Vĩnh Sinh

Chương 587 - Nghiêng Trời Lệch Đất

Thái thượng trưởng lão Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo xuất thủ, muốn ở Kim Tiên điện trấn áp Phương Hàn.

Thế nhưng thật không ngờ Phương Hàn cư nhiên hung hãn như thế, xuất thủ còn độc ác hơn cả hắn, trực tiếp thi triển thần thông có uy lực lớn nhất ra, Đại Kịch Độc Thuật, muốn độc chết tươi tên Đằng Ngạo này.

Hiện tại Phương Hàn tu luyện đến Động Thiên cảnh, uy lực của tất cả thần thông trong ba nghìn đại đạo đều tăng lên một cấp, thế nhưng Đại Kịch Độc Thuật lại xếp thứ nhất. Thiên Phi Ô Ma chỉ ngưng luyện ra Kịch độc chân khí, thôn phệ bảy đại Bồ Tát biến thành Kịch Độc Ma Vương đã lợi hại như thế.

Cao thủ bình thường tu luyện Đại Kịch Độc Thuật, bản thân sẽ biến thành Độc nhân, Thiên Phi Ô Ma có thể chất đặc thù của Thần tộc mới có thể tu luyện đại thành. May mắn là trên người Phương Hàn có phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật căn bản không sợ kịch độc, bởi vậy có thể vận dụng Đại Kịch Độc Thuật tới chỗ xuất thần nhập hóa, có thể luyện hóa vạn độc trong thiên hạ.

Kịch độc chân khí cuồn cuộn, dũng mãnh như thủy triều tiến ra, Độc long vờn quanh thân Kịch Độc Ma Vương, thậm chí còn hiện ra bóng dáng của một số đầu thần thú kịch độc đã sớm tuyệt chủng, như Ham Tiên, Độc Mị Tiêu,... Lúc trước Thiên Phi Ô Ma tu luyện Đại Kịch Độc Thuật không biết đã thu thập bao nhiêu loại độc dược, thậm chí còn có một số độc thú viễn cổ trên Tiên giới.

Có thể tưởng tượng được ra chân khí này mãnh liệt thế nào, quả thực có thể diệt sát vạn vật, biến thiên địa thành nước mủ.

Đại âm dương thuật nguyên bản bài danh cao hơn rất nhiều so với Đại Kịch Độc Thuật, thế nhưng hiện tại Đại Kịch Độc Thuật công tới, Đại âm dương thuật lại tan rã ra thành từng khúc.

Âm dương đại ma bàn thoáng cái tiếp xúc với Đại Kịch Độc Thuật, lập tức bị phá vỡ tan, trên mặt ma bàn xuất hiện hàng nghìn vết lở loét, trong nháy mắt bị hòa tan.

Đằng Ngạo há miệng phun ra một ngụm tiên huyết, sắc mặt vô cùng tái nhợt, tựa hồ như pháp lực bị tổn thương rất lớn.

Kịch độc chân khí trong nháy mắt phá Đại âm dương thuật, ăn mòn Âm dương đại ma bàn, sau đó tiếp tục hung hănh đánh giết tới chỗ Đằng Ngạo, đồng thời cũng bao phủ lấy Hoa Thiên Đô, muốn độc chết hai người này.

Giờ khắc này trên mặt Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo hiện ra thần sắc kinh khủng, tu vi của hắn cũng thâm hậu, cũng đã nhận ra Đại Kịch Độc Thuật này chính là Ma công đáng sợ trong Chư Thiên.

“Dừng tay!”

Trong nháy mắt kịch độc chân khí khổng lồ, độc long, Kịch Độc Ma Vương sắp bao phủ Đằng Ngạo cùng Hoa Thiên Đô, trên hư không bắn tới một đạo tinh quang, cũng không phải Vũ Hóa tam thánh xuất thủ, mà trong tinh quang xuất hiện hư ảnh một cái gương trên mặt cái gương này có điêu khắc rất nhiều văn tự cổ xưa, còn có chân lý đạo đức, thần tiên huyền bí, Chu Thiên vận chuyển, đều ở trong đó.

“Thiên Hoàng Kính!”

Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái, Đại Kịch Độc Thuật lập tức rung động, Thiên Hoàng Kính bắn ra kính quang từng tầng từng tầng trần ngập cư nhiên bao phủ lấy Đại Kịch Độc Thuật, hung hăng bức nó trở về.

Thế nhưng kính quang của Thiên Hoàng Kính nguyên bản có thể làm vạn vật tan rã, lại không thể hòa tan chân khí Đại Kịch Độc Thuật.

“Kịch độc thu hồi, cô đọng thành độc phù.”

Chứng kiến tình huống như vậy, Phương Hàn vội vàng thu tay, tất cả độc khí cuồn cuộn đều bị thu lại, biến thành một đạo phù lục kịch độc.

Cùng lúc đó thân thể của hắn cũng khẽ động, một tòa động thiên rộng tới ngàn dặm bảo vệ bản thân ở trong đó, đồng thời thoát ra rất nhiều không gian song song. Bất luận kẻ nào cũng không thể xác định được vị trí của hắn, hiện tại hắn đã nắm giữ huyền ảo của pháp tắc không gian rồi.

“Chưởng giáo chí tôn, đệ tử Phương Hàn hữu lễ.”

Thi triển ra động thiên của mình, Phương Hàn đứng trong động thiên nói.

Sau khi từ Thiên Hoàng Kính bay ra, khí tức trào dâng, lông mày phấp phới, khí thế bao trùm thế gian, phóng mắt nhìn khắp tứ hải, coi trời bằng vung, có tư thế khống chế tương lại, đúng là chưởng giáo chí tôn của Vũ Hóa Môn, Phong Bạch Vũ. Là người nắm giữ Thiên Hoàng Kính.

“Phương Hàn, ngươi cư nhiên đã tu thành động thiên của mình, đạt tới Động Thiên cảnh!” Phong Bạch Vũ vừa xuất hiện ánh mắt nhìn Phương Hàn, thần sắc lại xuất hiện một tia khiếp sợ. Hai mắt hắn bắn ra tinh quang tựa hồ như muốn triệt để nhìn thấu Phương Hàn.

Một câu nói kia của Phong Bạch Vũ khiến đám người ở đây sôi trào.

Rất nhiều Thái thượng trưởng lão ở đây cũng không phải là người mù, sau khi nhìn thấy động thiên của Phương Hàn cũng giật mình không ít, sắc mặt mỗi người một vẻ, đều dùng thần niệm cường đại trao đổi.

“pháp tắc không gian! Đây là Động Thiên cảnh Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng.”

“Đúng vậy, chính là động thiên chân thực, vận dụng pháp tắc không gian rất tinh diệu, động thiên thật chắc chắn, đã có một tia tạo thành thế giới hình thức ban đầu, trong truyền thuyết sau khi tu luyện Đại ngũ hành thuật, trong động thiên Ngũ hành nguyên khí thay đổi lẫn nhau, có thể sinh ra địa thủy hỏa mộc phong, là những yếu tố tạo thành thế giới! Người tu luyện Đại ngũ hành thuật có thể củng cố hoàn thiện động thiên thế giới của mình, càng có cơ hội tu thành Trường Sinh Bí Cảnh đệ tứ trọng.”

“Vài ngày trước tu vi của Phương Hàn chỉ là Bất Tử Chi Thân, tại sao lại tiến nhanh như vậy, đã đạt tới Động Thiên cảnh.”

“Động Thiên cảnh bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc, đó mới chân chính đặt bước trên con đường thiên đạo. Phương Hàn tu luyện còn nhanh hơn so với Phong Bạch Vũ. Đã hoàn toàn siêu việt hơn Hoa Thiên Đô. Hơn nữa vừa rồi hắn thi triển ra Đại Kịch Độc Thuật thật sự quá kinh khủng, rốt cuộc hắn làm thế nào mà luyện thành vậy?

“Phương Hàn tu luyện đến Động Thiên cảnh, địa vị cũng không khác gì Thái thượng trưởng lão, tuyệt đối là chủ lực của Vũ Hóa Môn chúng ta, không biết Vũ Hóa tam thánh có giữ nguyên chủ ý hay không?”

“Hoa Thiên Đô coi như là kẻ kinh tài tuyệt diễm, thế nhưng hiện tại cũng không được coi là gì so với Phương Hàn.”

“Quả thật là như vậy, cao thủ Động Thiên cảnh là căn cơ của một môn phái, hiện tại Phương Hàn có thể phụ giúp chúng ta ngưng luyện Vũ Hóa thiên cung.”

“Hơn nữa không chỉ có như vậy, ngươi xem lượng hấp thu nguyên khí Tiên giới trong động thiên của Phương Hàn còn nhiều hơn cả ta, số lượng Thuần Dương đan mỗi ngày hắn ngưng luyện ra quả thực là cực đại.”

“Sau khi tới Động Thiên cảnh, hắn vận dụng tuyệt phẩm đạo khí Hoàng Tuyền Đồ càng thêm xuất thần nhập hóa a.”

“Ừm?”

Mà ngay cả Vũ Hóa tam thánh trên ba hằng tinh cũng phát ra một tiếng than sợ hãi, tựa hồ như đang kinh ngạc, trong hàng ngũ đệ tử Vũ Hóa Môn cư nhiên xuất hiện nhân vật Động Thiên cảnh.

“Làm sao có thể! Điều đó không có khả năng! Phương Hàn tên tiểu nghiệt chướng này tại sao lại có thể vượt qua ta?” Giờ khắc này Hoa Thiên Đô giống như từ trên thiên đường bị đày xuống địa ngục, nhìn Phương Hàn đã tu luyện tới Động Thiên cảnh, hắn không thể khống chế được tâm tình nữa, trong lòng rối như tơ vò, cực độ khiếp sợ, hàm răng lại cắn chặt. Không còn khí thế như lúc trước chơi cờ nữa.

“Tiểu ma đầu này tại sao tu luyện nhanh như vậy, hơn nữa chỉ mấy ngày đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian, còn sâu sắc hơn cả ta nữa.” trên mặt Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo toàn bộ đều là vẻ băng lãnh. Tây Hoa Tử cũng mạnh mẽ đứng thẳng dậy.

Đương nhiên bây giờ bọn họ không còn ưu thế cảnh giới so với Phương Hàn nữa.

Bất cứ một môn phái nào có cao thủ Động Thiên cảnh, địa vị của họ cũng là Thái thượng trưởng lão, cho dù Vô Cực Tinh Cung loại đại môn phái này cũng không có ngoại lệ. Vô Cực Tinh Cung là một loại siêu cấp đại môn phái, rất nhiều Kim Đan, Vạn cổ cự đầu ở khắp nơi, cường giả Bất Tử Chi Thân cũng không thiếu, thế nhưng cao thủ Động Thiên cảnh lại chỉ có Thái thượng trưởng lão, cực kỳ hiếm thấy.

Chớ nói chi là ở Huyền Hoàng đại thế giới.

“Phương Hàn, cho dù ngươi có tu luyện đến Động Thiên cảnh, cũng không thể vô lễ, trong Kim Tiên điện tập kích Thái thượng trưởng lão, đây là tội nghiệt khó có thể vãn hồi, đủ để khiến ngươi phân thân toái cốt.”

Phong Bạch Vũ nhìn Phương Hàn hồi lâu, sau đó chậm rãi nói.

“Đúng vậy, Phương Hàn tên nghiệp chướng này. Ở bên ngoài Vũ Hóa Môn sơn môn dám tập sát Phó chưởng môn, Vũ Hóa tam thánh ta căn cứ vào lòng từ bi, cho ngươi tiến vào Kim Tiên điện giải thích, thế nhưng bản tính của ngươi lại không thay đổi. Ngược lại tập kích Thái thượng trưởng lão, ngươi đây là chết chưa hết tội, chư vị cướp đoạt Hoàng Tuyền Đồ của nghiệp chướng này, hủy bỏ thần thông phá bỏ động thiên của hắn.”

Tây Hoa Tử nghe thấy Phong Bạch Vũ nói như vậy, cũng điên cuồng hét lên, đồ đệ Như Ý Tử của hắn đã chết trong tay Phương Hàn, tự nhiên hắn muốn giết Phương Hàn để giải hận. Càng thêm nữa là hắn đang ủng hộ Hoa Thiên Đô, hôm nay vô luận như thế nào cũng là do Phương Hàn quá kiêu ngạo rồi.

“Phương Hàn, nơi này là Kim Tiên điện, ngươi không nên kiêu ngạo như vậy, Vũ Hóa Môn chúng ta có quy tắc của mình, không phải là loại Ma môn, tâm tình của ngươi đã là người trong Ma đạo, không phải là Tiên đạo nữa, ngươi cho rằng ngươi luyện thành Động Thiên cảnh là có thể muốn làm gì thì làm à?” Một vị Thái thượng trưởng lão bảo thủ đã lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian, cũng không quen nhìn Phương Hàn kiêu ngạo như thế, hắn liền cau mày chỉ trích.

“Chư vị, tên nghiệp chướng này thần thông cao cường, cảnh giới càng càng, rất nguy hiểm, bây giờ đang ở trong Vũ Hóa thiên cung, mọi người cũng nhau xuất thủ hàng ma, trấn áp hắn!”

Đằng Ngạo cũng gầm hét lên.

“Chư vị Thái thượng trưởng lão, ta tại Thái Nhất Môn có nghe đồn Phương Hàn tiểu ma đầu này đã đầu phục Tô Tú Y của Diêm La điện, hai người đã thương lượng làm sao mới có thể mở được Hoàng Tuyền bảo khố. Sau đó Tô Tú Y khiêu chiến Ứng Tiên Thiên, nếu như thành công liền trở thành minh chủ của Ma đạo, sau đó mở ra Hoàng Tuyền bảo khố phá vỡ Tiên đạo chúng ta.”

Hoa Thiên Đô đột nhiên gào to một tiếng.

“Hoa Thiên Đô, các ngươi muốn chết? Cư nhiên còn dám ngậm máu phun người, thật tưởng rằng ta không dám giết các ngươi?” Phương Hàn ha ha cười, thân hình khẽ động, động thiên của mình bắt đầu vận chuyển, một cỗ không gian ba động, một nắm tay cự đại xuất hiện trước mặt Hoa Thiên Đô, Đằng Ngạo, nắm tay này cư nhiên là Vương Bá chi quyền, đánh ra đại biểu cho bá đạo, vương đạo hai loại lực lượng.

Ầm ầm, nắm tay đánh vỡ hết thảy, đánh cho đối thủ phải hàng phục.

“Đại vương phách thuật, một trong ba nghìn đại đạo, Phương Hàn ngươi còn không ngừng tay! Ta thật sự sẽ động thủ trấn áp ngươi dấy.” Phong Bạch Vũ mấp máy môi, Thiên Hoàng Kính vừa chuyển liền chấn vỡ Đại vương phách thuật của Phương Hàn: “Hiện tại ta là chưởng giáo chí tôn của Vũ Hóa Môn, tất cả sự việc đều do ta chủ trì. Ngươi đã ở trong Kim Tiên điện này, ykhông thể làm càn. Thị phi công đạo ta sẽ chủ trì, tam thánh cũng có thể làm chủ. Phương Hàn, nếu như ngươi còn động thủ, như vậy sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Nơi này là chỗ mà Vũ Hóa Môn cân nhắc quyết định mọi chuyện, là nơi vinh quang của Vũ Hóa Môn vài ngàn năm qua. Không phải là ở bên ngoài Vũ Hóa thiên cung, mặc ngươi hồ đồ. Còn không ngừng tay!”

“Phương Hàn, đây không phải là nơi ngươi động thủ. Tam Thánh còn ở trên nhìn xuống đấy.” Thiên Hà, Hạo Thiên hai vị trưởng lão cũng lên tiếng nói.

“Tiểu nghiệt chướng, ngươi còn dám ở đây giương oai!” Đằng Ngạo diện mục dữ tợn hét lên.

“Động thủ thì thế nào? Ở đây giương oai thì thế nào? Đằng Ngạo, ta đã sớm nói ai động tới Phương Hàn chính là động tới bổn tọa. Các ngươi đều muốn tìm chết!”

Đúng lúc này một thanh âm sắc bé mà uy nghiêm từ trong hư không bên người Phương Hàn truyền tới, Phương Thanh Tuyết đồng thời bước ra. Trên tay của nàng có nâng Bạo Lôi Chi Thành, cư nhiên đứng trên cao nhìn Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường cùng coi rẻ, phảng phất như giữa nàng và Đằng Ngạo chênh lệch như thần tiên với phàm nhân vậy.

“Các ngươi ngậm máu phun người, làm sao không thể động thủ? Phương Hàn thanh lý môn hộ cho Vũ Hóa Môn chúng ta, khiến cho đệ tử cả Vũ Hóa Môn trên dưới một lòng, đây là công lao lớn. Nếu không để mặc Hoa Thiên Đô xếp đặt đám người gọi là Thiên Đô Minh vào. Để đám người trộm cắp từ vực ngoại không hề trung thành với Vũ Hóa Môn ta vào môn phái, khiến cho bổn môn dày đặc chướng khí? Tùy ý để bọn chúng khi dễ nội môn đệ tử, chân truyền đệ tử chúng ta? Để hơn mười vạn nội ngoại môn đệ tử Vũ Hóa Môn thất vọng đau khổ? Chỉ bằng đám người này há có thể phát triển Vũ Hóa Môn chúng ta?”

“Phương Hàn từ bốn năm trước đã được bổn tọa dẫn vào bổn môn, Vũ Hóa Môn đã cho hắn được những gì? Hắn cho Vũ Hóa Môn những gì? Hắn giết Như Ý Tử, đó là quyết đấu sinh tử công bằng, dùng thực lực để nói chuyện, Như Ý Tử tài không bằng người chết là đáng đời! Hắn giết Dịch Kiếm Thu, một kẻ phế vật đã cạn sạch tiềm lực, đó là bọn chúng ép hắn! Nhưng hắn còn có tiềm lực hơn nhiều, dễ dàng tu thành Bất Tử Chi Thân, ưu khuyết điểm trong đó các ngươi có thể nghĩ được.”

“Đều là các ngươi ép, các ngươi cho tới bây giờ vẫn không cho rằng Phương Hàn là người của Vũ Hóa Môn ta, mà là một tên ma đầu, một kẻ nghiệp chướng. Phương gia ta có ma đầu sao? Đều là nghiệp chướng sao?”

“Trong thế tục có thiện có ác, vua xem thần như tay chân, thần xem vua như tim gan, nếu như vua xem thần như bùn đất, thần sẽ nhìn vua như kẻ thù. Đối đãi với đệ tử môn nhân như thế, còn hi vọng môn phái phát triển thành đệ nhất môn phái Tiên đạo?”

“Đằng Ngạo, Tây Hoa Tử, các ngươi không nói rõ lý lẽ, không phân biệt thị phi, chỉ nghe một phía. Đây là vì không có trí! Các ngươi đố kị người tài, tham lam trân bảo, hãm hại đệ tử là vì không có đức! Các ngươi cấu kết với ngoại nhân, ngậm máu phun người, ỷ thế hiếp người, là vô sỉ. Có tài có đức gì mà trở thành Thái thượng trưởng lão ta?”

Bình Luận (0)
Comment