Người nào?
Phương Hàn kinh hãi, không ngờ trong Đọa Tà Cốc lại còn có người khác tồn tại.
Hắn quay người lại đã nhìn thấy trong sương mù nồng đậm xuất hiện một người mặc áo cà sa rách nát, dưới chân đi giày cỏ tay cầm một chuỗi tràng hạt làm bằng gỗ thường của hòa thượng.
Hòa thượng này ăn mặc giống như hòa thượng khất cái trong thế tục. Tuy nhiên trong mắt lóe ra từ quang, mi tâm ẩn chứa phật quang, toàn thân tịnh khiết. Mặc dù ở trong Đọa Tà Cốc nhưng lại không lây nhiễm khí ô uế, giống như hoa sen mọc trong đầm.
Từ trên người hòa thượng Phương Hàn cảm thấy trí tuệ thâm ảo, giống như một đại trí giả.
- Người trẻ tuổi nên khoan dung độ lượng, hành sự không nên diệt tuyệt, thả những người này ra đi.
Hòa thượng đi đến cách Phương Hàn ba nghìn trượng nhìn Tinh Vẫn và Đấu Huyền Cảnh nằm trên mặt đất chậm rãi nói.
- Hòa thượng! Ngươi từ đâu đến?
Phương Hàn hỏi đồng thời âm thầm thăm dò tu vi của hòa thượng. Thế nhưng hắn lại phát hiện tu vi lão hào thượng sâu không lường được. Thực lực cực mạnh mặc dù không mạnh như Tề Chân Quân, Di Bảo Đại tiểu thư đã đạt đến Hư Tiên Cảnh nhưng cũng ngang với Khô Vinh Chân Quân.
Phương Hàn dựa vào thần niệm cảm giác được trên người hòa thượng đang có một Hỗn Động khổng lồ xoay tròn. Hơn nữa không chỉ một Hỗn Động.
Lại là Hỗn Động Cảnh, cao thủ Trường Sinh bát trọng.
- Người này làm sao có thể tu luyện ra hai Hỗn Động! Không thể nào!
Phương Hàn rung động nói:
- Trừ phi là hai linh hồn lạc ấn. Nhưng cũng không thể được, pháp tắc thì chỉ có thể có được một mà thôi.
- Chủ nhân đây là Phật Môn Bát Địa Bồ Tát vô cùng kinh khủng. Hơn nữa còn tu luyện thượng cổ cái thế kỳ công của Thiện Ác Tịnh Vương Phật: Thiện Ác Nhị Tâm Đại Phật Pháp Bồ Tát. Thiện Ác Tịnh Vương Phật, ở trong Phật Giới là tồn tại giống như cấp bậc Thiên Quân cao cao tại thượng. Hắn dốc hết tâm huyết sáng tạo ra một môn Phật pháp lấy thiện ác vi niệm, lấy âm dương vi phân, lấy lưỡng nghi vi đạo. Phàm những người luyện thành đều có hai linh hồn thiện ác, sau đó mỗi linh hồn tự mình tu luyện, cuối cùng cùng nhau tấn chức. Tuy nhiên Phật pháp này vô cùng nguy hiểm, kể cả kỳ tài ngút trời khi tu luyện cũng gặp phải nguy hiểm tinh thần nhiễu loạn, tu vị càng cao sự nguy hiểm do tinh thần phân liệt nguy hiểm lại càng lớn. Nghe nói Thiện Ác Tịnh Vương Phật bị tinh thần phân liệt đã có rất nhiều Cổ Phật liên thủ trấn áp. Sau đó Phật Giới cũng cấm tu luyện Phật pháp này. Không biết lão hòa thượng này xuất hiện ở đây làm gì.
Khô Vinh Chân Quân ở trong Bát Bộ Phù Đồ khiếp sợ nói:
- Thực lực của hòa thượng này, còn cao hơn so với hai cao thủ Hỗn Động Cảnh liên thủ. Phải biết rằng đạt tới loại trình độ này, tuyệt đối không phải đơn giản là một thêm một bằng với hai.
- Lại có kỳ công như vậy?
Phương Hàn cả kinh nói.
- Người trẻ tuổi, ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Có nghe lời lão nạp thả hai người này ra không?
Hòa thượng mang theo khuôn mặt từ bi nói chuyện tuy nhiên lực lượng hai Hỗn Động trong cơ thể phát ra mơ hồ uy hiếp Phương Hàn.
- Đại hòa thượng, ngươi tại sao muốn ra mặt vì hai người này?
Phương Hàn âm thầm cảnh giác hỏi:
- Ba người này ám toán ta, giết người thì thường mạng thiếu nợ thì trả tiền, Phật Môn dạy nhân quả báo ứng. Bọn họ muốn giết ta, liền bị ta giết lại. Ngươi tới can thiệp, là dính phải nhân quả. Mau chóng rời đi nếu không không được chết tử tế. Ngươi nhìn ngươi hiện tại, mặc dù trong bùn mà không nhuốm bùn, chân ở trong bùn, nước bùn không nhuộm thân thể nhưng lại có ý cảnh rất tục khí, chỉ khi nào thân thể dù trong bùn nhưng tâm không lay động mới đạt đến cảnh giới cao.
- Hay cho một tiểu tử miệng lưỡi bén nhọn.
Hòa thượng cười cười:
- Đấu Huyền Cảnh là bằng hữu của con ta, ta ở Đọa Tà Cốc để tinh lọc tà khí vừa lúc gặp phải ngươi giết người. Những thứ khác hết thảy cũng không có nhìn thấy, cũng không biết ngươi nói có phải thật vậy hay không. Nhưng ta nhận ra Đấu Huyền Cảnh!
Hòa thượng quát lên, một đạo chân ngôn xuyên thấu qua Phương Hàn Thế Giới, chấn nát phong ấn Đấu Huyền Cảnh. Đấu Huyền Cảnh thấy rõ tình huống bên ngoài lập tức gọi to:
- A! Là Cực Nhạc Đại Sư! Cực Nhạc Đại Sư, mau mau tới giải cứu ta! Ta là thái tử Đấu Thần Đế Quốc! Không thể chết được, chờ ta trở thành Hoàng Đế, nhất định sẽ đem tất cả làm ăn của Đấu Thần Đế Quốc giao cho Hoan Hỉ Cốc. Đấu Thần Đế Quốc nắm giữ vô số viên Tinh cầu, có vô số nữ tu sĩ cũng sẽ giao cho Hoan Hỉ Cốc. Hơn nữa mới vừa rồi, ta căn bản không có ý định giết Phương Hàn. Chỉ có mình hắn chém giết chúng ta, lừa gạt đem chúng ta tới đây sau đó thi triển sát thủ. Cực Nhạc Đại Sư mau đem tin tức truyền đến Phân Bảo Nham, truyền đến Đấu Thần Đế Quốc!
- Hoan Hỉ Cốc!
Tâm niệm Phương Hàn khẽ động, Hoan Hỉ Cốc là một thương hội thần bí trong Tu Chân Đại Thế Giới. Chuyên môn buôn bán người, không nghĩ đến khổ hành hòa thượng này lại là người Hoan Hỉ Cốc.
- Hóa ra là yêu tăng.
Phương Hàn há mồm phun ra một đoàn quang mang, đem Đấu Huyền Cảnh nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ.
- Thả ra.
Cực Nhạc Đại Sư nhìn thấy hành động của Phương Hàn, ánh mắt phát ra tia hàn lãnh. Giống như trở thành người khác, từ một đại sư từ bi chuyển thành một đại ma đầu cùng hung cực ác. Trên mặt hiện ra hắc khí, hai tay chà xát, hai luồng Hỗn Động ở trên bàn tay của hắn chuyển động, đột nhiên được kéo ra, tràn đầy Âm Dương Lực!
Phương Hàn vừa nhìn, lập tức cảm thấy, đây không phải là Đại Âm Dương Thuật, nhưng tương tự với thần thông Đại Âm Dương Thuật, chính là thần thông Phật Giới vô thượng Đại Năng tự nghĩ ra! Đại Âm Dương Thuật có thể sánh ngang với Tam Thiên Đại Đạo đều nằm trong xếp hạng trước mười!
Lực lượng hai luồng Hỗn Động chồng chất lên nhau. Phương Hàn cảm thấy hai Hỗn Động Thế Giới thủy hỏa bất dung, tựa như Thủy Hỏa Song Sí của mình. Thế nhưng dưới lực lượng mạnh mẽ của Cực Nhạc Đại Sư, trong lúc vận chuyển, bộc phát liền phá vỡ Đại Thế Giới Thuật sau đó oanh kích lên thân thể Phương Hàn.
Xuất thủ như điện!
Lôi lệ phong hành!
Hòa thượng này động thủ giống như một Sát Sinh Phật gọn gàng dứt khoát. Tăng y đón gió bay phần phật, đại thủ phóng to đánh tới thằng lên người Phương Hàn một đòn nghiêm trọng.
Phanh!
Phật Môn cương khí mạnh mẽ trực tiếp đánh vào trong cơ thể Phương Hàn, bắt đầu tùy ý phá hư.
Ngay lập tức, Phương Hàn vận chuyển lực lượng của Khô Vinh Chân Quân hấp thu cỗ Phật Môn cương khí, tay trái biến thành Long trảo! Đại Kịch Độc Thuật được thi triển ra, đồng thời trong hai mắt phóng xuất Tinh Đào Hối Minh Đại Tiên Thuật! Thủ Hộ Chi Quang được gia trì lên thân thể! Sau đó thân thể lại một lần nữa biến hóa. Từng tiếng răng rắc răng rắc vang lên, ngưng tụ thành một thanh cự phủ thật lớn, chính là Quỷ Phủ Thần Công Đại Tiên Thuật!
Liên tiếp thi triển ra ba Đại Tiên Thuật nhưng Phương Hàn còn không hài lòng:
- Cực Nhạc Yêu Tăng, ngươi muốn giải cứu Đấu Huyền Cảnh, ngươi cho rằng ngươi có thể giải cứu được sao? Ta liền Thánh Tế hắn ở trước mặt ngươi, hiến tặng cho đại năng đổi lấy lực lượng!
Trong lúc mở miệng nói chuyện, một tay Phương Hàn mãnh liệt chộp lên đầu Đấu Huyền Cảnh. Đấu Huyền Cảnh lập tức giãy dụa nhưng không cách nào thoát được. Phương Hàn liền thi triển ra Đại Tế Tự Thuật, Đại Kiếp Vận Thuật. Hai cỗ Tam Thiên Đại Đạo tổ hợp cùng nhau, lập tức tạo thành Thánh Tế Đại Tiên Thuật, sau đó ngọn lửa Thánh Tế hừng hực thiêu đốt Đấu Huyền Cảnh.
Phanh!
Đấu Huyền Cảnh kêu gào thê lương thảm thiết, bị biến thành Tế Tự, trở thành một đoàn nguyên khí vặn vẹo thẩm thấu vào trong hư không. Sau đó thần niệm của Phương Hàn tiến vào sâu trong không gian, thậm chí là không gian trong tế đàn cổ lão. Tế đàn đón nhận lực lượng của Đấu Huyền Cảnh, sau đó truyền lại một cỗ lực lượng.
Bản thân Đấu Huyền Cảnh là cao thủ Thiên Vị Cảnh đỉnh phong, trải qua Thánh Tế, lực lượng sinh ra cường đại đến cỡ nào? Tuy nhiên trước lúc Thánh Tế, Phương Hàn tự nhiên đã tước đoạt tất cả bảo tàng trên người hắn, lấy đi Đấu Vương Khải Giáp.
Toàn thân huyết nhục, tinh khí, pháp tắc của Đấu Huyền Cảnh bị thiêu đốt trở nên vô dụng.
Thế nhưng thông qua lực lượng Thánh Tế vẫn mạnh mẽ như cũ. Phương Hàn chiếm được lực lượng Thành Tế thân thể lại ngưng tụ Thế Giới Pháp Tắc. Thúc dục tất cả các pháp bảo, thi triển Quỷ Phủ Thần Công Đại Tiên Thuật, Quang Mang Vạn Trượng, Thống Trì Chư Thiên
Phách!
Quỷ Phủ Thần Công Đại Tiên Thuật hướng về phía đại não Cực Nhạc Hòa Thượng hung hăng chém giết.
- Thiện ác lưỡng phân, cực nhạc chân lý, tịnh vương thần phật!
Nhìn thấy Đấu Huyền Cảnh đang sống sờ sờ bị Phương Hàn Thánh Tế, trên trán Cực Nhạc Hòa Thượng xuất hiện một tia hắc khí tức giận. Hai tay hắn thúc dục Hỗn Động, một khe hở thời không được Hỗn Động kéo ra. Bên trong tràn đầy xoáy nước màu trắng, cũng không biết đó là cái gì mà có thể hút Đại Phủ vào trong.
- Phương Hàn, đây là Cổ Phật Bạch Động, một thần thông tương tự Chư Thần Sáng Thế thần thông! Bị hút ra vào trong đó, hậu quả khó có thể tưởng tượng nổi!
Diêm nhìn thấy xoáy nước màu trắng liền thất kinh hô lớn.
- Ân, tương tự như Chư Thần Sáng Thế thần thông.
Phương Hàn cũng kinh ngạc trước đạo thuật Thông Thiên, thủ đoạn vô cùng của Cực Nhạc Hòa Thượng. Mặc dù hiện tại hắn có thể chống lại, nhưng không cách nào đánh bại. Tuy nhiên được Diêm nhắc nhở, hắn đột nhiên hiểu ra, trong tu luyện nhiều điều khó hiểu cũng dẫn hé lộ ra!
“Quỷ Phủ Thần Công Đại Tiên Thuật, chính là tuyệt học Thần Tộc! Bây giờ còn chưa viên mãn. Cần chín mươi chín loại Tam Thiên Đại Đạo hợp nhất. Tuy nhiên, ta lại cảm giác Đại Tiên Thuật này cùng với Chư Thần Sáng Thế có một chút liên hệ!” Phương Hàn thầm nghĩ.
Trong lúc suy nghĩ, Động Thiên trong cơ thể Phương Hàn vận chuyển, Chư Thần Sáng Thế kinh văn đột nhiên tràn vào Quỷ Phủ Thần Công Đại Tiên Thuật.
Ầm!
Quỷ Phủ Thần Công Đại Tiên Thuật, trong lúc Phương Hàn hiểu ra liền dung hợp Chư Thần Sáng Thế kinh văn, lại lần nữa lột xác. Cự phủ khổng lồ lại rút nhỏ, từng bước áp súc! Áp súc từng tấc một!
Mỗi lần áp súc một tấc, mật độ Quỷ Phủ Thần Công Đại Phủ lại tăng lên, cô động gấp đôi, cuối cùng Đại Phủ chỉ còn kích thước cao hơn người thường một chút. Toàn thân luân chuyển Sáng Thế Kỷ kinh văn, vô số Thần Hoàng ở trong đó phát ra âm thanh, niệm xuất Chư Thần Sáng Thế kinh văn.
Quỷ Phủ Thần Công Đại Tiên Thuật, tựa hồ đã có hạch tâm trọng yếu.
Răng rắc!
Một Cự phủ tràn đầy Chư Thần Sáng Thế kinh văn chém xuống phía Cực Nhạc Hòa Thượng, phá tan Cổ Phật Bạch Động sau đó trực tiếp chẻ đôi chân thân thành hai nửa.