Vĩnh Sinh

Chương 564 - Cây Đổ Bầy Khỉ Tan (Hạ)

Giờ khắc này Phương Hàn đang ở trong lòng đất tìm kiếm Nhân Hoàng Bút.

Hắn còn không biết lần này mình đã gây ra bao nhiêu phong ba.

Nhưng mà với trí tuệ của hắn tự nhiên có thể suy đoán ra được.

Bản thân ở trong Vũ Hóa Môn giết chết một tên Phó chưởng môn, đại khai sát giới giết chết mấy trăm đệ tử do Hoa Thiên Đô cài vào, thậm chí khiêu chiến với Thái thượng trưởng lão, đây chính là chuyện đại nghịch bất đạo. Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn họp lại khẳng định sẽ trừng phạt mình, thậm chí còn tìm cơ hội cướp lấy Hoàng Tuyền Đồ của mình.

Nhưng mà Phương Hàn cũng không để ý đến mấy chuyện này. Cùng lắm thì hắn làm phản rời khỏi Vũ Hóa Môn. Nếu như một điểm này Vũ Hóa Môn cũng không thể tha thứ được, trợ giúp Hoa Thiên Đô mà nói, hắn cũng chả còn lưu luyến gì, dù sao cho tới bây giờ Vũ Hóa Môn cũng chưa cho hắn bất cứ chỗ tốt gì, còn xa xa so với những cống hiến mà mình bỏ ra.

Đương nhiên hắn vẫn tin tưởng Phong Bạch Vũ, thủ đoạn của người này thông thiên, ngay cả Thần tộc cũng nói hắn là nhân vật mấu chốt, chắc chắn sẽ không đơn giản buông mình.

Nhưng mà những chuyện này đều để cho bọn họ tự xử, bản thân mình đi tăng cường thực lực mới là mấu chốt.

Huyền Hoàng đại thế giới giống như Vô Cực đại thế giới, có đất đai, dòng nước, thế nhưng ở sâu trong đất ẩn chứa khoáng sản còn phong phú hơn cả Vô Cực đại thế giới, cũng không biết sâu bao nhiêu tầng nữa.

Phương Hàn cũng đã quen đường, cơ hồ trong nháy mắt liền đi tới chiến trường năm đó Nhân Hoàng Bút chiến đấu với Hận Thiên Thần Hoàng.

Nơi này là một hồ nham thạch nóng chảy hung mãnh, như thủy triều tràn đầy, nơi đây là địa phương tốt nhất để tu luyện Hỏa Hệ đạo thuật, Xích Đế Hỏa Hoàng khí của Phương Hàn tự động hấp thu hỏa diễm chi lực trong vòng ngàn dặm đều ùn ùn tiến vào, hỏa diễm nóng bỏng căn bản không tạo thành uy hiếp gì cho Phương Hàn.

Ở đây là một nơi trống trơn, không có thứ gì tồn tại được.

Phương Hàn căn bản không tìm được bất cứ tung tích gì của Nhân Hoàng Bút.

“Phương Hàn, Nhân Hoàng Bút không có ở đây, chúng ta làm sao tìm được hắn? Hắn tới vô ảnh đi vô tung trong nháy mắt có thể xuyên qua vô tận đại thế giới, chúng ta căn bản không có khả năng đuổi theo.” Diêm nhìn lòng đất trống trơn, liền thở dài một tiếng.

“Đừng gấp, để ta vận dụng Tiểu Túc Mệnh Thuật dò xét một chút, có lẽ phát hiện dấu vết gì lưu lại.”

Phương Hàn tỉnh táo nói, hắn bế quan tu luyện sáu mươi năm trong Hoàng Tuyền Đồ, tu vi càng thêm tinh thâm, mặc dù chưa thể tham ngộ pháp tắc không gian huyền bí, trở thành thần thoại đến Động Thiên cảnh, nhưng lại có thể cảm ứng được một chút ảo diệu trong chỗ tối tăm.

Hắn cũng bắt đầu hiểu rõ Tiểu Túc Mệnh Thuật, có thể phát huy được các loại diệu dụng trong đó.

Lập tức trong nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, tâm thần Phương Hàn khẽ động khoanh chân ngồi xuống, ngón tay khẽ bấm, đạo phù văn Tiểu Túc Mệnh Thuật lập tức bay ra xoay tròn trên đỉnh đầu, trên mặt hiện ra vô số quang hoa lập lòe, tựa hồ như đang suy tính, thôi toán, lại dường như cảm ứng, điều tra bốn phía.

Diêm nhìn Phương Hàn hành động, cũng không giúp đỡ gì.

Tuy nó lợi hại, cũng đã khôi phục lực lượng, hiện tại lực lượng khoảng chừng ba tỷ mã lực, cũng tinh thông các loại Đạo thuật, cho dù Đại luân hồi thuật, nó cũng có thể nhận biết một hai loại trong đó, thế nhưng lại không có nửa điểm lĩnh ngộ đối với Tiểu Túc Mệnh Thuật. Cho dù Phương Hàn có truyền cho nó đoạn âm tiết liên quan tới Tiểu Túc Mệnh Thuật, nó cũng không thể tìm hiểu, cũng không biết là vì sao.

Chẳng những là nó, ngay cả rất nhiều người trong Bát Bộ Phù Đồ cũng không hiểu được Tiểu Túc Mệnh Thuật, thậm chí khi Phương Thanh Tuyết ngâm xướng đoạn âm tiết kia cũng không thể lọt vào trong đầu bọn họ.

Môn thần thông Tiểu Túc Mệnh Thuật này dường như được sáng tạo ra là vì Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết vậy. Ngoại trừ hai người này ra, bất luận kẻ nào cxung không hiểu được. Chính là một loại kỳ môn.

Loại hiện tượng này thậm chí ngay cả Phương Hàn cũng không giải thích được.

Phù văn của Tiểu Túc Mệnh Thuật hoàn toàn không bị không gian, thậm chí thời gian ăn mòn, nó xoay tròn trên hỏa nham thạch nóng chảy, thẩm thấu xuống đủ các loại địa đồ hiện ra trước mắt Phương Hàn, giống như sương mù vậy, lại giống như ánh đèn sân khấu. Tâm tinh của Phương Hàn khẽ động đột nhiên cảm thấy ở chỗ sâu trong hỏa diễm dung nham dưới lòng đất, một không gian song song vặn vẹo, có một tia pháp lực rất nhỏ ba động.

Trong dung nham dưới lòng đất có vô số nơi sâu hơn, bởi vì hỏa diễm mãi mãi không ngừng, thiêu đốt không biết qua bao nhiêu ức năm tích lũy lại, khiến cho không gian đều bị hòa tan, nơi đó cực kỳ hung hiểm, không gian cực độ vặn vẹo, thông thường những lãnh thổ thần bí này ngay cả cao thủ Bất Tử Chi Thân tiến vào trong đó cũng chỉ có một chữ, chết.

Cảm giác được một tia pháp lực rất nhỏ này ba động, Phương Hàn tung ra một trảo xuống dưới, pháp lực mênh mông tỏa ra, lập tức xâm nhập vào trong không gian vặn vẹo này, móc ra một cọng tóc trắng thật dài.

Sợi tóc trắng này dài khoảng chừng ba nghìn trượng, cực kỳ nhẵn nhụi, sáng bóng, trong suốt, bên trong ẩn chứa một cỗ lực lượng khủng bố, Phương Hàn cầm lấy một sợi tóc, hơi quấn quanh đầu ngón tay mình, cũng cảm nhận được huyết nhục của mình như bị xiết đứt ra vậy.

“Lực lượng thật khủng khiếp, đây là tóc của ai?”

Diêm cũng nhìn thấy sợi tóc này, nó kiệt lực suy nghĩ nhưng lại không có chút đầu mối nào.

“Cọng tóc này quả thực là khủng bố, người có tóc như vậy, chỉ sợ còn lợi hại hơn nhiều so với Phong Bạch Vũ, ta thậm chí còn cảm nhận được trong sợi tóc này có chứa không gian chi lực cùng thời gian chi lực cực kỳ khủng bố, thậm chí còn có thế giới chi lực nữa.” Phương Hàn vuốt ve cọng tóc này, thần niệm thẩm thấu vào, liền phát hiện trong sợi tóc cư nhiên có một không gian thật lớn, cơ hồ còn lớn hơn cả không gian trong Bát Bộ Phù Đồ, hơn nữa trong không gian này cũng không phải chỉ có trống trơn, bên trong còn có sơn thủy, hoa cỏ, tựa hồ như một cái động thiên, một thế giới độc lập.

Khiến cho Phương Hàn cực kỳ rung động.

Là ai, ai mà lợi hại như vậy, ngay cả sợi tóc cũng tu luyện thành thế giới nho nhỏ.

Điều này vượt xa khỏi sức tưởng tượng của Phương Hàn, nhất là thế giới nho nhỏ trong sợi tóc này thậm chí còn có một số quang cầu, giống như nhật nguyệt liên tục vận chuyển, khuyết điểm duy nhất là trong thế giới này lại không có sinh linh.

“Cọng tóc này là tài liệu rất tốt, thậm chí ta có thể vận dụng thủ pháp luyện khí trong bí kíp Thiên Long để luyện cọng tóc này thành một kiện trung phẩm đạo khí Nghiệt Long Tiên.” Phương Hàn thở dài, một lần nữa vận dụng thần niệm thăm dò thế giới trong sợi tóc. “Hử?”

Hắn đột nhiên phát hiện, trong thế giới nhỏ này cư nhiên có rất nhiều thi thể lẫn trong lớp bùn dưới mặt đất, tựa hồ như đã hòa tan một thể cùng thế giới, vừa rồi hắn cũng không phát hiện ra, hiện tại nhìn kỹ mới phát hiện ra mánh khóe trong đó.

Những thi thể trong lớp bùn đất kia, mỗi cỗ đều cao lớn, gân cốt toàn thân cư nhiên lại là chiến sĩ Thần tộc! Hơn nữa còn là cao thủ cấp bậc Thần Quân. Thậm chí Phương Hàn còn nhìn thấy cả cao thủ cấp bậc Thần Vương.

Trong một sợi tóc có một thế giới, trong thế giới nho nhỏ này có thi thể chiến sĩ Thần tộc, có thể rõ ràng nhìn ra đám chiến sĩ Thần tộc này tồn tại kí sinh trong sợi tóc này. Giống như Thiên ma kí sinh trong Bát Bộ Phù Đồ vậy.

Đám chiến sĩ Thần tộc trong sợi tóc này không ngừng cầu nguyện tăng thêm lực lượng vì chủ nhân sợi tóc.

Nhưng cọng tóc này bị một cỗ lực lượng khổng lồ chặt đứt, chiến sĩ Thần tộc trong sợi tóc toàn bộ bị chém chét, bị cỗ lực lượng này bóp chết hết thảy sinh cơ.

“Khủng bố, khủng bố, thật sự là khủng bố. Trong một sợi tóc cư nhiên có ký sinh hơn vạn chiến sĩ Thần tộc, tám Thần Quân, ba Thần vương. Như vậy một nhúm tóc có thể ký sinh bao nhiêu chiến sĩ Thần tộc? Thần Quân, Thần Vương?”

Toàn thân Diêm run rẩy, với tu vi của nó hiện tại, thấy một màn như vậy cũng nhìn không được mà trái tim lạnh lẽo, thứ khủng bố này khiến nó cảm thấy vạn phần kiêng kị.

“Quả thật là lợi hại, nhưng mà thi thể của đám chiến sĩ Thần tộc này rất có ích. Ta rất dễ dàng luyện chế thành Thần Thông quả, sau này sẽ dùng vào việc bồi dưỡng thế lực của mình.”

Phương Hàn vung tay lên, sợi tóc có chứa thi thể chiến sĩ Thần tộc này đều dung nhập vào trong Thế Giới Chi Thụ, những thi thể này đều bị chuyển hóa thành thần chi lực dung nhập vào trong thân thể của mình. Mà tám thi thể Thần quân hóa thành tám viên Thần Thông quả, ba thi thể Thần vương lại hóa thành ba viên hạt giống chân thần.

“Ta dám đoán chắc cọng tóc này là do Nhân Hoàng Bút chặt đứt. Chiến sĩ Thần tộc bên trong cũng bị Nhân Hoàng Bút giết chết, tất cả linh trí trong cơ thể đám chiến sĩ Thần tộc này đều bị bóp chết, một bút đoạt sinh tử. Mà nơi cọng tóc này bị chặt đứt quả thật có khí tức của Nhân Hoàng Bút.”

Phương Hàn vuốt ve chỗ đứt của sợi tóc này, hắn lập tức nhận ra trên mặt vết đứt rất sắc bén, thật sự gọn ghẽ như người cầm bút vẽ nên vậy.

Đây là khí tức đặc thù của Nhân Hoàng Bút. Bất kỳ pháp bảo nào đều có đại năng mà kẻ khác không học được.

“Có thể khẳng định Nhân Hoàng Bút đã trấn áp một thứ rất khủng bố, trong lúc chém giết đã chặt đứt một sợi tóc của đối phương. Nhưng mà may là đã để lại dấu vết cho ta, bằng vào cọng tóc này cùng khí tức của Nhân Hoàng Bút, ta có thể thi triển một số bí thuật trung tung tìm được nơi ở của bọn hắn.”

Phương Hàn tự nói, sau đó hắn tìm một số thần thông lạc ấn trong Tiểu Túc Mệnh Thuật. Liền phát hiện trong ba mươi ba vô thượng thần thông của Ô Thích Thiên Thần Hoàng có một môn gọi là “Cổ Ảnh Hình Tích Pháp”, căn cứ vào khí tức có thể tìm được địch nhân, đó chính là một môn thượng cổ thần thông.

“Trong ba nghìn đại đạo có một môn thần thông gọi là Đại truy tung thuật, đáng tiếc mình không có, chỉ có thể sử dụng Cổ ảnh hình tích pháp này, hi vọng có thể tìm được Nhân Hoàng Bút.”

Phương Hàn thở dài một hơi, phù văn Tiểu Túc Mệnh Thuật xoay tròn một hồi, Cổ ảnh hình tích pháp bay ra, biến thành một bóng đen cổ xưa, bóng đen này có cái mũi rất dài, hung hăng ngửi ngửi, sau đó hình thể chấn động chui xuống mặt đất.

Cổ ảnh hình tích pháp này là dùng pháp môn bí mật cô đọng thành một bóng đen, bóng đen này không có sức chiến đấu, cũng không phải thực thẻ, nhưng rất am hiểu thuật truy tung, chính là thái cổ bí thuạt có thể xuyên qua không gian mà truy tung, tuy không lợi hại bằng Đại truy tung thuật trong ba nghìn đại đạo có thể truy tung tới vô tận đại thế giới. Thế nhưng cũng phi thường kỳ diệu, là một trong những thần thông truy tung siêu việt của Ma đạo.

“Tốt, đi theo bóng đen này chắc hẳn có thể tìm được dấu vết để lại. Tìm được Nhân Hoàng Bút, hết thảy mọi vấn đề cũng sẽ đơn giản thôi.”

Phương Hàn đi theo bóng đen này, chui xuống dưới, dung nham đều tản ra, tới chỗ sâu nhất trong lòng đất.

Vô số không gian tựa hồ như “trùng động” vặn vẹo, tựa hồ như chui qua một cái “động côn trùng” cự đại, động trùng này tựa hồ như thông tới một không gian khác, mà không gian này tựa hồ như không thuộc về Huyền Hoàng đại thế giới.

Bình Luận (0)
Comment