Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 48

Chương 48

“Ha ha, ngài Mộ, tôi yêu thầm Tiểu Mạch nhiều năm rồi”

 

Anh ta có thể trực tiếp bày tỏ tình cảm của mình với Tiểu Mạch, còn anh có thể không? Một người đã có hôn ước rồi, ha hai Mộ Bắc Ngật nhìn anh ta với ánh mắt lạnh lếo, không nói lời nào, cuối cùng quay người bỏ đi.

 

Anh chưa từng nghĩ tới, anh vì chịu trách nhiệm mới lập ra hôn ước này, nhưng nó có lẽ sẽ trở thành chướng ngại vật cực kỳ lớn cho anh sau này.

 

Lời tuyên bố này của Nam Thần An, anh thậm chí không phản bác lại được.

 

Nam Thần An nhìn bóng lưng rời đi của anh, không biết đang suy nghĩ điều gì.

 

Sau đó, anh đi lên căn hộ, sắc mặt đã sớm dịu lại như mọi khi, nghe thấy tiếng nước trong nhà tắm truyền đến, anh ngồi xuống, hỏi Nám Nám đang ngồi trên sofa, “Nám Nám, mau nói cho chú Nam nghe, Tiểu Mạch sao thế?”

 

“Chú Nam, Nấm ở khách sạn bị..”

 

Nám Nám không hề giấu giếm, kể đầu đuôi Cốc ngọn cho chú Nam, còn không quên khen ngợi ông chú lợi hại.

 

Nghe thấy toàn bộ quá trình, sắc mặt Nam Thần An tối đi, uám.

 

Mộ Bắc Ngật? Giữa anh và Cố Tiểu Mạch đã xảy ra chuyện gì?

 

Nam Thần An mím môi, tiếp tục dỗ dành Nám Nám, “Nám Nám, tại sao hôm nay lại gọi ông chú lợi hại đưa cháu đến khách sạn mà không phải là chú Nam? Lẽ nào vị trí của chú Nam trong lòng Nám Nám đã giảm đi rồi sao?” Giọng nói kèm theo chút ghen tị.

 

Nám Nám chớp chớp mắt, vội vàng lên tiếng, “Nám Nám cũng rất thích chú Nam mà, chỉ là, chỉ là…ông chú lợi hại rất tốt với Nám Nám”

 

Hiếm khi thấy Nam Thần An không trả lời Nám Nám mà đánh trống lảng, chuyển sang chủ đề khác, đưa Nám Nám quay về phòng cho con bé nghỉ ngơi.

 

Cố Tiểu Mạch ngâm mình trong bồn tắm, muốn rửa sạch những vết bẩn trên người.

 

“Đừng, đừng động vào tôi!” Giọng nói lảnh lót vang lên bên tai Cố Tiểu Mạch, trong màn đêm tăm tối, không nhìn thấy hình dáng của người đàn ông đó, chỉ biết anh ta như con soi hung dữ tiến lại gần cô.

 

Cái cảnh tượng của bốn năm trước, đôi mắt đang nhắm chặt bỗng mở ra.

 

Tim đập thình thịch, lồng ngực nhấp nhô lên xuống, trên trán toát mồ hôi, hiện rõ sự căng thẳng của Cố Tiểu Mạch, cô hít sâu một luồng khí lạnh, “Không thể nào, anh ta làm sao có thể là người đàn ông bốn năm trước chứ, tuyệt đối không phải!”

 

Cố Tiểu Mạch đưa tay kì cọ toàn thân, ngâm nước xong, cô đứng trong nhà tắm mặc đồ.

 

Bỗng đập vào mắt cô là áo vest đắt tiền đang treo trên giá đồ, Cố Tiểu Mạch nhìn chăm chằm sau đó bước đến, giơ tay sờ lên áo vest của Mộ Bắc Ngật.

 

Cố Tiểu Mạch quyết định giặt sạch sẽ rồi mang đến trả lại cho Mộ Bắc Ngật, lúc cô bước ra từ nhà tắm, Nam Thần An vẫn ở căn hộ của cô, anh tự tay xuống bếp nấu cho Cố Tiểu Mạch một bát mỳ nóng hổi.

 

Nhìn thấy Cố Tiểu Mạch từ nhà tắm bước ra, Nam Thần An vẫy tay gọi cô, “Tiểu Mạch, hôm nay chắc chắn đã xảy ra chuyện khiến em không an tâm, mau lại đây ăn mì, cho bình tĩnh lại”

 

Nam Thần An không hỏi gì cả, thậm chí chu đáo chuẩn bị cho cô những thứ này, bất giác khiến Cố Tiểu Mạch vô cùng cảm động, cô gật đầu, “Anh Nam, cảm ơn anh, thật đó”

 

“Tiểu Mạch, em còn khách sáo với anh thế à?” Nam Thần An bước đến, cưng chiều véo hai cái má của Cố Tiểu Mạch.

 

Ở trong bếp, Nam Thần An ngồi đối diện Cố Tiểu Mạch, sắc mặt dịu dàng chăm chú nhìn Cố Tiểu Mạch ăn mỳ, khiến cả căn phòng trở nên ấm áp.

 

Đẳng sau sự ấm áp đó là tâm trạng không rõ ràng được giấu đi.

 

Sáng hôm sau, Mộ Bắc Ngật đến công ty làm việc như mọi ngày.

 

Hôm nay có một vị khách quý đến công ty, nhân viên của Mộ thị ai nấy đều hết sức ngạc nhiên, CEO Nam thị – một công ty có tiếng tăm lừng lẫy bên nước Anh, lại chủ động đến Mộ thị gặp Tổng giám đốc Mộ.

 

Lúc Mộ Bắc Ngật nghe thấy cái tên Nam Thần An, yết hầu khựng lại, khuôn mặt hiện lên cảm xúc gì đó anh cũng không biết, sau đó trầm giọng căn dặn, “Dãn Tổng giám đốc Nam đến đây”

 

Hôm nay Nam Thần An mặc trên người một bộ vest lịch sự, sắc mặt nghiêm túc, một luồng khí lạnh bao quanh, không cho phép người khác lại gần, so với lúc ở trước mặt Cố Tiểu Mạch như hai người khác nhau một trời một vực.

Bình Luận (0)
Comment