Vĩnh Sinh

Chương 768 - Nhân Hoàng Bút Trở Về.

Nếu đã biến sứ giả Thiên Tiên hiện tại chỉ là một phân thân, tâm tư Phương Hàn linh động. Đối mặt với yêu cầu sứ giả Thiên Tiên đưa ra, cư nhiên là muốn chính mình giám sát Phương Thanh Tuyết.

Chỉ một câu nói này, sứ giả Thiên Tiên trong lòng Phương Hàn đã bị đưa vào trong danh sách phải chết.

Tuy rằng sứ giả Thiên Tiên này không phải là Phương Hàn hiện tại có khả năng chống lại được, thế nhưng Phương Hàn có lòng tin kiên định, một ngày nào đó, chính mình sẽ triệt để chém giết cả Thiên Tiên, trở thành tồn tại đại năng có thể giết chết tiên nhân trong truyền thuyết thái cổ.

- Giám sát Phương Thanh Tuyết? Tiên sứ nói đùa, nàng là một thần long thấy đầu không thấy đuôi, ta căn bản không hề biết vị trí hành tung của nàng.

Tuy rằng trong lòng đã quyết định sứ giả Thiên Tiên này phải giết, thế nhưng Phương Hàn biểu hiện vẻ giả bộ đồng ý.

- Việc này không ngại, tại thời điểm tiên đạo đại hội diễn ra, nàng hẳn là sẽ trở về. Hơn nữa nàng đã trồng trên người ngươi mầm móng số mệnh, cùng với ngươi có liên hệ thiên ti vạn lũ.

Sứ giả Thiên Tiên tựa hồ biết được rất nhiều, hai mắt chăm chú nhìn thẳng Phương Hàn.

- Phương Hàn, thiên giới là tồn tại mà ngươi không thể nào đối kháng nổi, cho dù là Hoàng Tuyền Đại Đế cũng bị giết chết, huống chi là ngươi? Nếu như ngươi nghe lời, làm một nô lệ ngoan ngoãn, ta sẽ ban thưởng cho ngươi phù chiếu, tố lên thiên giới, tại thời điểm ngươi đột phá Hư Tiên, lôi phạt tiên giới sẽ giảm thấp, ngươi sẽ bình an vượt qua, nếu như ngươi không nghe lời, cho dù ngày hôm nay chạy thoát được đi nữa, tương lai lôi phạt tiên giới phủ xuống, ngươi cũng phải phân thân toái cốt, không chết tử tế.

- Đúng không? Lôi phạt tiên giới chính là tự bản thân câu thông với pháp tắc thiên giới, tiềm lực bản thân càng lớn, càng cường đại, lôi phạt tiên giới càng thêm cường đại, cũng không phải là cá nhân nào đó có thể định đoạt. Điểm tu luyện chi đạo này ta còn biết đến.

Phương Hàn thản nhiên nói.

- Ngu muội!

Sứ giả Thiên Tiên quát một tiếng.

- Phàm nhân dám nói chuyện trên trời, ngươi biết “thiên” là cái gì? Thiên giới là cái gì? Ngươi bất quá chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Không, ếch ngồi đáy giếng cũng đã quá coi trọng ngươi, ngươi bất quá chỉ là một con giòi bọ mà thôi.

- Ngươi!

Phương Hàn thực không ngờ, hiện tại sứ giả Thiên Thiên lại nói không hề khách khí như vậy, dựa theo đạo lý muốn mượn sức chính mình, chung quy phải có chút bộ dáng, thế nhưng đối phương thực sự nhìn mình như nô lệ, chẳng đáng một đồng, cũng giống như hoàng thất quý tộc tại thế tục nhìn một tên khất cái bên đường.

- Thế nào? Hai con đường sinh tử, ngươi có thể thoải mái chọn lựa.

Nhãn thần sứ giả Thiên Tiên lạnh lùng, không mang theo một chút cảm tình nhân loại:

- Nếu như ngươi lựa chọn con đường chết, hiện tại ta sẽ đưa ngươi đi.

- Xem ai đưa ai lên đường!

Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn bổ một chưởng tới, bàn tay to có thể làm cho không gian chấn động, hầu như không mất một chút thời gian nào đánh thẳng vào thân thể sứ giả Thiên Tiên.

Lúc này, Phương Hàn đột nhiên phát động tật điện bôn lôi, bão tố, sát khí một lòng, giống như thích khách ẩn nhẫn, quán chú tinh hoa sinh mệnh vào trong một kích.

Hắn đã chân chính tiêu hóa hoàn toàn thu hoạch trong chuyến hành trình tới Vạn Quy Tiên Đảo hiện tại, Thần Tiên Trà Thụ dung nhập vào cơ thể, thọ nguyên tăng trưởng, độ hóa Huyền Vô Cô và Vạn Ngọc Thư trong Bát Bộ Phù Đồ, càng thôn phệ pháp tắc Hỗn Động trong Thần Tiên Trà Thụ, tích súc hùng hồn trước nay chưa từng có, thậm chí hiện tại Phương Hàn có thể đi Long Chi Phần Mộ, trực tiếp luyện hóa thành tuyệt phẩm đạo khí rồi.

Bất quá sẽ lọt vào cao thủ long tộc vây công, vì vậy hắn phải đề cao thực lực bản thân lên càng nhiều, ít nhất cũng phải tu luyện tới cảnh giới Hư Tiên.

Bất quá, trước tiên phải vượt qua lần nguy cơ này, từ trong tay sứ giả Thiên Tiên trốn thoát đi.

Phanh!

Phương Hàn mắt thấy một chưởng này đánh vào thân thể sứ giả Thiên Tiên, thế nhưng hình như sinh ra ảo giác, sứ giả Thiên Tiên cư nhiên không ở trong không gian này.

- Không ở trong không gian này? Du Ly Không Gian Chi Thuật?

Trong lòng Phương Hàn khẽ động, cương khí thu phát như thường, đột nhiên biến chưởng thành trảo, đầu ngón tay co lại, bắn vào hơn một vạn bình hành không gian, thế nhưng vẫn như cũ không bắt được cái bóng sứ giả Thiên Tiên.

- Nô lệ, lấy lĩnh ngộ đối với pháp tắc không gian của ngươi có thể vượt qua được ta? Nói cho ngươi, tại thế gian vĩnh viễn không thể lĩnh ngộ pháp tắc chân chính, càng không thể thu được nguyên thủy chi khí trân quý, điểm pháp tắc không gian này đối với ta mà nói, chỉ đơn giản giống như tiểu hài tử hàng xóm đùa nghịch mà thôi, ngươi biết cái gì là Tam nguyên hư không? Biết cái gì là Lưỡng nghi vũ trụ? Nguyên thủy thế giới? Mấy thứ này, nô lệ nho nhỏ như ngươi tuyệt đối không có khả năng giải thích!

Sứ giả Tiên giới, âm thanh vang vọng, đột nhiên xuất hiện phía sau Phương Hàn.

Nguy hiểm cường liệt lần thứ hai phủ xuống lưng.

Phương Hàn chỉ cảm thấy tóc gáy chính mình dựng đứng, hình như có con bò cạp bò trên mặt, lập tức na di tránh đi, thế nhưng bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ trực tiếp đánh trúng.

Y phục trên ngươi hắn chính là do Hoàng Tuyền Đồ biến thành, lực phòng hộ cực nhanh, thế nhưng bị một chưởng này đảo qua, cư nhiên vô số nguyên khí bị thu đi, giống như gặp phải tổn thương mang tính hủy diệt.

- Nô lệ, bản năng của ngươi không tồi! Bất quá, một chút pháp tắc ít ỏi đến thương cảm của ngươi cũng có thể đối kháng với ta?

Sứ giả Thiên Tiên xuất hiện phía sau Phương Hàn, trong tay bắt được một đoàn mây mù màu vàng.

- Luân hồi lực, lực lượng tốt, đáng tiến a đáng tiếc, ngươi loại không có loại ba nghìn đại đạo này.

Sứ giả Thiên Tiên đưa tay sờ, phịch một tiếng, đoàn mây mù màu vàng này bị cường ngạnh thiêu đốt, bốc hơi lên biến thành hư ảo.

- Cương khí Hoàng Tuyền Đồ cũng bị hắn hòa tan, Thiên Tiên đối với lĩnh ngộ pháp tắc đích thực là kinh khủng. Không xong, Phương Hàn, nhanh nhanh né tránh, hắn lại công kích tới rồi.

Diêm trong Hoàng Tuyền Đồ cũng lui lại thành một đoàn.

Phương Hàn thậm chí không kịp phản ứng, đỉnh đầu đã truyền tới cỗ cảm giác âm u, lần thứ hai né tránh, thế nhưng tóc tai tê rần, đủ hơn một trăm cọng tóc bị cương khí tụ thành đao kinh khủng cắt đứt.

Mỗi một cọng tóc của Phương Hàn hiện tại, lấy xuống đều là tài liệu thật tốt để luyện chế tuyệt phẩm đạo khí. Kiên cố không gì sánh được, cư nhiên bị trực tiếp cắt đứt, có thể thấy được sứ giả Thiên Tiên nắm giữ pháp tắc thực sự kinh khủng tới cực điểm.

- Ta xem ngươi có thể trốn tới khi nào?

Sứ giả Thiên Tiên lần thứ hai xuất hiện, trên tay bắt lấy hơn một trăm cọng tóc, chà xát thành một đoàn, biến thành hỏa diễm, cuồn cuộn thiêu đốt.

- Thân thể của ngươi rất cường đại, cụ thân thể này có thể dùng để luyện chế bảo bối.

Thiêu đốt hơn một trăm cọng tóc của Phương Hàn, sứ giả Thiên Tiên cười nhạt, thân thể một lần nữa biến mất không thấy.

- Không được, sứ giả Thiên Tiên tuy rằng chỉ là một phân thân, thế nhưng lĩnh ngộ đối với pháp tắc quá mức cường đại, ta không thể nào dò xét được vị trí không gian của hắn, chỉ một cái pháp tắc không gian, cư nhiên còn có nhiều trò như vậy.

Trong lòng Phương Hàn cấp tốc suy tư, lúc này hắn đã biết được sự kinh khủng của cao thủ Thiên Tiên, không phải là trên lực lượng, mà là điều khiển đối với pháp tắc. Cùng là pháp tắc không gian, Phương Hàn giống như là trẻ con múa kiếm, mà sứ giả Thiên Tiên lại giống như một đại sư kiếm thuật. Hai người tranh đấu với nhau, căn bản không phải cùng một cấp bậc.

Vèo vèo vèo!

Phương Hàn liên tục na di tránh né trong không gian, thế nhưng cương khí quanh thân liên tục bị đánh tan, sứ giả Thiên Tiên mỗi lần công kích đều tạo thành một vết thương không nhỏ, mà Phương Hàn căn bản không thể tập trung được vị trí cụ thể của sứ giả Thiên Tiên.

Trện giao thủ này, căn bản không có biện pháp tiếp tục chiến đấu.

Thậm chí Phương Hàn còn không thể chạy trốn.

- Hộ thân chi pháp! Thủ hộ chi quang!

Tại lúc nguy cấp này, Phương Hàn xác định chiến thuật phong thủ là chính, tùy thời đột phá, thi triển Thủ Hộ Chi Quang đại tiên thuật, quanh thân dâng lên thánh quang, giữa thánh quang ẩn chứa khí tức tán ca sử thi thần thánh, vô số bóng hình màu trắng có cánh bay lượn qua lại giữa dòng thánh quang.

- Thủ Hộ Chi Quang đại tiên thuật sao? Ngươi cư nhiên học được loại tiên thuật này?

Sứ giả Thiên Tiên một lần nữa công kích đánh vào thân thể Phương Hàn, bất quá lần này không tổn thương tới thân thể hắn, mà chỉ chôp vào tầng quang mang hộ thân hoa lệ sử thi tán ca màu trắng.

Xoẹt xoẹt, một tàng quang mang thật lớn bị bắt xuống, bất quá rất nhanh liền được bổ xung.

- Cho rằng loại tiên thuật trình độ này là có thể ngăn cản được ta?

Công kích của sứ giả Thiên Tiên chợt gia tốc, nơi nơi trong không gian đều là hình bóng của hắn, lực lượng của hắn thậm chí làm cho trăm nghìn không gian bình hành bị phình lên, thực giống như là bản nguyên hệ thủy, không chỗ nào không lọt vào, tất cả không gian đều bị thẩm thấu.

- Sứ giả Thiên Tiên, chẳng lẽ ngươi không biết rằng ta sẽ triệu hoán Nhân Hoàng Bút tới đây? Ngươi tiến hành công kích đối với ta như vậy, sẽ nào không sợ thủ đoạn phản kích, phản biết rằng, bất cứ kẻ nào từng đối phó với Phương Hàn ta đều không có kết cục gì tốt, ngươi cũng sẽ như vậy.

Phương Hàn bình lặng không gì sánh được, âm thầm tích súc lực lượng, một khi tìm kiếm được cơ hội liền công kích mãnh liệt.

Đối phó với cường giả như sứ giả Thiên Tiên, coi như là một phân thân cũng giống như chó cắn nhóm, không thể nào ngâm miệng, bởi vì căn bản không tập trung được.

- Nhân Hoàng Bút tính là cái gì?

Sứ giả Thiên Tiên cười dài nói:

- Cho dù tại thời điểm toàn thịnh, hắn bất quá cũng chỉ là mặt hàng tiên khí trung phẩm mà thôi, còn xa xa không bằng tiên khí vương phẩm. Huống chi hiện tại pháp tắc tiên đạo đã bị mất đi, trở thành một kẻ phế vật. Cho dù hiện tại xuất hiện ta cũng có thể bóp chết như bóp một con kiến. Bất quá nếu mang hắn về tiên giới cũng là một đại công, ngươi nhanh nhanh triệu hoán phế vật đó đến đây.

- Đúng sao? Ta là phế vật? Vây ngươi là gì?

Đột nhiên trong lúc đó, một thanh âm cổ lão từ trong không gian vang vọng truyền đi.

Một cây tinh bút cực lớn xuất hiện trên biển rộng.

Vốn ngoài khơi là cuồng phong gào thét, mưa xối xả, sấm chớp ì ùng, đưa tay không thấy năm ngón, thế nhưng cây tinh bút thật lớn này vừa xuất hiện, liền lập tức gió êm sóng lặng, tất cả thiên tượng đều biến mất toàn bộ, tạo thành một loại bình tĩnh, trời trong nắng ấm, mặt trời chiếu cao, nơi nơi đều hiện ra vẻ an bình, tường hòa, trật tự, văn minh.

Bút, đại biểu cho văn minh.

Tinh bút thật lớn xuất hiện trên bầu trời, làm cho khí tức văn minh diễn dịch tới cực hạn.

- Nhân Hoàng Bút!

Phân thân sứ giả Thiên Tiên nhìn thấy Nhân Hoàng Bút xuất hiện trong không gian, thân thể chấn động.

- Ngươi là tội phạm quan trọng của tiên giới, bắt được ngươi ta có thể nhận được ban thưởng thật lớn, thậm chí ban tặng pháp tắc Thần Tiên, lột xác thành Thần Tiên! Cảnh giới đề cao, địa vị tăng lên, bắt cho ta! Thiên Tiên Đại Cầm Nã!

Trong thanh âm vang vọng, trên người sứ giả tiên giới tỏa ra sấm sét chấn động mãnh liệt, đều là tiên lôi màu tím, hình thành một bàn tay to, chụp thẳng vào Nhân Hoàng Bút.

- Chỉ bằng ngươi?

Thân thể Nhân Hoàng Bút hơi chút chấn động, liền hóa thân thành một vị hoàng giả trung niên nhân, mái tóc phất phơ sau đầu, hai mắt khinh miệt, thậm chí không có động tác giả, bàn tay to của sứ giả tiên giới đến trước mặt, tiền tự động tản ra, tan vỡ, biến thành vô số lôi điện, tẩy rửa thân thể hắn.

- Đạo pháp tự nhiên, thiên địa nhất thể!

Sứ giả tiên giới thất kinh, trên tay đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm, chém mạnh về phía trước, không gian run rẩy, từng bước diễn sinh thành thánh hoa.

- Nghịch thiên thất bộ, tiên phạt kiếm chiêu!

Từng đạo kiếm khí phá không giết tới, mỗi một đạo kiếm khí đều kéo dài co duỗi trong hư không, dài tới mười vạn dặm, như con sông canh kim pháp, đại dương pháp tắc, chém giết thẳng hướng Nhân Hoàng Bút.

Bình Luận (0)
Comment