Phương Hàn thi triển ra thủ đoạn của chính mình, vô số cương khí, linh dược, mầm mống, mở ra ngọn núi, bày cấm chế, để phương viên mấy vạn năm trong quần sơn Vũ Hóa Môn tái tạo càn khôn.
Mặt đất bên dưới, toàn bộ đều bị hỏa diễm luyện hóa, bùn đất, núi đá ban đầu, toàn bộ đều biến thành một loại ngọc chiết tinh oánh trong suốt.
Ầm…
Phương Hàn lần thứ hai để rất nhiều tài liệu chứa đựng bên trong Bát Bộ Phù Đồ bay ra ngoài, Bát Bộ Dong Lô xoay chuyển, trong đó phun ra vô tận ngọc dịch. Ngọc dịch này vừa mới rơi xuống mặt đất, lập tức linh khí trào ra. Ngọc khí bốc hơi, người như đắm chìm trong vân lai tiên cảnh.
Số ngọc dịch này chính là một loại tài liệu luyện chế động phủ, tên là Lãnh Noãn Hương Ngọc, cũng không phải thiên nhiên ngưng tụ thành, mà là cao thủ Dược Thần Cốc dùng một số ngọc thạch và linh dược hiếm thấy trong thiên đại cùng nhau luyện chế, chưng cất, tạo thành một loại tài liệu kiến trúc đặc biệt, trải rộng trong động phủ, không chỉ ôn nhuận trơn bóng, đông ấm hạ mát, lại còn có thể tản mát ra hương ngọc khí, có thể làm cho bách bệnh tiêu trừ, tai nạn không thể xâm nhập vào thân thể.
Hiện tại, Phương Hàn để mặt đất phương viên vạn dặm, trên ngọn núi, toàn bộ đều phủ kín loại hương ngọc này, thủ đoạn xa xỉ, xa hoa, đám người Quần Tinh Môn nhìn thấy mà lặng người.
- Khô Vinh Chân Quân, Thần Thú Bạch Hi, Đồ Chân Thần Hoàng, Công Dương Thần Hoàng, Tinh Vẫn, Thích Thiếu Uy, Tề Minh Hạo… Nhanh nhanh dựa vào thủ pháp luyện chế, cô đọng vạn dặm đại địa! Giang sơn như họa!
Trong quá trình cô đọng, Phương Hàn tái tạo hơn hà, Khô Vinh Chân Quân và rất nhiều cao thủ khác bay ra, cùng nhau phụ trợ. Đánh ra các loại bí quyết thủ pháp, đồng thời Phương Hàn để Hoàng Tuyền Đồ bao phủ xung quanh, gia tốc thời gian.
Đủ cô đọng mấy trăm năm, bên ngoài bất quá chỉ có một canh giờ mà thôi.
Ầm ầm…
Đại địa lắng đọng, từng khối rớt xuống, toàn bộ quần sơn vạn dặm Vũ Hóa Môn, nơi nơi đều là hương ngọc thoang thoảng, kỳ hoa nở rộ, từng ngọn núi nhô cao, chọc thẳng lên mây, trên ngọn núi cũng điêu khắc rất nhiều trận pháp, cung điện.
Nhất là Luân Hồi Phong của Phương Hàn.
Luân Hồi Phong của Phương Hàn, trong lúc chiến đấu với Chu Thiên Tiên Tôn, toàn bộ tan vỡ, đổ nát, bất quá hiện tại Phương Hàn một lần nữa cô động hoàn toàn mới, hơn nữa cao nhất, trở thành một ngọn núi, một kình thiên trụ cao tới mười vạn tám nghìn trượng, thâm nhập vào tầng cửu thiên cương phong, chọc thẳng ra ngoài vũ trụ.
Về phần Thiên Đô Phong, Lăng Tiêu Phong ban đầu đã không còn nhìn thấy.
Bên cạnh chính là Già Lam Phong, toàn thân màu lam, đứng vững tại phương tây, mà Tử Điện Phong và Luân Hồi Phong đặt song song, xung quanh điện quang lập lòe, sấm sét chấn động, suốt năm lôi vân vờn quanh, mây đen cuồn cuộn, mang theo uy nghiêm vô cùng vô tận.
Tất cả các ngọn núi vốn ban đầu của Vũ Hóa Môn đều bị tái tạo một lần nữa, điêu khắc cẩn thận. So với trước kia không giống nhau, đồng thời rực rỡ hẳn lên, năng lực và linh hiệu tu luyện không biết đã tăng lên bao nhiêu lần.
- Giờ khắc này, ta mới biết được, Phương Hàn đại sư huynh lợi hại như thế nào. Cái gì là Hoa Thiên Đô, Mạnh Thiếu Bạch, tất cả đều giống như *** chó. Phương Hàn đại sư huynh mới là thủ lĩnh chân chính của Vũ Hóa Môn chúng ta, dẫn đường Vũ Hóa Môn đi tới vinh quang.
Một vị chân truyền đệ tử Bách Biến Chân Nhân bước lên, vẻ mặt xấu hổ nói:
- Đa tạ đại sư huynh cô đọng ngọn núi Bách Chiến này cho ta, từ hôm nay, ta sẽ nghe theo đại sư huynh, núi đao biển lửa, không hề nhăn mày một chút.
- Ngươi cũng là chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn chúng ta, không nên bảo sao hay vậy!
Phương Hàn nhìn Bách Chiến Chân Nhân, thấy hắn đã tu luyện tới cảnh giới Thần Thông thập trọng, cảnh giới Nghịch Thiên Cải Mệnh. Biết hắn chiếm được không ít chỗ tốt từ Mạnh Thiếu Bạch và Chu Thiên Tiên Tôn. Hiện tại Chu Thiên Tiên Tôn đã bị đánh trúng một kích trọng thương bỏ chạy, Huyền Vô Cô cũng bị trấn áp, lập tức biểu hiện trung tâm, rất sợ bị Phương Hàn tẩy trừ.
Bất quá Phương Hàn đối với loại vai nhỏ như thế này đã không để vào mắt, tùy ý nhàn nhạt nói:
- Đại kiếp nạn sắp tới, ta tổn hao khí lực lớn, nghịch chuyển thời gian, ở chỗ này đắp nặn ngọn núi, bố trí đại trận, chính là vì muốn đối kháng với thần tộc xâm lấn, các ngươi nên chăm chỉ tu luyện. Nếu như có thể vượt qua được đại kiếp nạn này, tương lai nhất định có thành tựu.
- Dạ! Đại sư huynh!
Mấy nghìn gã chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn, toàn bộ đều quỳ xuống đồng thanh nói.
- Những đệ tử chân truyền này đều là do Chu Thiên Tiên Tôn từ trong những đệ tử nội môn ngoại môn tuyển chọn ra, sau đó thu bọn họ vào trong thế giới của chính mình, cho bọn họ tăng thêm thọ nguyên, nghịch chuyển thời gian, truyền thụ bọn họ thần thông tu luyện. Để cho bọn họ trung tâm đối với Mạnh Thiếu Bạch, bồi dưỡng dòng chính, bất quá coi như là một công đức đối với Vũ Hóa Môn chúng ta.
Phong Bạch Vũ nhẹ nhàng cười:
- Phương Hàn, xem ra ta muốn thoái vị rồi, để ngươi tiếp nhận Vũ Hóa Môn. Ta ẩn cư trở thành thái thượng trưởng lão, để ngươi làm chưởng giáo chí tôn. Tất cả đệ tử Vũ Hóa Môn nghe lệnh! Ngày hôm nay có chư vị đạo hữu Quần Tinh Môn chứng kiến, ta chính thức rời khỏi chưởng giáo đại vị, truyền thụ cho Phương Hàn, từ nay về sau, hắn chính là chưởng giáo đời thứ năm của Vũ Hóa Môn chúng ta!
Vũ Hóa Tam Thánh cũng gật đầu, rất nhiều thái thượng trưởng lão cùng nhau nói:
- Tu vi của Phương Hàn đã tới Giới Vương Cảnh, sánh ngang Hư Tiên, làm chưởng giáo chí tôn của Vũ Hóa Môn chúng ta rất thích hợp. Hiện tại bản Vũ Hóa Phi Thăng Kinh, tín vật chưởng môn, do Phương Hàn ngươi chấp chưởng.
- Mời Vũ Hóa Phi Thăng kinh!
Ong ong ong!
Từ trong Vũ Hóa Thiên Cung, có một quyển kinh thư thật lớn bay ra, quyển kinh thư này có màu trắng tinh khiết nhu hòa, trên mặt không có một chữ nào, là một quyển “vô tự thiên thư”.
- Phương Hàn, trong truyền thuyết, Vũ Hóa Môn chúng ta cũng không phải là một môn phái nhỏ, mà là vâng chịu đạo thống của một vị Vũ Hóa Chân Thân thần bí, vị Vũ Hóa Chân Nhân này đã tu luyện tới cảnh giới Chí Tiên, chỉ kém một bước là bước vào Thiên Quân. Bất quá đây đều là truyền thuyết thượng cổ. Trong quyển Vũ Hóa Phi Thăng Kinh này, ẩn chứa huyền bí vô cùng, trước đây, Vũ Hóa Môn chúng ta thông qua nó có thể câu thông với tiên giới, bất quá từ vạn năm trước, khi sư phụ ta chết đi. Bản kinh thư này chịu một kiếp nạn, chịu tổn hại nặng nề, đã bị mất đi liên hệ với tiên giới rồi.
Trong Vũ Hóa Môn, Vũ Minh Không tu vi tối cao nói:
- Sư phụ của ta, là chưởng giáo chí tôn nhị đại Vũ Hóa Môn, tu vi có thể so sánh với Thiên Tiên, bất quá gặp phải kiếp nạn ngã xuống. Bằng không, Vũ Hóa Môn chúng ta có thể chân chính chống lại Thái Nhất Môn.
- Vậy sao?
Phương Hàn tiếp nhận Vũ Hóa Phi Thăng Kinh, hơi chút đưa vào thuần dương nguyên khí, pháp lực bản thân, phát hiện ra bên trong bản kinh thư này có ẩn chứa một ít tiên đạo pháp tắc mờ ảo, tựa hồ là một mảnh nhỏ tiên khí nào đó. Một đạo pháp quyết tu luyện Đại Âm Dương Thuật, cũng dũng mãnh tràn vào trong đầu chính mình.
Cầm Vũ Hóa Phi Thăng Kinh trong tay, từ giờ khắc này Phương Hàn chân chính trở thành chưởng giáo chí tôn.
Bất quá trong lòng hắn cũng không có chút kích động nào. Chưởng môn Vũ Hóa Môn đối với hắn mà nói đã không còn quan trọng gì nữa rồi. Chỉ là một tâm nguyện của tám năm trước mà thôi.
Tám năm trước, hắn là một gia nô, một người chăn ngựa. Mà tám năm sau, hắn đã là một chưởng giáo chí tôn môn phái tiên đạo, nắm giữ càn khôn, tồn tại xoay tròn nhật nguyệt.
Bất quá tính theo năm tháng tu luyện của hắn đã tiếp cận ba vạn năm, dựa theo sinh nhật thì hắn đã hơn ba vạn tuổi rồi, không còn là một tiểu tử chưa ráo máu đầu nữa.
Lúc Phong Bạch Vũ truyền ngôi, trong lòng tựa hồ là buông xuống một tảng đá lớn, hắn muốn đi làm việc của chính mình rồi.
- Chúc mừng Phương Hàn đạo hữu, trở thành chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn.
Rất nhiều thái thượng trưởng lão Quần Tinh Môn đều tiến tới chúc mừng, nhất là tinh chủ, trên mặt cười như nở hoa.
- Đại sự như thế này, vốn phải chiêu cáo thiên hạ, để tiên ma hai đạo đều biết rõ. Thế nhưng hiện tại là thời kỳ phi thường. Tiên đạo đại hội cũng chỉ còn có hơn mười ngày nữa sẽ diễn ra, Quần Tinh Môn chúng ta đã nghe nói, Thái Nhất Môn phái ra rất nhiều cao thủ tiến vào trong một ít môn phái khác nhau, ví dụ như Nguyên Tông, Nhật Nguyệt Kiếm Phái, Đan Đỉnh Kiếm Phái, Thông Thiên Kiếm Phái, Vạn Quy Tiên Đảo… những môn phái này, trong đó có Vạn Quy Tiên Đảo đã xác định rõ ràng rồi, muốn thần phục Thái Nhất Môn, trên tiên đạo đại hội, những môn phái còn lại đều sẽ rục rịch. Quần Tinh Môn chúng ta cũng nhận được lệnh bài của Thái Nhất Môn. Nghe đồn, chỉ có đại kiếp nạn diễn ra, Thái Nhất Môn mới phát sinh loại linh phù này, phàm là người nào nhận được lệnh bài, không đi bàn bạc, sẽ phải chịu tai nạn.
Tinh chủ phu nhân lấy ra một khối lệnh bài.
Phương Hàn vừa nhìn khối lệnh bài này, trên mặt có đạp long và hắc tượng, trên đầu một sừng màu trắng, chính là hình thể dáng dấp của Tai Nạn Thiên Quân trong truyền thuyết.
- Hừ, đây thì tính là cái gì! Thái Nhất Môn, ta biết gần đây có sứ giả tiên giới phủ xuống, muốn chỉnh hợp tiên đạo, bất quá đâu có dễ dàng như vậy.
- Thế nhưng, Phương Hàn đạo hữu, Thái Nhất Môn hiện tại chính là một con mãnh hổ, không ai bì nổi. Mà hiện tại có sứ giả tiên giới phủ xuống, càng mang theo uy nghiêm tiên khí, hiện tại chúng ta tuy rằng có thể đối kháng được với Hư Tiên, thế nhưng Thái Hoàng Thiên chính là Chân Tiên, thậm chí còn có sứ giả Thiên Tiên, chỉ cần lật tay một cái chúng ta cũng sẽ bị hóa thành bột phấn, nếu như không chịu khuôn phép, trên tiên đạo đại hội, chính là nơi táng thân của chúng ta.
Tinh chủ nói.
- Trừ phi hiện tại chúng ta có thể dẫn quần thể môn phái rời khỏi Huyền Hoàng đại thế giới. Bất quá như vậy cũng rất có thể lọt vào truy sát! Hơn nữa chúng ta tại Huyền Hoàng đại thế giới cắm hạ căn cơ, đến một địa phương nào khác rất dễ gặp phải cảnh các thế lực khác xa lánh.
Tinh chủ phu nhân nói tiếp :
- Càng quan trọng hơn, tuy rằng là kiếp số, thế nhưng trong Huyền Hoàng đại thế giới, rất nhiều bảo tàng cũng sẽ tại kiếp nạn mở ra. Chúng ta vứt bỏ đi cơ hội này, càng là vạn kiếp bất phục.
- Sứ giả Thiên Tiên, tự nhiên sẽ có người chống lại, đệ nhất cao thủ Huyền Hoàng đại thế giới chúng ta cũng chính là kẻ đối đầu lớn nhất của Thái Nhất Môn.
Phương Hàn tự suy nghĩ hồi lâu nói:
- Linh Lung Tiên Tôn sẽ chặn lại sứ giả Thiên Tiên, áp lực tới chúng ta cũng sẽ giảm đi rất nhiều, chưa chắc đã không thể chu toàn.
- Thái Hoàng Thiên mang theo uy nghiêm Chân Tiên, cũng không phải chúng ta có thể ngăn chặn được.
Tam đại cao thủ cổ lão Quần Tinh Môn nói:
- Hơn nữa, tiên khí Vĩnh Hằng Thần Lô, trấn áp tứ phương.
- Vô phương, Vũ Hóa Môn chúng ta cũng có viện trợ, Nhân Hoàng Bút trước khi kiếp nạn tới sẽ trở về. Tu vi của vị tiền bối này đã đạt tới thiên địa nhất thể. Rất nhanh khôi phục lại cảnh giới tiên khí, hơn nữa sẽ càng lợi hại hơn.
Phương Hàn nhớ tới Phương Thanh Tuyết.
- Mặc kệ thế nào, Quần Tinh Môn chúng ta dốc toàn bộ môn phái tới đây chính là vì muốn kết minh tới Vũ Hóa Môn, tương hỗ cùng tồn vong!
Tinh chủ nói:
- Trong hơn mười ngày này, chúng ta thương lượng đối sách một chút. Làm thế nào mượn sức các môn phái khác, thực lực lớn mạnh, có thể trên tiên đạo đại hội có quyền lên tiếng nói.
- Thực lực chính là quyền lên tiếng.
Phương Hàn hưởng ứng.
- Hiện tại ta mới thu hồi được Chúng Thần Tháp của Huyền Vô Cô, các vị trợ giúp ta, cùng nhau luyện hóa, dung nhập vào Bát Bộ Phù Đồ, sau đó triệt để trấn áp Huyền Vô Cô, hi vọng có thể độ hóa biến thành khôi lỗi. Như vậy ta có thể chiến đấu một trận với Thái Hoàng Thiên.
Bây giờ Phương Hàn đương nhiên rất nóng lòng đề thăng thực lực của chính mình.