuyện gì, cung chủ trong trong nội cung Thánh nữ điện sẽ phát ra lệnh triệu tâp, ngươi phải mau chóng tập hợp trước điện! Đây là ngọc phù gian phòng của ngươi!"

Hàn Hi đem một cái chìa khóa hình ngọc phù giao cho Phương Hàn, sau đó thân hình nhoáng lên một cái, liền phóng vào trong chủ điện của Thánh nữ điện.

Thánh nữ điện này mênh mông cự đại, đứng sừng sững giữa hư không.

Chung quanh có trăm ngàn cung điện nhỏ, có rất nhiều tu sĩ bay tới bay lui.

Phương Hàn được Hàn Hi chỉ điểm bay tới một tòa cung điện, sau khi tiến vào trong tòa cung điện này hắn lập tức nhìn thấy trăm ngàn gian phòng, mỗi một gian phòng đều có đánh số ở trên cánh cửa.

"9527?"

Phương Hàn nhìn lên trên mặt tấm ngoc phù, trên đó có ghi một vài con số, hắn liền biết đây là số phòng của mình. Hắn dùng thần niệm quét qua rồi tìm tới gian phòng mà mình được giao, sau đó Phương Hàn giương tấm ngọc phù lên, một đạo tinh quang bắn ra, cánh cửa phòng lập tức hé mở. Phương Hàn liền bước vào trong, cánh cửa nặng nề lại chậm rãi khép lai.

Gian phòng này rất rộng, bên trong có đầy đủ mọi thứ như ngọc sàng, lò đan, nước ôn tuyền, dược liệu. Đối với cao thủ bình thường mà nói chính là nơi tu luyện tuyệt hảo, cũng rất sạch sẽ.

Nơi này tuy đơn sơ một chút nhưng đối với Phương Hàn là một đại nhân vật, cho dù Luân Hồi Phong so ra còn tốt hơn nơi đây rất nhiều.

Nhưng mà cân nhắc lại một chút, đây là phòng của nội môn đệ tử, cho nên chỉ được đãi ngộ cỡ này mà thôi.

Phương Hàn vừa đi vào phòng liền khoanh chân ngồi xuống ngọc sàng, chậm rãi điều hòa hơi thở, sau đó hắn liền đem viên Kim Đan có chứa mười loại thần thông ra, viên kim đan này chậm rãi xoay tròn hấp thu nguyên khí trong không khí.

Nhưng đây cũng là do hắn ngụy trang mà thôi, dùng Hoàng Tuyền Đồ ngụy trang, còn chân thân của hắn đã sớm tiến nhập vào chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ rồi.

"Phương Hàn, hiện tại ngươi đã thành công tiến vào Vô Cực Tinh Cung rồi, chỉ cần tìm cơ hội tiếp cận Thuần Dương điện, như vậy mọi chuyện đều đại cát, ta có thể khôi phục sức mạnh rồi." Trong Hoàng Tuyền Đồ, hắc khí dày đặc, Diêm ở trong đó bay tới bay lui, nó há lại không hưng phấn, hiện tại chỉ còn một bước nữa là thành công, khôi phục thực lực tuyệt phẩm đạo khí của nó.

"Làm gì có chuyện dễ dàng trà trộn vào Vô Cực Tinh Cung như vậy? Cho dù có thể tiến nhập vào Thuần Dương điện hấp thu thuần dương chi lực, cũng khó có thể đi ra, hiện tại chỉ có thể chậm rãi giả mạo. Chờ đợi thời cơ thôi." Phương Hàn khuyên Diêm: "Còn cần phải kiên nhẫn chờ đợi, không nên vui mừng quá sớm."

"Đúng vậy đúng vậy. Khi ta chính thức khôi phục, Phương Hàn ngươi cũng chính thức trở thành đại cao thủ! Trên trời dưới đất không ai có thể làm gì được ngươi! Luân Hồi Chi Bàn ép xuống, bất cứ vật gì cũng đều bị chôn vùi! Cho dù có Phong Bạch Vũ của Vũ Hóa Môn cũng không dám coi thường ngươi!" Diêm liên tục thét dài.

Phương Hàn lại không để ý tới biểu hiện của Diêm, hắn lên tiếng gọi: "Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc! Các ngươi ra đây."

"Vâng."

Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc bay ra từ trong Bát Bộ Phù Đồ.

"Các ngươi thân là phó điện chủ của Bắc Đấu Điện, hẳn là có rất nhiều cống hiến đúng không! Hiện tại hãy đưa toàn bộ cho ta. Trong Vô Cực Tinh Cung, điểm cống hiến mới là đồng tiền mạnh nhất." Phương Hàn phất tay nói.

Nguyên lai tại thời điểm Phương Hàn không phải là đệ tử của Vô Cực Tinh Cung, cống hiến đối với hắn mà nói là thứ vô ích. Bởi vì bản thân hắn không hề dùng được, cống hiến chỉ có tác dụng với đệ tử của Vô Cực Tinh Cung mà thôi.

"Vâng! Ngọc bài của ta là ngọc bài của Phó điện chủ. Bên trong có có một ngàn ba trăm vạn cống hiến! Là số lượng bao năm ta tích cóp được, hiện tại cũng không có tác dụng, xin kính dâng lên cho đạo hữu." Thương Ảnh Tử lấy ngọc bài của mình ra, sau đó liền đem tinh thần phù văn khổng lồ ở trong đó rót vào ngọc bài của Phương Hàn.

"Ngọc bài của ta cũng có 1500 vạn cống hiến." Lạc Thủy Bắc lập tức nói: "Còn nữa, Phương Hàn đạo hữu, ngươi đã bắt được Phương Thanh Vi, trên người nàng cũng có rất nhiều điểm cống hiến. Lúc trước vì để nàng tiến vào trong Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ tu luyện, Sở Nam công tử đã hao tổn ba ngàn vạn điểm cống hiến. Hiện tại ngươi tìm ngọc bài trên người nàng, khẳng định thu hoạch rất lớn."

"Ba ngàn vạn cống hiến đổi lấy việc vào Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ tu luyện! Tiểu súc sanh Sở Nam không ngờ lại đành lòng. Chỉ vì một con kiến như Phương Thanh Vi cư nhiên lại tiêu xài xa nhỉ như vậy, nhất định là vì mưu đồ với Thanh Tuyết sư tỷ đây!"

Phương Hàn nghe xong liền cười lạnh. Sở Nam công tử thật là hoang phí, phải biết rằng ba ngàn vạn điểm cống hiến tương đương với ba ngàn vạn viên Thuần Dương đan. Một số lượng cực lớn.

"Phương Thanh Vi, ngươi đi ra cho ta!"

Phương Hàn tung ra một trảo, Phương Thanh Vi lập tức xuyên qua một đoàn A Tị ma khí đi ra, Phương Hàn lại búng ngón tay điểm ra một tia cương khí giúp thần trí của nàng tỉnh lại.

"Phương Hàn! Ngươi định làm gì ta?" Phương Thanh Vi trông thấy Phương Hàn, nàng lập tức thét lớn.

"Ngươi kêu cái gì? Ta không giết ngươi đó là phúc phận mà kiếp trước ngươi đã tu được. Là do ngươi có một tỷ tỷ tốt, ngươi thật cho rằng ta không dám giết ngươi? Thứ đồ tầm thường, con kiến hôi như ngươi, ta chỉ cần di một ngón tay là có thể giết chết ngươi cả ngàn lần. Được rồi, cũng không muốn dây dưa cùng ngươi nữa, hãy đem ngọc bài của Vô Cực Tinh Cung trên người ra đây, nộp toàn bộ điểm cống hiến cho ta."

Phương Hàn cũng không dài dòng, lập tức chìa tay ra.

"A! Ngươi muốn cống hiến! Chẳng lẽ ngươi đã trà trộn vào trong Vô Cực Tinh Cung!" Phương Thanh Vi cũng không phải kẻ ngu, lập tức hiểu ra: "Phương Hàn, ngươi nhất định phải chết, ngươi nhất định phải chết, ta nhất định sẽ tố giác ngươi! Ngươi đang ở trong Vô Cực Tinh Cung, một khi thân phận bạo lộ, chết không có chỗ chôn. Ngươi biết không? Trong danh sách phải giết của Vô Cực Tinh Cung có đệ tử của Vũ Hóa Môn cùng đệ tử Quần Tinh Môn. Hơn nữa ngươi đừng hòng cướp đoạt cống hiến của ta, không được ta đồng ý, ngươi căn bản không lấy được cống hiến từ trong ngọc bài của ta."

"Không đồng ý?"

Phương Hàn vung tay kích xạ ra một đạo kim quang xuất hiện trên người Phương Thanh Vi.

Lập tức thần trí của Phương Thanh Vi lâm vào mê muội. Toàn thân tản mát ra từng đạo kim quang, sau đó nàng quỳ gối trước mặt Phương Hàn, nói: "Chủ nhân, ta sai rồi, trước kia ta thật sự sai lầm, hi vọng chủ nhân tha thứ." Nàng móc một khối ngọc bài chân truyền đệ tử từ trên người ra, sau đó ma sát một chút, bên trong bay ra rất nhiều tinh thần phù văn, trực tiếp rót vào trong ngọc bài của Phương Hàn: "Sở Nam tiểu tử kia tổng cộng cho ta năm ngàn vạn cống hiến, ta đã dùng hết ba ngàn vạn cống hiến để tiến vào Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ, bây giờ chỉ còn lại hai ngàn vạn. Xin chủ nhân vui lòng nhận lấy!"

"Tốt, rất tốt. Ta tự nhiên sẽ vui lòng nhận lấy!" Phương Hàn tiếp nhận lấy điểm cống hiến, âm thầm mừng rỡ, đồng thời hắn đang suy nghĩ xem làm sao có thể tìm được cơ hội đi đổi Thuần Dương đan.

Hiện tại hắn đã biết chỗ tốt của Thuần Dương đan, năm ngàn vạn viên Thuần Dương đan thúc dục Hoàng Tuyền Đồ có thể cho khiến Sở Nam công tử chạy trối chết. Nếu như là trăm triệu viên thì sao? Chẳng phải có thể trực tiếp giết chết cao thủ Bất Tử Chi Thân sao?

Nhưng mà hắn chỉ là một tên ngoại môn đệ tử, đi đổi nhiều Thuần Dương đan như vậy, nhất định sẽ làm cho người ta hoài nghi. Một tên đệ tử ngoại môn mới nhập môn, tại sao lại có nhiều cống hiến như vậy?

Nhìn khối ngọc bài trong tay, tinh thần phù văn khổng lồ không ngừng lập lòe, một lúc sở hữu bốn ngàn tám trăm vạn lẻ ba ngàn điểm. Trong lòng Phương Hàn thập phần đắc ý: "Không biết trong Vô Cực Tinh Cung ngoại trừ Thuần Dương đan còn có thứ tốt gì có thể đổi đây? Lúc nào rỗi thử đi Đa Bảo điện xem có thể đổi được thứ gì đó tốt tốt hay không."

Đệ tử của Vô Cực Thiên Cung muốn dùng cống hiến đổi lấy bảo bối phải đi Đa Bảo điện.

Đa Bảo điện, tên như ý nghĩa, chính là nơi có thiên kì bách quái các loại bảo bối, cái gì cũng có.

Sau khi thu số cống hiến từ trong tay Phương Thanh Vi, Phương Hàn liền vung tay lên thu lại Đại Phổ Độ Thiện Quang, để nàng thanh tỉnh lại, chính là "Hoàn tục".

"Phương Hàn! Ngươi đã làm gì đối với ta?" Phương Thanh Vi không ngừng thét lên.

"Cũng không có gì, chỉ độ hóa ngươi mà thôi. Cho ngươi làm nô lệ của ta trong chốc lát, để ngươi giao nộp cống hiến cho ta." Phương Hàn cười gằn nói: "Bất quá ta đã để ngươi hoàn tục rồi, ta vẫn thích nhìn bộ dáng tức giận này của ngươi, càng tức giận trong lòng ta càng thích. Ta muốn mạnh mẽ tra tấn ngươi! Khiến ngươi biến thành kẻ điên mới thôi."

"Phương Hàn, ngươi là đồ ma quỷ!"

"Chờ ta bắt tên tiểu tử Sở Nam kia tới trước mặt ngươi, sau đó tra tấn cả hai người, cuối cùng ta sẽ để hai người các ngươi làm uyên ương đồng mệnh." Phương Hàn đánh ra một chưởng, lại phong ấn Phương Thanh Vi lại, hắn cũng không ra khỏi Hoàng Tuyền Đồ mà là ở trong đó tu luyện.

Đầu tiên hắn mở ra kinh văn Đại Huyết Phách Thuật.

Khó có thời gian thanh tịnh như lúc này, cho nên hắn liền bắt đầu tu luyện thần thông, hắn muốn đem các loại thần thông Đại Huyết Phách Thuật, Đại Tai Nan Thuật, Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, Đại Băng Diệt Thuật luyện thành.

Nguyên bản tu luyện những loại thần thông này phải cần rất nhiều thời gian.

Thế nhưng dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật bỏ qua tuổi thọ ngưng tụ thành lực lượng khổng lồ không thể tưởng tượng, trực tiếp tu thành thần thông. Phương Thanh Tuyết cũng đã làm qua phương pháp này.

Phía trên Đại Huyết Phách Thuật dày đặc kinh văn, toàn bộ đều là phù văn huyết sắc, còn có một cỗ ý niệm huyền ảo, Phương Hàn hơi dùng thần niệm thẩm thấu vào. Cảm nhận được cỗ ý niệm này, trước mắt hắn lập tức biến đổi, đã nhìn thấy trong hư không khôn cùng xuất hiện một đạo nhân, thân mặc một bộ trường bào màu đen, lông mi cao vút, mắt sắc như kiếm, dáng người như thể chống cả bầu trời, bàn tay rất rộng, như nắm giữ một loại lực lượng đáng sợ.

"Hỗn Loạn Thiên Quân?" Phương Hàn âm thầm cả kinh.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Chương 537 : Mảnh vỡ ký ức

Nguồn: Sưu tầm

"Đây là hình thể của Hỗn Loạn Thiên Quân sao?"

Khi mở ra bản kinh thư Đại Huyết Phách Thuật này, thần niệm thẩm thấu vào trong đó, Phương Hàn liền nhìn thấy một vị đạo nhân hùng phách thiên địa đứng giữa hư không, khí tức tựa hồ chỉ hơn chứ không có kém so với Linh Lung Tiên Tôn mà lần đó Phương Hàn gặp tại Linh Lung Phúc Địa.

Hắn biết, đây là người sáng tạo ra đại lục Hỗn Loạn, tụ hợp rất nhiều ngôi sao lại, chế tạo ra huyết nhục nguyên thai, là một siêu cấp cự đầu có thể sánh ngang với tiên nhân.

Thần niệm của Phương Hàn rung động.

Tiếp tục quan sát Hỗn Loạn Thiên Quân trong Đại Huyết Phách Thuật, nhất cử nhất động của người này đối với hắn mà nói chính là thời khắc khó có được, chứng kiến một siêu cấp cường giả trong truyền thuyết thi triển ra Đạo thuật, có thể sánh ngang tiên nhân, đúng là trợ giúp rất lớn đối với hắn.

Hỗn Loạn Thiên Quân đứng sừng sững trong hư không giữa các hành tinh.

Vị cao thủ có thể sáng ngang với tiên nhân này tùy ý khẽ động, đột nhiên không gian vô tận bị mở ra, các loại nguyên khí bên trong tinh không tại phạm vi hàng tỉ dặm hội tụ thành từng đoàn từng đoàn thủy triều.

Có một vài ngôi sao cự đại trực tiếp giải thể trong đợt thủy triều này.

Khi thần niệm của Phương Hàn quét qua liền thấy được, khoảng chừng ngàn vạn, tỷ tinh cầu này thoáng cái đều bị hủy diệt.

Mà khi những tinh cầu này bị hủy diệt, vô số thời không hỗn loạn bị mở ra, từng đạo không gian dị độ xuất hiện. Phương Hàn thậm chí có thể thấy được, một thế giới cổ quái cũng bị mở ra, trong đó truyền tới mênh mông Chân Long chi khí.

Đó là cửa vào Long giới!

Nhưng mà Hỗn Loạn Thiên Quân mở ra Long giới còn lớn hơn nhiều so với Bát Bộ Phù Đồ mở ra Long giới, có lẽ là gấp trăm triệu lần. Phương Hàn thậm chí có thể thông qua cánh cửa này, thấy được một chút cảnh vật trong Long giới.

Long giới Hỗn Loạn Thiên Quân mở ra Long giới, bàn tay biến thành trảo, lập tức một cỗ lực lượng mênh mông tiến vào trong Long giới, tựa hồ như muốn bắt thứ gì đó.

Ngay sau đó trong Long giới truyền ra tiếng rít gào rung trời, tiếng rồng ngâm thật dài, nguyên một đoàn thanh âm uy nghiêm vang vọng ra: "Là ai, ai mở ra lỗ hổng tới Long giới, xâm lấn sào huyệt của thái cổ Thiên Long, muốn hình thần câu diệt, trọn đời bị trừng phạt sao?"

"Ta chẳng qua chỉ muốn huyết nhục của ba nghìn đầu Thiên Long để cô đọng một kiện pháp bảo mà thôi. Long Hoàng, Đế Long, Long Thần môn! Các ngươi đã keo kiệt như thế, vậy ta đàng phải cưỡng chế cướp đoạt rồi!"

Hỗn Loạn Thiên Quân phát ra thanh âm của hắn càng thêm mênh mông, càng thêm uy nghiêm. Ngay cả vài hằng tinh ở phía xa cũng bị ba động, tựa hồ như muốn giải thể.

Trong lúc nói chuyện, vô số những con rồng cự đại bị hắn cứng rắn bắt ra. Sau đó hóa thành từng đạo huyết nhục vây quanh người hắn.

Trong Long giới có một ít đầu long cường đại, lúc này bọn chúng triệt để cuồng nộ! Từng đạo từng đạo long trảo đủ có thể bao trùm tinh cầu bay ra, muốn triệt để giết chết Hỗn Loạn Thiên Quân!

Thế nhưng thân thể Hỗn Loạn Thiên Quân không hề động, chẳng qua bàn tay chỉ khẽ vẫy, cánh cửa Long giới chậm rãi đóng lại, ở chỗ sâu trong vô tận hư không vẫn còn truyền tới tiếng rít gào đầy phẫn nộ của Cự Long!

Trong lòng Phương Hàn rung động, run rẩy, hắn cũng cảm giác được lực lượng của những đầu Cự Long đang phẫn nộ kia, mỗi một thanh âm đủ có thể chấn đắc khiến bản thân mình hồn phi phách tán.

Đây là lực lượng mạnh cỡ nào?

Hắn cố trấn định tinh thần, lại nhìn xuống. Đã thấy Hỗn Loạn Thiên Quân lại mở ra một thế giới khác, cướp đoạt từ trong đó rất nhiều vật cổ quái, thậm chí hắn có thể nhìn thấy Hỗn Loạn Thiên Quân đang mở ra cánh cửa Phật giới, một trảo vung ra, rất nhiều tu sĩ Phật môn kim sắc như La Hán, Bồ Tát đều bị hắn bắt ra, cũng trực tiếp dung hóa tạo thành từng đạo huyết nhục.

"Hư Thần giới! Hư Thần giới! Đó là Hư Thần giới! Hỗn Loạn Thiên Quân cư nhiên mở ra Hư Thần giới cướp đoạt cả Thần tộc! Thật lợi hại, tại sao lại có nhân vật lợi hại như thế chứ?"

Phương Hàn lại thấy được một màn, đó là Hỗn Loạn Thiên Quân cư nhiên xé rách một hư không vô cùng, mở ra thông đạo dẫn tới Hư Thần giới, đại thủ vung ra, một ít Thần Hoàng, Thần vương nhỏ yếu bị hắn bắt đi. Huyết nhục cũng bị hòa tan.

Thấy vậy, Phương Hàn không thể tự chủ được mà trợn mắt há hốc mồm.

Trong thiên địa vũ trụ cư nhiên lại có người cuồng vọng như vậy.

Sau đó Phương Hàn lại chứng kiến Hỗn Loạn Thiên Quân tùy ý bắt, mỗi một lần bắt nhiếp, pháp lực đều kéo dài bay lên, bắt nhiếp tới vũ trụ vô cùng vô tận, ngoài trăm triệu ức dặm.

Phương Hàn thậm chí có thể cảm thấy được với tu vi của Hỗn Loạn Thiên Quân, nếu đứng trên Huyền Hoàng đại thế giới, chỉ cần tung ra một trảo có thể bắt sống nhân vật cỡ Sở Nam công tử khi hắn đang ở Vô Cực đại thế giới.

Thời không, khoảng cách đã không thể tạo cản trở cho nhân vật loại này.

Hiện tại Phương Hàn ở trước mắt loại nhân vật như Hỗn Loạn Thiên Quân này, quả thực cũng chẳng khác gì một con kiến.

Khẽ búng ngón tay cũng có thể giết chết hắn một trăm triệu lần.

Thậm chí Phương Hàn hoài nghi, Hỗn Loạn Thiên Quân chỉ cần khẽ động tay cũng có thể bóp chết Thái Hoàng Thiên. Loại nhân vật này chỉ tồn tại tại thái cổ, trong truyền thuyết, trong thần thoại, không tồn tại trong hiện thực.

Từng chút từng chút không gian dị độ bị Hỗn Loạn Thiên Quân mở ra.

Rất nhiều chủng tộc cổ quái, thần thú cường đại, mãnh thú, Ma, Thần, Phật, Long, còn có những loại mà Phương Hàn căn bản không biết cách xưng hô, đều bị Hỗn Loạn Thiên Quân bắt tới! Sau đó huyết nhục của những loại này đều bị hòa tan, tạo thành một đoàn huyết nhục trong hư không.

Đoàn huyết nhục này thập phần cự đại, không ngừng nhúc nhích bao trùm cả một cái tinh vực.

Đến cuối cùng Hỗn Loạn Thiên Quân trông thấy đoàn nhúc nhích này đã ngưng tụ thành hình, hắn khẽ vẫy tay, một cỗ pháp lực lăng không bay ra, không biết xé rách bao nhiêu thời không chướng ngại, cũng không biết hủy diệt bao nhiêu loại chướng ngại hữu hình, vô hình, cuối cùng xuất hiện một cánh cửa cự đại đứng sừng sững trong vũ trụ.

Cánh cửa này chính là cánh cửa Tiên giới!

"Xé rách cho ta!" Hỗn Loạn Thiên Quân đánh ra một quyền, cánh cửa Tiên giới bị quyền đầu này đánh trúng, trong nháy mắt vỡ thành trăm triệu mảnh.

Hỗn Loạn Thiên Quân liên tục cười lạnh, đem đại thủ chuẩn bị tiến vào bên trong cánh cửa Tiên giới, tựa hồ lại muốn cướp thứ gì từ trong đó.

Thế nhưng lần này lại không được như nguyện vọng của hắn.

Sau khi cánh cửa Tiên giới thoáng cái nát bấy, từ trong đó tuôn ra vô số Lôi Đình lực, Lôi Đình này hoàn toàn trong suốt, tinh khiết, mỗi một đạo điện quang rất nhỏ cũng có thể hủy diệt một ngôi sao.

Mặc dù là mảnh vỡ ký ức linh linh tán tán, thế nhưng Phương Hàn vẫn có thể cảm nhận đượ uy lực khiến linh hồn rung động.

Lôi Đình cự đại quấn chặt lấy thân thể Hỗn Loạn Thiên Quân, tạo thành thương tổn cho cơ thể hắn.

"Lôi Đế Thiên Quân, ngươi muốn ngăn cản ta sao?" Hỗn Loạn Thiên Quân lớn tiếng gầm hét lên.

"Hỗn Loạn Thiên Quân, ngươi đã bị trục xuất ra khỏi Tiên giới, chẳng lẽ ngươi còn muốn tiến vào Tiên giới sao?"

"Hừ, hôm nay Thiên Quân ta căn bản không muốn tiến vào Tiên giới, Tiên giới chỉ là nơi di khí chi địa, trục xuất chi địa mà thôi!" Hỗn Loạn Thiên Quân ha ha cười nói: "Bằng không Điện Mẫu Thiên Quân cũng sẽ không bỏ qua vinh quang cùng tôn quý để khiêu chiến với uy nghiêm của tạo hóa, để một đám nguyên linh đầu nhập vào vô tận Luân Hồi. Nàng là người thành công lĩnh ngộ vận mệnh, cho nên mới có cử động như vậy. Lôi Đế Thiên Quân, cứ ở trong Tiên giới sẽ không cách nào tìm được Vĩnh Sinh. Vĩnh Sinh chi môn là ở tại Tiên giới, thế nhưng tinh hoa vận mệnh đã từ Vĩnh Sinh chi môn chảy ra ngoài. Các ngươi ở trong Tiên giới vĩnh viễn không cách nào nắm giữ sự huyền bí của vận mệnh."

Hỗn Loạn Thiên Quân ha ha cười: "Ngươi đã là Lôi Đế Thiên Quân thủ hộ Tiên giới, ta cũng không động thủ cùng ngươi, chúng ta đã có vô số lần động thủ! Hai người chúng ta cũng không ai làm gì được ai..."

Trong tiếng cười, vô tận thời không thời không bị phong tỏa, cánh cửa Tiên giới lập tức biến mất.

Mà thân thể Hỗn Loạn Thiên Quân khẽ động cũng biến mất không thấy gì nữa, chỉ để lại một đoàn huyết nhục nhúc nhích, dần dần lắng đọng xuống, thu nhỏ lại, tiếp tục thu nhỏ, sau đó những mảnh vỡ của ngôi sao cũng tụ lại.

Dần dần trải qua vạn năm, một khối đại lục cự đại được hình thành, cô đọng thành hình tại giữa các hành tinh.

"Phù!"

Phương Hàn cứ như vậy quan sát mảnh vỡ ký ức trong quyển sách này, tầm mắt cũng được mở rộng hơn không ít, tựa hồ linh hồn của mình đã được đề tăng tới một tầng cao mới.

Hắn cảm ngộ mảnh vỡ ký ức trong sách, đây là với góc độ của Hỗn Loạn Thiên Quân, tầm mắt của Hỗn Loạn Thiên Quân còn khoáng đạt hơn hắn trăm triệu lần, hắn đứng trên vai siêu cấp nhân vật mà nhìn, tầm mắt cũng trở nên rộng rãi hơn rất nhiều, đều có trợ giúp cực lớn đối với tu luyện, thiên địa vũ trụ, đối với rất nhiều không gian dị độ, thậm chí đối với nhận biết về Tiên giới.

Xem xong mảnh vỡ ký ức, kinh văn Đại Huyết Phách Thuật đã lưu chuyển trong đầu.

Hắn bắt đầu tu luyện, trên thân thể hiện ra tầng tầng huyết quang.

Tu luyện trong Vô Cực Tinh Cung lại rất an toàn.

Phương Hàn thậm chí cảm thấy được, còn an toàn hơn so với khi tu luyện trong Vũ Hóa Môn. Tu luyện trong Vũ Hóa Môn còn bị người phát hiện, tối thiểu Phong Bạch Vũ đủ có thể dò xét bất cứ hành động nào của mình.

Thế nhưng Thế nhưng Vô Cực Tinh Cung, lại không có bất cứ người nào có thể dò xét được cử động của hắn.

Điều này đương nhiên cực kỳ ao toàn, chiếm được thời gian rảnh rỗi, tu luyện qua ba nghìn đại đạo cũng không tồi.

Quá trình tu luyện từ Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh tu luyện tới đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân là một quá trình tu luyện thần thông, thành tựu về lĩnh vực, thân thể hợp nhất cùng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương.

Một khi hai thứ hợp nhất, toàn thân thể sẽ hòa tan, có dấu hiệu "Bất tử".

Bây giờ Phương Hàn còn kém một bước, thức hải trong đầu thủy chung chưa thể hòa tan, cũng không đủ đạt tới trình độ hợp hai làm một cùng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương.

"Đúng rồi! Vì sao ta lại không thể tấn thăng làm Bất Tử Chi Thân, còn cả bình cảnh nữa! Nguyên nhân đó là vi Đại Bổn Nguyên Thuật, Thức Hải chắc chắn, đầu lâu chắc chắn, không dễ bị hòa tan!"

Một điểm minh xuất hiện trong đầu hắn.

Trong lòng hắn cũng loáng thoáng nhận biết, làm sao mới có thể tu thành Bất Tử Chi Thân, sau khi mình tu luyện Đại Bổn Nguyên Thuật, tạo ra chín thức hải. Thức hải cùng đầu lâu quá chắc chắn, không cách nào hòa tan cùng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương.

Nhưng mà chỉ cần một khi hòa tan có thể sinh ra lực lượng không thể tưởng tượng nổi, thành tựu còn cao hơn bất cứ cường giả Bất Tử Chi Thân nào.

Hiện tại hắn có rất nhiều loại thần thông, có thể lựa chọn tu luyện thần thông trong ba nghìn đại đạo nữa, nhưng mà trước hết hắn liền chọn Đại Huyết Phách Thuật trong Hỗn Loạn Nguyên Thai. Muốn từ trong đó tìm được ra phương pháp có thể luyện hóa đầu lâu, để đột phá bình cảnh Bất Tử Chi Thân, trực tiếp bước vào Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng.

Như vậy hắn có thể thực hiện được kế hoạch khá lớn của mình.

Đại Huyết Phách Thuật chính là một trong ba nghìn đại đạo, nhưng lại phi thường kỳ lạ, là công pháp chuyên môn rèn luyện huyết nhục, chuyển đổi thân thể. Có tac dụng rất lớn đối với việc điều dưỡng thân thể Phương Hàn.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ

Chương 538 : Mười ba ức

Nguồn: Sưu tầm

"Huyết dĩ minh hề, phách dĩ nhục hề, thiên địa sơ phân, nhân chi sơ thành, thân thể có huyết phách, thực thực tại tại. Thần hóa linh hồn, hư hư ảo ảo. Hóa hư thành thật, hóa thật thành hư..."

Trong Đại Huyết Phách Thuật, đầu tiên chính là một đoạn kinh văn, nói lên sự huyền bí của huyết nhục.

Thần trí của con người chính là hư ảo, gọi nôm na là linh hồn.

Thân thể của con người chính là chân thực, gọi là huyết phách.

Cái gọi là hồn phách chính là, hồn là giả, phách là thật. Hai thứ kết hợp mới có sinh mạng, thiếu một trong hai sẽ trực tiếp tử vong.

Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của người tu đạo chính là tinh thần lực trong linh hồn, thu thập thiên địa nguyên khí ngưng kết các loại thần thông làm căn cơ mà thành.

Các loại thần thông trong bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương chính là cốt cách. Mà thiên địa nguyên khí chính là huyết nhục.

Nhưng mà bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương dù sao còn có chỗ thiếu hụt, phải dung nhập cùng thân thể huyết nhục của người tu đạo mới chính thức thành tựu, gọi là Bất Tử Chi Thân.

Hiện tại bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn đã tu thành "Phật, Ma, Thần" Ba đại lĩnh vực hợp nhất biến thành một lĩnh vực không biết tên, dung hợp lực lượng Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ, Chư Thần Quốc Độ, có thể nói đã không còn khuyết điểm. Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn đã đạt tới cảnh giới Bất Tử Chi Thân.

Thân thể cũng đã là nửa cái Bất Tử Chi Thân.

Duy chỉ còn một chút, chính là đầu lâu còn chưa bị luyện hóa.

Đầu lâu của hắn cứng rắn e là vô pháp tưởng tượng.

Nhưng mà hiện tại tu luyện Đại Huyết Phách Thuật, Phương Hàn cũng cảm giác được đầu lâu của mình có một chút xu thế hòa tan. Nguyên bản Đại Huyết Phách Thuật cực kỳ khó tu luyện, thế nhưng Phương Hàn thôn phệ không ít huyết nhục hỗn loạn, thân thể cường hoành huyết khí cường hãn, lại thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, cho nên cũng không khó luyện thành Đại Huyết Phách Thuật.

"Huyết phách ngưng tụ, huyết ảnh hóa thân, cửu cửu chí tôn, huyết đế thần vương, thiên biến vạn hóa, tích huyết trọng sinh, thân thể bất tử!"

"Số mệnh của vĩnh hằng, ta lấy danh nghĩa là lực lượng của ngươi, thiêu đốt tuổi thọ, gia trì huyết nhục, cấp tốc học thành thần thông!"

Phương Hàn đã quen thuộc với rất nhiều huyền bí trong kinh văn Đại Huyết Phách Thuật, sau đó trong đầu nhẩm lại một lần để quen thuộc với các loại phương pháp tu luyện. Hiện tại hắn là vạn cổ cự đầu, trong giới tu luyện mà nói, chính là đại nhân vật, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Tu luyện lên thần thông, còn nhanh hơn rất nhiều so với tu sĩ Thần Thông Bí Cảnh.

Một đạo huyết quang lóe ra trên đầu ngón tay hắn, đồng thời số mệnh lực hào hùng trong thân thể hắn đang không ngừng thiêu đốt, triệt để bốc cháy.

Số mệnh lực quấn quanh thân thể của Phương Hàn, đột nhiên thoáng cái thẩm thấu vào thân thể.

Sau đó thân thể của hắn lộ ra một màu huyết sắc trong suốt, đột nhiên rút nhỏ đi rất nhiều, thế nhưng lực lượng càng thêm cô đọng, cắn nuốt sạch tinh hoa huyết nhục hỗn loạn, các loại đan dược trước kia, khối Phong Thần Bi, Phong Thần Đại Pháp, Già Thiên Ma Công toàn bộ đều hiện ra.

Oanh long!

Phương Hàn trọn vẹn thiêu đốt một ngàn năm tuổi thọ thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật.

Dưới lực lượng cường đại của Tiểu Túc Mệnh Thuật, Phương Hàn chỉ cảm thấy huyết nhục của chính mình giống như viên bi nhỏ, lại lần nữa tổ hợp xếp đặt, tạo ra một đồ án hoàn mỹ nhất.

Nhục thể của hắn trước kia tuy cường đại, thế nhưng các loại nguyên khí lại có chút lộn xộn. Thế nhưng hiện tại Đại Huyết Phách Thuật đã điều dưỡng đám nguyên khí, huyết nhục này, tinh luyện huyết nhục tới trạng thái biến thành viên bi nhỏ bé, đồng thời tổ hợp lại theo một quy tắc hoàn mỹ.

Nếu như là vạn cổ cự đầu bình thường tu luyện Đại Huyết Phách Thuật, quá trình cô đọng huyết nhục, tổ hợp cũng phải mất ít nhất vài giáp thời gian.

Nhưng mà Phương Hàn được Tiểu Túc Mệnh Thuật gia trì, thiêu đốt tuổi thọ, số mệnh lực từ trong hư không kích phát tinh hoa tính mạng vô tận, trực tiếp rút ngắn quá trình này lại.

Một canh giờ đã qua, hai canh giờ đã qua, nửa ngày đã qua...

Trên người Phương Hàn, từng cái từng cái huyết ảnh chớp động, giống như côn trùng tới từ thái cổ liên tục uốn éo. Thân thể của hắn càng lúc càng cô đọng, càng ngày càng lớn mạnh, huyết nhục cũng đã chuyển sang màu óng ánh.

Chín đại thức hải trong óc chậm rãi xoay tròn cũng bị lực của huyết nhục thẩm thấu vào, tựa hồ như có xu thế bị hòa tan.

"Tốt, chỉ cần não hải bị hòa tan, thân thể ta có thể hợp hai làm một với bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương, chính thức tu thành Bất Tử Chi Thân. Cảnh giới, tuổi thọ, lực lượng lại lần nữa tăng lên tới trình độ không cách nào tưởng tượng."

Phương Hàn âm thầm mừng rỡ!

Đây là một cơ hội để hắn đột phá Bất Tử Chi Thân.

Hắn đã tích súc tới tình trạng hùng hồn đáng sợ, ngay cả nhân vật cấp bậc như Sở Nam công tử cũng phải khiếp sợ. Nếu như một khi tu thành Bất Tử Chi Thân, nhất định sẽ tới đỉnh phong. Thậm chí rất nhanh có thể lĩnh ngộ quy tắc không gian.

Cao thủ Bất Tử Chi Thân bình thường cơ bản không có khả năng lĩnh ngộ quy tắc không gian. Trừ phi có đại vận khí. Có cường giả Bất Tử Chi Thân tu luyện mấy vạn năm còn chưa thể lĩnh ngộ lĩnh ngộ, cuối cùng thọ nguyên hết, triệt để biến mất trong thiên địa.

Vạn Thọ Cảnh cùng Bất Tử Chi Thân cũng chỉ là quá trình áp súc lực lượng, lĩnh ngộ quy tắc không gian, câu thông cùng thiên địa bổn nguyên.

Thế nhưng hiện tại Phương Hàn đã tích súc như vậy, một khi đột phá Bất Tử Chi Thân, đúng là có cơ hội lĩnh ngộ quy tắc không gian. Trở thành người lĩnh ngộ pháp tắc, đến lúc đó địa vị sẽ bất đồng, có thể ngang hàng với thái thượng trưởng lão trong Vũ Hóa Môn, thậm chí còn có đại quyền như chưởng giáo Phong Bạch Vũ.

Tiến vào trong Vũ Hóa thiên cung cũng chỉ là một việc nhỏ mà thôi.

Thậm chí có thể tìm hiểu Đại Âm Dương Thuật, được học Vũ Hóa Phi Thăng Kinh. Cũng có thể tùy ý trừng phạt bất luận kẻ nào.

Nếu như nói Trường Sinh Bí Cảnh là vạn cổ cự đầu, địa vị cao thượng. Như vậy Bất Tử Chi Thân có thể coi trời bằng vung. Thế nhưng nếu như lĩnh ngộ quy tắc không gian bắt đầu tiếp xúc với bổn nguyên vũ trụ, đó chính là con đường chính thức để bắt đầu thần thoại. Mỗi một nhân vật loại này đều có thể qua lại vãng lai trong hư không.

Chẳng hạn như Sở Nam công tử cho dù muốn di chuyển từ Vô Cực đại thế giới tới Huyền Hoàng đại thế giới cũng cần phải thiêu đốt ba ngàn vạn viên Thuần Dương đan, chẳng khác gì tiêu tốn tu vi nhiều năm, lợi dụng thượng phẩm đạo khí mới có thể di chuyển.

Thế nhưng nếu như lĩnh ngộ pháp tắc không gian, trở thành nhân vật trong thần thoại, Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng, có thể trực tiếp xé rách, qua lại vãng lai qua không gian, mà không cần bất cứ đạo khí gì tá trợ.

"Luyện hóa đầu lâu! Thân thể Pháp Tướng, hợp hai làm một, nguyên khí lột xác! Tu thành bất tử!"

Phương Hàn rống to, liên tục thúc dục, thân thể đột nhiên trầm xuống, biến thành một đạo cầu vồng huyết sắc, qua lại như con thoi trong Hoàng Tuyền Đồ. Trong cầu vồng huyết sắc có rất nhiều hư ảnh chớp động.

Mà bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn lại dung nhập vào trong đạo huyết sắc cầu vồng kia, bắt đầu kết hợp cùng huyết nhục thân thể.

Đầu lâu của hắn cũng bắt đầu hòa tan.

Nhưng mà thời điểm cuối cùng não hải chuẩn bị hoàn toàn hòa tan, đột nhiên huyết quang toàn thân chấn động, đọng lại kết thành một đạo phù chú huyết sắc trường giác, đạo phù chú này thẩm thấu vào trong thân thể, khắc lên bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương.

Đạo huyết sắc phù chú này chính là trận pháp được tạo thành sau khi luyện xong Đại Huyết Phách Thuật.

"Đáng tiếc đáng tiếc! Còn chưa thể đột phá Bất Tử Chi Thân!" Tuy Phương Hàn đã luyện thành Đại Huyết Phách Thuật, thế nhưng trong lòng vẫn còn cảm thấy tiếc nuối, không thể đột phá Bất Tử Chi Thân, còn kém một chút nữa, chỉ kém một chút nữa mà thôi, nhưng mà pháp lực của hắn tựa hồ cũng tăng lên không ít.

Nguyên bản Phương Hàn có năm vạn năm tuổi thọ, thực lực hùng hồn đạt tới mười hai triệu ức mã lực. Thế nhưng hiện tại tuổi thọ của hắn giảm bớt một ngàn năm, chỉ còn bốn vạn chín ngàn năm, thế nhưng vì Đại Huyết Phách Thuật đã luyện thành, lực lượng lại lần nữa tăng lên, đạt tới mười ba ức mã lực.

Nói cách khác hiện tại lực lượng của Phương Hàn chẳng khác gì lực lượng của ba đại vạn cổ cự đầu liên thủ.

Thời điểm Phương Hàn ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ cô đọng Đại Huyết Phách Thuật, tìm hiểu Bất Tử Chi Thân. Trên nóc gian phòng của hắn lóe lên một đạo ánh sáng, dường như có người đang theo dõi hắn vậy.

"Tên đệ tử kim đan Phương Ngọc vừa mới tuyển vào xem ra thật sự cô đọng được mười loại thần thông. Hơn nữa còn có tiềm lực, không biết có thể tu thành Phong Hỏa Đại Kiếp hay không."

Thánh nữ điện, bên trong một tòa cung thất cự đại đang có mấy vị nữ nhân tụ họp cùng một chỗ, mỗi người đều đẹp như thiên tiên, hơn nữa lại rất có tính cách, khí chất kinh diễm.

Trong đó không ngờ lại xuất hiện cả người mang theo Phương Hàn tới đây, Hàn Hi.

"Tuy nói như vậy, thế nhưng vẫn phải xem hắn lịch lãm một phen. Xem có thể phát triển thêm được không." Mấy nữ nhân này vây quanh một cái gương, từ từ quan sát rất nhiều đệ tử kim đan hiện ra ở trong đó.

Phương Hàn ở trong phòng hiển hiện ra trước mặt tấm gương, giống như hình ảnh được chiếu xạ qua hư không rồi chuyền tới đây. Cũng không phải các nàng đặc biệt chú ý tới Phương Hàn.

"Lần này điện chủ đến Nguyên Lão viện, không biết có thể thành công buộc tội Sở Nam công tử hay không? Nghe nói lần này Sở Nam công tử thất bại thê thảm. Bị tổn thất nặng nề, chẳng những tổn thất đại bộ phận đệ tử kim đan của môn phái, mà ngay cả hai đại Phó điện chủ dưới trướng hắn là Lạc Thủy Bắc, Thương Ảnh Tử cũng bị người bắt đi, thậm chí ngay cả hắn cũng thiếu chút nữa không thể trở về, thượng phẩm đạo khí Tinh Đế Long Sàng cũng bị mất. Lần này đúng thật là hắn quá thê thảm rồi."

"Vậy sao? Ngay cả Tinh Đế Long Sàng cũng bị mất! Đây chính là thượng phẩm đạo khí đấy, một kiện thượng phẩm đạo khí rất mạnh a!"

"Đúng vậy, Tinh Đế Long Sàng bị mất, khiến thực lực của hắn cũng giảm đi không ít, từ nay về sau rốt cuộc hắn chẳng thể kiêu ngạo được nữa. Hơn nữa lần này bị thương khiến cho hắn mất đi cơ hội lĩnh ngộ pháp tắc không gian, vị trí điện chủ Bắc Đấu Điện của hắn chỉ sợ sẽ không còn ổn định nữa."

"Rốt cuộc hắn đã chọc phải nhân vật lợi hại gì? Cư nhiên biến hắn thành bộ dạng thảm hại như vậy?"

"Nghe nói là nhân vật trong Huyền Hoàng đại thế giới, hơn nữa còn là đệ tử của Vũ Hóa Môn. Chuyện này đã chấn động Nguyên Lão viện, hiện tại Nguyên Lão viện đã phái ra cao thủ âm thầm thôi toán, sau đó đi tìm giết đệ tử Vũ Hóa Môn."

"Có thể đánh thành Sở Nam công tử thành bộ dạng này, chẳng lẽ là Phong Bạch Vũ từ Vũ Hóa Môn tới?"

"Không phải, hình như là vài tên đệ tử trẻ tuổi."

"Đệ tử trẻ tuổi mà đã lợi hại như vạy? Sở Nam công tử xem như là người nổi bật, là Bất Tử Chi Thân coi trời bằng vung, cư nhiên cũng bị đánh thành bộ dạng này?"

"Quản gì việc hắn bị đáng thành bộ dạng như thế nào, đối với chúng ta mà nói hắn càng thảm càng tốt, Sở Nam công tử người này có chủ ý với Thánh nữ điện của bọn ta không phải một ngày hay hai ngày, còn từng lăng nhục sư muội trong điện chúng ta nữa. Loại người này có chết cũng không đáng tiếc. Nhiệm vụ hiện tại của chúng ta chính là thu nạp tất cả đệ tử kim đan. Không cho Bắc Đấu Điện thay máu."

"Đúng vậy, dùng hết mọi khả năng đả kích thế lực của Bắc Đấu Điện. Đúng rồi, ba ngày tới chính là ngày mà đệ tử Thánh nữ điện chúng ta tới thế giới yêu ma dưới lòng đất để giết yêu ma, nên để đám đệ tử kim đan mới tuyển đi đánh trận đầu a."

Bình Luận (0)
Comment