Vĩnh Sinh

Chương 959 - Giả Ý Đầu Nhập

Người trẻ tuổi ngồi tại giữa rất nhiều Huyền Tiên, thân mặc một bộ đạo y thêu tiên hạc, tiên hạc màu trắng giương cánh như muốn bay, tiêu dao thẳng tới cửu thiên, một cỗ lăng vân chi ý phá không mà sinh, phụ trợ cho người trẻ tuổi này như rồng trong đám người.

Hơn nữa không ngờ Phương Hàn lại không thể nhìn thấu tu vi của người trẻ tuổi này.

Khí tức trên thân như tiềm long tại vực sâu, như đại ngư trong biển sâu.

Nhưng mà cũng không có loại uy thế như nhi tử của Tai Nạn Thiên Quân, đại nhân vật Thiên giới, hiển nhiên tu vi của hắn là Huyền Tiên, không có khả năng tu thành Kim Tiên. Phương Hàn âm thầm suy nghĩ.

Thời điểm hắn nhìn về phía người trẻ tuổi, đối phương cũng nhìn hắn.

Roẹt!

Mắt sáng như đuốc, trong đó thậm chí còn có một tia kim quang, đó cũng không phải là kim quang bình thường. Mà có ẩn chứa Đại La diệu dụng, hiển nhiên người trẻ tuổi này không ngờ cũng bắt đầu tham ngộ Đại La.

"Chẳng lẽ là bán Kim Tiên đại năng!"

Phương Hàn lắp bắp kinh hãi, Tam Thập Tam Thiên chí bảo vận chuyển, tiềm lực tự thân tăng lên tới mức lớn nhất. Hơn nữa hắn còn đem pháp tắc Kim Tiên ẩn sâu đi.

Pháp tắc Kim Tiên là trân bảo giữa thiên địa, vô số người tha thiết ước mơ. Trong Thiên giới, cũng là thứ hiếm thấy, ai có thể đi cướp đoạt pháp tắc của một pho tượng Kim Tiên? Đó là động thủ trên đầu thái tuế, đồng nghĩa với việc muốn chết.

Bán Kim Tiên đại năng là sơ bộ lĩnh ngộ Đại La pháp tắc, thế nhưng còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành Kim Tiên chí cao, nhưng đã siêu việt hơn xa Huyền Tiên.

Đối với loại người này mà nói, pháp tắc Kim Tiên đặc biệt quý giá, nếu như có thể thu lấy một điểm, có thể khiến bọn họ bước qua điểm mấu chốt, đạt tới Kim Tiên cảnh địa.

Nếu như biến trên người mình ẩn chứa pháp tắc Kim Tiên, Phương Hàn không hề nghi ngờ, tất cả mọi người ở đây sẽ loại bỏ chính mình.

Nhưng mà Huyền Trinh lão đạo đã biết một chút tình huống, Phương Hàn cũng không sợ hắn tiết lộ, bởi vì trong quốc độ của Huyền Trinh lão đạo, Phương Hàn có lưu lại một số thủ đoạn, tùy thời có thể giám sát, chỉ cần đối phương có một tia dị động, Phương Hàn sẽ lập tức xé rách hư không giết chết hắn.

Tuy hiện tại hắn chưa khôi phục thực lực, thế nhưng giết chết một đầu Huyền Tiên vẫn dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà chỉ cần hắn luyện chế thành Chung Cổ Thánh Linh Đan, chẳng những có thể làm cho thương thế hoàn toàn khôi phục, còn có thể dùng đan dược luyện hóa pháp tắc Kim Tiên, tu thành bán Kim Tiên đại năng cũng không biết chừng. Đến lúc đó, có thể tiếp tục để toàn bộ Tam Thập Tam Thiên chí bộ lột xác thành trung phẩm tiên khí.

Hiện tại Tam Thập Tam Thiên chí bảo đều là hạ phẩm tiên khí, còn chưa phát huy ra một số diệu dụng. Uy lực của trung phẩm tiên khí không biết tăng lên gấp bao nhiêu lần so với hạ phẩm tiên khí. Hiện tại Phương Hàn chỉ thấy qua hai kiện trung phẩm tiên khí, thứ nhất chính là Huyền Tẫn Chi Môn, thứ hai là Bỉ Ngạn Chi Chu của Thần Châu môn.

"Tu sĩ, vị này chính là Thương công tử nhà chúng ta!"

Một đầu Thần Tiên đi trước dẫn đầu nói với Phương Hàn, tựa hồ như muốn Phương Hàn hành lễ.

"Lui xuống!"

Vị Thương công tử kia phất phất tay, hơn mười vệ sĩ Thần Tiên lập tức lui ra ngoài, trong ánh mắt Thương công tử lóe ra ánh sáng kỳ dị, dùng một loại thanh âm ẩn chứa từ tính nói: "Vị đạo hữu này, tại hạ Thương Tử Lạc, là người của Vũ Hóa Môn, bây giờ đang là sứ giả tuần tra của Tuyền Châu Thiên Đình. Không biết đạo hữu xưng hô như thế nào? Là người của môn phái nào?"

"Tại hạ bây giờ là thái thượng trưởng lão của Huyền Trọng Phái." Phương Hàn tùy ý trả lời, sau đó hỏi ngược lại: "Không biết Thương công tử kêu ta tới dự tiệc là có chuyện gì quan trọng vậy?"

"Khi nào mà Huyền Trọng Phái xuất hiện một vị thái thượng trưởng lão Huyền Tiên vị vậy?" Một trung niên nam tử khuôn mặt âm trầm lên tiếng, hiển nhiên hắn cũng là một phương cự đầu, tu vi Huyền Tiên, kình khí quấn quanh toàn thân, một tay cầm chén rượu một tay đặt trên vương tọa: "Thương công tử lần này kêu ngươi tới dự tiệc là muốn mời chào ngươi làm thủ hạ, ngài ấy đã trở thành tuần sát sử của Tuyền Châu Thiên giới, nắm quyền lực lớn trong tay. Mang Sơn chúng ta cũng là một ngọn núi linh mạch tu đạo của Tuyền Châu, thuộc phạm vi quản hạt của ngài ấy."

Phân chia ở Thiên giới là từng châu từng châu một, có vô số đại châu, mỗi một đại châu lớn hơn nhiều so với đại thế giới trong thế tục, không cách nào tính toán. Hơn nữa Thiên giới đến nay cũng không biết có bao nhiêu châu, trăm triệu, hàng tỉ "triệu" cũng không đủ hình dung. Hơn nữa ngoại trừ những đại châu kia ra, còn có vô tận hải dương, sa mạc, những nơi hung hiểm, quốc gia xa xôi...thái hư viễn cổ, cho dù Thiên Quân dùng cả đời cũng không thể nghiên cứu hết.

Cho dù thế lực của Thiên Đình cũng không thể trải rộng tất cả các đại châu.

"Tiền bối, người này là tông chủ của Trấn Nhạc Tông, gọi là Mạnh Hải Đình, vừa rồi tên Mạnh Tri Hiểu Thiên Tiên ngăn cản chúng ta tại cửa thành chính là người trong môn phái kẻ này." Trần Yến khẽ nói với Phương Hàn.

"Trấn Nhạc Tông à..." Phương Hàn âm thầm cười lạnh.

"Người của Huyền Trọng Phái? Không ngờ là một vị Huyền Tiên? Hừ! Tu luyện như thế nào mà thành? Phải biết rằng từ Thần Tiên tấn thăng làm Huyền Tiên phải cần số lượng vô tận Nguyên Thủy chi khí, với linh mạch cằn cỗi của Huyền Trọng Phái, dùng hết cũng không đủ để tấn chức làm bán Huyền Tiên."

"Trước đây thật lâu Huyền Trọng Phái có một người là Huyền Trinh lão đạo, nhưng mà dường như đã vẫn lạc" ...

Trên yến hội, thần sắc của rất nhiều Huyền Tiên, chưởng môn môn phái, thái thượng trưởng lão đều rất bất thiện đối với Phương Hàn.

Tại một khu Mang Sơn nho nhỏ, giữa trăm ngàn môn phái cũng nổ ra tranh đấu hết sức lợi hại, hàng năm đều có môn phái diejet vong, linh mạch, tài nguyên bị cướp sạch, nếu như không có Huyền Tiên tọa trấn, một môn phái nhỏ căn bản không thể có được linh mạch.

Hiện tại Huyền Trọng Phái có một vị Huyền Tiên, ngăn cản rất nhiều người thăm dò, đám tu sĩ này tự nhiên sẽ không có thái độ gì tốt đối với Phương Hàn, thậm chí còn có người nổi lên sát tâm đối với hắn.

Một số lão Huyền Tiên công lực thâm hậu nổi nên sát ý trắng trợn không che dấu chút nào đối với Phương Hàn.

"Ta vừa trở thành tuần tra sứ giả của Tuyền Châu Thiên Đình, thế đơn lực bạc, cần có các đại môn phái duy trì, lần này tới Mang Sơn cũng không thoát khỏi nguyên nhân này. Mời chào quần hiền, không biết vị đạo hữu này định như thế nào?" Trong lúc nói chuyện, giọng nói của Thương Tử Lạc rất nhẹ nhàng, vô cùng tự nhiên ung dung mà cao quý, làm cho người ta có một loại tư vị sâu xa như biển rộng.

Phương Hàn trầm tư, đột nhiên thần niệm của hắn khẽ động, một cỗ ý niệm truyền tới: "Tu sĩ, ta biết ngươi chỉ cần Thánh Linh Chi Huyết, cũng biết ngươi dùng độc đánh bại Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong, hiện tại ta chỉ cần nhân tài bên người như ngươi vậy, nếu như ngươi theo ta, ta có thể dùng Thánh Linh Chi Huyết ban thưởng cho ngươi, thế nào?"

"A?"

Pháp lực của Thương Tử Lạc này lại có thể vô thanh vô tức thẩm thấu tiến vào trong não hải của Phương Hàn, khiến hắn càng thêm cảnh giác.

"Ngươi thật có thể cho ta Thánh Linh Chi Huyết?" Phương Hàn bán tín bán nghi, trong lòng hắn lại liên tục cười lạnh, chỉ cần chiếm được Thánh Linh Chi Huyết luyện chế thành đan dược khôi phục thực lực, tạm thời tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, làm thủ hạ cho tên Thương Tử Lạc này cũng không sao.

Ý niệm đen tối của hắn mơ hồ dao động, vũ trụ sâu trong cơ thể, Bổ Thiên Lô của Tam Thập Tam Thiên chí bảo cùng Bát Bộ Dong Lô liên tiếp tương hỗ, tất cả tài liệu đều dung nhập vào trong đó, bắt đầu bốc lên, chỉ chờ Thánh Linh Chi Huyết dung nhập vào trong, Phương Hàn sẽ dung nhập pháp tắc Kim Tiên luyện "Thũng Cổ Thánh Linh Đan" Khôi phục thực lực bản thân, hơn nữa còn tiến thêm một bước.

"Thánh Linh Chi Huyết tuy hiếm thấy, thế nhưng cũng không phải là vật quý đối với Thương Tử Lạc ta." Thương Tử Lạc mỉm cười nói: "Nếu quả thật ngươi đi theo ta, cùng ta dùng Đại Thệ Ngôn Thuật ký kết khế ước mãi mãi, ta lập tức có thể tặng Thánh Linh Chi Huyết cho ngươi. Có thể nhìn ra ngươi đang rất cần Thánh Linh Chi Huyết."

"Đại Thệ Ngôn Thuật, khế ước mãi mãi? Chẳng lẽ cả đời ta phải làm nô tài cho ngươi?" Sắc mặt Phương Hàn trở nên lạnh lẽo.

"Cũng không phải, chỉ cần ngươi đi theo ta, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tình phạm vào tôn nghiêm của ngươi. Hơn nữa, cũng sẽ không hạ những đạo mệnh lệnh uy hiếp tới tính mạng của ngươi, ngươi có thể không cần nghe lời, thế nào? Hơn nữa khế ước chẳng qua là ba nghìn năm Thiên giới, ta thấy một thân độc công kinh người của ngươi lại không có đất sử dụng, thật sự là quá phí phạm. Nếu không..."

Thương Tử Lạc cũng không nói tiếp, mà là xuất ra một hồi uy áp nhàn nhạt.

Vũ trụ trong cơ thể Phương Hàn lập tức truyền tới một hồi run rẩy, tựa hồ chuẩn bị giải thể, hắn giả bộ như sắc mặt đột biến, lùi về phía sau một bước, cố ý hiện ra thần sắc khiếp sợ.

Chứng kiến Phương Hàn thoáng lùi về sau, khẽ rên lên một tiếng, trên mặt hiện ra thần sắc khiếp sợ, Thương Tử Lạc rất hợp ý gật đầu, biết pháp lực của mình cũng đủ sức uy hiếp đối phương.

"Công tử ở trên, xin nhận một lễ của ta!" Sắc mặt của Phương Hàn trở nên âm tình bất định, tựa hồ trong nội tâm đang kịch liệt tranh đấu, đột nhiên khom người xuống làm lễ, không ngờ đã đáp ứng yêu cầu của Thương Tử Lạc.

"Tốt, tốt, tốt!" Trông thấy Phương Hàn chịu thua, Thương Tử Lạc thập phần cao hứng: "Ngươi đã chịu cúi đầu công tử ta, vậy ký kết khế ước mãi mãi nhé!"

Trong lúc nói chuyện, vô số phù quang trên lòng bàn tay Thương Tử Lạc ngưng tụ thành một tờ khế ước, cùng lúc đó đạo thần thông lập loè ở phía trên, là Đại Thệ Ngôn Thuật kỳ diệu khó lường trong ba nghìn đại đạo.

"Với huyết nhục của ngươi là dẫn, ký kết khế ước đi. Phía trên khế ước có vài điều khoản, ngươi xem qua một chút trước đi." Thương Tử Lạc nói.

Phương Hàn cẩn thận xem một số điều khoản trên khế ước, sau đó gật gật đầu, trên ngón tay bắn ra một dòng máu tươi, thẩm thấu tiến vào trong Đại Thệ Ngôn Thuật, cuối cùng thoáng cái đã kết hợp cùng khế ước.

Oành!

Khi máu tươi của mình kết hợp cùng khế ước, tại nơi tối tăm trong Thiên giới, một cỗ quy tắc đột nhiên buông xuống người mình, lập tức Phương Hàn cũng cảm giác được bản thân tựa hồ bị khế ước kiềm chế, chỉ cần mình vi phạm, sẽ bị trừng phạt đáng sợ.

"Khế ước mãi mãi, Đại Thệ Ngôn Thuật này, không ngờ lấy quy tắc của Thiên giới làm căn cứ, quả nhiên lợi hại, bất quá Tam Thập Tam Thiên chí bảo của ta chính là khắc tinh của quy tắc Thiên giới! Chỉ cần vận công thúc dục, có thể chấn nát hoàn toàn loại khế ước này!" Trong lòng Phương Hàn thôi toán một phen, tâm tính lập tức đại định, nhưng mà biểu hiện ra ngoài lại rất cung kính: "Công tử, ta đã ký kết khế ước, ngươi có thể tuân thủ lời hứa, tặng ta Thánh Linh Chi Huyết không?"

"Lớn mật!" Đúng lúc này, trung niên nam tử trên tay cầm chén rượu kia lên tiếng khiển trách: "Ngươi vừa quy phụ Thương công tử, cần phải lập công, chưa chi đã đòi phần thưởng, thật sự là không biết thẹn! Mau chóng lui ra, đứng sang một bên, không nên quấy rầu tửu hứng của công tử."

Trong lòng Phương Hàn nổi lên sát khí, âm thầm cười lạnh, lại bất động thanh sắc nhìn Thương Tử Lạc.

Sau khi ký kết khế ước, tên Thương Tử Lạc này tựa hồ như thay đổi, khuôn mặt thập phần uy nghiêm, như là chủ nhân vậy: "Chấn Nhạc tông chủ nói không sai, ngươi vưa quy phụ ta, chưa lập công không nên đòi phần thưởng, nếu ban thứ quý giá như Thánh Linh Chi Huyết, ngược lại khó có thể chỉnh hợp nhân tâm."

Ngụ ý trong đó là, Thương Tử Lạc này không ngờ không muốn đem tặng Thánh Linh Chi Huyết

Bình Luận (0)
Comment